Hoàng Tử Mỗi Ngày Hăm Hở Tiến Liên

Chương 237


Edit: Chiêu Hoàng Thái phi
Beta: Kỳ Hoàng Thai phi
 
Thành thật mà nói, Thục Quý phi bị cái "bánh có nhân" từ trên trời rơi xuống này đập cho ngốc.
Hoàng hậu?
Vậy mà Hoàng đế lại lập bà làm Hoàng hậu?
Không phải bà đang nằm mơ đó chứ? Đã bao lâu Hoàng đế không đến chỗ của bà, vậy mà lại lập bà làm Hậu sao?
Tuy là Thục Quý phi vẫn chưa hồi phục lại tinh thần, nhưng cung nhân trên dưới Quỳnh Hoa cung đã sớm mừng như điên, liên tục chúc mừng Thục Quý phi.
Không, phải là chúc mừng Hoàng hậu nương nương.
"Chúc mừng Hoàng hậu nương nương, chúc mừng Hoàng hậu nương nương!"
Thục Quý phi nghe cách xưng hô xa lạ này, có cảm giác như bọn họ đang nói người khác, không phải là đang nói mình.
Mãi cho đến khi Vinh Quý phi nói chúc mừng bà, Thục Quý phi, hay nói là Phó Hoàng hậu, rốt cuộc mới nhận ra mình không phải đang nằm mơ.

Thành thật mà nói, nhìn Thục Quý phi bước lên Hậu vị, người đến sau lại lên cao, Vinh Quý phi ngoài hâm mộ ra, cũng khó tránh khỏi có chút ghen ghét.
Dù sao bà từng ở trên Thục phi nhiều năm như vậy, nửa đời trước vẫn luôn là một tỷ tỷ săn sóc vị Thục phi này. Nhưng hiện tại, mọi chuyện đều đã khác.
Nhưng Vinh Quý phi cũng không hồ đồ, bà biết Hoàng đế phong Thục Quý phi làm Hoàng hậu, thật ra là một chuyện tốt đối với bà.
Cứ như vậy, dù Bùi Thanh Thù có ghi dưới danh nghĩa của Lệ Phi, thì sau này vị trí Thái hậu, sẽ không thoát khỏi tay Thục Quý phi.
Bà chúc mừng Thục Quý phi từ tận đáy lòng, cũng hâm mộ Thục Quý phi từ nội tâm.
Vinh Quý phi không thể ngờ rằng, bà và Toàn Hoàng Quý phi đấu đá cả đời, kết quả người nhập chủ Trung cung, lại là Phó Thục phi không tranh không đoạt.
Phó Hoàng hậu thấy Vinh Quý phi hành đại lễ với mình, vội vàng nâng bà đứng dậy: "Vinh tỷ tỷ không cần đa lễ."
Vinh Quý phi khẽ cười, trương gương mặt rất nhanh đã hiện lên chút cay đắng: "Sao mà được chứ? Sau này ngài chính là Hoàng hậu nương nương, lễ không thể bỏ."
"Hoàng hậu..." Phó Hoàng hậu kinh ngạc nói: "Ta thật sự không thể ngờ, vậy mà bản thân mình sẽ có một ngày mẫu bằng tử quý."
Nhưng lại không phải dựa vào nhi tử do mình sinh ra, mà là dựa vào nhi tử nhận nuôi.
Phó Hoàng hậu không ngốc, chỉ cần suy nghĩ là sẽ biết, Hoàng đế cũng không phải vì sủng ái bà mà lập bà làm Hoàng hậu.
Dưới gối của bà không có nhi tử nào khác, chỉ có một dưỡng tử là Bùi Thanh Thù.
Tuy hiện tại Bùi Thanh Thù vẫn ghi dưới danh nghĩa của Lệ Phi, nhưng tư chất của Lệ Phi không đủ để làm Hậu, lập Thục Quý phi mới là phù hợp nhất.
Như vậy, Bùi Thanh Thù đã có thể trở thành đích tử thật sự, sau này có thể tôn Phó Hoàng hậu làm Thái hậu, đồng thời phụng dưỡng sinh mẫu là Lệ Phi.
Nếu như nói sau khi đảng Nhị Hoàng tử bị tiêu diệt, thế cục trong triều vẫn chưa xem là rõ ràng, thì hai đạo thánh chỉ hôm nay, Bùi Thanh Thù trở thành Thái tử trở thành chuyện ván đã đóng thuyền.
Quả nhiên, không bao lâu sau khi lễ sắc phong Phó Hoàng hậu nhập chủ Trung cung, các đại thần lấy Lễ bộ Thượng thư Tu Hồng Gia dẫn đầu, dâng tấu lên Hoàng đế, thỉnh lập Hằng Thân vương làm Hoàng Thái tử.
Đám người Vinh Quốc công, Ninh Quốc công, Vệ Quốc công, Khác Tĩnh hầu, Vĩnh Xương bá, Hộ bộ Thượng thư Long Khải Chương, Thị lang Giả Ngang, Nghị Thân vương, Tương Quận vương, Giản Quận vương rối rít tán thành.
Trong khoảng thời gian ngắn, Bùi Thanh Thù trở thành Thái tử, hầu như là cái đích mà mọi người cùng hướng tới, không hề có âm thanh phản đối nào.
Lần này, cuối cùng Hoàng đế cũng không tiếp tục kéo dài nữa.
Mùng tám tháng bảy năm Duyên Hòa thứ hai mươi sáu, Hoàng đế thuận theo ý của chúng thần, chính thức ban thánh chỉ, lập Thập nhị Hoàng tử Bùi Thanh Thù làm Thái tử, nhập chủ Đông cung.
Mặc dù nhóm mưu sĩ của Bùi Thanh Thù đã sớm đoán trước sẽ có ngày này, nhưng khi ngày này thật sự đến, tất cả mọi người đều vô cùng kích động.
Ngay cả Phó Húc từ trước đến nay không hiện ra vui giận cũng không nhịn được là lộ ra sắc mặt vui mừng.
Trong cuộc tranh đấu giành ngôi vị Hoàng đế này, người thắng lợi lớn nhất, không thể nghi ngờ chính là Phó gia.
Thục phi vốn không con, Phó gia cũng đã gần như không còn suy nghĩ tham dự vào việc đoạt đích. Nhưng không ngờ quyết định thu dưỡng Bùi Thanh Thù của Thục Quý phi, đã làm thay đổi bản thân bà, cũng thay đổi vận mệnh của toàn Phó gia.

Trong khoảng thời gian ngắn, Phó gia có thể nói là đông như trẩy hội.
Hằng Thân Vương phủ thì càng không cần phải nói, hiện giờ người muốn nịnh bợ Bùi Thanh Thù, không biết là có bao nhiêu.
Ngay cả quan viên ngày thường không hề có qua lại gì với Bùi Thanh Thù, quăng tám cây sào cũng không tới, hiện giờ tự mình chạy tới tặng quà cho Bùi Thanh Thù. chỉ vì muốn xuất hiện trước mặt Bùi Thanh Thù, lăn lộn hoài thành quen mặt.
Nhưng hiện tại Bùi Thanh Thù bận muốn chết, căn bản là không để ý tới bọn họ.
Hơn nữa đối với loại quan viên thấy hắn thượng vị mời tiếp cận, Bùi Thanh Thù không muốn biểu hiện quá nhiệt tình. Dù sao hiện giờ, thân phận của hắn đã khác, hoàng toàn không cần dùng "lực tương tác" để mua lòng người.
Là Đế vương tương lai, đôi khi hắn càng cao cao tại thượng, thuộc hạ sẽ càng kính sợ hắn.
Không hề có dáng vẻ kiêu ngạo như Hoàng đế cũng không phải là chuyện tốt, thậm chí có đôi lúc, sẽ làm cho người khác khinh thường hắn.
Nhưng như đã nói, hiện tại Bùi Thanh Thù cũng thật sự là bề bộn nhiều việc.
Nửa tháng sau sẽ là điển lễ sắc phong Hoàng Thái tử, trong thời gian nửa tháng này, Bùi Thanh Thù đo ni may áo, để cho hạ nhân nhanh chóng làm lễ phục và lễ quan của Thái tử; hắn còn phải bàn bạc với Phó Hoàng hậu, sắc phong phân vị tương ứng cho nữ quyến hậu trạch của hắn; chỉ còn nửa tháng là cả nhà bọn họ sẽ phải dời vào Đông cung, rất nhiều chuyện một mình Tống thị không thể lo xuể, Bùi Thanh Thù cũng phải tham dự vào, đưa ra rất nhiều quyết định.
Trừ lần đó ra, ngay trong ngày Bùi Thanh Thù được phong Thái tử, Chung thị hạ sinh nhi tử thứ hai cho Bùi Thanh Thù, mẫu tử bình an.
Tuy đây không phải là lần đầu tiên hắn làm phụ thân, nhưng Bùi Thanh Thù vẫn vô cùng vui mừng.
Đây gọi là song hỷ lâm môn.
Sau khi biết Chung thị sinh nhi tử, Nam Kiều tức giận đến mức nổi giận đùng đùng trong phòng, quăng mấy món đồ sứ.
Chuyện này cũng chưa tính là gì, nàng còn chạy đi tìm Phó thị, cùng Phó thị nói xấu Chung thị.
Như nàng ta đoán, Phó thi cũng vô cùng bất an: "Đã mấy ngày nay, điện hạ đang cùng Hoàng hậu nương nương bàn bạc phân vị của nữ quyến Hằng Vương phủ... Hiện tại vị ở Đông viện kia lại sinh nhi tử, chẳng lẽ phân vị của nàng ta... Chẳng lẽ lại vượt qua ta?"
Tuy rằng Nam Kiều cảm thấy chuyện Chung thị sinh nhi tử rất khó giải quyết, nhưng trong chuyện phân vị, ngược lại Nam Kiều không cho là vậy: "Sao có thể chứ, ngài chính là chất nữ ruột của Hoàng hậu nương nương! Chung thị có xuất thân gì chứ? Coi như nể mặt Hoàng hậu nương nương, điện hạ cũng không thể làm như vậy với ngài."
Phó thị suy nghĩ, cũng cho là đạo lý này không sai, nên yên lòng hơn một chút.
Nhưng rất nhanh, Nam Kiều lại nói: "Tuy là nói như vậy, nhưng ngài không cảm thấy, thời gian Chung thị sinh con vô cùng kỳ quặc ư? Sao lại trùng hợp như vậy, cứ phải sinh vào đúng này điện hạ được sắc phong Thái tử chứ?"
Nghe Nam Kiều nói xong, Phó thi như là hiểu ra gì đó, rồi lại không dám tin: "Ý của ngươi là, ngày sinh của Chung thị, không phải ý trời, mà là do người làm?"
Nam Kiều gật đầu nói: "Với tâm cơ của Chung Trắc phi, đúng là rất có khả năng này!"
Phó thị hơi cau mày: "Không phải vậy chứ? Sức khỏe nàng ta yếu như thế, khó khăn lắm mới có thai, sao có thể mạo hiểm như vậy được?"
Thấy Phó thị do dự, Nam Kiều vội vàng khuyên nhủ: "Là thật hay không, điều tra là có thẻ biết! Điện hạ vẫn luôn thiên vị Chung Trắc phi, nhưng nếu ngài ấy biết, Chung Trắc phi vì làm vui lòng điện hạ, tìm cách để nhi tử của nàng ta có tương lai tốt, lại dám lấy con nối dòng của điện hạ ra mạo hiểm... Điện hạ còn có thể sủng ái nàng ta như vậy ư?
Phó thi cẩn thận suy nghĩ một lúc, Chung thị là nữ nhi của thái y, nếu như nàng ta thật sự muốn quyết định ngày sinh của mình, chắc chắn sẽ có biện pháp.
Nàng không khỏi có chút động lòng.

Thành thật mà nói, với xuất thân của Chung thị, Phó thị nghĩ sau này phân vị của nàng ta không thể cao hơn mình, bất quá cũng chỉ ngang bằng với nàng mà thôi, Phó thị cảm thấy không cam lòng.
Nhìn Phó Hoàng hậu và Vinh Quý phi hiện giờ, còn có Toàn Hoàng Quý phi trước kia là biết, hậu phi ngồi ở địa vị cao, có ai không phải là tiểu thư Quốc Công phủ, Hầu phủ, Bá phủ?
Chung thị nàng ta là thứ gì chứ?
Hiện tại Phó thị không thể nghĩ ra, rốt cuộc là Chung thị dựa vào cái gì mà trở thành Trắc phi của Bùi Thanh Thù.
Lẽ nào chỉ vì khuôn mặt nhu nhược động lòng người kia sao?
Sau khi Nam Kiều đi nàng sẽ thương lượng với Ngọc Vũ, xem nên điều tra chuyện sinh sản của Chung thị như thế nào.
Phó thị cũng xem như là không quá ngốc, biết loại chuyện như thế này không bàn bạc trước mặt Nam Kiều.
Nhưng điều làm nàng không ngờ chính là, Ngọc Vũ quyết đoán nói với nàng: "Nô tỳ khuyên ngài, đừng nên nghe lời nói của Nam Di nương mà nghĩ đến chuyện này nữa." 
"Tại sao?" Phó thị không nhịn được truy hỏi.
"Hiện giờ là thời kỳ quan trọng để điện hạ quyết định phân vị của ngài, nếu ngài không có cách để điện hạ hoàn toàn chán ghét Chung Trắc phi, vậy thì người xui xẻo chính là ngài, không phải Nam Di nương kia. Bây giờ Nam Di nương, sợ là xem ngài như cây thương để sử dụng đó."
Phó thị cau mày: "Nhưng đúng là Chung thị rất có thể làm ra loại chuyện này... Chúng ta không thể thử một chút sao?"
Ngọc Vũ lắc đầu nói: "Chung gia là thế gia thái y, thân thể của Chung Trắc phi lại cho chính Chung thái y tự mình điều dưỡng. Cho dù bọn họ thật sự làm vậy, sao có thể để lại chứng cứ gì? Nhưng Trắc phi người chỉ cần vừa ra tay, vậy thì không thể nói rõ rồi."
Tuy rằng Phó thị không cam lòng, nhưng nàng cũng biết, Ngọc Vũ nói nhất định là có đạo lý, chỉ có thể tạm thời nhịn kích động này xuống.
Trung tuần tháng bảy năm Duyên Hòa thứ hai mươi sáu, sau khi lễ sắc phong Hoàng Thái tử chấm dứt, rốt cuộc Bùi Thanh Thù cũng chính thức nhập chủ Đông cung.
Trên thực tế Đông cung tên là Trọng Hoa cung, có điều bởi vì ở phía Đông hoàng thành, cho nên mới được gọi là Đông cung.
Cùng ngày cả nhà Bùi Thanh Thù dọn vào Đông cung, Hằng Thân vương phi Tống thị được chính thức sắc phong làm Hoàng Thái tử phi.
Trắc phi Chung thị, Phó thị là chính tam phẩm Lương đệ, thiếp thất Tư Không Nam Kiều là chính thất phẩm Chiêu huấn.
Cấp bậc nữ quyến của Thái tử không giống với Thân vương, dưới Thái tử phi, phân biệt có hai chính tam phẩm Lương đệ, sáu chính tứ phẩm Lương viện, mười chính ngũ phẩm Thừa huy, mười sáu chính thất phẩm Chiêu huấn, còn có hai mươi bốn chính cửu phẩm Phụng nghi.
Nhưng Bùi Thanh Thù căn bản không có nhiều nữ quyến như vậy.
Trước đây khi nữ quyến không có quy định số người, Phó Hoàng hậu vẫn chưa cảm thấy hậu viện của Bùi Thanh Thù trống như vậy. Bây giờ bà cảm thấy, đợt tuyển tú năm sau, nên tìm cho Bùi Thanh Thù mấy người mới nhân phẩm và tướng mạo đều tốt mới được.


Bình Luận (0)
Comment