Hoàng Thượng Đừng Nghịch!

Chương 77

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 77: Đầu tư.

Edit + Beta: Như Heo.

Ngu Đường im lặng nhìn Tống Tiêu cúi đầu đếm tiền một hồi, giơ tay tóm lấy, vác lên vai.

"Á... Rớt rồi!" Tống Tiêu vỗ vỗ cái mông Ngu Đường, tiền rơi tán loạn trên sàn nhà.

Ngu Đường không thèm để ý đến y, trưc tiếp khiêng người lên lầu, "rầm" một tiếng đóng cửa lại.

Hạng mục ở Tư bản Đại Ngư cũng lục tục hoàn công, Ngu Đường ngày nào cũng bận. Chuyện của Bạch Tình Tống Tiêu không phiền đến hắn nữa, tự mình theo dõi tình hình.

Bạch Tình quả nhiên lấy tiền Khâu Minh Diễm gửi tới đóng tiền bảo lãnh, sau đó lấy cớ trả tiền hẹn gặp mặt Tống Tiêu.

"Nếu không phải cậu báo cảnh sát kịp thời, chắc tớ đã xảy ra chuyện rồi." Bạch Tình khụt khịt mũi, nhớ tới cảnh tượng hôm đó trong lòng vẫn còn thấy sợ. Bạch Tình đưa cho Tống Tiêu một phong bì, bên trong là một ngàn đô, vì muốn giữ gìn hình tượng bản thân, cô ta nhất định phải trả lại số tiền này.

Tống Tiêu cất tiền, cũng không hỏi cô ta lấy tiền từ đâu, đứng dậy liền đi: "Cô là con gái, buổi tối đừng nên tới những nơi đó."

Bạch Tình nhìn bóng lưng Tống Tiêu rời đi, trong mắt dần hiện lên nước mắt. Một người sắp bị cô ta hại còn biết quan tâm khuyên cô ta đừng đi tới chỗ nguy hiểm, trong khi dì ruột của cô ta lại đẩy cô ta vào những nơi đó.

Bởi vì sự thất vọng của Tống Tiêu, gần đây Bạch Tình không dám tới tìm y nữa, không gian nhất thời yên tĩnh trở lại. Bạch Tình không dám hẹn gặp Tống Tiêu, nhưng cô ta còn phải dựa vào tiền sinh hoạt phí Khâu Mình Diễm, đành phải nói dối gạt Khâu Minh Diễm.

"Tốt lắm, tạm thời làm cho nó yên lòng, chờ khi nào nó đồng ý ra ngoài chơi với con thì mới hạ thủ." Khâu Minh Diễm ở đầu dây bên kia cười lạnh, cô ta không tin, thời gian bốn năm không thể khiến Tống Tiêu học xấu.

Tống Tiêu cầm tiền trở lại biệt thự, trời cũng gần tối, đèn thư phòng còn sáng. Ngu Đường còn đang xử lý công việc, hiện tại quyền hạn của hắn không lớn, muốn làm gì cũng khá phiền toái, nhất thiết phải tạo mối quan hệ với các bộ ngành trong công ty.

Mấy ngày nữa chính là ngày hoàn công, hắn nhất định phải trình bày phương án cuối cùng trong đại hội.

"Của ngươi này." Tống Tiêu nhét phong bì vào tay Ngu Đường.

Ngu Đường nhìn cũng không thèm nhìn tới: "Thưởng cho ngươi."

"Biết rõ không làm được, cần gì phải nhọc công như vậy?" Tống Tiêu không hiểu, nhìn bản báo cáo tóm tắt của Ngu Đường trên màn hình máy tính, không khỏi đau lòng. Việc học ở Harvard vô cùng bận rộn, hoàng thượng ban ngày lên lớp làm bài tập, buổi tối còn phải xử lý công việc, mấy ngày nay người đã gầy đi không ít.

"Ai nói trẫm không làm được?" Ngu Đường giơ tay ôm Tống Tiêu vào lòng, để y ngồi trên đùi mình, nhìn vẻ mờ mịt trên mặt t, không nhịn được lại cúi xuống hôn một cái: "Ngu Xuyên hắn muốn hại trẫm ư? Vẫn còn non lắm."

Một bên khác, Ngu Kỳ ở thung lũng Điện tử xa xôi đang cùng chúc mừng thành quả mới ra đời với các đồng đội của hắn. Đây là một ứng dụng kỹ thuật internet, vô cùng hữu dụng trong cuộc sống hằng ngày.

"Chúng ta đã dùng hết kinh phí rồi, bây giờ chỉ còn thiếu một bước nữa là hoàn thành, nhưng mà thành quả chưa hoàn chỉnh, người khác sẽ không đồng ý đầu tư cho chúng ta." Bạn học phụ trách quản lý hạng mục tài chính than thở.

Lúc trước bọn họ xin tài trợ từ Đầu tư Thiên Sứ, người bên Đầu tư Thiên Sứ rất có hứng thú với hạng mục này, cung cấp cho bọn hắn một khoản tiền. Thế nhưng bọn họ đã tiêu xài vượt quá dự toán, một năm qua, mỗi người bọn họ phải rót thêm vào không ít tiền, mắt thấy chỉ còn một bước cuối cùng, dây xích tài chính lại bị đứt đoạn.

"Ngu Kỳ, chẳng phải lúc trước cậu nói đã tìm được người đầu tư thích hợp rồi sao? Sao bây giờ tài chính còn chưa gửi tới?" Đông đội đang cúi đầu hàn mạch điện ngẩng đầu lên, nhìn về phía Ngu Kỳ đang đứng cau mày bên kia.

Ra hiệu cho mọi người bình tĩnh đừng nóng vội, Ngu Kỳ ra ngoài gọi điện cho bác Tư Ngu Xuyên.

Là một thiếu niên thiên tài, Ngu Kỳ rất kiêu ngạo, không dễ gì tuỳ tiện nói chuyện với người nhà họ Ngu. Trong mấy lần tụ hội gần đây, hắn chỉ chú ý gần gũi với bác Tư, chẳng qua là vì hạng mục của hắn nhất thiết phải nhận được vốn tài trợ từ Tư bản Đại Ngư.

"Tiểu Kỳ à, con hãy chờ một thời gian nữa," Ngu Xuyên thở dài, "Con cũng biết ý của lão gia tử rồi đó, bây giờ đang có hạng mục lớn được Ngu Đường phụ trách, vốn xoay vòng không được ổn định, chờ hạng mục Ngu Đường kết thúc chú liền cấp cho con."

"Ngu Đường?" Ngu Kỳ nghe thấy lại là Ngu Đường, nhất thời tức giận không có chỗ phát tiết.

Bên kia, Ngu Xuyên yên lặng mỉm cười, động viên Ngu Kỳ bình tĩnh đừng nóng vội, đồng thời biểu thị cá nhân hắn cũng nguyện ý đầu tư cho hạng mục này.

Cá nhân đầu tư, ba hắn là được rồi, cần gì phải tìm Ngu Xuyên? Chẳng qua hắn muốn dùng tiền của Tư bản Đại Ngư, sau này lợi nhuận kiếm ra chính là lợi ích của gia tộc, nhân đó thể hiện tài năng trước mặt lão gia tử mà thôi.

Ý của Ngu Xuyên rất rõ ràng, hiện tại gia chủ đang có ý nâng đỡ Ngu Đường, nếu hắn cứ dứt khoát giành nguồn tài chính đi như vậy sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của hắn, hơn nữa bác Tư là hắn còn bị mang tiếng bất công.

Cúp điện thoại, Ngu Xuyên sờ cằm, bật cười. Thật ra hắn tương đối xem trọng Ngu Kỳ, dù sao cũng là thiếu niên thiên tài, vừa có bản lĩnh, vừa để cho hắn khống chế. Còn Ngu Đường thì khác, tuổi còn trẻ nhưng bụng dạ đã sâu không lường được, hắn thậm chí còn cảm thấy khí thế áp bức từ trên người của đứa cháu trai này.

Đêm trước ngày nghỉ Tết, Ngu Đường bay tới thành phố N một chuyến, trình bày về hạng mục sắp tới.

Trong phòng họp cực lớn, cao tầng, trung tầng và người của các bộ phận phụ trách hạng mục trong Tư bản Đại Ngư đều có mặt, vẻ mặt nghiêm túc chờ Ngu Đường.

Kỳ thật có rất nhiều người đang chờ xem kịch vui, thành viên trong tổ hạng mục toàn là "cực phẩm", cộng thêm một giám tốc tổ hạng mục chưa tốt nghiệp đại học, hoàn thành tốt được mới là lạ. Có điều, người phụ trách hạng mục là cháu trai yêu quý của nhà họ Ngu, không biết trong lòng suy nghĩ như thế nào.

Đã có người đăng ký một tài khoản trên mạng xã hội, đề tài "Đại Ngư gặp hạn" cũng đã viết xong, chỉ chờ vị cháu trai yêu quý này đưa ra một cái phương án trên trời sẽ lập tức đăng lên mạng ăn mừng cùng mọi người.

"Lão đại, lên đi." Các thành viên tiểu tổ ở bên ngoài hò hét, Anna ở phía sau đài mở máy chiếu.

Ngu Đường mặc một bộ Âu phục vừa vặn, chậm rãi đi lên, nhàn nhàn quét mắt nhìn những người trong phòng. Tóc vàng đột nhiên xuất hiện, khiêng một chiếc ghế tựa tới để xuống, Ngu Đường vung ống tay áo một cái, ngồi xuống ghế, một tay cầm bút laze, thần sắc lãnh đạm. [Heo: Có gì đó sai sai 0.0]

"Bắt đầu đi." Ngu Xuyên vội họ một tiếng, ra hiệu Ngu Đường mau bắt đầu, lời này vừa nói ra, đột nhiên có loại cảm giác như lão thái giám đang kêu "Vào triều", không khỏi cau mày, nâng mắt nhìn về phía ánh mắt kiên định uy nghiêm của Ngu Đường, thật sự là không thích nổi.

Ngu Đường giơ tay ra hiệu, Anna ở sau đài liền bắt đầu điều chỉnh máy chiếu. Bài thuyết trình đơn giản dễ hiểu, không có nhiều lời dư thừa, mà chỉ phân tích rõ ràng dữ liệu và miêu tả tình huống hiện tại.

Mọi người nghe xong không khỏi sửng sốt, phần phân tích hạng mục này có thể nói là mười phân vẹn mười, thật là do cái đám rác rưởi kia làm ra sao?

"Tổng hợp lại tất cả các nhân tố về mọi mặt, phương án cuối cùng của hạng mục này, chúng tôi quyết định..." Ngu Đường nhìn một vòng xung quanh, chậm rãi nói ra hai chữ, "Từ bỏ."

"Ồ... Hả?" Thật lâu sau mọi người mới hồi phục tin thần, từ bỏ?

"Đường, cậu đang đùa à?" Nhân viên cao tầng của Tư bản Đại Ngư lập tức lên tiếng, mất hơn hai tháng, làm một bài phân tích báo cáo mười phân vẹn mười, tiêu hao đại lượng nhân lực cùng vật lực, cuối cùng lại quyết định từ bỏ! Đây thực sự là câu chuyện cười vui nhất năm nay!!

Biểu cảm trên mặt Ngu Xuyên cũng bị mất khống chế, hắn cho rằng cho dù Ngu Đường có phát hiện ra hạng mục có vấn đề cũng sẽ cắn răng làm tiếp, cuối cùng đem mọi công sức đổ sông đổ bể, nào biết hắn lại trực tiếp như vậy.

"Nhìn vào đây," Ngu Đường dùng bút laze chỉ vào những con số trên màn hình chiếu, chỗ đó có ghi rõ ràng, hiệu suất thu hồi tài chính khá thấp, nguy hiểm rất cao, "Đương nhiên, tôi biết các vị muốn kiếm lợi nhuận, tôi vẫn còn một phương án nữa."

Nói đoạn, phát lên một cái hạn mục khác, cả hai đều là công ty mới, phân tích báo cáo đều cùng một khuôn, thế nhưng số liệu của hạng mục thứ hai đẹp hơn không ít. Hạng mục này là về một công cụ tìm kiếm mới trên internet, chỉ cần là người thường dùng máy tính thì rất nhanh sẽ hiểu rõ nó hữu dụng đến mức nào.

"Đây là do một nhóm người trẻ tuổi ở Thung lũng Điện Tử vừa nghiên cứu, lúc trước bọn họ chỉ nhận được một ít kinh phí từ Thiên Sứ, hiện tại chỉ còn một bước cuối cùng, nếu chúng ta đầu tư vào đây, sau này sẽ thu về lợi nhuận cực cao." Ngu Đường trình bày nội dung trước mặt các thành viên có mặt ở đây, đồng thời còn mời người phụ trách kỹ thuật tới giảng giải.

"Chúng ta không phải Đầu tư Thiên Sứ, Tư bản Đại Ngư chưa từng tham gia vào hạng mục chưa thành hình," Phó tổng và Ngu Xuyên trao đổi ánh mắt với nhau, lập tức lên tiếng phản đối, "Hơn nữa, Đường, tôi không thể không nhắc nhở cậu, công ty giao hạng mục A cho cậu, bây giờ cậu lại tự ý đổi sang hạng mục B, đây là trái với quy định."

"Trái với quy định?" Ngu Đường xoay bút laze trong tay, "Hạng mục công ty giao cho tôi lúc trước tôi đã hoàn thành, từ bỏ cũng chỉ là kiến nghị cá nhân, sau này phải làm thế nào thì phải do cao tầng công ty quyết định, nếu như phó tổng cảm thấy hạng mục này làm được, vậy thì tuỳ ý ngài."

Nói xong, nâng cằm, tóc vàng lập tức đem toàn bộ tư liệu về hạng mục đặt trước mặt phó tổng, thủ thế chờ hắn ký tên, phố tổng nhất thời không biết nên nói gì.

Ngu Đường mỉm cười, mời vị kỹ sư trẻ tuổi đến từ Thung lũng Điện Tử bước ra, người này trông khá giống với Ngu Đường, một khuôn mặt đúng chuẩn phương Đông.

Ngu Xuyên nhìn người đi ra tư phía sau đài, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.

"Xin chào các vị, tôi tên là Ngu Kỳ, là người nghiên cứu phát minh chính của công cụ này." Người tới đúng là Ngu Kỳ trước đây không lâu bị Ngu Xuyên kéo dài thời gian đầu tư.

Gia chủ Ngu gia ở Los Angeles xa xôi, nghe nói chuyện xảy ra ở Tư bản Đại Ngư, không nhịn được bật cười ha hả: "Hai tên tiểu tử thúi này, còn biết thông đồng với nhau."

Tam gia - Ngu Thái Hoa ngồi cạnh, nghe Ngu Thái Hàm khen ngợi cháu trai mình cũng thấy nở mày nở mặt thay: "Lúc trước tôi có nghe nói Tiểu Kỳ đang nghiên cứu một hạng mục được rất nhiêu công ty tranh giành, đứa nhỏ này thật là, nhất định phải kiếm lợi về cho nhà mình."

"Nước phù sa không chảy ruộng ngoài." Quản gia cười híp mắt châm trà cho Tam gia.

...

Bởi vì thân phận của Ngu Đường, hạng mục của hắn sẽ không giao cho Ngu Đường phục trách, Ngu Xuyên vì không muốn tiếp tục làm mất lòng gia chủ nên đã giao hạng mục cho tổ tốt nhất.

Ngu Đường và Ngu Kỳ đi ra khỏi Tư bản Đại Ngư, liếc nhìn nhau.

"Cám ơn anh Đường." Ngu Kỳ mỉm cười cám ơn Ngu Đường.

"Tôi nên cảm ơn cậu mới phải." Ngu Đường cười như không cười đáp một tiếng, leo lên xe, rời khỏi phố tài chính.

Ngu Kỳ thu hồi nụ cười trên mặt, ánh mắt dần dần lạnh xuống. Ngu Đường này, thủ đoạn làm việc đã vượt xa nhận thức trước đây của hắn, nhất định phải cẩn thận hơn mới được. Ngẩng đầu nhìn toà nhà cao trọc trời ngay trước mắt, còn bác Tư đó... cũng không phải hạng tốt lành gì.

Ngu Đường về đến nhà, Tống Tiêu vừa mới tắm xong, chỉ mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, nằm trên giường xem bản nháp bản phân tích hạng mục của Ngu Đường. Ngu Đường đến gần, đưa tay kéo chăn đắp lên người y: "Trời lạnh, không biết đắp chăn hả?"

"Hoàng thượng, có thể cho ta mượn chút tiền đầu tư vào hạng mục này không?" Tống Tiêu thò đầu ra khỏi chăn, giơ phân tích báo cáo trong tay lên.

"Hạng mục của Ngu Kỳ?" Ngu Đường nhíu mày, kéo chăn bao lấy Tống Tiểu, cuốn thành một con "tằm bảo bảo", "Ngươi cần tiền, trẫm cho người là được, đầu tư làm cái gì?"

"Tằm bảo bảo" uốn éo trong lòng bạo quân hai cái: "Không phải, thần đây là muốn tồn tiền riêng."

===========

Tiểu kịch trường:

<Tồn tiền quỹ đen để làm gì?>

Ngư Đường: "Dùng để mua phim "nhỏ", "đồ chơi" nhỏ, "bình" nhỏ."

Tiểu Ám: "Dùng để mua bỏng ngô, bánh hành thái, gà rán."

Tào công công: "Dùng để mua Âu phục đẹp, giày đẹp, găng tay đẹp."

Tiêu Tiêu: "Không có gì, chỉ để nhìn chơi thôi."

[Heo: Thằng này... có tiền đồ ]

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773
Bình Luận (0)
Comment