Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 223

Cả không gian bị chấn động cả lên. Hư ảnh của Thiên Đế vừa xuất hiện thì một bàn chân khổng lồ màu tím liền xuyên qua tầng tầng mây đạp xuống Phỉ.

Một cổ lực lượng đáng sợ trong nháy mắt đã bao phủ cả không gian. Trước cổ lực lượng này thì tất cả cường giả Địa Biến cảnh ở phụ cận không khỏi dâng lên cảm giác mình thật nhỏ bé trong lòng.

Cái này đã không còn là lực lượng của Dương Hoằng, mà điều này chính là đại biểu cho uy nghiêm cùng lực lượng của Thiên Đế viễn cổ. Trước cỗ lực lượng này thì tất cả thần, ma, yêu viễn cổ cũng phải cúi đầu xưng thần.

Mặc dù Dương Hoằng chỉ cho triệu ra một cỗ hư ảnh Thiên Đế còn ở lại trong Thiên Đế Chiến Xa, nhưng không phải người nào có thể ngăn cản được.

Trong thiên địa, chỉ trong nháy mắt đã yên tĩnh trở lại.

Ánh mắt của mọi người lúc này cũng đang tập trung vào bàn chân màu tím kia.

Ầm!

Ngay một khắc này, hung thú Phỉ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, dường như nó cũng ý thức được ngày cuối cùng của nó đã tới. Nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng kêu rên rỉ, trong mắt rơi xuống một giọt nước mắt.

- Sư phụ...

Ngay giây khắc này thì trong tiếng gió lại truyền đến một tiếng người mơ hồ. Nghe thấy âm thanh này thì Phương Vân sợ run cả lên: người này, ngay trước khi chết lại khôi phục lại thần trí của mình, ngay giây khắc đó lại còn kêu sư phụ!

Máu huyết hung thú bá đạo vô cùng, trong một trăm cường giả Địa Biến cảnh thì cũng chưa chắc có một người có thể thừa nhận sự cuồng bạo trong máu huyết hung thú. Cũng chỉ có những người vô cùng ngu xuẩn mới ở trong tình huống không nắm chắc mà thi triển Địa Biến Chi Pháp!

Ầm!

Bàn chân màu tím rốt cuộc đã đạp xuống. Đứng trước uy nghiêm của Thiên Đế viễn cổ, đầu hung thú mấy ngàn trượng này căn bản không có sức phản kháng.

Phịch!

Con hung thú đã bị biến thành phấn vụn, hoàng vụ cuồn cuồn thoáng một cái đã bộc phát ra tứ phương, trong hoàng vụ đó còn có máu huyết của Phỉ.

- Cơ hội tốt!

Thân hình Phương Vân thoáng một cái đã bắn về cỗ sương mù trong bán kính ngàn trượng kia. Có những cỗ sương mù này che chở thì việc thu lấy máu huyết hung thú cũng dễ dàng hơn. Nhưng Phương Vân phản ứng mau thì những cường giả Địa Biến cảnh vốn đang nhìn chằm chằm kia còn nhanh hơn.

Vèo! Vèo! Vèo!

Từng tiếng xé gió vang lên, cùng đó là từng đạo bóng người như những mũi tên rời cung, bắn vào đến địa phương mà hung thú Phỉ nổ tung.

- Những tông phái nghịch tặc các ngươi lại dám mơ ước đến máu huyết hung thú này. Thật sự là dụng tâm hiểm ác, phải giết hết! Tất cả đều giết hết!

Âm thanh lãnh khốc của Dương Hoằng vang vọng cả thiên địa, ra lệnh một tiếng thì năm tên bạch y cung phụng cùng với tứ đại giám sát đều toàn bộ xuất thủ.

Dương Hoằng đứng ở trên Thiên Đế Chiến Xa quan sát xuống dưới. Sắc mặt của hắn có hơi chút tái nhợt, ban nãy khu động hư ảnh Thiên Đế thì hắn đã bị tiêu hao một lượng lớn tinh khí.

Cách!

Dương Hoằng ngạo nghễ đứng dậy vung tay ra, lập tức ba con thiên long rống giận rồi phóng xuống cỗ sương mù màu vàng phía dưới. Ba con thiên long này, mỗi con đều có một trăm con phi long lực, tương đương với lực lượng Địa Biến cảnh đỉnh phong. Những cường giả Địa Biến cảnh bình thường chỉ cần bị trúng một chiêu sẽ bị hắn đánh chết!

Ngay giây khắc ba con thiên long cao lớn từ trên bầu trời giáng xuống quét về đám cường giả tông phái thì đột nhiên có một tiếng cười kiêu ngạo bất quần vang lên khắp thiên địa.

- Ha ha, Dương Hoằng, nhiệm vụ của ngươi đã xong rồi. Còn máu huyết hung thú thì cứ để đó cho mọi người đi!

Âm thanh vừa phát ra thì một cây gậy khổng lồ đột nhiên từ dưới đất xuất hiện ngăn cản đường đi của ba con thiên long. Chỉ thấy trường côn vừa run lên thì côn ảnh đã ngập trời làm cho ba con thiên long không cách nào tiến tới.

-Người nào?

Dương Hoằng liền biến sắc, vội vàng cho gọi ba con thiên long quay trở lại, đồng thời đánh một quyền ra. Hắn cảm giác thấy lực lượng trong côn của đối phương vô cùng mạnh, một côn này khi quét tới gây cho hắn cảm giác cho dù là thân thể Thiên Long cũng sẽ không chịu được.

Ầm!

Quyền côn tương giao, Dương Hoằng đứng ở trên Thiên Đế Chiến Xa mà trắng xanh cả mặt, trong họng còn đọng lại một bụm máu ứ:

- Thực lực thật đáng sợ!

- Ha ha.

Trong tiếng cười lớn, một con hầu tử ( con khỉ) xuất hiện, bộ dáng của con khỉ này ốm yếu vô cùng, còn chưa cao tới một người bình thường nhưng trên vai lại khiêng một cây thiết côn còn gấp đôi thân thể của hắn, hi hi ha ha nhảy ra khỏi mặt đất. Nó vừa xuất hiện thì mắt chớp chớp liên tục nhìn về Dương Hoằng.

- Hỗn Thiên Viên Vương!

Trong đám người, có người nhìn lướt qua lập tức kinh hô lên một tiếng, hắn đã nhận ra thân phận của Hầu Tử này rồi. Có Hầu Tử này cản đường, phần lớn các cường giả Địa Biến cảnh đều thuận lợi lấy được một phần máu huyết hung thú.

- Đi!

Ai cũng biết nơi này giờ đã là chốn thị phi, kêu lên một tiếng rồi rối rít như chim thú chạy loạn.

- Không ngờ rằng ngay cả yêu tộc cũng vì máu huyết con hung thú này mà tới!

Phương Vân nhìn lướt qua Hầu Tử rồi nội ưực xông ra, vội vàng ngưng luyện một mảng lớn máu hung thú trước mặt, rồi kết thành một giọt máu huyết hung thú cỡ một viên châu.

- Nơi này không nên ở lâu, đi thôi.

Phương Vân sau khi lấy được giọt máu huyết hung thú rồi thì lập tức thiêu đốt nội lực bên trong đan điền. Hắn nhanh chóng hóa thành một mũi tên nhọn, lóe lên mấy cái thì đã ra xa hơn ngàn trượng. Có giọt máu huyết này thì việc hắn càng có nắm chắc đánh sâu vào trong Địa Biến cảnh.

- Dám lấy máu huyết hung thú, giết không tha!

Năm tên cung phụng bắn ra, trong chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.

- Ha ha, ta đây cũng nên đi!

Hỗn Thiên Viên Vương nắm cây gậy rồi cười lười một tiếng, lập tức hóa thành một đạo lưu tinh biến mất ở cuối chân trời.

- Phong, Lôi, Vân, Thủy tứ đại giám sát, trở lại đây!

Dương Hoằng cũng không còn để ý tới Hỗn Thiên Viên Vương. Con yêu khỉ này đứng trong hàng ngũ bốn con Viên Vương của yêu tộc, có thực lực Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, Dương Hoằng hắn mặc dù có pháp khí trong tay, nhưng cũng không tin mình có thể bắt giữ được con hầu tử này.

- Đại nhân, triều đình lần này ngoại trừ việc sai ta đi tiêu diệt hung thú, còn có nhiệm vụ là không được để máu huyết ra ngoài, giờ làm sao đây?

Thủy giám sát nói.

- Có tứ đại Viên Vương của yêu tộc nhúng tay thì chuyện này đã có biến cố phát sinh, trước hết đoạt về một phần máu huyết đã, còn các phần kia sẽ lấy lại sau!

Trong mắt Dương Hoằng hiện lên hàn quang:

- Bốn người các ngươi đi đối phó Phương Vân. Hiện tại hắn còn chưa tiến vào Địa Biến cảnh, lấy thực lực của các ngươi thì đi đối phó hắn là dư dả. Nhớ kỹ, phải làm bí mật một chút.

- Vâng!

Bốn người gật đầu:

- Chuyện này hầu gia yên tâm. Chuyện này chúng ta nhất định sẽ làm cho sạch sẽ, không để cho ai phát hiện cả!

Tinh Phách cảnh cùng Địa Biến cảnh có một sự chênh lệch. Sự chênh lệch này không để đo đếm được.

Dùng bốn tên cường giả Địa Biến cảnh trung kỳ đi đối phó một Tinh Phách cảnh Phương Vân, bản thân việc này đã có chút mùi vị dùng dao mổ trâu giết gà, nhưng cái này cũng là do cái tâm của Dương Hoằng quá nhỏ bé.

- Ừ, các ngươi đi đi! Nhớ kỹ, phải giết chết Phương Vân!

Trên mặt Dương Hoằng lộ ra thần sắc gian ngoan, vốn nếu như do hắn đi thì mọi việc sẽ vạn chắc hơn, nhưng Dương Hoằng lại không làm vậy. Như vậy trong tương lai nếu Phương Vân chết đi mà có người hỏi thì lúc đó hắn đang ở ngoài ngàn dặm, chỉ huy đại quân chặn giết cường giả tông phái!

- Dạ!

Tứ đại giám sát sứ đáp một tiếng, thân hình thoáng một cái đã hóa thành bốn đạo cầu vồng bay về phương hướng Phương Vân biến mất. Số mệnh của Phương Vân là hồng trung mệnh tử, sáng rỡ như vậy thì cho dù ở ngàn dặm cũng có thể thấy được.

Chờ sau khi tứ đại giám sát rời đi thì Dương Hoằng cười lạnh một tiếng rồi hướng phương bắc đuổi theo. Những cường giả tông phái này cho rằng có thể từ trong tay Dương Hoằng mà lấy đồ, nhưng không biết trên người bọn hắn đã sớm bị Dương Hoằng hạ một dấu vết tinh thần.

- Người nào dám đoạt lấy đồ của ta, nhất định phải chết!

Trong thiên địa chỉ còn lưu lại âm thanh lạnh như băng của Dương Hoằng, mà thân ảnh của hắn sớm đã biến mất.

Sau khi đến một ngọn núi thì Phương Vân liền đứng lại, xoay người nhìn về phía xa. Trong mắt lóe lên một chút, Phương Vân sử dụng Vọng Khí pháp của Thiên Tà Tông thì liền thấy có bốn đạo tinh mang màu hồng đang nhanh chóng đuổi theo.

- Dương Hoằng quả nhiên đã lộ sát cơ với ta, muốn lợi dụng cơ hội này đối phó với ta.

Phương Vân nhìn phía sau, trong lòng lẩm bẩm tự nói. Số mệnh tinh mang của Dương Hoằng là màu tím nhạt, còn bốn đạo tinh mang ở phía sau có màu hồng, rõ ràng là bốn người giám sát sứ Phong, Lôi, Vân, Thủy.

- Phái bốn tên cường giả Địa Biến cảnh truy sát ta, Dương Hoằng ngươi cũng cẩn thận lắm. Nhưng mà, ngươi vẫn coi thường ta rồi.

Âm thanh hơi nhỏ phát ra, Phương Vân nhảy xuống khỏi vách đá sau đó tiếp tục đi về phía trước.

- Phương Vân ở ngay phía trước, cách chúng ta không xa đâu. Chúng ta mau đuổi theo!

Lôi giám sát nhìn một cái, rồi nói.
Bình Luận (0)
Comment