Hoàng Hôn Phân Giới (Dịch)

Chương 466 - Chương 466. Quy Tắc Của Tẩu Quỷ

Chương 466. Quy tắc của Tẩu Quỷ Chương 466. Quy tắc của Tẩu Quỷ

Chương 466: Quy tắc của Tẩu Quỷ

Trương A Cô nói: "Đốt cho những oan gia ở đây, để cảm ơn họ vì đã không quấy rầy chúng ta đêm qua."

Hồ Ma hiếu kỳ hỏi: "Lễ nghi cần phải chu toàn như vậy sao? Nếu không đốt thì sẽ thế nào?"

"..."

"Có lẽ cũng không sao đâu...", Trương A Cô suy nghĩ một chút, mặt đỏ bừng, "Nhưng đây là quy củ mà. Mẹ ta trước đây dạy ta như vậy, sau này gặp Tẩu Quỷ Nhân họ cũng dạy ta như vậy. Dù sao, có biện pháp gì hữu dụng thì cứ dùng thôi."

Hồ Ma vốn hay tò mò về những vấn đề này, nhân cơ hội hỏi: "Tẩu Quỷ Nhân có vẻ rất coi trọng quy củ?"

"Bất kể là Tẩu Quỷ Nhân hay bất kỳ môn phái nào, đều phải coi trọng quy củ."

Trương A Cô nghe vậy, hơi ngạc nhiên nhìn Hồ Ma một chút, nói: "Không có quy củ, làm việc gì cũng không đâu vào đâu. Ta giúp người trừ tà, trước tiên cũng phải giảng quy củ."

"Nếu tà ma nghe lời khuyên, ta sẽ cùng nó thương lượng, nó sẽ tự rời đi. Nếu nó muốn hương hỏa hoặc tế phẩm, ta cũng sẽ đáp ứng."

"Ai cũng có khó khăn riêng. Tuân thủ quy củ, mọi việc sẽ dễ nói chuyện, ai cũng không làm khó ai."

"..."

Hồ Ma hỏi: "Nhưng nếu người sống tuân thủ quy củ, còn oan gia không tuân thủ thì sao?"

Trương A Cô nhìn Hồ Ma và nói: "Gặp oan gia không tuân quy củ, ta phải tìm cách trị nó."

"Nếu không trị được, ta không thể làm Tẩu Quỷ Nhân."

"..."

"Vậy quy củ này... là để tốt hơn cho việc giao tiếp?"

Hồ Ma dần dần hiểu ra.

Nếu lấy giao tiếp làm chủ, đương nhiên cần có quy củ để mọi việc diễn ra suôn sẻ.

Lấy hoàng hôn làm ranh giới, tà ma xuất hiện ban ngày là vi phạm quy củ, hiển nhiên sẽ không chiếm được lý.

Âm dương phân chia, tà ma không dám quấy nhiễu người sống, người sống cũng không nên bất kính với quỷ thần.

Quan trọng là hai bên đều nhún nhường một bước, để cùng tồn tại hòa bình.

Đương nhiên, đây chỉ là quy tắc cơ bản nhất. Khi Tẩu Quỷ Nhân lên đàn bày đồ cúng cũng cần tuân thủ quy củ, ví dụ như người trên cung cấp đồ cúng, Tẩu Quỷ Nhân phải giúp người giải thoát oan hồn và nhận lấy đồ cúng.

Nhưng quy củ cần được duy trì bởi sức mạnh. Sức mạnh của Tẩu Quỷ Nhân đến từ đâu?

Dù chưa hoàn toàn thấu hiểu, nhưng Hồ Ma không vội vàng.

Hắn cảm thấy may mắn khi tìm được Trương A Cô. Vị Tẩu Quỷ Nhân xuất thân từ gia tộc truyền thừa này có kiến thức uyên thâm, tính tình trung thực, không đề phòng Hồ Ma và sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc của hắn.

Lên đường trở lại, đoàn người đi theo đại lộ, ban ngày di chuyển, ban đêm nghỉ ngơi, hướng thẳng đến An Châu.

Nói thực ra, đi đường vào đầu năm vốn rất vất vả. Dù có tiền cũng không dễ dàng tìm được chỗ nghỉ ngơi thoải mái.

Nhiều khi họ không thể đến trạm dừng chân đúng giờ và buộc phải nghỉ ngơi tại dã điếm hoặc trong thôn.

Ban đêm có nước nóng rửa chân là tốt lắm rồi.

Nhất là, Trương A Cô lại là một người cực kì thành kính lại trung thực người, hành động ngồi nằm, quy củ, mà tất cả mọi người mời nàng là phù linh, các loại quy củ đều nghe theo nàng, cho nên càng thêm vất vả một chút.

Nhìn cách làm của nàng dọc theo con đường này, Hồ Ma cảm thấy nàng làm vậy là có đạo lý, cũng có chút cảm thấy nhưng thật ra là cổ hủ, thậm chí khô khan, nhưng cũng đều nghe theo.

Trong lòng chỉ khuyên mình, lần này ra, là vì học hỏi thêm kiến thức, cho nên có khổ cùng mệt mỏi một chút, cũng không than phiền.

Thẳng cho đến một ngày này, bởi vì buổi trưa bỗng nhiên có trận mưa rơi xuống, xe lừa bị lún vào trong bùn, Hồ Ma giúp đỡ đi lên đẩy nhiều lần, mặc dù mưa tạnh, nhưng đến cùng vẫn là chậm trễ hành trình, không thể chạy tới thôn trấn phụ cận tìm nơi ngủ trọ.

Không làm sao được, đoàn người đành phải dừng chân tại vách đá ở trong khu rừng và tìm một hang đá nhỏ để nghỉ ngơi. Củi ướt không dễ bắt lửa, trời lại âm u khiến họ mất hơn nửa ngày mới nhóm được một đống lửa nhỏ. Họ đưa quần áo lên gần lửa để hong cho khô và nướng lương khô cho nóng. Hang đá không rộng rãi, chỗ khô ráo chỉ đủ cho con lừa, những người còn lại phải chen chúc trong một góc nhỏ, cảm thấy không thoải mái.

Tuy nhiên, sau một ngày mệt mỏi, được sưởi ấm bên lửa và ăn lương khô nóng hổi, họ cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Từ khi xuất phát, Hồ Ma luôn duy trì cảnh giác trong đêm. Nửa đêm, hắn bỗng thức giấc.

Cảm nhận một luồng âm phong thổi qua mặt, theo bản năng, Hồ Ma định rút đao.

Nhưng bất chợt, cô cảm thấy một bàn tay đặt lên cánh tay mình và nghe Trương A Cô thấp giọng nói: “Đừng động thủ…”

Hồ Ma phản ứng nhanh nhạy, dừng lại và nhìn ra ngoài.

Hồ Ma phản ứng nhanh nhạy, lập tức dừng lại và nhìn ra ngoài.

Đã là nửa đêm, không trăng không sao. Hồ Ma chưa luyện được "nhãn thông" nên không nhìn rõ, chỉ thấy xung quanh tối đen như mực. Nhìn kỹ về phía xa xa trong khu rừng sâu thẳm, hắn phát hiện có hai ngọn đèn lồng đang di chuyển lơ lửng.

Nheo mắt phân biệt, hóa ra là hai nha hoàn cầm đèn lồng, tóc búi cao.

Họ nhẹ nhàng bay đến bìa rừng, xoay vòng đan xen vào nhau, miệng khẽ hỏi: "Có khách qua đường nào không?"

"Bên ngoài trời lạnh, hãy theo chúng ta vào trang viên nghỉ ngơi, uống bát canh nóng?"

"..."

Họ vừa nói vừa xoay một vòng, rồi lại xách đèn lồng quay trở lại. Hồ Ma vừa định lên tiếng, tay Trương A Cô vẫn nắm chặt lấy cánh tay hắn. Quả nhiên, không lâu sau, hai nha hoàn kia lại xuất hiện từ trong rừng.

Lần này nhìn kỹ, hóa ra là người giấy, nhưng vẫn cứ lơ lửng như vậy, xách đèn lồng xoay một vòng, miệng lẩm bẩm nói:

"Có khách qua đường nào không..."

"Bên ngoài trời lạnh, hãy theo chúng ta vào trang viên nghỉ ngơi, uống bát canh nóng?"

Bình Luận (0)
Comment