Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 307

Kiểm tra các tấm thẻ xong, Phương Vân bắt đầu xem xét những vật khác. Chỗ tốt sau khi tế luyện túi không gian xong đó là có thể tùy tâm tùy ý xem xét bất kỳ vật phẩm nào ở bên trong.

Rất nhanh, một đống tinh thể hình dáng khác nhau hiện ra trước mặt Phương Vân. Những tinh thể này vô cùng kỳ lạ, ở bên ngoài thì có rất nhiều góc cạnh, còn ở bên trong thì lại có nhiều hình dáng các loại rễ cây khác nhau.

Đại Địa Chi Tinh!

Phương Vân nhận ra ngay đống tinh thể nhiều như ngọn núi nhỏ này. Hắn từng đọc được vài loại tài liệu luyện khí ở trong cuốn "Thời đại cận cổ". Đây là tài liệu để chuẩn bị luyện chế Địa Nguyên pháp khí. Tác dụng của Đại Địa Chi Tinh rất đơn giản, đó là câu thông Địa Nguyên pháp khí cùng thế giới dưới lòng đất, để cho Địa Nguyên pháp khí có thể lấy địa khí ở dưới đất ra. Có thể nói, không có Đại Địa Chi Tinh thì không có cách nào luyện chế được Địa Nguyên pháp khí.

- Tên Tiết Liệt này chuẩn bị nhiều Đại Địa Chi Tinh như vậy, hẳn là chuẩn bị luyện chế một loại pháp khí nào đó a!

Cấp bậc Địa Nguyên pháp khí càng cao thì càng tiêu hao nhiều tài liệu!

Ý niệm vừa động, Phương Vân lại xem xét vài đồ vật khác trong túi không gian. Đây là một đống thủy tinh trong suốt khổng lồ. Trong thủy tinh lại có một đứa trẻ nít béo mập khả ái đang lặng yên ngủ say. Những trẻ nít trong thủy tinh này đôi khi còn chuyển thân, động tay chân một chút, làm cho người ta có cảm giác là còn đang sống vậy.

- Sinh Mệnh Thủy Tinh!

Phương Vân kinh hãi. Loại vật này này còn trân quý hơn Đại Địa Chi Tinh rất nhiều, bởi vì đây là thức ăn của khí linh, giúp cho khí linh sinh trưởng, mở ra linh thức.

Khí linh của Địa Nguyên pháp khí từ lúc bồi dưỡng, đến khi ra đời rồi cần phải trưởng thành nữa. Nếu như không có nguyên nhân đặc thù thì cho dù một cường giả Thiên Tượng cảnh có chết đi, khí linh của một Địa Nguyên pháp khí còn chưa có trưởng thành hoàn toàn. Cho nên cần phải có Sinh Mệnh Thủy Tinh!

Cái này cũng là do Phương Vân đọc được trong “Thời đại cận cổ”. Trong đó có ghi lại Sinh Mệnh Thủy Tinh là vật vô cùng quý hiếm, chỉ xuất hiện ở những nơi mà cả ba điều kiện thiên thời địa lợi nhân hòa đồng thời có đủ.

Hơn nữa, nơi có loại tinh thạch này còn có rất nhiều Mộc tinh nữa. Nói cách khác, Sinh Mệnh Thủy Tinh chỉ có ở một nơi: Mãng Hoang!

Nhưng cho dù là ở Mãng Hoang thì vật này cũng thưa thớt vô cùng. Hơn nữa, Yêu tộc canh gác đồ vật này hết sức nghiêm mật. Muốn lấy được là vô cùng khó khăn!

- Trong Yêu tộc có rất nhiều cự kình trấn thủ vật này. Mặc dù Tiết Liệt rất mạnh nhưng nếu muốn đoạt được Sinh Mệnh Thủy Tinh từ Yêu tộc là chuyện không có khả năng.

Phương Vân khẽ suy tư:

- Xem ra, chỉ có thể là do tông chủ Thiên Tà tông đã cầm thứ gì đó trao đổi với Yêu tộc thôi!

Phương Vân tiếp tục xem thì lại phát hiện ra một đống Thâm Hải Hàn Thiết cùng một số Huyết Tinh, ngoài ra còn có Oan Hồn Chi Thạch, cùng với Vạn Linh Chi Nham!

- Oan Hồn Chi Thạch cùng Vạn Linh Chi Nham là tài liệu cần thiết để luyện chế pháp khí tà đạo, cái này ta không cần. Nhưng Thâm Hải Hàn Thiết cùng Huyết Tinh lại có tác dụng lớn đối với ta. Mười hai viên Bạch Cốt châu muốn từ Vu Ma tấn thăng thành Viêm Ma thượng cổ thì cần phải có hai vật này!

Phương Vân vui mừng quá đỗi, hắn vốn muốn tới Tụ Bảo các mua mấy tài liệu này, nhưng bây giờ đã có sẵn rồi.

- Tiết Liệt lấy nhiều thứ như vậy, chắc là đang chuẩn bị luyện chế một pháp khí tà đạo đáng sợ! Đúng là tiện nghi cho ta quá mà. Hử? Đây là cái gì?

Dưới đáy của túi không gian có vài đồ vật nhỏ tản ra ánh sáng, ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của Phương Vân. Ý niệm vừa động, những đồ vật đó đã tới trước mặt Phương Vân. Đây là hai tờ giấy, một bình sứ màu hồng cùng một cái hộp.

- Luân Hồi đao pháp!

Thấy hai trang giấy này thì cả thân thể Phương Vân chấn động, không ngờ rằng lại tìm được hai chiêu đao pháp khác ở nơi này. Vừa mở ra nhìn thì đó là thức thứ tư Tinh Thần Luân Hồi đao cùng thức thứ bảy Quỷ Thần Luân Hồi đao.

- Thức thứ tư Tinh Thần Luân Hồi đao vừa lúc liên tiếp với ba đao đầu tiên, còn thức thứ bảy Quỷ Thần Luân Hồi dường như còn có uy lực lớn hơn nhiều!

Nghĩ tới đây, Phương Vân lập tức lấy hai trang giấy cùng cái bình sứ ra ngoài. Sau khi đem tâm pháp trên trang giấy nhớ kỹ, Phương Vân liền bỏ lại vào trong:

- Ngày sau lại tu luyện!

Vừa mở bình sứ màu hồng ra thì đã có một mùi thuốc dâng lên, thoát ra khỏi bình rồi hóa thành một màn trời cao, trên bầu trời đó còn có ẩn chứa các vì sao.

- Đan dược cực phẩm!

Đan dược được phân thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm cùng tuyệt phẩm. Đến cấp bậc cực phẩm này thì khi mùi thuốc xông ra sẽ hiện ra hình dáng trời đất. Đây là biểu hiện của cảnh giới đại viên mãn.

Phương Vân đếm qua thì có đến năm viên, năm viên cực phẩm đan dược, thu hoạch quá nhiều rồi a! Hắn tính ra, sợ rằng đây là tất cả những đồ Tiết Liệt để dành được.

- Có năm viên đan dược cực phẩm này, chỉ cần trùng kích được Linh Tuệ cảnh là ta sẽ nhanh chóng gia tăng lực lượng được!

Phương Vân có thể cảm giác được năng lượng ẩn chứa bên trong các đan dược này vô cùng hùng hồn. Có thể diễn hóa ra được cả một màn trời cùng hình dáng đất đai thì năng lượng ẩn chứa bên trong đến mức nào chứ!

- Không biết trong này là cái gì?

Phương Vân liền mở cái hộp ra.

Phách!

Phương Vân còn không kịp phản ứng thì đã có hai đạo bóng đen từ trong xông ra. Đụng vào vách tường thư phòng “ầm” một tiếng. Cả phủ đại tướng quân cũng vì vậy mà chấn động, phát ra tiếng vang “oong oong” khổng lồ.

Phịch! Phịch!

Hai đạo bóng đen kia đụng vào vách tường bị bắn ngược trở lại, phát ra hai tiếng kêu rồi gập người lại, chuyển qua đi hướng khác.

- Trở lại cho ta!

Lúc đầu Phương Vân không ngờ lại có biến cố này, nhưng bây giờ đã phản ứng kịp rồi. Trực tiếp hóa ra một đại chưởng bắt hai bóng đen này vào lòng bàn tay. Định thần nhìn lại, thì ra là hai con thỏ nhỏ.

- Ủa? Tại sao lại là hai con thỏ?

Phương Vân khẽ động trong lòng, ngay lập tức ở giữa chân mày hiện ra một khe hỡ. Thiên Long Nhãn phát ra một tia sáng lung linh nhìn xuống. Bị Thiên Long Nhãn nhìn như vậy, hai con thỏ tựa hồ cảm nhận được uy áp của thiên long, lập tức đứng yên. Sau đó thân thể co rút lại, hiện ra hai quả đan dược như hai quả trứng gà.

- Đan dược tuyệt phẩm!

Phương Vân cả kinh. Cổ tay thiếu chút nữa đã lật nhào để cho hai quả tuyệt phẩm đan dược này rơi xuống. Hai con thỏ này lúc nhìn qua thì không hề có hình dáng đan dược, cũng không hề phát ra mùi thuốc. Nếu như không phải Phương Vân cảm giác có vấn đề thì cũng không phát hiện được đây lại là hai quả đan dược!

Tuyệt phẩm đan dược được luyện chế cực kỳ hà khắc, cần phải do cường giả trên Thoát Thai cảnh luyện chế đến mấy chục năm mới có thể luyện chế được!

Có năm viên cực phẩm đan dược, Phương Vân cảm thấy mình đã may mắn quá rồi, không ngờ ở đây lại còn có hai viên tuyệt phẩm đan dược!

Cường giả trên Thoát Thai cảnh a! Phải biết rằng, ngay cả Thánh Võ hầu cũng chỉ là cường giả Thiên trùng cảnh thôi! Còn cấp độ cường giả kia thì Phương Vân chưa thấy bao giờ!

Nhìn hai quả đan dược không nhúc nhích trong tay. Phương Vân có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy. Giống như là đang ngủ thì có một tòa bảo khố đập xuống đầu mình!

Sau cơn hưng phấn đó, Phương Vân lại cảm giác được một điều:

- Tích lũy của những đại môn phái này thật hùng hậu a. Dùng cực phẩm đan dược và tuyệt phẩm đan dược để bồi dưỡng đệ tử! Mặc dù ta cũng có chút phúc duyên, nhưng nếu so với những người như Tiết Liệt thì vẫn còn kém xa!

Sau khi lấy hết đồ trong túi không gian ra thì trong lòng Phương Vân rung động không thôi. Mặc dù hắn đã khắc chế tâm tình nhưng từ sâu trong đáy lòng không khỏi dâng lên một cảm giác ghen tỵ nhàn nhạt! Phải biết rằng, những đồ vật mà Phương Vân nắm trong tay chỉ là một túi không gian hắn tùy cơ ứng biến cướp được trong tay Tiết Liệt mà thôi.

Bàn về đãi ngộ đối với các đệ tử mà tông phái toàn lực bồi dưỡng thì Phương Vân không cách nào so sánh được!

- Không trách được nhân tài của các tông phái lại xuất hiện ùn ùn, chỉ mới hai mươi mấy tuổi mà đã đến Thiên Tượng cảnh đỉnh phong! Có thiên phú hơn người, lại có đại tông phái toàn lực bồi dưỡng như vậy, nếu như không có thành tựu như thế thì mới là kỳ quái!

Lúc này thì Phương Vân cũng đã hiểu vì sao triều đình cường thế như vậy mà cũng không dễ dàng tiêu diệt được những tông phái này! Chỉ dựa vào phần thưởng tuyệt phẩm đan dược cho đệ tử thôi cũng đã cho thấy tích lũy của tông phái hùng hồn như thế nào. Triều đình không thể dễ dàng tiêu diệt các đại tông phái như vậy được!

Sau khi suy tư xong, Phương Vân lại cất hai viên tuyệt phẩm đan dược này lại vào trong hộp, sau đó bỏ vào trong túi không gian. Tất nhiên năm viên cực phẩm đan dược cũng được bỏ vào lại.

Thực lực của hắn bây giờ đã đến Địa Biến cảnh đỉnh phong, nếu như không đột phá đến Linh Tuệ cảnh thì lực lượng sẽ không gia tăng được. Coi như là dùng các đan dược này thì cũng lãng phí mà thôi.

Hơn nữa, những bảo vật như tuyệt phẩm đan dược là cực kỳ quý hiếm. Phương Vân có thể đoán Tiết Liệt chuẩn bị như vậy là để đến lúc trùng kích Thiên Trùng cảnh mới dùng tới!

Cốc cốc!

Tiếng gõ cửa từ bên ngoài vang lên, âm thanh Triệu Bá Ngôn từ ngoài cửa truyền vào:

- Đại nhân, đã đến giờ rồi. Nên đi bái phỏng thành chủ Hoài An thành một chút!

- Ừ, chuẩn bị một chút đi. Môt lát theo ta đi bái phỏng thành chủ Hoài An thành!

Phương Vân thu thập đồ lại xong, mặc vào một bộ đồ cẩm y. Sau đó mở cửa ra, bước ra ngoài.

Đại tướng quân cùng thành chủ, một người chịu trách nhiêm phòng thủ thành trì, một người chịu trách nhiệm lại trị. Quyền lợi hai người vô cùng lớn lao. Hai người này, một văn một võ, tuy khác nhau chức trách nhưng khi ở cùng một thành thì vẫn phải tiếp xúc với nhau.

Cho nên, Đại Chu hoàng triều có một lệ cũ: Mỗi một vị đại tướng quân khi đến nhận chức thì phải đi bái phỏng thành chủ, nói chuyện quen thuộc dần với nhau để sau này có thể phối hợp tốt. Dựa theo yêu cầu của triều đình thì đây là một loại giao thiệp chính thức, đại tướng quân cần phải mặc chiến giáp đến bái phỏng.

Nhưng mà trong thực tế, khi các đại tướng quân đến thì chẳng có ai mặc chiến giáp cả, vì làm như vậy sẽ phá tan đi bầu không khí.

Mấy người tâm phúc Chu Hân, Sở Cuồng, Triệu Bá Ngôn, Quản Công Minh cùng theo Phương Vân đi đến phủ thành chủ.

- Đại tướng quân đường xa mà đến, phong trần mệt mỏi, cực khổ. Hoa mỗ không thể ra khỏi thành nghênh đón, có chỗ thất lễ, mong rằng thứ tội!

Ở ngay phủ thành chủ, có một vị nam tử tuấn mỹ, vóc người thon dài, mặc một bộ cẩm phục đang mang theo rất nhiều phu nhân, cùng nha hoàn, nô tỳ đứng ở cửa hầu.

Hắn hơi cúi xuống, khóe mắt hơi nheo lại. Mặt nở nụ cười chân thành làm cho người cho có cảm giác thân thiên vô cùng.

- Hoa thành chủ khách khí. Thành chủ là người chưởng quản lại trị ở đây, công vụ bề bộn. Có làm vậy cũng là hợp tình lý!

Phương Vân chắp tay. Hắn có thể nhìn chữ đoán người, tuy vị thành chủ trước mắt có bề ngoài đưa đẩy, bộ dáng khéo léo, nhưng nội tâm lại cực kỳ ngay thắng. Không thể nào coi thường được!

- Mời đại tướng quân vào bên trong. Hoa mỗ đã chuẩn bị một phần rượu và thức ăn để tẩy trần gió bụi cho tướng quân, xem như là bồi tội. Tướng quân chớ trách, chớ trách a!

Phương Vân cười cười, nói khách sáo hai câu. Rồi lập tức cả chủ lẫn khách đều vào bên trong. Bên trong phủ đã sớm chuẩn bị tiệc rượu thịnh soạn, hai người nói chuyện qua lại, cả khách lẫn chủ đều vui mừng!
Bình Luận (0)
Comment