Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 464

A Y Tây Mộc vừa mới khuyên muội muội, trong tai chợt nghe Man tộc Đại tướng quân Sa Ma Kha khuôn mặt tục tằng, trên cổ còn đeo một chuỗi răng thú trắng hơi lớn tiếng nói: “Một cô gái mà thôi, có cái gì mà sợ. Tam hoàng tử, ngươi không pha là sợ Thiên Ma tông kia chứ?”

“Ngu xuẩn!”

Nghe được câu này, Tam hoàng tử cùng A Y Tây Mộc trong lòng đều mắng một câu.

Man tộc ở trong góc, ở trong rừng cây bụi cỏ mà sinh sống. Ngoại trừ Man thần miếu thì cũng không có kiến trúc gì. Đừng nói tông phái, chính là các thương nhân cũng không muốn đi.

Man tộc cùng Đại Chu triều trao đổi duy nhất chính là chiến tranh, đối với tông phái các loại, hoàn toàn không biết gì cả. Sa Ma Kha này căn bản không biết Thiên Ma tông là vật gì. Nói chuyện cũng không hề cố kỵ.

“Tiều từ đầu óc ngu si tứ chi phát triển này, vốn A Địch Quải còn có khả năng buông tha cô ta. Bị hắn nói như vậy, A Địch Quải nhất định là muốn rồi!”

Tam hoàng tử trong lòng âm thầm mắng một câu. Quả nhiên, ở một bên A Địch Quải vỗ tay cười to nói: “Tam hoàng tử, ngươi không phải là sợ Thiên Ma tông chứ?”

A Địch Quải đem lời nói nhấn mạnh thêm, nếu nói gì nữa thì chính là hải tộc yếu thế Tam hoàng tử lui về sau một bước, mỉm cười nói: “Ta chỉ là có ý tốt, sợ điện hạ trong lúc vô tình trêu chọc một số phiền toái không cần thiết. Tất nhiên nếu điện hạ đã không thèm quan tâm, thì điện hạ cứ tùy ý!”

“Ha ha ha, cái này bất quá chỉ là một cô gái mà thôi. Bất kể nàng ta có thân phận gì, còn có thể lớn hơn Tứ Cực Ma Tôn chúng ta sao?”

A Địch Quải dứt lời, ngả ngớn nhìn Tạ Phiên Phiên: “Mỹ nhân, ngươi cứ đi theo ta. Chờ chúng ta gạo nấu thành cơm, Tứ Cực Ma Tông cùng Thiên Ma tông liên hợp. Đối với các ngươi cũng là vô cùng có chỗ tốt!”

“Thứ không biết sống chết! Ta trước hết giết tên súc sinh ngươi, rồi để cho phụ thân ta đem Địch hoang bọn ngươi, san thành bình địa!”

Tạ Phiên Phiên tóc bạc bay lên, trong đôi mắt lạnh như bảng, lóe lên một tia sát khí sắc bén. Đột nhiên hét to một tiếng, đồng thời trường kiếm xa khỏi vỏ, như điện xẹt giết về phía A Địch Quải.

A Địch Quải trong lòng rùng mình, trong tích tắc Tạ Phiên Phiên xuất kiếm, hắn cũng cảm giác được một cỗ uy hiếp. Tạ Phiên Phiên tuy lực lượng không bằng hắn, nhưng tự tập lại là kiếm pháp giết người tàn nhẫn cay độc sắc bén nhất. Loại kiếm thuật này, vượt cấp giết người, cũng không phải là chuyện không thể,hắn cũng không dám chủ quan.

“Đến rất tốt!”

A Địch Quải hét lớn một tiếng, đồng thời tung người lên, chân khí trong cơ thể huy động, chuẩn bị ra tay. Mỗi người đều có một số khuyết điểm, hắn mặc dù háo sắc, nhưng háo sắc cùng tu vi võ đạo cũng không có quan hệ. Tu vi võ đạo của hắn chẳng những không thấp, ngược lại rất cao.

“Tứ Cực ma công!”

A Địch Quải quát lạnh một tiếng, toàn thân khiếu khổng đột nhiêu phun ra khói đen cuồn cuộn, một cỗ khí tức cường đại từ trên người hắn phát ra.

“Hừ!”

Tạ Phiên Phiên hừ lạnh một tiếng, trong mắt hào quang lóe lên, muốn sử xuất tuyệt học làm lóa mắt người. Nhưng không ngờ trong tích tắc trước khi ra tay, Tạ Phiên Phiên đột nhiên loạng choạng một cái, lại có thể từ không trung trực tiếp rơi xuống.

“Hừ?” Các cường giả đang đứng ngoài xem, đều tỏ vẻ ngạc nhiên, không biết Tạ Phiên Phiên đang làm cái trò gì.

Tạ Phiên Phiên nửa quỳ ở trên một tảng đá, đầu cúi xuống, thân hình không lạnh mà run.

“Không ổn!” Khuôn mặt Tạ Phiên Phiên thấp thoáng dưới mái tóc bạc, một mảng trắng bệch, vào loại thời khắc này lại có thể phát tác.

A Địch Quải vốn đang muốn ra quyền, bỗng nhiên nhìn thấy loại biến cố này, cũng ngạc nhiên. Người mặc dù háo sắc, nhưng khi luận võ lại cực kỳ cẩn thận. Áo bào tung lên, lập tức bắn ngược quay về, trở lại vị trí ban đầu, lắc đầu mỉm cười nói: “Mỹ nhân, ngươi đây là chơi trò gì vậy? Ta sẽ không dễ dàng mắc lừa”.

A Địch Quải nói thoải mái, nhưng trong mắt rõ ràng có sự thận trọng. Trong võ đạo, có rất nhiều tuyệt học đáng sợ, khi phát chiêu tư thế cực kỳ cả quái Thiên Ma tông là tông môn đại phái, có chút tuyệt học cường đại gì đó cũng không kỳ quái

A Địch Quải đắn đo bất định, người con gái trước mắt này, có phải là muốn thi triển tuyệt học đáng sợ gì đó! Người chung quanh cũng làm ra tình huống đề phòng. Một chiêu này của Tạ Phiên Phiên, ai cũng không rõ ràng lắm nàng đang làm cái cổ quái gì. Nhưng mà, nếu thật là muốn làm ra âm mưu gì đó mà nói, thì thủ đoạn cũng quá thấp kém.

“Không đúng, nàng hình như là tình huống thật!” A Y Cổ Lệ đột nhiên nói

Hầu như là đồng thời, mọi người cũng phát hiện mái tóc hạc dài của Tạ Phiên Phiên phất phơ bay lên, quang mang chớp động bất định. Dưới hào quang màu bạc, mơ hồ phát ra màu đen.

“Khí tức của nàng hỗn loạn, hẳn không phải là giả trang.

Sau lưng A Địch Quải cường giả Thiên Trùng Tứ Cực Ma Tông dáng người rất gầy mở miệng nói.

A Địch Quải nghe vậy, lập tức yên lòng, hiểu rằng người con gái trước mắt này, chỉ sợ là thật xảy ra vấn đề.

“Ha ha, thì ra là tẩu hỏa nhập ma! Xem ra ngay cả ông trời cũng đang giúp ta. Ngươi yên tâm, theo ta trở về Tứ Cực Ma Tông. Ta sẽ thương yêu ngươi”.

A Địch Quải cười lớn, đi về trước, tay chụp tới, đã phong chân khí của Tạ Phiên Phiên.

“A!!”

Tạ Phiên Phiên tựa như bị dọa cho sợ hãi, đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi. Ngay ở trước mắt A Địch Quải mái tóc dài của Tạ Phiên Phiên, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, từ bạc nhanh chóng biến thành đen.

“Hừ?” A Địch Quải giật mình, nhưng mà hắn cũng không cần biết nhiều như vậy, tay vỗ tới, muốn triệt để phong ấn chân khí Tạ Phiên Phiên.

“Muốn chết!”

Chân trời đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lên, thanh âm này gầm lên giống như sét đánh, nổ tung bên tai mọi người, làm cho khí huyết mọi người bốc lên.

“Cao thủ đang đến!”

A Y Tây Mộc, Tam hoàng tử, Sa Ma Kha cùng các cường giả đỉnh cấp ở đây, trong lòng đều cả kinh, hầu như là đồng thời, cảm giác được một cỗ khí tức đáng sợ đang phi tốc tiếp

Cỗ khí tức này lúc đầu, giống như còn ở ngoài ngàn dặm, trong nháy mắt, đã tới gần ở trước mắt. Mây đen từng mảng cuồn cuộn, che hơn ba trăm dặn, hướng về phía mọi người

Khí tức giống như bão tố, bao phủ mọi người. Trong lúc nhất thời, phụ cận đá ngầm, gió lớn đập vào mặt, sóng cuộn ngàn thước.

“Không ổn! Điện hạ mau lui lại!”

Sau lưng A Địch Quải cường giả Tứ Cực Ma Tông dáng người cao gầy, khí chất hùng hồn Triệt Lí Cát biến sắc. Đối phương khí thế quá mức kinh người, tốc độ quá nhanh, khí tức quá mạnh. Ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực.

Hầu như là cùng một thời gian, mấy người khác cũng cảm giác được nguy hiểm, mọi người đều biến sắc.

“Oành!”

Xung quanh mọi người mấy ngàn trượng, hư không đột nhiên vặn vẹo, tiếp đó hóa thành một mảng không gian gió lốc đáng sợ, hướng về phía mọi người trên đá ngầm mà cuốn tới.

Cỗ lực lượng này, trực tiếp muốn đem mọi người tính cả mảng đá ngầm hải dương này, toàn bộ xé thành từng mảnh nhỏ.

A Địch Quải thần sắc kịch biến, thân hình nhoáng một cái, muốn toàn lực ra tay ngăn

“Đi mau!”

Hộ pháp Tứ Cực Ma Tông Triệt Lí Cát một phát bắt lấy A Địch Quải, không gian chi lực phát động, một cỗ không gian gợn sóng hiện ra, A Địch Quải trong nháy mắt đã bị một cỗ không gian chi lực bao lấy, kéo nhập vào trong đó, đưa đi về phía xa xa.

Đối phương thế tới hung hãn, thực lực quá mạnh mẽ, Triệt Lí Cát cũng không có chống đỡ được. Việc cấp bách, là trước tiên đưa hoàng tử đi.

“Điện hạ, công chúa, đi mau!”

Cùng một thời gian, Hộ pháp Tà Thần giáo, Khố Nhĩ Ban mắt ưng mũi cao tay xuất ra một đạo không gian gợn sóng, đem A Y Cổ Lệ, A Y Tây Mộc đưa vào trong đó, muốn đưa bọn họ đi.

‘Đi được sao?”

Phương Vân quát lên một tiếng lớn, hai cánh chấn động, một cổ không gian chi lực vô hình hiện ra. Triệt Lí Cát, Khố Nhĩ Ban hai gã cường giả dị tộc khởi xướng không gian chuyển di chi lực, lập tức bị cắt đứt. A Y Tây Mộc, A Y Cổ Lệ, A Địch Quải thân hình chấn động, từ hư không rơi xuống. Ba người sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, rốt cuộc đã rõ ràng đụng phải dạng đối thủ gì.

“Oành!”

Đồng thời khi cắt đứt không gian truyền tống chỉ lục của hai gã cường giả dị tộc, Phương Vân tâm niệm vừa động, không gian gió lốc đáng sợ, lập tức rợp trời rợp đất hướng về mọi người hạ xuống.

“Hây!”

Triệt Lí Cát! Khố Nhĩ Ban, hải tộc Tam hoàng tử, Na Già, Áo Phổ Lộ Tư, Ngô Bố Lí... Mọi người trên đá ngầm cảm giác được nguy hiểm diệt vong, từ trên đá đạp thân mà dậy. Các thức công kích rợp trời, đón không gian gió lốc trên bầu trời xoắn tới mà bay đi.

“Tứ Cực ma công!”

“Tà Thần trớ chú!”

“Hải hoàng thần kích!”

Trong tiếng hét to, một mảng Tứ cực đại lục cực lớn, một Tà Thần khói đen cuồn cuộn, một cây đinh ba, hai đạo vết nứt không gian cực lớn, cùng với các thức công kích khác bay ra

“Liều mạng!”

A Địch Quải vẫn không thể chạy ra khỏi phạm vi không gian gió lốc bao trùm, mãnh liệt cắn răng một cái, phi thân lên, hai tay rung lên, vài món pháp khí của Tứ Cực Ma Tông thưởng xuống bay ra ngoài

Hai huynh đệ A Y Cổ Lệ, A Y Tây Mộc, cũng phi thân lên, đem hai món pháp khí vứt ra ngoài: “Bạo! Bạo!”

Ầm ầm!

Hơn mười đạo công kích, cùng với không ít pháp khí, tạo thành một đạo nước lũ, cùng không gian gió lốc Phương Vân nhấc lên, ở trong hư không mãnh liệt nổ tung cùng một chỗ. Chỉ nghe oành một tiếng, không gian gió lốc trong nháy mắt băng tán, nhưng đám người hải tộc Tam hoàng tử, A Địch Quải, Triệt Lí Cát, A Y Tây Mộc, cùng kêu lên một tiếng đau đớn, toàn bộ như diều đứt dây bay ra ngoài

“Hừ!”

Phương Vân hóa thân viễn cổ Côn Bằng, ở trong hư không thấy một màn như vậy, cười lạnh một tiếng, hai cánh chấn động, đột nhiêu trốn vào trong tầng tầng không gian, hóa thành một đạo bóng đen, bay về phía mọi người bị đánh bay đi.

Một đạo bóng đen sắc bén triển khai, ở chỗ sâu trong hư không xẹt qua, cường giả Áo Phổ Lộ Tư Mi tộc bị cỗ bóng đen mỏng như lưỡi dao sắc bén này lướt qua, đột nhiên kêu thảm một tiếng, thân hình trực tiếp đứt làm hai đoạn, giống như bị đao kiếm cắt qua vậy.

Hai cánh Côn Bằng, không chỉ là có tác dụng phi hành. Hơn nữa còn là lưỡi đao sắc bén nhất.

“Áo Phổ Lộ Tự!”

Hải tộc Tam hoàng tử ở giữa không trung, nhìn thấy một màn này, không khỏi kinh hô một tiếng. Trong lòng trong nháy mắt một mảng băng hàn.

Lại là một tiếng hét thảm truyền đến, Na Già cách nhau không xa, phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân hình trên không trung bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống nước.

Hải tộc Tam hoàng tử trong lòng phát lạnh, căn bản không dám quay đầu lại, cũng không dám cùng đám người A Địch Quải xen lẫn cùng một chỗ, thân hình trầm xuống, lập tức đâm vào trong nước, chạy về phía chỗ sâu trong hải dương.

“Đi!...”

Đột nhiên rước lấy kẻ địch cường đại này, cường giả Tà Thần giáo Khố Nhĩ Ban biến sắc, không nói hai lời, một trái một phải, nắm lấy A Y Cổ Lệ cùng A Y Tây Mộc, nhanh chóng trốn vào trong hư không, hướng phương bắc lao đi.

Hộ pháp Tứ Cực Ma Tông phản ứng cũng không chậm, một nhát nhấc lên A Địch Quải, những người khác cũng chẳng quan tâm, bay thẳng đến một phương hướng khác bỏ chạy. Bất kể là Triệt Lí Cát cùng Khố Nhĩ Ban, người này trước mắt quá mức cường đại, căn bản không thể chống cự, nếu như cùng một chỗ chạy trốn thì sẽ bị hắn thuận thế đánh chết, nếu như tách ra, còn có cơ hội có thể chạy trốn.

‘Đáng chết, người này tựa như là hướng về phía cô gái này!”

Triệt Lí Cát trong lòng thầm hận, hẳn trước đó cũng không cảm thấy A Địch Quải háo sắc có cái gì. Nhưng hiện tại, hắn hận không thể đem hắn bóp chết.

“Xẹt!...”

Ở chỗ sâu trong không gian, bóng đen xẹt qua, từng cường giả Di hoang, Địch hoang, Man hoang bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống trong nước. Phương Vân công kích, hầu như là không thể đỡ nổi, như bẻ gã y cành mục.
Bình Luận (0)
Comment