Học Bá Dưỡng Vợ Ngọt Ngào

Chương 91.2

Mã Bình Xuyên sáng suốt mà không nhìn sắc mặt hiệu trưởng, giả câm.

Hiệu trưởng Chu cười: "Em hẳn là hiểu rõ, các thầy tìm Chân Minh Châu nói chuyện, cũng là vì suy nghĩ cho tương lai em."

"Dạ, rất cảm ơn các thầy quan tâm." Trình Nghiễn Ninh bộ dạng ôn hòa khiêm nhường, giống như cảm giác lúc gặp thầy Phùng buổi sáng, hiệu trưởng Chu cũng có thể cảm giác được, thực chất bên trong anh, để lộ ra một ít được gọi là sự lạnh nhạt cố chấp.

Suy nghĩ này, khiến ông thực sự có một chút kinh ngạc.

Trình Nghiễn Ninh không phải là học sinh của trường trung học cơ sở Nhất Trung An Thành chuyển thẳng lên, trường cơ sở mà anh học rất bình thường, nhưng lại tại ngôi trường bình thường với đội ngũ giáo viên bình thường đó anh lại thi được thành tích thủ khoa thành phố trong kì thi tuyển sinh 10.

Như đều hiển nhiên, rất nhiều trường học phổ thông tốt có tiếng đều có ý định tuyển anh.

Cuối cùng, Trình Nghiễn Ninh vào học Nhất Trung, cơ sở vật chất học phí toàn bộ miễn phí, mỗi một năm còn có thêm tiền sinh hoạt phụ cấp.

Sự thật chứng minh, toàn bộ đều là đáng giá.

Từ khi anh nhập học đã trở thành học sinh gương mẫu trong mắt các thầy cô bộ môn, các kì thi lớn nhỏ và các cuộc thi khác, nhiều lần làm vẻ vang trường học, anh tựa như một cỗ máy vận chuyển cao tốc chưa từng phạm sai lầm mà vẻ ngoài cực kì tinh mỹ, khiến người xem thán phục, không thể nào bắt bẻ được.

Dạy học bao nhiêu năm, hiệu trưởng Chu chưa thấy qua dạng học sinh hoàn mỹ vậy.

Nhưng bây giờ, cậu học sinh hoàn mỹ này, lại nói ra những lời nói đầy thâm ý vậy. 

Không sai, bởi vì hi vọng anh có thể một lòng lấy mục tiêu là thủ khoa ban tự nhiên, trường học đã uyển chuyển mà đề xuất ra mong anh có thể rút lui khỏi cuộc thi đua tập huấn đồng thời từ bỏ yêu cầu tuyển thẳng, cũng giống như quá khứ, anh nghe theo lời sắp xếp của nhà trường. Nhưng ai có thể nghĩ đến, có một ngày, nó lại trở thành điều kiện để anh đàm phán với nhà trường, nguyên nhân là bởi vì muốn yêu sớm? Đồng thời, anh khen ngợi cảm kích nhà trường rồi nói thẳng ra là quý trọng, chẳng phải như muốn ám chỉ rằng là: Chuyển trường không phải là không thể?

Mặc dù, học sinh lớp 12 chuyển trường không phải chuyện dễ dàng, nhưng người này nếu là Trình Nghiễn Ninh, lại là chuyện khác.

Mà Nhất Trung họ, tuyệt đối không thể để thủ khoa tương lai vậy biến mất trước khi thi!

Cái cân trong lòng của Hiệu trưởng Chu, lẳng lặng mà sụp đổ. Anh bình tĩnh mà nhìn qua cô Phùng, nói trước: "Nếu em đã cam kết là không ảnh hưởng thành tích học tập, vậy việc này nhà trường tạm thời bỏ qua. Nhưng, các thầy cô có thể mắt nhắm mắt mở, bản thân em cũng nên có chừng mực, đừng ảnh hưởng những bạn học khác."

"Cảm ơn thầy." Trình Nghiễn Ninh nghe vậy cúi đầu chào, nói thêm, "Trễ nhất là khi em ấy kết thúc năm lớp 10, cam đoan có thể thi được vào lớp chuyên."

Em ấy là ai, không cần nói cũng biết.

Hiệu trưởng Chu không thể không lần nữa nhìn kĩ anh một chút, trong lòng cảm khái: Đứa nhỏ này, tuổi còn nhỏ đã như vậy, vừa đấm vừa xoa trọn vẹn, nắm bắt khá tốt.

Tát một cái lại cho trái táo ngọt, ông cũng đều phải tiếp lấy...
Bình Luận (0)
Comment