Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 255

- Quay lại đây!

Tên cường giả Linh Tuệ cảnh này biến sắc, rốt cuộc đã có phản ứng. Thân thể bay lên, hắn vừa muốn đuổi theo thì đã nghe được ngoài núi Bạch Cốt Sơn truyền đến một tiếng kêu vô cùng thảm thiết.

- A!

Ngay lúc chạy ra khỏi Bạch Cốt Sơn thì đột nhiên Sát Lục chiến giáp trên người tên võ giả Tinh Phách cảnh kia lóe lên một chút, giống như là động đến một cấm chế nào đó. Tên võ giả Tinh Phách cảnh này kêu thảm một tiếng rồi nổ tung trên không trung, huyết vũ bay đầy trời.

Ầm! Ầm!

Cùng lúc này thì cả vùng đất chấn động lên, một cổ thanh quang từ dưới đám xương khô ở phía dưới núi phát ra, chỉ trong chốc lát thì cổ thanh quang này đã bao phủ cả Bạch Cốt Sơn.

- A! Chiến giáp, chiến giáp này có vấn đề!

Một tu sĩ đang mặc chiến giáp đột nhiên phát ra tiếng hô thất thanh. Hau tay của hắn bấu vào, cố gắng cởi chiến giáp trên người ra, vẻ vui sướng khi đoạt được Sát Lục chiến giáp giờ không còn gì cả. Chỉ nghe thấy vèo một tiếng thì bỗng nhiên có một mũi nhọn từ chiến giáp bắn ra, đâm thật sâu vào trong những võ giả này rồi điên cuồng hút lấy máu tươi.

- A! Đan dược này có vấn đề!

Mấy tên võ giả có được đan được lúc này cũng vô cùng hoảng hốt, bọn họ cố hết sức đem đan dược mới nuốt vào bỏ ra ngoài.

- Những lò luyện đan này đang hút lấy nội lực của ta, sao có thể như vậy chứ!

Mười mấy tên võ giả đang đứng ở bên cạnh lò luyện đan, cố gắng công kích lò luyện đan đã lấy lúc nãy, nhưng càng giãy dụa thì nội lực càng mất nhanh hơn.

- Phiến đá luyện công cũng có vấn đề, ta cảm thấy có vật gì đó đang ăn mòn đầu óc của ta! A! Chết ta rồi!

Trong đại điện lúc này vô cùng hỗn loạn, toàn bộ các võ giả đoạt lấy chiến giáp, đan dược, công pháp...đều có thần sắc hoảng hốt, giãy dụa.

- Chuyện gì xảy ra? Đã có chuyện gì?

Tên cường giả Linh Tuệ cảnh trong đại điện đột nhiên dừng bước lại rồi huyền phù trong hư không, kinh nghi nhìn bốn phía. Mặc dù hắn không biết làm sao có chuyện này nhưng cũng biết tình huống không ổn chút nào.

- Ha ha ha, những đồ ngu xuẩn các ngươi! Ta đã sớm nói là đồ của Sát Lục kiếm phái chúng ta cũng không phải cứ dễ mà cầm đi như vậy!

Cô Xạ Quận chúa đầu tiên là ngây ngốc, sau đó tựa hồ suy nghĩ cẩn thận cái gì, liền cười lên.

- Đồ điên, đây đúng là đồ điên mà!

Tên cường giả Linh Tuệ cảnh giận kêu lên. Xoay mạnh người lại, dường như muốn ra tay giết Cô Xạ Quận Chúa.

- Dừng tay đi, ngươi hẳn cũng hiểu ngươi không thể giết nàng được, cái này cũng không phải chỉ bởi vì ta!

Thân hình Phương Vân thoáng một cái đã che trước người Cô Xạ quận chúa, biến cố trước mắt tuy bất ngờ nhưng Phương Vân đã đoán trước nên cũng không có hoảng loạn. Hắn cũng vô cùng hiểu rõ, nếu như nói ở trong Sát Lục động phủ này có chỗ nào an toàn nhất thì không thể nghi ngờ đó là bên cạnh Cô Xạ Quận Chúa.

Nghe thấy lời này của Phương Vân thì nhất thời tên cường giả Linh Tuệ cảnh này biến sắc. Hắn cũng không ngu xuẩn, nhìn thấy tình thế trong đại diện cùng với lời nói của Phương Vân thì hắn cũng biết đã bị người khác hãm hại rồi.

Ầm! Ầm!

Đột nhiên gian đại điện trong cùng ở tầng thứ hai mở ra, sau đó có một đám nhân ảnh bay ra ngoài. Những người này chia làm hai tốp, một tốp là ba tên cường giả Linh Tuệ cảnh đang nổi giận cùng với mấy cường giả Địa Biến cảnh, mấy người này rõ ràng lúc đầu không đi cùng nhau, nhưng giờ đây lại kết chung chiến tuyến; tốp còn lại đang tức tốc bỏ đi chính là đám phật tông do thanh niên thần bí dẫn đầu.

Ầm!

Hai nhóm người này vừa mới ra thì không nói lời nào đã lập tức công kích lẫn nhau. Ba tên cường giả Linh Tuệ cảnh có cảnh giới cao hơn đám người Phật tông, nhưng đối mặt với hơn mười cường giả Địa Biến cảnh thì cũng không chiếm được ưu thế bao nhiêu.

Ầm! Ầm!

Sự rung động trong đại điện càng lúc càng kịch liệt nhưng đôi mắt của người trẻ tuổi vẫn bình thản, vô cùng trấn tĩnh, tựa như mọi việc đều nằm trong dự đoán của hắn.

- Đi nhanh! Không cần để ý đến họ!

Người trẻ tuổi thần bí lạnh nhạt nói, tốc độ của hắn không nhanh không chậm, tạo nên sự đối lập với đám người đang đánh nhau. Ánh mắt vẫn không hề nhìn qua ba tên cường giả Địa Biến cảnh!

Người này vừa đi ra thì lập tức hấp dấn sự chú ý của những người khác.

Phương Vân nhìn người trẻ tuổi thần bí này một cái, đồng thời một ý niệm cũng hiện lên trong đầu.

- Người đưa tin tức về bảo tàng của Sát Lục kiếm phái chính là hắn!

Người này quá trấn định, trấn định đến mức không bình thường! Đặc biệt hơn, người trẻ tuổi này sau khi mở ra tầng thứ hai của đại điện thì không hề quan tâm đến các bảo tàng ở đây mà trực tiếp đi sâu vào bên trong, loại hành vi này giống như là đã có mục đích từ trước vậy.

- Bảo vật có giá trị lớn nhất của Sát Lục động phủ ở trên người của người này!

Ánh mắt Phương Vân lóe lên, lập tức cho ra một đáp án.

- Lam Thần Tử, mau tới giúp ta! Trên người của hắn có giấu một tấm tàng đồ!

Ba tên cường giả Linh Tuệ cảnh kêu lên.

Lam Thần tử nghe tiếng, không hề nghĩ ngợi, bàn tay vỗ một cái thì đã tung ra một đại chưởng lướt qua đại điện đánh tới người trẻ tuổi.

- Hừ!

Người trẻ tuổi này hừ lạnh một tiếng, đột nhiên bàn tay dựng đứng rồi chậm rãi đưa ra. Ngay khi hắn đẩy chưởng ra thì dường như có một con sông mênh mông ẩn hiện ở phía sau hắn. Con sông này tản mát ra một cổ khí tức cổ xưa, chậm rãi lưu động trong hư không, nhìn không thấy cuối, dường như xuyên qua thời gian vậy.

Mà ở phía trên con sông này có tám bức họa đang di động, trong đó có bốn bức họa tản phát ra ánh sáng màu vàng, mỗi một bức họa đều có một pho tượng Phật Đà ngồi trấn giữ. Mà bốn bức họa khác thì vẫn mông lung không rõ, chỉ mơ hồ thấy ở bên trong cũng có một Phật Đà đang ngồi yên.

Bốn pho tượng Phật Đà trong bốn bức họa tỏa ra ánh sáng màu vàng kia vô cùng tôn nghiêm, khí tức cổ kính vô cùng. Khác với Phật Đà trong Đại Lực Kim Cương chưởng của Phương Vân, Phật Đà sau lưng người trẻ tuổi này lại là Phật Đà có mặt, chứ không phải không có mặt. Từ người Phật Đà này tản ra một cỗ sắc thái khiến cho người ta phải sinh lòng thành kính!

- Bàn Nhược Đại Thủ Ấn!

Người trẻ tuổi này khẽ quát một tiếng, đồng thời có một Phật chưởng mang theo hơi thở đáng sợ phá không bay ra. Ngay khi Phật chưởng này phá không bay ra thì trên cánh tay cũng hiện lên vô số hư ảnh Phật Đà thật nhỏ, mỗi một pho tượng Phật Đà cũng khoanh chân ngồi, dáng người cúi xuống như là đang đọc kinh văn. Trong hư không vang vọng lên các tiếng 'Bàn', 'Nhược'.

Ánh mắt Phương Vân lóe lên, tập trung nhìn vào hình thái của một ít pho tượng Phật Đà.

Ầm!

Song chưởng đối nhau, bàn tay to kia bị chấn nát nổ bấy, tên cường giả Linh Tuệ cảnh cũng kêu thảm lên một tiếng rồi trực tiếp bị chấn lui ra sau. Sau khi ổn định thân hình thì từ khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, trên mặt tái nhợt tràn đầy vẻ hoảng sợ. Chỉ là một chiêu thôi mà hắn đã bị thương không nhẹ.

Thần sắc người trẻ tuổi này vẫn trấn định vô vi, giống như là vừa đang làm một chuyện không đáng kể vậy. Áo bào đong đưa, dưới chân như nước chảy mây trôi đi ra bên ngoài động.

Ùng ùng!

Sự chấn động của đại điện càng lúc càng kịch liệt, đột nhiên có một đạo âm thanh hùng hồn từ bên từ sâu bên trong đại điện phát ra.

A!

Đạo âm thanh này lúc mới bắt đầu thì vô cùng bé không thể nghe, nhưng chỉ trong nháy mắt thì đã như lôi đình hiện lên ở không gian này. Theo sát đó thì một cỗ hơi thở đáng sợ cũng từ sâu bên trong đại điện truyền đến, cổ hơi thở này như mưa dông cuồng phong, giống như là biển lớn vây, chỉ trong nháy mắt đã bao trùm cả động phủ.

- Đi mau!

Vốn người trẻ tuổi vẫn có thần thái bình tĩnh cũng khẽ biến sắc, nhưng vẫn trấn định như cũ, chẳng qua cước bộ nhanh hơn một chút.

Cảm giác được cỗ hơi thở này, cả bốn tên cường giả Linh Tuệ cảnh cũng biến sắc, tâm thần không yên. So với những người khác thì bọn họ càng cảm nhận được cổ hơi thở này đáng sợ như thế nào.

A!

Trong tầng thứ hai của đại điện, một tên tu sĩ tự nhiên phát ra một âm thanh khàn khàn, rồi nhất thời quỳ xuống ngẩng mặt lên. Khuôn mặt của bọn hắn giờ đây lãnh khốc vô cùng, từ sâu trong con ngươi tản ra ánh sáng màu xanh, dường như là hai người khác nhau vậy!

Bốn tên cường giả Linh Tuệ cảnh thần sắc hoảng loạn vô cùng, dị biến trong đại diện cùng với cổ hơi thở đáng sợ kia làm cho bọn họ bất an vô cùng. Cái loại bất an này dường như còn có thể uy hiếp được tính mạng vậy.

- Đi mau, lúc này rời đi thôi!

Một người trong đó quát lên, bốn người vốn đang dây dưa với đám người Phật tông cũng rời đi! Bốn đạo nhân ảnh này thoáng một cái đã xẹt ra bên ngoài đến trăm trượng, bỏ chạy!

Áo bào người trẻ tuổi khẽ rung động rồi xẹt qua Phương Vân cách đó không xa, ánh mắt của hắn cũng chưa từng nhìn qua Phương Vân.

Uống!

Ngay lúc người trẻ tuổi đi qua thì bỗng nhiên Phương Vân quát một tiếng rồi xuất thủ.

- Đại Lực Kim Cương chưởng!

- Bàn Nhược Đại Thủ Ấn!

Người trẻ tuổi khẽ quát một tiếng rồi đồng thời xuất thủ. Chỉ trong cùng một thời gian, hầu như là cả hai cùng xuất thủ vậy.

Hai Phật chưởng khổng lồ va chạm trong hư không, cũng cùng là Phật lực mênh mông cuồn cuộn, cũng là kim quang lóe lên, cũng là chí dương chí cương, cũng là có vô số hư ảnh Phật đà lóe lên chung quanh.

Nếu có khác thì chỉ khác một người là hiện lên chữ 'Bàn', 'Nhược'; Còn người kia chính là chữ 'Kim', 'Cương'.

Phương Vân thấy được bức họa sau lưng người trẻ tuổi, thấy được chân mục của Phật Đà thì rốt cuộc đã nghiệm ra được khâu quan trọng nhất của Đại Lực Kim Cương kinh.

Phật tông có vô số Phật Đà, nhưng nếu một Phật Đà mà không có mặt thì còn chưa được gọi là đại viên mãn. Nhưng sau khi Phương Vân thấy được khuôn mặt của Phật Đà thì đã bổ khuyết được khâu cuối cùng, Đại Lực Kim Cương cũng như nước chảy thành sông, tu luyện đến đại viên mãn.

Chỉ thấy sau lưng Phương Vân có một hư ảnh Phật Đà hiện ra, sau ót của Phật Đà này hiện lên hai vòng sáng, một vòng sáng đại biểu cho đại trí tuệ, một vòng sáng đại biểu cho đại nghị lực.

Ngũ quan của pho tượng Phật Đà này rõ như được điêu khắc vậy, ánh mắt nhìn xuống như đang dõi theo chúng sinh, mang theo một cỗ bi thương cùng với thề nguyện cho chúng sinh!

Đây chính là Đại Lực Kim Cương Phật Đà! Theo như trong Đại Lực Kim Cương kinh thì Phật Đà này luôn thề nguyện lấy sức mạnh vô thượng để càn quét yêu ma trong thiên hạ, làm cho càn khôn yên ổn!

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn vang lên, hai cỗ Phật lực chí cương chí dương liền nổ tung lên, hơn mười tên cường giả Phật môn không kịp chống đỡ liền bị đẩy ra khắp nơi.

- Pháp môn Đại Lực Kim Cương đại viên mãn! Làm sao có thể!

Vốn người trẻ tuổi vẫn có thần thái bình tĩnh, vô vi tự nhược, nhưng giờ phút này đã lộ ra thần sắc chấn động, hoàn toàn không thể tin vào mắt của mình.

Thực chất theo kinh văn của Phật môn thì hai chữ 'Bàn', 'Nhược' cũng chính là 'Kim Cương'! Cũng giống như pháp môn Đại Lực Kim Cương, pháp môn Đại Lực Bàn Nhược đều là pháp môn chí cương chí dương của Phật môn.

Và cũng ở trong Phật môn thì Đại Lực Bàn Nhược Phật Đà cùng với Đại Lực Kim Cương Phật Đà cũng là hai pho tượng Phật Đà che chở cho Phật môn!

Hai Phật Đà luôn che chở cho Phật môn không ngờ lại trong giờ phút này mà lần đầu tiên xảy ra va chạm với nhau!
Bình Luận (0)
Comment