Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 36

- Đúng là hắn ư!

Trong Quý tộc hầu, người thần bí nhất đúng là thế tử của Trấn Quốc hầu - Lý Nghiễm! Vị thế tử này rất ít lui tới cùng với người khac,s cũng không thích tham gia vào các hoạt động náo nhiệt ở kinh thành, căn bản vẫn là luôn thích độc hành. Người nào cũng không ngờ rằng, dường như vị thế tử này lại có quan hệ rất tốt với Thanh Sưởng công chúa!

- Nếu công chúa đã xuất thủ, vậy chúng ta cũng không cần thiết đi tranh đấu nữa.

Cao Vi liền quên đi ý niệm tranh đấu ở trong đầu. Thanh Sưởng công chúa đã dùng Hoàng Đạo Kim Đan, lấy thân phận cùng với thực lực của nàng, trên căn bản là không ai có thể tranh đấu với nàng ở thi võ; Còn về phần đấu văn, mấy vị thế tử này cũng không có hứng thú.

- Thành viên hoàng thất a, quả nhiên không có giống như mấy thần tử như chúng ta.

Dương Khiêm, Lý Bình ánh mắt cùng nhìn về phía trái điện, tràn đầy hâm mộ.

......

Trong một đại điện ở hoàng cung, một thân ảnh nhỏ nhắn mặc trang phục màu đỏ đang đứng yên ở giữa, chung quanh nàng là năm tên cẩm y vệ.

- Cùng ra tay tay đi!

Thanh Sưởng công chúa vẫy vẫy tay, hạ lệnh.

- Công chúa cẩn thận.

Năm tên cẩm y vệ cao lớn liền ôm quyền, đột nhiên hét lớn một tiếng, rồi đồng loạt vọt lên. Thanh sưởng công chúa cũng đã ở ngoài ba trượng, nhưng mà thân thể đột nhiên chấn động, một tầng hào quang màu đen đột ngột phát ra.

Một đạo, hai đạo, ba đạo, bốn đạo, năm đạo, tổng cộng có năm đạo khí tràng đột ngột phá không ra, chia thành năm hướng cuốn tới Thanh Sưởng công chúa. Năm người này vừa ra tay, lập tức có khí thế hưng thịnh, bài sơn đảo hải, rõ ràng có tu vi là Khí Tràng cấp đỉnh phong.

Ầm!

Thanh Sưởng công chúa vẫn không nhúc nhích, lông mày đột nhiên dựng lên, trong miệng quát khẽ một tiếng, chỉ thấy một cỗ hơi thở hoàng giả mang theo tầng hào quang màu vàng tán ra, cuốn tới năm người. Chỉ nghe thấy một tiếng nổ ầm, khí tràng màu vàng lập tức đánh tan năm đạo khí tràng màu đen, hơn nữa cũng không có dừng lại, nhất cử đánh trúng luôn năm tên cẩm y vệ, đánh bọn họ bay ra ngoài.

- Công chúa quả nhiên cao minh, năm người bọn ta cũng có tu vi là Khí Tràng cấp đỉnh phong, vậy mà lại bị công chúa dễ dàng xé rách khí tràng như vậy. Hôm nay trong Khí Tràng cấp, đã không còn ai là đối thủ của người rồi.

Năm tên thị vệ loạng choạng rơi xuống đất, lui đi mấy bước mới giữ vững thân thể, ôm quyền nói.

“ Ta nuốt vào một viên Hoàng Đạo Kim Đan, ngay cả Khí tràng cũng mang theo tính chất bá đạo của dược tề. Phương Vân, chỉ cần ngươi không có đạt tới được Trận pháp cấp, lần này, ta sẽ đem đánh ngươi như đánh chó chết.” Thanh Sưởng công chúa nhìn về phía Khai Dương điện, trong mắt hiện lên rất nhiều ý nghĩ.

- Cuộc thi đấu võ của tết Nguyên Tiêu đã bắt đầu rồi chứ.

Thanh Sưởng công chúa bỗng nhiên hỏi.

- Bẩm công chúa, đã bắt đầu rồi.

Một tiểu thái giám đứng ở trên đại điện, cung kính trả lời.

- Ừ, theo tính toán thời gian của ta, Phương Vân có thể đã động thủ rồi. Ta qua nhìn một chút.

Thanh Sưởng công chúa trên mặt lộ ra một nụ cười kỳ dị, vung tay lên, lập tức mang theo mấy tên tiểu cung nữ, tiểu thái giám xoay người rời đi.

......

Phương Vân đi qua cánh cửa, đập vào mắt chính là một cung điện nhỏ, chung quanh vách tường có treo đầy đèn màu. Ở cuối cung điện, có hai cánh cửa lớn. Ở cửa bên trái, có hai gã cấm quân Đại Chu, hơi thở trầm ổn, trong tay nắm một trường kích màu đen đứng ở ngay cửa đại điện. Còn ở một bên cách xa hơn mười trượng chính là đại điện đấu văn. Một cái lồng đèn bát giác khổng lồ được treo trên cao ngay cửa đại điện.

"Trước đấu võ, sau đấu văn đi." Phương Vân bước qua cánh cửa đại điện đấu võ, đi vào trong.

Hoàng cung cũng được phân chia thành ngoại thành và nội thành. Các vương công tử đệ, tiểu thư tham gia ngự yến cũng là ở ngoại thành. Từ trên cao nhìn xuống, các đại điện ở ngoại thành được đúc bằng các gian sắt, xếp thành một hình cung, vây quanh cả một vùng đất.

Đại điện mà Phương Vân đi vào lúc này được gọi là Khai Dương điện. Khai Dương thuộc về chòm Bắc Đẩu Thất Tinh, còn được gọi là chòm Vũ Khúc Tinh.

- Các sĩ tử tham gia đấu võ, xin hãy tới đây lấy lệnh bài tỉ thí.

Trong Khai Dương Điện, một nam tử khôi ngô ngồi ở trước bàn gỗ, thấy Phương Vân đi vào, lập tức chào hỏi.

- Tên họ?

- Phương Vân.

- Ủa?

Võ quan chủ khảo ngẩng cao đầu nhìn thoáng qua Phương Vân, trong mắt hiện lên thần sắc kinh ngạc. Sau đó liền viết vào sổ sách, cầm một khối mộc bài màu đen đưa cho Phương Vân.

- Ngươi là đệ đệ của Phương Lâm sao. Không tồi, đây là lệnh bài của ngươi, đi đi.

- Đa tạ.

Phương Vân cầm lấy mộc bài, bỏ ngay hông.

Trong đại điện đã tụ tập gần cả trăm sĩ tử, Phương Vân tùy ý tìm một chỗ ngồi, ngồi xuống.

Chỉ chốc lát sau, một gã quan văn bộ dáng nho sinh đi đến, nhìn lướt qua bốn hướng, mở miệng nói.

- Tỉ thí vòng thứ nhất, mỗi người đánh bại năm người sĩ tử bên cạnh, lấy được mộc bài của họ là có thể tiến vào điện tiếp theo, Thất Sát điện.

“Hỗn chiến! Vòng thứ nhất lại là hỗn chiến.”

Phương Vân trong lòng lấy làm lạ. Đấu hỗn chiến, vậy ưu thế của võ giả liền không rõ ràng. Hoàn toàn có thể tạo năm người thành một tổ, vây công một người. Nói như vậy, kết quả tranh tài liền mất công bằng hợp lý rồi. Nhưng mà, nếu như có thể dưới tình huống hỗn chiến này mà đánh bại được năm người, vậy thực lực của người này liền không cần hoài nghi rồi.

Văn sĩ trung niên vừa nói lời này xong, xoay người rời đi. Bước chân của hắn vừa rời khỏi, Khai Dương điện lập tức thành hỗn chiến.

Các võ giả từ cảnh giới Nguyên Khí cảnh, Chân Khí cảnh, Cương Khí cảnh, Khí Tràng cảnh hỗn chiến với nhau, tiếng rống giận dữ vang lên không dứt bên tai. Chỉ trong nháy mắt mà đã có hơn hai mươi tên sĩ tử Đại Chu bị đánh bay ra ngoài, mất đi năng lực chiến đấu.

Không biết có phải là đã có sự ăn ý hay không, mà các sĩ tử ở chung quanh Phương Vân không hẹn mà cùng nhau lựa chọn bỏ qua Phương Vân, công kích những người khác. Trong lúc chiến đấu, có rất nhiều người vừa thấy thân ảnh của Phương Vân, luôn là không nhịn được mà lấy ánh mắt đánh giá Phương Vân, vẻ mặt cực kỳ kiêng kị.

Săn thú ở Đông Giao, Hứa Quyền bị làm nhục, Dương Bưu bỏ mình, danh tiếng của huynh đệ Phương gia lập tức được truyền bá khắp các vương công tử đệ ở trong kinh thành. Cho đến khi nghe được tin Phương Lâm được đặc cách vào cấm quân Đại Chu, cả kinh thành không khỏi ồ lên. Bất luận kẻ nào muốn đối phó với Phương Vân, trừ việc nghĩ đến tu vi cường hãn của chính Phương Vân ra, còn phải nghĩ đến việc mình có chịu được lửa giận từ Phương Lâm không đã.

Bên trong Khai Dương điện, Phương Vân lại trở thành người rãnh rỗi nhất.

Đột nhiên có một cỗ hơi thở phong duệ từ trong đám người truyền tới, Phương Vân nhướng mày: "Tới rồi! Đã biết là sẽ không có yên ổn như vậy mà."

Dường như là đồng thời từ các phương hướng khác nhau, có mấy chỗ hơi thở cực kỳ sắc bén nổi lên. Có năm tên vương công tử đệ mười bảy, mười tám tuổi, sắc mặt âm trầm, từ tứ phương vây quanh lại đây.

"Lại có tu vi là Khí Tràng cấp!"

Thông qua cảm giác, Phương Vân liền cảm nhận được tu vi của năm người muốn tiến đến đối phó với mình, trong lòng Phương Vân liền chấn động rồi. Năm tên võ giả Khí Tràng cấp lại muốn đối phó với mình.

Năm người này dám cùng đến đối phó với mình, Phương Vân cũng không thấy kỳ quái. Các vương công tử đệ ở kinh thành có rất nhiều, luôn có những người dám đi lên vuốt râu hùm. Nhưng nhìn quần áo những người này cũng chỉ là con cháu của quan tướng bình thường, lại mới chỉ có mười bảy mười tám tuổi, nhưng lại đạt đến cảnh giới Khí Tràng cấp. Chỉ điểm này thôi đã làm cho Phương Vân chấn động không thôi rồi.

"Hứa Quyền xuất thân từ quý tộc hầu, cái gì linh đan thảo dược, võ công bí pháp, thiên phú tư chất cũng không hề thiếu, nhưng hắn cũng mới chỉ là cương khí đỉnh phong. Ta nếu như không có Địa Cấp châu, không liều mạng luyện công, không có trái quả thiên địa kỳ trân kia, sợ rằng bây giờ cũng mới chỉ là Cương Khí cấp thôi. Con đường võ đạo, nếu không có kỳ ngộ thì tiến bộ không được. Nhưng lúc này một lần lại xuất hiện năm người Khí Tràng cấp! Chẳng lẽ ta đã lạc hậu rồi, tu vi Khí tràng cấp bây giờ đã nhiều như cải trắng rồi sao!"

Phương Vân trong lòng vô cùng chấn động rồi, năm người này xuất hiện không hề có đạo lý. Mấy người này tuổi tác cũng tương đương với Hứa Quyền, nhưng so với đại thế tử Hứa Quyền này thì cảnh giới võ đạo lại cao hơn nhiều.

"Những người xuất thân từ quan tướng bình thường, mới mười bảy, mười tám tuổi đã đạt đến Khí Tràng cấp. Thiên phú cùng với tư chất như vậy quả là kinh hãi thế tục, theo đạo lý hẳn là đã danh chấn khắp kinh thành, không thể nào lại không có tiếng tăm như vậy a!"

Phương Vân nhìn lướt qua năm người, trong đầu cẩn thận nhớ lại. Nhưng bất kể là ở kiếp trước, hay là hiện tại, cũng không hề có nghe nói qua năm người lợi hại như vậy.

- Tiểu Hầu gia chớ trách, chúng ta cũng là phụng mệnh làm việc. Đắc tội!

Năm người cách Phương Vân một trượng liền đứng lại, một người trong đó ôm quyền nói.

Phương Vân trong lòng vừa động, đột nhiên có chút hiểu được.

- Các ngươi chính là làm theo lệnh của Thanh Sưởng công chúa sao!

Năm người ngậm miệng không đáp, điều này hiển nhiên là đã ngầm chấp nhận.

"Đúng rồi. Nhất định là do Thanh Sưởng công chúa, cũng chỉ có tích lũy khổng lồ của hoàng thất mới có thể coi việc tu luyện võ đạo không hề khó khăn, dễ dàng tạo ra nhiều cao thủ võ đạo như vậy."

Mặc dù đã nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng Phương Vân cũng là khiếp sợ không thôi. Thanh Sưởng công chúa phái ra tám tên tiểu thái giám đạt đến Cương Khí cảnh thì thôi, dù sao dựa vào việc tự mình khắc khổ tu luyện cộng thêm Địa Cấp châu, cũng có thể đạt đến cấp độ này được. Nhưng Khí Tràng cấp thì lại khác rồi, Thanh Sưởng công chúa lại có thể tạo ra cao thủ Khí Tràng cấp rồi!

"Tích lũy của hoàng thất quả nhiên đáng sợ! Lần trước bất quá cũng chỉ là hạ nhục nàng một chút, nàng lại bắt đầu dùng tích lũy của hoàng thất để tạo ra cao thủ đối phó với ta. Nữ nhân này điên rồi!

Tám tên tiểu thái giám đạt đến Cương Khí cấp, Phương Vân cũng không cần để ý. Nhưng năm tên võ giả Khí Tràng cấp thì không thể không để ý rồi. Xuyên thấu qua năm người này, hắn có thể thấy được sự điên cuồng, đắc chí của một nữ nhân khác.

- Tiểu hầu gia, cẩn thận rồi.

Năm người ôm quyền một cái, rồi phân thành năm hướng, áo bào rung động, nhất thời từng vòng hào quang màu đen bắn tán loạn ra, cuốn lấy Phương Vân.

- Đúng là Khí Tràng cấp!

- Lại là năm tên cao thủ Khí Tràng cấp!

- Cái tên Trần Lượng này, mấy ngày trước cũng mới chỉ là Cương Khí sơ cảnh thôi mà, làm sao mới có mấy ngày đã đạt đến Khí Tràng cấp rồi!

....

Trong đám người lập tức xôn xao hẳn lên, có người biết năm người này, nhịn không được kinh hô lên.

Võ giả đạt đến Khí tràng cấp, đưa vào trong chiến trường, lập tức có thể gia nhập quân tinh nhuệ Đại Chu. Địa vị này so với Thiên phu trưởng còn cao hơn. Tu vi như thế, làm cho rất nhiều võ giả Nguyên Khí cảnh, Chân Khí cảnh trong đại điện nhìn lại.

"Quả nhiên là Khí Tràng cấp. Đáng tiếc, khí tràng rối loạn, vô cùng không ổn định, hẳn là dựa vào ngoại lực mới bước vào được Khí Tràng cấp không được lâu."

Phương Vân cảm giác một chút, không khỏi lắc đầu. Lúc khí tràng của năm người này phát động, hoàn toàn không có cái khí thế băng thiên liệt địa, không có cách nào ngăn cản được cảm giác.

"May mắn, xem ra năng lực của Thanh Sương công chúa cũng chỉ có hạn. Bảo khố của hoàng thất dù sao cũng không phải là do nàng mở ra, những thiên tài địa bảo mà nàng có thể lấy ra cũng chỉ có thể làm cho những người này miễn cưỡng bước vào Khí Tràng cấp."

Phương Vân trong lòng xác định. Năm người này vừa ra tay, Phương Vân liền nắm rõ ngọn ngành của Thanh Sưởng công chúa. Nếu không, chỉ cần Thanh Sưởng công chúa lúc không từ mà biệt, lại phái ra năm tên cao thủ Trận Pháp cấp, lúc đó Phương Vân cũng không cần đấu nữa, lập tức tìm đường chạy trốn rồi!
Bình Luận (0)
Comment