Hoàng Tử Yêu Nghiệt

Chương 552


Ở khu vực cận biển, nước Phù Tang.

Gần ngàn chiến hạm thiết giáp từ từ tiến về phía đất liền.

“Tướng quân, hai ngày nữa là cập bến Phù Tang”.

Tư lệnh hải quân Đại Bất Liệt Điên – Ba Đốn khẽ gật đầu.

Advertisement
“Rất tốt, giấc mộng chinh phục phương đông của nữ vương sẽ bắt đầu từ đây, hỏa phóa vô địch của hạm đội chúng ta sẽ cuốn trôi những giống loài lạc hậu này, khiến nơi đây trở thành đất nước mặt trời không bao giờ lặn”.


Lúc này Phù Tang đang hào hứng trang hoàng khu bến cảng, bởi không lâu trước chúng vừa nhận được tin Đại Bất Liệt Điên đồng ý hợp tác tấn công Trung Nguyên, có sự gia nhập của hạm đội thiết giáp, hải quân Hoa Hạ sẽ chẳng còn là mối e ngại, lục quân của chúng có thể thẳng tiến đất liền, hy vọng chinh phục Trung Nguyên lần nữa ánh lên.

Cả Phù Tang rơi vào trạng thái điên cuồng trước giờ chưa từng có, đến cả những thường dân sinh sống cơ cực cũng bắt đầu hô hào hưởng ứng cuộc xuất chinh, hàng trăm vạn quân đội tập trung tiến về Cao Ly.

Đức Xuyên Nhất Nam đứng trên phía cao, nhìn xuống vùng biển rộng lớn, trong lòng vô vàn cảm khái.

“Thần Thiên Chiếu, vị thần bảo hộ Phù Tang, xin hãy phù hộ thiên vạn con dân, xây dựng sự nghiệp vĩ đại”.

“Tướng quân, tiền phương báo tin, Đại Bất Liệt Điên đã tiến vào nội hải, ước tính không lâu nữa sẽ cập bến cảng khẩu”.

“Ha ha ha...”
Đức Xuyên Nhất Nam bật cười lớn: “Phù Tang ta nằm gai nếm mật lâu nay, chính là để đợi ngày này, chỉ cần lôi kéo Đại Bất Liệt Điên vào trận chiến, vậy Hoa Hạ sẽ bị nao núng, lúc đó chính là cơ hội của chúng ta”.

“Tướng quân anh minh, đám người Tây Dương đó trong đầu chỉ toàn nghĩ về mỹ nữ tóc vàng, làm sao biết được bản thân đã rơi vào tròng”.

“Ừm, truyền lệnh xuống dưới, đợi khi chúng cập bến, hãy đón tiếp tử tế, để hạm đội chúng ta trà trộn vào hạm đội chúng, rồi sẽ có một ngày, tất cả chiến hạm thiết giáp thuộc về ta”.

“Vâng thưa tướng quân”.

Tại cảng khẩu Phù Tang, hạm đội Vô Địch đã xuất hiện, vô số bách tính và quân đội tập trung chật kín ở cảng, đua nhau thổi kèn chơi nhạc chào mừng...!
“Wuwoaa...wuwuwoa...wuu...”

Một quan viên phụ trách nghênh đón đang luyện tập diễn văn chào mừng, nhưng ngay lúc này, hắn ta chợt thấy hạm đội dừng ở phía trước, bắt đầu dàn quân.

“Bọn họ định làm gì?”
“Không biết, có lẽ là nghi thức lên bờ của họ”.

“Ash, đám người Tây Dương lắm chuyện thật”.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo đã khiến bọn chúng ngỡ ngàng bật ngửa, chỉ thấy hạm đội Vô Địch Đại Bất Liệt Điên sau khi dàn quân xong, liền tiến hành tấn công chiến hạm Phù Tang.

Khẩu súng nòng trơn độc nhất của Đại Bất Liệt Điên đã đạt được khả năng phóng kéo, và nòng súng có thể tự động rút lại, giúp giảm đáng kể độ giật khi bắn, đồng thời, tốc độ bắn cũng được cải thiện đáng kể.

“Pằng...pằng...pằng...”
Gần ba trăm chiến hạm vừa được tân trang đang đậu gần bờ bị phá hủy trong tíc tắc, binh sĩ và bách tính trên cảng kinh hoàng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.

“Đây...đây là thế nào?”

“Không phải tới hợp tác với chúng ta ư?”
Quan viên phụ trách tiếp đón thất sắc, nhưng vẫn kịp phản ứng lại đầu tiên.

“Ngu ngốc, không lẽ đây cũng là nghi lễ cập bến ư? Đám người Tây Dương chết tiệt đâu có trọng lễ nghĩa vậy, truyền lệnh lập tức phản công”.

Trong phút chốc, cả cảng khẩu rơi vào hỗn loạn, bách tính bỏ chạy tứ phía, nhưng tất cả đã muộn, nòng súng hạm đội Vô Địch giương cao, nhắm thẳng lên bờ.

“Pằng...pằng...pằng...”
Tốc độ và cự ly bắn của súng bắn trên bờ không thể so sánh được với súng nòng trơn, toàn bộ cảng biển nhanh chóng ngập trong biển lửa, binh sĩ và bách tính thiệt mạng nhiều vô kể.



Bình Luận (0)
Comment