Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 531


Đức Xuyên Nhất Nam tiếp tục nói: “Hiện tại, đại quân Phù Tang ta đã mở rộng quy mô lên 300 vạn, quân bộ cũng dự trữ một lượng lớn vũ khí và hỏa dược, có thể khai chiến bất kỳ lúc nào.

Nếu không thể cướp đoạt được nguồn tài nguyên mới thì e là quân đội của chúng ta không cầm cự được bao lâu…”
“Tướng quân cứ yên tâm, võ sĩ Phù Tang ta bách chiến bách thắng, mấy lần tiến công trước, chúng ta chịu thiệt ở Trung Nguyên là vì vũ khí lạc hậu mà thôi.

Hiện tại đã có được súng đạn tiên tiến, chắc chắn chúng ta có thể chiếm được Trung Nguyên”.

Advertisement
“Ừm, chiến hạm xoay sở sao rồi?”
“Ba trăm chiến hạm mới hoàn thành đã hạ thủy, hơn nữa, cộng thêm số chiến hạm cũ được cải tiến, chúng ta hiện đang có 800 chiến hạm.

Tuy thực lực của hải quân không mạnh như trước, nhưng để vận chuyển binh sĩ và vật tư thì không thành vấn đề.


Hơn nữa, mấy trăm chiếc thuyền buôn của Hoa Hạ có hình thể cực lớn, chỉ cần tu bổ là có thể đưa vào chiến đấu, đoán chừng bây giờ đám thương nhân Hoa Hạ kia vẫn còn đang mộng phát tài đấy…”
“Rất tốt, tuy nhiên phải cẩn thận, Hoa Hạ hiện tại không giống với Đại Lương.

Cũng không biết cái tên Thất hoàng tử Bắc Lương đáng chết kia rốt cuộc là người hay quỷ, vậy mà chỉ dùng vài năm ngắn ngủi đã thống nhất toàn bộ Trung Nguyên.

Đúng là khó mà tưởng tượng nổi, vì để đề phòng bất trắc, chúng ta cần phải liên hợp với các quốc gia phương Tây, cùng nhau tấn công Trung Nguyên…”
“Tướng quân… nhưng mà… đám người phương Tây kia vẫn luôn khinh thường chúng ta, ngoại trừ tiền, bọn họ chả nể mặt ngài gì cả”.

“Trung Nguyên có câu ngạn ngữ: Chịu được cực khổ mới có thể lên đến đỉnh cao.

Một ngày nào đó, ta sẽ khiến ả Y Lệ Sa Bạch kia quỳ gối trước mặt ta”.

Đế quốc Đại Bất Liệt Điên.

Y Lệ Sa Bạch đứng trên bến cảng, ngóng nhìn hạm đội Vô Địch của Đại Bất Liệt Điên vừa chiến thẳng trở về.

Trong lòng nàng ta vô cùng phấn khởi và hăng hái, mấy ngày trước, hạm đội Vô Địch đã khiến cho hạm đội Hung Nha Lợi tổn thất nặng nề, buộc bọn họ phải ký hiệp nghị bồi thường, từ nay về sau, toàn bộ vùng biển phương Tây sẽ là thiên hạ của đế quốc Đại Bất Liệt Điên.

Ba Đốn – tư lệnh hải quân Đại Bất Liệt Điên cũng vô cùng phấn khích.

“Nữ vương bệ hạ, cuối cùng thì Hung Nha Lợi cũng bại trong tay hạm đội Vô Địch của chúng ta.


Từ nay về sau, ngài chính là nữ vương biển cả trên thế giới, không còn ai dám đối đầu với ngài”.

“Không, tướng quân Ba Đốn, ngươi sai rồi, chiến tranh vẫn chưa chấm dứt, chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Rốt cuộc thì thế giới này vuông hay tròn vẫn cần hạm đội Vô Địch của chúng ta đi kiểm tra một phen”.

“Nữ vương bệ hạ, ý của ngài là… chuẩn bị viễn chinh?”
“Không sai, sau cái lần nhận được tin tức từ nước Phù Tang, ta đã phái một lượng lớn mật thám tiến đến phương Đông, kết quả là… tất cả những gì Phù Tang nói đều là thật.

Ở nơi đó thật sự có một quốc gia khắp nơi toàn là vàng, nó phồn hoa hơn bất kỳ nơi nào trên thế giới, gọi là Hoa Hạ quốc”.

Hai mắt Ba Đốn tỏa sáng.

“Nữ vương bệ hạ, vậy ngài định tiến công Hoa Hạ quốc à?”

Y Lệ Sa Bạch cười nói: “Không, Hoa Hạ quốc quá lớn, hơn nữa chúng ta hoàn toàn không hiểu biết gì về họ, cho nên hiện tại chúng ta cần một cái bệ đỡ.

Phù Tang khá ổn đấy, hơn nữa chúng ta cũng nắm rõ về họ”.

“Phù Tang? Đó không phải minh hữu của chúng ta sao? Hơn nữa bọn họ từng gửi thư đến muốn cùng chúng ta hợp tác tấn công Hoa Hạ”.

“Hừ… cái… đám… người Tịch buồn nôn kia, chẳng lẽ bọn họ cho rằng ta thật sự muốn liên minh với bọn họ à? Nếu không phải đám người này bằng lòng bỏ ra một số tiền lớn để mua lại những vũ khí mà chúng ta đã đào thải thì ta cũng chẳng hơi sức đâu để tâm đến bọn họ.

Vừa nghĩ đến những cặp mắt ti hí kia, ta đã muốn giết hết cả lũ”.



Bình Luận (0)
Comment