Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 361

Ánh mắt đại trưởng lão đắn đo một chút rồi cũng hiểu rõ, nếu lộ ra quá nhiều tâm tư trước mắt người chỉ khiến mình chết nhanh hơn.

"Ta nói." Đại trưởng lão liếc mắt nhìn Phương Vân: "Nhưng mà, đổi lại ta muốn ngươi buông tha ta.”

"Chỉ cần nói ra bí mật của ngươi, nếu đối với ta quả thực có tác dụng thì buông tha cho ngươi cũng có thể!" Phương Vân thản nhiên nói.

Thấy sâu trong mắt của đại trưởng lão còn hồ nghi, Phương Vân cười nhạt: "Ta chính là trọng thần của triều đình, binh gia võ tướng chẳng lẽ còn phải sợ ngươi một cái Thánh Vu Giáo nho nhỏ trả thù sao?"

Đại trưởng lão không vui không giận. Phương Vân càng coi thường Thánh Vu Giáo thì hắn mới càng có cơ hội sống sót. Ngày sau trở lại tổng giáo báo cáo chuyện này rồi trả thù hắn cũng được.

Nho nhỏ Thánh Vu Giáo? Hừ, nhỏ hay không, khi thời cơ tới rồi ngươi sẽ biết. Cho dù thật sự có nhỏ thi giết chết ngươi cũng là chuyện dễ dàng. Trong lòng đại trưởng lão tràn ngập oán hận, nhưng vào lúc này cũng không dám biểu lộ ra.

"Tiểu Hầu Gia, trên người của ngươi có một kiện Ngũ Ngục Phong uy lực rất lớn, nhưng còn giữ mười hai hạt Bạch cốt Châu khi tế luyện thành Vu Ma có uy lực cũng không kém. Ngươi có nghĩ tới hay không, sau khi luyện thành Thượng cổ Viêm Ma, lại tiếp tục tế luyện thành Ngũ Ngục cốt Hoàng, đến bước cuối cùng có thể tế luyện thành vô thượng pháp khí Diêm Ma Thiên Tử? "

Phương Vân quả thật cũng không quá bất ngờ, những tin tức này hắn biết thông qua linh hồn Kiền Nguyên Huyền Báo nên cũng không có gì kỳ quái.

“Không sai!” Phương Vân cũng không phủ nhận.

Mười hai hạt Bạch cốt Châu hiện tại cho dù về mặt lực công kích hay lực phòng ngự đều kém xa Ngũ Ngục Phong, nhưng Phương Vân coi trọng cái pháp khí này chính là ở đặc tính không ngừng tiến hóa

Pháp khí này càng về sau mỗi khi đề thăng một cấp bậc thì uy lực cũng đề thăng càng lớn. Đạt đến bước cuối cùng tế luyện thành viễn cổ Diêm Ma Thiên Tử, uy lưc so với Ngũ Ngục Phong xem ra lớn hơn nhiều.

"Hắc hắc, hiện tại ngươi đã có Thượng cổ Viêm Ma của ta nên mấy hật châu này của ngươi cũng không cần phải tế luyện nữa. Nhưng mà, ngươi có biết không, cũng giống chúng ta tuy có Thượng cổ Viêm Ma trong tay lại không có khả năng tế luyện lên thành Ngũ Ngục Cốt Hoàng." Đại trưởng lão nhìn Phương Vân nói

“Hả?!” Phương Vân tuy trong lòng rung động nhưng trên mặt không có biểu hiện gì: "Nói tiếp đi!"

"Trong thiên địa chỉ có mười hai trái tim của Viêm Ma Quân Vương thượng cổ mới có thể luyện thành Ngũ Ngục cốt Hoàng. Đó cũng là vì sao mà Thượng cổ Viêm Ma đề thăng một tầng là thành Ngũ Ngục cốt Hoàng mà không phải là cái gì khác, bởi vì trên 'Quân' cao hơn một tầng chính là 'Hoàng’. Cũng chỉ có trái tim của mười hai tên thượng cổ Viêm Ma Quân Vương mới có thể luyện Ngũ Ngục cốt Hoàng thành Diêm Ma Thiên Tử viễn cổ. trở thành pháp khí cường đại nhất trong thiên địa.” Đại trưởng lão trầm giọng nói.

Phương Vân lắc đầu nói: "Tin tức này mặc dù đối với ta có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn còn chưa đủ để trao đổi với tính mệnh của nguơi. Nêu như ngươi chỉ có chút tin tức ấy, vậy ta đây tiễn ngươi lên đường được rồi."

Phương Vân nói rồi vươn tay chưởng ra, trên bàn tay lóe ra một trận trắng xóa tản mát ra một cỗ khí tức như của thần ma cổ xưa. đây là điềm báo khi thi triển ra Đại Lực Thần Ma Chưởng.

"Chờ một chút, ta còn chưa nói xong!” Đại trưởng lão vì giữ mạng nên tốc độ nói chuyện cũng trở nên nhanh hơn nhiều: "Trung thổ thần châu hiện tại đã không có Viêm Ma nữa. Tất cả toàn bộ Viêm Ma đều tập trung trong Thang Cốc của Đại Doanh Châu."

Phương Vân lắc đầu, tay chưởng giơ lên bày ra tư thế chuẩn bị chấm dứt: "Chuyện này ta đã biết rồi.”

” Hãy nghe ta nói hết đã! ” Đại trưởng lão toát mồ hôi lạnh đầy trán hét lớn:

"Thượng cổ Viêm Ma thực lực cũng cỗ yếu có mạnh. Tên yếu nhất cũng có thực lực tương đương với Thiên Tượng Cảnh, mạnh thì cũng tương đương với võ giả Thiên Trùng sơ cảnh, về phần mười hai Viêm Ma Quân Vương toàn bộ đều là cường giả Thiên Trùng Cảnh đỉnh."

Thượng cổ thời đại, mười hai tên Viêm Ma Quân Vương hợp lại làm một có thể hóa thành một tên vô thượng Viêm Ma Đại Đế có thực lực trực tiếp vượt qua Thoát Thai Cảnh. Tồn tại này quá mức kinh khủng, ngay cả Đại Đế Thang cũng không thể hủy diệt được. Đến lúc cuối cùng thời kỳ thượng cổ. Đại Đế Thang đã đem tất cả toàn bộ Viêm Ma bắt đến Đại Doanh Châu, cuối cùng phong ấn trong Thang Cốc.

Phương Vân trong lòng nhảy lên một chút, hắn chỉ biết rằng thượng cổ Viêm Ma rất cường đại. làm quân vương của những Viêm Ma này là mười hai Viêm Ma Quân Vương hẳn là càng cường đại hơn. Nhưng mạnh đến như thế nào thì không rõ. Lúc này nghe đại trưởng lão nói đến mới biết được, lúc thượng cổ Viêm Ma nhiễu loạn rốt cục có bao nhiêu kinh khủng.

Ngay cả Đại Đế Thang thời thượng cổ cũng không thể tiêu diệt được chỉ có thể phong ấn lại. như vậy có thể thấy những Viêm Ma Quân Vương này cường đại tới mức nào rồi.

"Hỏa diễm của mười hai thượng cổ Viêm Ma Quân Vương này có thể trong nháy mắt thiêu chết những võ giả Thiên Trùng Cảnh bình thường. Trong khi chúng còn sống cơ bản là không có gì có thể hàng phục được. Thế nhưng, dù có tồn tại cường đại cỡ nào cũng có tận cùng thọ nguyên. Thượng cổ Viêm Ma cũng không ngoại lệ."

"Mười hai tên thượng cổ Viêm Ma Quân Vương được sinh ra duới nền đất dung nham nóng chảy không tại cùng thời điểm, có cách xa nhau mấy vạn năm cũng có cách xa nhau mấy nghìn năm. Cho nên chúng nó khi hết thọ nguyên mà chết cũng không giống nhau. Mỗi khi có một tên thượng cổ Viêm Ma Quân Vương chết đi sẽ khiến cho rất nhiều cường giả tranh đoạt.”

"Từ thời thượng cổ đến hiện tại, Thánh Vu Giáo chúng ta từ Thang cốc đã thu được tổng cộng năm cái trái tim của thượng cổ Viêm Ma Quân Vương. lại cùng các phái khác tranh đoạt được ba cái. tiêu diệt hai cái tông phái khác thu được hai cái, cuối cùng dùng thiên tài địa bảo cùng phái khác trao đổi được hai cái, tổng cộng đã thu nhận được mười một cái trái tim của thượng cổ Viêm Ma Quân Vuơng."

"Hiện tại trong Thang Cốc chỉ còn lại duy nhất một vị Viêm Ma Quân Vương cuối cùng. Thánh Vu Giáo chúng ta đã tính toán ra hai tháng sau chính là ngày mà tên thượng cổ Viêm

Ma Quân Vương này thọ tẫn. Tại lúc nó thọ tẫn là khi nó suy yếu nhất, cũng là thời cơ tốt nhất để đoạt lấy trái tim nó."

Vì để lấy lòng tin của Phương Vân, đại trưởng lão hầu như là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn(). Vì để tăng độ tin cậy câu chuyện của mình, ngay cả mấy chi nhánh phụ tất cả đều nói hết ra.

"Hai tháng sau..." Phương Vân thì thào tự nói như có điều gì suy nghĩ.

Xung quanh thượng cổ Viêm Ma đều là hỏa diễm tinh linh, là tài liệu để luyện chế Hỏa Ngục Phong vô cùng tốt Phương Vân hẳn là phải đi Đại Doanh Châu, cho dù không có đoạt được trái tim của Viêm Ma Quân Vương thượng cổ, nhưng đến Thang Cốc truy tìm thượng cổ Viêm Ma để tế luyện HỏaNgục Phong cũng là chuyện không tệ.

"Tin tức này quả là không tồi, nhưng vẫn còn chưa đủ để đổi lấy tính mạng của ngươi. Ngươi cố nhớ lại xem có đúng hay không đã quên chuyện gì rồi?"

Phương Vân thản nhiên nói.

"Cái gì?" Đại trưởng lão mở to hai mắt kêu lớn "Ngươi phải biết rằng, lúc thượng cổ Viêm Ma Quân Vương đang hấp hối, năng lượng trong cơ thể không hề tiêu tan, tất cả đều tập trung trong trái tim của nó. Một khi đoạt được cái này quả thực so với mười viên tuyệt phẩm đan dược còn muốn trân quý hơn đó! "

"Ngươi có ngu cũng đừng có đem ta giống với ngươi chứ. Thượng cổ Viêm Ma Quân Vương một thân năng lượng hỏa thuộc tính chính là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế pháp bảo thuộc tính hỏa. Toàn bộ Trung Thổ Thần Châu khi biết được tin tức này sẽ không biết có bao nhiêu cường giả tới đó cướp đoạt. Hơn nữa Viêm Ma Quân Vương là Thiên Trùng đỉnh phong tồn tại, cho dù là lúc nó hấp hối cũng không giảm xuống quá mức Thiên Trùng cảnh. Dám đi đến đó tranh đoạt cho dù không có cảnh giới Thiên Trùng thì ít nhất cũng có lực lượng Thiên Trùng Cảnh. Đấy là không có nói tới những cường giả đứng đầu ẩn tàng tại Đại Doanh Châu! Muốn mượn đao giết người thì ít ra cũng phải nghĩ biện pháp cao minh chút chứ."

Phương Vân lạnh lùng nói.

Đại trưởng lão thân thể rung động kịch liệt, khiếp sợ nói "Ngươi làm sao mà biết được?"

Đại Doanh Châu cùng với Trung Thổ Thần Châu cách nhau tương đối xa, người bình thường căn bản sẽ không đi tới nơi ấy nên không để ý. Trong rất nhiều suy nghĩ Đại Doanh Châu là nơi đất cằn đá sỏi, chính là nơi man di. là địa phương không thông hiểu lễ giáo.

Đối với rất nhiều người trung thổ mà nói, hiểu biết nhiều nhất về Đại Doanh Châu chính là một nơi đất cằn đá sỏi không người ở, chỉ như vậy mà thôi.

Thánh Vu Giáo thường xuyên đi Thang Cốc săn bắt thượng cổ Viêm Ma, phải lui tới Doanh Châu nhiều lần nên hiểu biết về Doanh Châu khá rõ ràng. Trên Đại Doanh Châu ẩn dấu bao nhiêu tuyệt thế cường giả, đừng nói người bình thường, ngay cả rất nhiều tông phái cũng không biết được.

Phương Vân cười nhạt, hắn có Thiên Địa Vạn Hóa Chung có thể phong ấn võ giả, có thể lấy công pháp tu luyện của đối phương để dùng. Nếu như không phải vì nguyên nhân này hắn làm sao có thể từ trên người tên Doanh Châu Khẩu Dương Giới kia phát hiện một đoạn ngắn quy tắc, cũng làm sao biết được trên Đại Doanh Châu có ẩn dấu một thế lực cường đại tồn tại

Có thể đem quy tắc thiên địa thực chất hóa đồng thời giao cho người năng lực bình thường, loại thủ đoạn này có thể nói là kinh thiên. Cường giả Thiên Trùng Cảnh tuy cũng có thể thao túng một bộ phận nhỏ quy tắc, nhưng muốn giao cho người khác loại năng lực này là không có khả năng.

"Ta tuy rằng có ý thả ngươi, nhưng ngươi lại không biết phân biệt, lại có tâm tư muốn mượn đao giết người. Ta không thể làm gì khác hơn là thay đổi chủ ý ban đầu rồi!"

Phương Vân nói ra rồi khẽ nâng cánh tay lên, một cỗ khí tức đáng sợ theo phía trên bàn tay phát ra

Đại trưởng lão trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, trên mặt tràn ngập sự tuyệt vọng, không cam lòng cùng hối hận.

"Ta đề nghị ngươi hãy suy nghĩ kỹ chút nữa xem có còn bí mật nào có giá trị nữa."

Phương Vân không nhanh không chậm nói.

"Chờ một chút, chờ một chút! " Đại trường lăo chảy mồ hôi lạnh đầy trán: "Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi... sâu bên trong một sơn cốc phíaTây, nơi ấy có thời gian dao động vô cùng không tầm thường, khẳng định có báu vật!"

Một câu cuối cùng, âm thanh của. đại trưởng lão như là rít gào lên.

"Hả? " Phương Vân có chút đăm chiêu, hắn nhận ra đại trưởng lão không hề có ý nói dối.

Liếc mắt nhìn đại trường lăo thật sâu, Phương vân nhảy lên cao bay vào không trung.

"Ngươi thực sự buôngtha cho ta? "

Thấy Phương Vân đột nhiên phi thân bay lên, đại trưởng lão liền ngẩn ngơ, ngay lập tức gắt gao nhìn chằm chằm hướng phía Phương Vân bay đi gào lên. Trong cảm giác của hắn, người này quá mức xảo trá. người xảo trá như vậy tuyệt không có chuyện bỏ qua cho mình dễ dàng như vậy. Cho dù hắn phi thân bay lên, đại trưởng lão cũng hoài nghi hắn sẽ đột nhiên một chiêu hồi mã thương giết chết mình.

"Ta đã nói rồi tất nhiên ta sẽ giữ lời. Nhưng mà ngươi có thể hay không sống sót thì phải nhìn vận mệnh của ngươi." Thanh âm vừa dứt, Phương Vân liền biến mất không thấy đâu nữa.

Đại trưởng lão ngần ngơ nhưng ngay lập tức mừng như điên, thần kinh đang bị căng thẳng cực độ cũng theo đó mà giảm bớt.

"Ha ha ha, mao đầu tiểu từ chính là một tên oắt con, đối với địch nhân lại còn nói giảng nhân nghĩa." Đại trưởng lão trong lòng cười ha hả, hắn nhìn về phía Phương Vân biển mất, ánh mắt lộ ra quang mang hung ác". Chờ ta trở lại Thánh Vu Giáo khôi phục lại công lực cũng chính là tử kỳ của ngươi. Diệt cỏ không trừ tận gốc, gặp mưa xuân liền sinh sôi trở lại, ngay cả đạo lý này cũng không hiểu, xem ra ngươi chi là kẻ ngu dốt mà thôi!"

Đại trưởng lão cảm thấy nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Vù!

Một trận gió thổi qua làm trong đầu đại trưởng lão thanh tỉnh không ít. Vừa thanh tỉnh lại, lập tức sắc mặt đại biến "Không hay rồi!"

.
Bình Luận (0)
Comment