Học Bá Dưỡng Vợ Ngọt Ngào

Chương 68.2

Lúc tan học.

Trên hành lang, người tới người đi, động tĩnh của ba người bọn họ làm mọi người kinh ngạc.

Chân Minh Châu mặt đỏ, miệng trắng, trên trán còn có mồ hôi, đợi đến khi xuống lầu, cả người đều vô lực, bước chân lảo đảo.

Lần đầu tiên Tống Tương Tương nhìn thấy cô bị bệnh, lo lắng mọi thứ, đi được hai bước lại nhẹ giọng hỏi “Có phải buổi tối hôm qua bị cảm lạnh? Cậu không thoải mái sao không nói sớm, nếu không để Tần Viễn cõng cậu đi?”

“……..Không có chuyện gì.”

“Còn mạnh miệng.” Tần Viễn tức giận liếc cô, lại ngồi xổm trước mặt cô, quay đầu lại nói “Nhanh đi lên.”

Bên cạnh đều là người.

Tống Tương Tương không nói hai lời đỡ cô đi về phía trước.

Chân Minh Châu nhìn cô, cắn môi.

Tống Tương Tương nói nhỏ “Cậu đều thành như vậy, ngoan chút.”

Cô nhẹ giọng khuyên bảo, Chân Minh Châu không chịu được, liếm liếm môi, nằm sấp lên lưng nam sinh.

Hai tay Tần Viễn khoát lên khuỷu chân cô, đứng dậy bước đi.

Cậu dáng cao chân dài, bình thường lại yêu thích tập thể dục, cõng Chân Minh Châu khoảng 80 cân (40kg) rất thoải mái, nhanh hơn việc hai người đỡ Chân Minh Châu.

Không bao lâu, ba người càng đi càng xa.

*

Lớp 12-1.

Tống An Như từ bên ngoài đi vào, còn chưa vào chỗ đã bắt đầu hô to “ Chân Minh Hinh, hình như em gái cậu ốm rồi.”

Chân Minh Hinh đang cúi đâu đọc sách bỗng dưng ngẩng đầu lên “Ai?”

“Em gái cậu a, tiểu Trân Châu.” Tống An Như vừa nói xong, cả lớp liền cười lên.

Sau khi Tống An Như ý thức được, liền nhìn Trình Nghiễn Ninh, nhìn thấy anh vẫn ngồi ở chỗ của mình, một tay che miệng, cúi đầu ho khan, bình thường khuôn mặt trắng nõn nay càng trắng, cũng lạnh hơn.

Trái tim của lớp trưởng, vừa lạnh lùng vừa cứng rắn.

Trong lòng Tống An Như thương xót thay cho các nữ sinh, nâng bước trở về vị trí của mình.

Chân Minh Hinh nhìn cô ấy, nhẹ giọng hỏi “Cô ấy làm sao vậy?”

“Cụ thể thế nào mình cũng không rõ, chính là nhìn thấy Tần công tử hay đi cùng với cô ấy, cõng cô ấy đến phòng y tế.”

“Nghiêm trọng như vậy a.” Một thời gian trước chuyện theo đuổi người để Chân Minh Châu trở thành người số một của nhất ban cấp ba, Tống An Như nói xong, mấy người liền thảo luận.

Tống An Như còn muốn nói, chuông vào học vang lên.

Chủ nhiệm lớp, cô Phùng liền đi vào, đứng trên bục giảng “Vào học.”

“Chào cô giáo---“

Một tiếng hỏi thăm, kết thúc chuyện phiếm của mấy người.

Bình Luận (0)
Comment