Hoàng Tộc

Chương 214

Ánh mắt của Hoàng Phủ Huyền Đức thoáng hòa hoãn một chút. Hắn rất hài lòng hiệu quả như vậy, chỉ liếc nhìn Cao Duyệt, phòng tuyến trong lòng hắn đã hỏng mất, có lẽ cái này kêu là sát nhân vô hình.

- Mai Hoa vệ cùng Tú Y vệ nhiều lần gây chuyện, trẫm cũng đã nghe nói. Từ hôm nay trở đi, Mai Hoa vệ cùng Tú Y vệ còn dám gây chuyện đánh nhau, trẫm liền bãi miễn chức Đại tướng quân của ngươi cùng La Chí Ngọc. Sự tình hôm nay, trẫm phạt ngươi nửa năm bổng lộc, quan quân phía dưới, nên xử trí như thế nào, tự ngươi giải quyết đi!

Cao Duyệt dập đầu tạ ơn, ly khai Ngự thư phòng, vừa đi vừa cân nhắc nên xử trí chuyện này như thế nào. Hắn biết hoàng thượng là bỏ qua cho mình, hắn không dựa vào bổng lộc mà sống, nửa năm bổng lộc đối với hắn có như không, ngược lại là xử trí người phía dưới như thế nào, chuyện này là hắn đau đầu nhất, đây là Hoàng Thượng làm khó hắn đây.

Người gây ra họa là nhi tử của Hoàng thúc, nghe nói nhi tử của Thân Quốc Cữu cũng ở hiện trường đầu tiên, hắn phải xử trí như thế nào đây? Nếu không xử trí, Hoàng Thượng sẽ gây khó dễ, mấu chốt là Hoàng Thượng sẽ không biết ăn nói sao với Lan Lăng quận Vương. Mà thôi, cứ đem Hoàng Phủ Anh Tuấn giả vờ giả vịt đánh một trận, sau đó tống xuất khỏi Tú Y vệ là được, còn người chịu trách nhiệm chính, thì không phải do hắn đến gánh chịu. Cái kia nên để cho Thiệu Cảnh Văn gánh chịu, chỉ là Thiệu Cảnh Văn là người của Thân Quốc Cữu, trước còn phải cùng Thân Quốc Cữu bàn bạc cái đã.

Nghĩ vậy, Cao Duyệt thở dài một hơi, thủ hạ của hắn đều có hậu đài, hắn làm Đại tướng quân thật ủy khuất ah!

Cao Duyệt vừa đi, Hoàng Phủ Huyền Đức vẫy tay một cái, gọi thái giám tâm phúc của hắn là Mã Nguyên Trinh kêu ra, Mã Nguyên Trinh tuổi chừng năm mươi, từ lúc Hoàng Phủ Huyền Đức vẫn là Đông cung Thái tử, Mã Nguyên Trinh đã là tâm phúc của hắn, cơ hồ cả đời đều đi theo hắn, là người mà Hoàng Phủ Huyền Đức tín nhiệm nhất. Địa vị trong cung cực cao, là nội thị Đại tổng quản, ngay cả Hoàng hậu Thân Thấm Ngọc có khi cũng muốn nịnh nọt hắn.

- Xin bệ hạ huấn thị!

Hoàng Phủ Huyền Đức từ trong ngăn kéo lấy ra một miếng ngọc Như Ý, đưa cho Mã Nguyên Trinh:

- Ngươi đem cái này đưa cho Quốc cữu, cái gì đều không cần nói, hắn tự nhiên sẽ minh bạch. Đây là thứ nhất, thứ hai, ngươi lại thay trẫm nói cho hắn, Sở Vương còn nhỏ tuổi, không nên gây thù hằn cho nó.

- Lão nô tuân chỉ.

Cùng tất cả mọi người trong kinh thành đồng dạng, Thân Quốc Cữu cũng đã biết sự kiện phát sinh ở Lan Lăng Vương phủ, chỉ là hắn thật không ngờ, chuyện này vậy mà cùng con mình có quan hệ. Nghe Thân Kỳ Võ bẩm báo xong, hắn không khỏi vỗ bàn một cái, giận dữ mắng:

- Hồ đồ!

Thân Kỳ Võ sợ tới mức toàn thân run rẩy, lập tức quỳ xuống nói:

- Nhi tử biết sai, mong phụ thân trách phạt.

- Biết sai?

Thân Quốc Cữu hung hăng trừng hắn:

- Ngươi biết ngươi sai ở chỗ nào không?

- Hài nhi không nên giựt giây Hoàng Phủ Anh Tuấn đi náo loạn, hài nhi trước nên bẩm báo phụ thân.

Thân Quốc Cữu gật gật đầu, cũng may, nhi tử không có ngốc, biết rõ cần bẩm báo mình trước. Hắn thích nhất là đứa con trai này, hắn vẫn muốn đem hắn giáo dục thành tài, tương lai có thể kế thừa tước vị của mình, nộ khí của hắn mất hơn phân nửa:

- Đứng dậy đi!

Thân Kỳ Võ đứng lên, khoanh tay đứng ở trước mặt phụ thân, Thân Quốc Cữu liếc mắt nhìn hắn một cái, ánh mắt lộ ra vẻ yêu thương của phụ thân.

- Kỳ thật ngươi giựt giây Hoàng Phủ Anh Tuấn náo loạn cũng không sai, điểm này ta khích lệ ngươi.

Trong nội tâm Thân Kỳ Võ sững sờ, trong lòng của hắn có chút cao hứng trở lại, được phụ thân khích lệ, cũng không phải là chuyện dễ dàng, hắn khiêm tốn nói:

- Thế nhưng hài nhi vẫn nên bẩm báo phụ thân trước.

Thân Quốc Cữu khoát khoát tay:

- Ta biết ngươi không kịp báo, ta ở Trung Thư Tỉnh, chỉ có thể tự ngươi hành động, bất quá ngươi không nên tiến đến cùng hắn, ngươi xuất hiện ở hiện trường, Hoàng Thượng sẽ cho rằng chuyện này cùng ta có quan hệ, sẽ cho rằng ta gây phiền toái không cần thiết, nhất là Lan Lăng quận Vương, mấy ngày nay hắn rất nhạy cảm, ngươi hiểu không?

- Vâng! Hài nhi biết sai.

Thân Quốc Cữu nghe trong giọng nói của nhi tử rất hối hận, liền cười nói:

- Biết sai mà sửa là được, ngươi nói chuyện ngày hôm nay quả thực là do Hoàng Phủ Vô Tấn dẫn phát, ngươi xác định là hắn cố tình khiêu khích sao?

- Hài nhi từ đầu đến cuối ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, thấy rất tinh tường, xác thực là Hoàng Phủ Vô Tấn khiêu khích trước, không biết hắn sao làm đến Giáo úy Mai Hoa vệ, cuồng vọng tự đại, tới bới móc khiêu khích. Hài nhi về sau hỏi Quan Hiền Câu, mới biết bọn hắn ở Duy Dương huyện từng có xích mích, hắn hẳn là đến trả thù. Phụ thân, người này đắc chí càn rỡ, là thất phu hữu dũng vô mưu, không đáng để phụ thân coi trọng. Hài nhi cho rằng Thiệu Cảnh Văn khoa trương hắn, có chút nói hơi quá, có lẽ Thiệu Cảnh Văn là vì che dấu thất bại của mình.

Thân Quốc Cữu lông mày nhíu lại, có phải như thế hay không? Hắn rất tin tưởng ánh mắt của Thiệu Cảnh Văn, người hắn nói không tệ, bình thường cũng sẽ không chênh lệch, chẳng lẽ lần này Thiệu Cảnh Văn là vì che dấu thất bại của mình, mới tận lực đề cao đối thủ sao? Hắn trong lòng có chút hoài nghi, dù sao nhi tử là tận mắt nhìn thấy, hơn nữa chuyện náo loạn ở Bách Phú tửu lâu, hắn cũng biết một hai. Cùng với lời của nhi tử không sai biệt lắm, trong lòng của hắn bắt đầu hoài nghi, Hoàng Phủ Vô Tấn này chẳng lẽ thật là một mãng phu?

Nhưng nếu như hắn thật sự là mãng phu, Tô Hàn Trinh tại sao có thể đem thuế ngân Đông cung phó thác cho hắn, hắn làm sao có thể lừa gạt Thiệu Cảnh Văn. Chẳng lẽ hôm nay là hắn cố ý giả vờ, vừa nghĩ đến đây, Thân Quốc Cữu lập tức giật mình. Nếu thật là như vậy, người trẻ tuổi này thật quá đáng sợ, hắn vội vàng hỏi:

- Trừ hắn ra, còn có ai nữa? Ý ta là, hắn có biết ngươi không?

- Hồi bẩm phụ thân, hắn không biết hài nhi, nhưng Đông cung thị vệ Thiên Tinh phía sau hắn thì biết.

- Ta hiểu rồi!

Thân Quốc Cữu đem tiền căn hậu quả xâu chuỗi lại, hắn bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ. Hoàng Phủ Vô Tấn cùng Lan Lăng quận Vương quan hệ rất tốt, cho nên Thái tử tận lực tài bồi hắn, an bài hắn làm Giáo úy Mai Hoa vệ, mà hắn biết Thân Kỳ Võ là con của mình, liền mượn cơ hội khiêu khích, chọc giận Hoàng Phủ Anh Tuấn. Lại cố ý nói nơi ở, để cho Hoàng Phủ Anh Tuấn đến bao vây Lan Lăng Vương phủ, cuối cùng tạo ra phiền toái lớn như vậy. Hơn nữa, hắn biết sau khi phiền toái phát sinh, nhi tử sẽ hướng mình báo cáo, thừa cơ nói xấu hắn, để cho mình nghĩ hắn là mãng phu hữu dũng vô mưu. Do đó bỏ qua hắn, quan trọng hơn là chuyện ở Lan Lăng quận Vương, thậm chí còn có thể thừa cơ vu oan mình, người này tâm cơ rất sâu ah!
Bình Luận (0)
Comment