Học Cách Yêu Chồng - Mạc Tâm Thương

Chương 54

Chương 54

Trợ lý phụ trách ở bên cạnh ra hiệu chào khán giả đi. Hà Thanh Hà lập tức mỉm cười, nói với người xem livestream: “Chào mọi người.”

Lại kéo theo một đợt sóng bình luận không kịp đọc.

Anh nói xong thì ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, trợ lý tiếp tục nháy mắt ra hiệu, lúc này anh mới ý thức được Phó Sâm vẫn chưa lên tiếng, liền quay đầu chạm nhẹ vào hắn.

Phó Sâm nói: “Chúc buổi tối tốt lành.”

Bình luận ngập tràn dòng chữ “hahahaha”, “Tổng tài lạnh lùng quá, nhưng nghe lời vợ ghê”, “Dễ thương chết mất”.

Livestream có thể phóng đại vô hạn mọi chi tiết, Hà Thanh Hà không dám động đậy nữa.

Giữa một rừng fan mê nhan sắc, có người bình luận: “Thấy chưa, vợ chồng địa cực quả nhiên cứng ngắc, hai người ngồi ngơ ngác như hai cái ma-nơ-canh.”

“Chim cánh cụt, chim cánh cụt, gấu Bắc Cực, gấu Bắc Cực.”

Fan lập tức phản kích: “Phiền quá, không ưa thì cuốn đi, đừng vào đây kiếm độ tồn tại.”

“Tôi vào đây chỉ để xem vợ chồng địa cực lạnh đến mức nào, đúng là danh bất hư truyền.”

Hà Thanh Hà mỉm cười, vờ như không thấy.

Lúc này, hiệu ứng đặc biệt lấp lánh năm sắc hiện lên trên màn hình, có người đã tặng quà cho họ.

“Tata-chan cuồng người đẹp tặng mười quả mìn.”

“Tata-chan cuồng người đẹp tặng mười quả mìn.”

Quà của Tata-chan cuồng người đẹp hiện đầy một hàng, phải đọc tên người tặng quà để cảm ơn, cái này thì Hà Thanh Hà biết.

Anh vừa cười vừa cảm ơn, rồi chân thành nói: “Thật sự rất cảm ơn Tata-chan mỗi lần đều viết bài, vất vả rồi.”

Fan lập tức phấn khích tột độ: “Tiểu Hà cũng đọc mấy bài đu CP trên mạng à?”

“Đọc xong thấy thế nào?”

Hà Thanh Hà ánh mắt dịu dàng: “Có đọc, cảm giác là hơi ngại một chút.”

Ngũ quan của anh thanh tú, qua bộ lọc càng thêm dịu dàng nồng ấm, giọng điệu như đang dỗ trẻ con, dường như sắp nhỏ nước ra vậy.

Fan say như điếu đổ.

“Anh tiên gì ơi, đẹp trai mà tính cách còn đáng yêu.”

“Không ngờ Tiểu Hà cũng đọc mấy bài đu CP! Làm tôi cũng muốn viết luôn rồi.”

“Huhu, Phó tổng ơi anh có biết vợ anh dễ thương thế nào không?”

Tất nhiên giữa chừng vẫn có anti: “Câu ‘vất vả rồi’ kinh điển ghê, ở nhà chắc tụng câu đó năm trăm lần mỗi ngày ha?”

Vì Hà Thanh Hà đọc cả ID người tặng quà, nhiều cư dân mạng đua nhau tặng quà, có người thậm chí đổi tên trực tiếp tại chỗ.

“Cảm ơn ‘Tay lựu đạn của Tiểu Hà và tổng tài mãi mãi bên nhau’.” Hà Thanh Hà cười: “Cảm ơn ‘Tiểu Hà và tổng tài mãi mãi bên nhau’.”

“Cảm ơn ‘Tiểu Hà Tiểu Hà anh có mở filter làm đẹp không’, chắc có đó, livestream hình như đều mở một ít.”

“Cảm ơn ‘Tiểu Hà và Phó tổng một đêm mấy lần’…” Hà Thanh Hà không đọc nổi câu đó nữa, hai má hơi đỏ lên: “Chuyện này xin giữ bí mật.”

Dòng bình luận gào thét.

Có người yêu cầu Phó Sâm cũng cảm ơn fan tặng quà đi, Phó Sâm liếc mắt nhìn dòng bình luận, nói: “Trẻ con đừng tiêu tiền bừa bãi.” Hắn nói với trợ lý livestream: “Tắt kênh tặng quà đi.”

Fan không chịu: “Cứ muốn tặng đấy, bọn em tặng của bọn em, anh đọc ra đi.”

Phó Sâm nói: “Quà đều bị nền tảng giữ, không có ích gì, tôi không cần tiền của các bạn.”

Lúc này có antifan nhảy ra: “Có tiền là giỏi lắm à, nói năng gì mà bố đời thế, nền tảng thất thu anh bù chắc?”

Phó Sâm nhìn thấy, nói: “Tôi bù.” Hắn đeo kính, vẻ mặt lạnh như thường ngày: “Cậu đưa địa chỉ đi, đến lúc đó tôi gửi hóa đơn cho mà xem.”

“Đúng là bá tổng, bá khí quá đi mất.” Dòng bình luận cười ầm lên, thi nhau đuổi antifan cút lẹ.

Trợ lý livestream nhắc số lượng quà tặng là một phần quan trọng trong thống kê lượt tương tác, tắt quà thì sau này dữ liệu sẽ không đẹp, Phó Sâm bình tĩnh nói: “Dù sao cũng đang hạng chót rồi, không quan trọng.”

Câu này vừa nói ra, không khí chững lại chút, fan bắt đầu an ủi cặp đôi hào môn: “Đừng buồn, mấy người kia có mắt như mù, bọn em vẫn luôn ở đây, là fan ruột ủng hộ hai anh suốt đời, không bao giờ đổi lòng.”

Hà Thanh Hà đọc được, mắt cong cong mỉm cười.

Trợ lý livestream lên tiếng: “Tạm dừng tương tác với bình luận một chút nhé, chúng ta chơi một trò chơi nhỏ.”

Luật chơi rất đơn giản, trợ lý đưa cho Hà Thanh Hà một tờ danh sách, anh chọn ba câu, sau đó để Phó Sâm đọc lên.

Hà Thanh Hà vừa cầm danh sách, nét mặt đã hơi kỳ lạ, anh mím môi nhìn Phó Sâm một cái, rồi lại liếc về màn hình livestream, trong mắt có tia trêu chọc xen lẫn chút ngượng ngùng.

Fan bắt đầu đoán xem danh sách có gì: “Ghi mấy câu như bắt Phó tổng hứa một đêm bảy lần đúng không?”

“Tổng tài bá đạo một đêm bảy lần dễ như chơi.”

“Cho tụi em xem đi, một đêm bảy lần như nào, chưa thấy bao giờ.”

Càng nói càng lố, Hà Thanh Hà chọn xong ba câu rồi đưa cho Phó Sâm, hắn nhận lấy tờ giấy, động tác khựng lại một nhịp.

Bình luận sốt ruột giục: “Đọc đi đọc đi, mau lên mau lên!”

Phó Sâm giữ nguyên vẻ mặt nghiêm túc, bắt đầu đọc: “Em là tiểu yêu tinh hành hạ người ta, hương vị của em chết tiệt ngọt ngào.”

“???” Mọi người đều sững sờ.

Từ đầu tới cuối, giọng Phó Sâm không có chút lên xuống nào, bằng phẳng như đường thẳng, âm thanh không mang tí cảm xúc nào, nghe như giọng trí tuệ nhân tạo thời kỳ đầu mô phỏng con người còn chưa hoàn chỉnh.

Ngay sau đó, dòng bình luận nổ tung vì cười: “Cái gì đây trời!!!”

“Có ai ghi âm không!!! Muốn nghe lại quá trời luôn!”

Hà Thanh Hà vừa cười vừa nói với họ: “Là thoại của tổng tài bá đạo đấy, không biết tôi chọn ba câu mọi người có thích không.”

Fan sung sướng đáp: “Thích!” rồi không ngừng thúc giục Phó Sâm đọc tiếp.

Sắc mặt Phó Sâm phủ một tầng sương lạnh, ánh mắt băng giá, bắt đầu đọc câu thứ hai: “Em đang đùa với lửa đấy. Tốt lắm, em đã thành công thu hút sự chú ý của tôi.”

Bình luận trực tiếp khiến khán giả cười nghiêng ngả.

Rõ ràng là một câu thoại vô cùng gượng gạo, vậy mà được Phó Sâm đọc ra lại như đang báo tang, ngay cả Hà Thanh Hà cũng không nhịn được mà khẽ cong khóe môi, ánh mắt thoáng hiện ý cười.

Phó Sâm liếc nhìn Hà Thanh Hà, nét mặt cũng dịu lại đôi chút.

Dạo gần đây Hà Thanh Hà trông thì vẫn như thường, nhưng cảm biến của Phó Sâm lại có thể cảm nhận được sự hờ hững toát ra từ người anh.

Tâm trạng của Hà Thanh Hà không tốt.

Phó Sâm biết nguyên nhân phần lớn là do chương trình mấy ngày nay, lời ra tiếng vào trên mạng quá nhiều.

Hắn đã bảo trợ lý Hoàng xử lý bớt các tin đồn, nhưng bình luận tuy có thể xóa, nhưng không thể bịt được hết miệng lưỡi thiên hạ, mà ấn tượng để lại cũng không thể xóa đi được.

Những lời lẽ đó hắn đọc thì chẳng thấy gì, nhưng không có nghĩa là không ảnh hưởng đến Hà Thanh Hà.

Phó Sâm thậm chí đã bắt đầu nghi ngờ về sự cần thiết của việc tham gia chương trình, nếu điều đó khiến Hà Thanh Hà không vui, thì thôi đừng tham gia còn hơn.

Hôm nay phát sóng trực tiếp, bầu không khí dần trở nên hài hòa hơn, nụ cười của Hà Thanh Hà cũng trở nên chân thành, điều đó khiến Phó Sâm thay đổi đánh giá, lại thấy tham gia chương trình cũng không phải hoàn toàn vô ích.

Dù sao thì vài tập ghi hình ở Tây Nam và bờ biển trước đó cũng đã để lại nhiều kỷ niệm đẹp.

Thấy Hà Thanh Hà vui vẻ, Phó Sâm cũng yên tâm, tiếp tục đọc câu thoại tổng tài thứ ba.

Câu này thì đơn giản hơn, với hắn mà nói chẳng có gì khó khăn.

Phó Sâm đọc: “Trời lạnh rồi, nên để Vương thị phá sản thôi.”

Bình luận trực tiếp bùng nổ.

“Trời lạnh, Vương thị phá sản! Tổng tài oai phong!”

Chỉ một trò chơi nhỏ đã xóa tan hết cảm giác gượng gạo và xa cách, trợ lý phụ trách nói: “Tiếp theo là phần trả lời câu hỏi từ khán giả. Mọi người trong phòng livestream hãy để lại câu hỏi trên màn hình, chúng tôi sẽ chọn ngẫu nhiên, người được chọn có thể đặt một câu hỏi cho khách mời.”

Tất nhiên câu hỏi cũng có giới hạn, những kiểu như “một đêm mấy lần” thì không được hỏi, hỏi rồi là bị khóa tài khoản đấy.

Buổi livestream lần này được tổ chức nhằm kéo gần khoảng cách giữa khách mời và khán giả, mục đích là để xóa bỏ hiểu lầm, nâng cao độ yêu thích các khách mời.

Hà Thanh Hà và Phó Sâm ngồi cạnh nhau, yên tĩnh chờ khán giả đặt câu hỏi.

Câu hỏi đầu tiên: “Hai người đang ở nhà phải không, là biệt thự à, có rộng không, có mấy phòng vậy?”

Câu hỏi này quá nhẹ nhàng, Hà Thanh Hà mỉm cười đáp: “Đúng vậy, đang ở nhà, là biệt thự khá rộng, còn mấy phòng thì tôi không đếm, mai tôi hỏi lại quản gia rồi sẽ nói cho bạn biết.”

Khán giả đồng loạt phản ứng: “Khoe của rồi!”

Phó Sâm ở bên bổ sung: “Phòng ngủ chỉ có ba, nhưng các phòng chức năng khác thì nhiều.”

Đã nhắc tới phòng ngủ, thì nhóm hào môn này không thể tránh được một đề tài.

Ngủ riêng.

Câu hỏi thứ hai: “Hai người thật sự không ngủ chung sao, chẳng lẽ từ lúc kết hôn đã vậy rồi?”

Hà Thanh Hà sớm đoán được sẽ có người hỏi đến chuyện này, liền đáp: “Chúng tôi chắc chắn sau khi kết hôn mới phát hiện giờ giấc sinh hoạt không giống nhau nên mới chọn ngủ riêng.”

Vẫn là lời giải thích trước đó, anh nói chậm rãi, giọng điệu nhẹ nhàng, khiến người nghe không tự chủ được mà tin tưởng.

Fan không còn lời nào để nói, nhưng vẫn có người không chịu buông tha: “Không phải nói là một đêm bảy lần sao, xong rồi lại đi về phòng mình ngủ, thế mà gọi là kết hôn? Nói khó nghe chút, tình một đêm còn chẳng thế.”

Trong phòng livestream đương nhiên có cả anti và cả những khán giả bình thường, họ không có bộ lọc của fan nên lời lẽ rất thẳng thắn.

Trước đây Lưu Nhứ từng nói với Hà Thanh Hà, chuyện ngủ riêng nhất định phải tìm dịp giải quyết, nếu không sẽ luôn có người nhắc đến.

Hà Thanh Hà nghĩ, hay là cứ nói thật với mọi người rằng anh và Phó Sâm giờ đã ngủ chung rồi, chỉ là phải nghĩ cách nói sao cho khéo, nếu không sẽ bị bảo là trước sau bất nhất.

Phó Sâm ở bên cạnh lên tiếng, hắn nói: “Tôi và Thanh Hà hiện đang điều chỉnh lịch sinh hoạt, cố gắng hòa hợp với nhau.”

Hà Thanh Hà quay đầu nhìn hắn.

Có người trong phần bình luận trực tiếp thắc mắc: “Ý gì đây, tự vả à?”

Phó Sâm nói: “Trước kia bọn tôi không muốn làm phiền nhau, sau khi tham gia chương trình, quay về bắt đầu làm quen lại, hiện tại cũng đã có kết quả tích cực.”

“Tôi không cho rằng nghe theo ý kiến mọi người là tự vả.” Phó Sâm điềm đạm bình tĩnh, thái độ thẳng thắn.

Người máy chỉ quan tâm đến kết quả, thể diện thì… có ăn được không.

Lúc này, không ai nói gì thêm nữa, fan đặc biệt vui mừng, chứng tỏ cặp đôi của họ đang yêu đương rất tốt.

Việc bàn luận công khai chuyện ngủ nghỉ vốn có chút kỳ quặc, trợ lý livestream nhanh chóng chọn người tiếp theo may mắn được đặt câu hỏi, bắt đầu vòng hỏi đáp mới.

Câu hỏi thứ ba vẫn sắc bén như cũ: “Bầu không khí giữa hai người các anh thật sự lạnh nhạt hơn hẳn so với các cặp khác, thường xuyên không nói chuyện, hai anh nghĩ thế nào về vấn đề này?”

Không ít người hôm qua cũng xem buổi livestream của Quảng Quân, hôm nay rõ ràng có sự đối lập rõ rệt.

Quảng Quân và Nhĩ Đông rất giỏi khuấy động không khí, phòng livestream hôm qua tràn ngập tiếng cười, mỗi phút mỗi giây đều náo nhiệt. Trái lại hôm nay, Phó Sâm và Hà Thanh Hà ngồi yên tĩnh cạnh nhau, dù chơi trò chơi cũng rất kiềm chế, tổng thể có phần trầm lắng.

Hà Thanh Hà mím môi, nói: “Chúng tôi vẫn luôn ở bên nhau như vậy.”

Anh gần như đã bị ám ảnh bởi hai chữ “vấn đề”.

Chỉ sau một đêm, như thể cả thế giới đều nói rằng họ có vấn đề.

Nhưng họ thì đã làm sai điều gì?

Phó Sâm tiếp lời Hà Thanh Hà: “Chúng tôi đã nói rõ ràng trên du thuyền, cả hai đều thấy cuộc hôn nhân của mình không có vấn đề gì, nhắc đi nhắc lại chuyện này thật vô nghĩa.”

Hắn nói thẳng với trợ lý livestream: “Câu hỏi tiếp theo.”

Fan cũng lên tiếng: “Thật sự quá phiền rồi, cứ xoáy vào mấy chuyện đó mãi, toàn là bắt đầu từ cái tên Friz gì đó, mấy người khác chỉ là hùa theo.”

“Đúng đó, người ta sống với nhau kiểu gì là chuyện của họ, cả ngàn kiểu yêu đương, không hợp ý tụi bây thì gọi là có vấn đề à, vấn đề cái đầu tụi bây á.”

Phòng livestream vốn tập trung phần lớn là fan cặp đôi, lúc này hoàn toàn chiếm ưu thế, bắt đầu phản công lại người đặt câu hỏi.

Người kia tức giận để lại một câu: “Vậy thì các người cứ tiếp tục chán ngắt như thế đi, livestream kiểu này chẳng ai thèm coi đâu.”

Nói xong, hắn rời khỏi phòng livestream.

Chủ đề đó tạm thời khép lại, fan bắt đầu đặt một số câu hỏi tình cảm dễ thương, như lần đầu ôm nhau là ở đâu, Tết về nhà ai…

Hà Thanh Hà đối đáp bình thản, nhưng lòng vẫn mãi lơ lửng không yên.

Người xem trong phòng livestream lục tục thoát ra, có lẽ thật sự thấy quá nhàm chán.

Luôn cảm thấy như thiếu mất điều gì đó, vô số người viết phân tích dài dằng dặc về cuộc hôn nhân của họ, không ngừng nghiên cứu kiểu hành xử của hai người, vậy mà Hà Thanh Hà lại thấy như gãi ngứa qua giày, mãi vẫn không chạm được đến điểm mấu chốt.

Mãi cho đến phần kết thúc của mục đặt câu hỏi, có một khán giả được chọn, cô ấy thiện ý hỏi một câu có lợi để thể hiện tình cảm ngọt ngào.

Cô hỏi: “Xin hỏi Phó tổng và Tiểu Hà, hai người có thường xuyên nói ‘yêu anh/em’ với nhau không?”

Khoảnh khắc ấy, mọi làn sương mờ che mắt lập tức tan biến, Hà Thanh Hà cuối cùng cũng nhìn rõ sự thật phũ phàng giấu sau lớp hơi nước mịt mờ.

Anh và Phó Sâm nghiêm túc điều hành cuộc hôn nhân này, xem đối phương như thượng khách, giữa họ có một bộ quy tắc riêng trong cách tiếp đãi, giống như bang giao bình thường giữa hai nước láng giềng thân thiện, mọi thứ đều dựa theo quy chuẩn từ thế tục, từ sự thấu hiểu của bản thân.

Duy chỉ không xuất phát từ tình cảm.
(trái tim của editor cũng rỉ máu mẹ luôn…)

x

Buổi livestream hôm đó kết thúc trong yên ắng, hoàn toàn phù hợp với phong cách “chồng chồng hào môn” – khách sáo đúng mực.

Cuối cùng là buổi livestream của Ngô Kỳ và Nhiếp Bình Nhiên, nghe nói cả hai đã bộc lộ tình cảm chân thành, hiện trường rất xúc động, phá kỷ lục lượng người xem trực tuyến.

Kết thúc bốn vòng livestream, nhóm hào môn có số liệu kém nhất.

Phó Sâm tắt chức năng nhận quà, lượng quà nhận được ít nhất, tỉ lệ người xem đến cuối chương trình cũng thấp nhất.

Nhưng những chuyện đó cũng không còn quan trọng nữa.

Hà Thanh Hà ngồi trong văn phòng, không làm việc, chỉ ngẩn người nhìn ra phong cảnh ngoài cửa sổ.

Có người gõ cửa, Hà Thanh Hà rất muốn giả vờ như mình không có ở đây nhưng không thể, anh đành nói: “Vào đi.”

Lý Chinh đẩy cửa bước vào, câu đầu tiên là: “Tiểu Hà tổng, Hà tổng tìm anh, sợ anh không ở công ty nên gọi thẳng cho tôi.”

Anh cả lại liên lạc qua trợ lý, Hà Thanh Hà mỉm cười, nói: “Chuyển máy cho tôi đi.”

Lý Chinh đưa điện thoại cho Hà Thanh Hà rồi rời khỏi văn phòng.

Hà Thanh Hà ngoan ngoãn chào: “Anh cả.”

Hà Hiên Bách thở dài: “Giờ em cũng thành người của công chúng rồi.”

Hà Thanh Hà không hiểu, tâm trạng anh lúc này không tốt, nói: “Có chuyện gì anh cứ nói thẳng.”

Hà Hiên Bách mới tiếp lời: “Anh từng nói rồi, đi tham gia show giải trí chơi chơi thì không sao, nhưng phải chú ý hình tượng, đừng để mất mặt bản thân và cả gia đình.”

Hà Thanh Hà cau mày: “Ý anh là gì?”

Hà Hiên Bách nói thẳng: “Cái gì mà con riêng không được thương do vợ bé sinh ra, có cổ đông trong công ty thấy rồi, hỏi thẳng anh là sao lại có chuyện như vậy.”

Hà Thanh Hà hiểu ra, anh bình thản nói: “Có người bôi nhọ em trên mạng. Nếu đã là cổ đông, hẳn nên hiểu rõ tình hình nhà mình, không tin mới đúng.”

Hà Hiên Bách nói: “Cổ đông thì có thể không tin, nhưng không chắc người khác không tin, như vậy chẳng phải làm mất mặt nhà họ Hà sao?”

“Chắc chắn là do hành động của em trong chương trình có vấn đề nên mới có mấy tin đồn đó.”

Giọng anh cả lải nhải vang bên tai, nhưng Hà Thanh Hà không nghe lọt chữ nào.

Anh cầm điện thoại trong tay, tiếp tục ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Em vốn là người khiến anh yên tâm nhất, vậy mà lần này lại gây ra chuyện như vậy.”

Tâm trí Hà Thanh Hà lúc thì trôi dạt ở hiện tại, lúc lại trôi về quá khứ, ký ức chạy qua đầu như một thước phim tua nhanh.

“Đừng có học Hà Diệc Trúc toàn gây phiền phức cho gia đình, anh còn phải bận rộn lo liệu chuyện của hai đứa.”

Hà Thanh Hà nhớ đến đám cưới của mình, nhớ đến những lời khách sáo mà anh cả và ba nói trong tiệc rượu, lại nhớ đến dịp Tết năm ấy, khi anh đưa Phó Sâm về nhà, nhìn thấy những gương mặt hài lòng của mọi người trong nhà họ Hà.

“Có một Hà Diệc Trúc là đủ phiền rồi, giờ em cũng học theo nó à.”

Hà Thanh Hà lại nhớ đến những tháng ngày sống cùng Phó Sâm trong suốt một năm qua.

“Dù sao em cũng nên ra một tuyên bố làm sáng tỏ chuyện này, hay là anh tìm giúp em một công ty truyền thông?”

Nhớ đến mỗi lần Phó Sâm đi công tác đều báo cáo đầy đủ, nhớ đến những món quà hắn tặng, những lần im lặng khi hai người dùng bữa cùng nhau.

“Này? Sao em không lên tiếng, thấy anh nói nặng lời quá à? Ai kêu em tự dưng đi tham gia show, trước kia em vốn là người khiến anh yên tâm nhất mà.”

“Anh cả.” Hà Thanh Hà lên tiếng, ngắt lời Hà Hiên Bách: “Anh rút Lý Chinh về đi.”

“Gì cơ?” Hà Hiên Bách vẫn còn đang mải mê trong mạch suy nghĩ giáo huấn em trai, chưa bắt kịp lời anh vừa nói.

“Lý Chinh vốn là người của anh, ở bên em hai năm rồi, cũng đến lúc quay về.”

Nhắc đến chuyện công ty, giọng Hà Hiên Bách đổi hẳn, trầm xuống: “Anh để Lý Chinh ở cạnh em là để hỗ trợ em, em còn trẻ, cần có người đắc lực bên cạnh.”

Hà Thanh Hà cười nhạt: “Anh đưa cậu ta tới bên em vì lý do gì, trong lòng ai cũng hiểu rõ.”

“Em định làm gì vậy.” Hà Hiên Bách tỏ vẻ không hài lòng: “Đừng có không biết tốt xấu.”

Đang nói đến chuyện show giải trí, sao tự nhiên lại kéo sang Lý Chinh.

Hà Thanh Hà chẳng muốn đôi co thêm với anh cả, nói gọn: “Lý Chinh hôm nay phải rời khỏi Sáng Tạo Ưu Tháp.”

Hà Hiên Bách chưa bao giờ nghe Hà Thanh Hà dùng giọng điệu này nói: “Đây là thông báo, không phải thương lượng.”

Nói xong, anh dứt khoát cúp máy.

Hết chương 54.

Không phải Lưu Nhứ, không phải đạo diễn Từ, không phải Quảng Quân, không phải Friz,… Phó Sâm chuyển bị, tới lượt anh lên thớt rồi, hoi thì ráng ráng qua khúc này =))))))

Bình Luận (0)
Comment