Trần Lạc rất rõ ràng hắn hy vọng Isabella ở lại chì vì ham thân thể ấm áp của nàng. Đây là một ý nghĩ rất ích kỷ. Nàng giỏi như vậy vậy lẽ ra nên tung bay về phía bầu trời rộng lớn hơn.
Lý tưởng của Trần Lạc rất đơn giản, hắn chỉ muốn trông coi cô Britney, chờ nàng trở thành Thánh Ma Đạo Sư hoặc tự mình hắn trở thành Thánh Ma Đạo Sư. Tối hôm nay, Isabella không ở đây, trong nhà nàng có chuyện nên về trước.
Cùng cô Britney ăn cơm xong, Trần Lạc thay quần áo đi ra ngoài. Hôm nay hiệp hội Ma Pháp tổ chức một buổi giao lưu, Jasmine nói trong đó sẽ có ma pháp mới được bán, Trần Lạc dự định đi thử vận may. Hội giao lưu được tổ chức ở hiệp hội Ma Pháp, Trần Lạc đã sớm xe nhẹ đường quen.
Hắn mặc một bộ áo choàng đen, thời điểm đi vào hiệp hội Ma Pháp, Jasmine đã ra đón từ đằng xa."Đại nhân, ngài đã tới, vừa rồi có Ma Pháp sư bán hai ma pháp biến thể, tôi đã nhớ giúp ngài." Trần Lạc kinh ngạc nhìn Jasmine, hỏi: "Cô nhận ra tôi hả?"
Hội giao lưu ma pháp cũng không phải hội giao lưu học thuật. Ma Pháp sư tham dự hôm nay đều hết sức cẩn thận, cũng không ít người giấu đầu lộ đuôi giống như Trần Lạc. Tất cả mọi người đều sợ sệt bị người khác để mắt đến mình, làm ra chuyện giết người cướp của.
Nhất là những Ma Pháp sư giấu ma pháp cải tiến trong lòng, bình thường sẽ không hiển lộ hình dáng của mình. Liếc nhìn lại, Trần Lạc phát hiện ít nhất có ba người đều mặc áo choàng đen giống như hắn. Jasmine mỉm cười, nói: "Trên người ngài có mùi bách hợp, rất dễ dàng ngửi được."
Trần Lạc giơ cánh tay lên ngửi ngửi, cũng không nghe được mùi thơm gì. Có thể do hắn ở chung với Isabella quá lâu, đối với mùi thơm trên người nàng sớm thành thói quen. Trần Lạc theo Jasmine đi vào trong đại sảnh, bên trong được chia thành từng khu vực. Mỗi một khu vực đều được đặt ghế sô pha, còn có các loại rượu và bánh ngọt. Các Ma Pháp sư quen nhau sẽ ngồi chung một chỗ, trò chuyện trao đổi kinh nghiệm ma pháp. . .
Trần Lạc nhìn lướt qua thì thấy vài vị Ma Pháp sư cao cấp không có che giấu thân phận, Ma Pháp sư trung cấp còn nhiều hơn một chút. Về phần Ma Pháp sư sơ cấp, chỉ có lát đát mấy người . Ma Pháp học đồ không có. Về phần Đại Ma Pháp Sư, một người Trần Lạc cũng không thấy.
Ở đằng trước có đặt một chiếc bàn. Nếu có người có ma pháp mới cần bán hoặc trao đổi, chấp sự sẽ ở nơi đó thông báo tất cả mọi người. Jasmine chỉ vị trí gần cái bàn phía trước."Đại nhân, chỗ của ngài ở hàng đầu tiên."
Nhìn nữ chấp sự xinh đẹp dẫn theo một người mặc áo choàng đen đi tới dãy ghế đầu tiên. Trong đại sảnh, có không ít người đều ngừng nói chuyện với nhau, dõi mắt theo bọn họ. Ở hội giao lưu tối nay, chỗ ngồi của người nào càng gần hàng đầu đại biểu địa vị của hắn trong hiệp hội càng cao. Bọn họ nhìn người kia đi một mạch về hàng đầu tiên, rồi ngồi xuống ở hàng ghế đầu tiên bên cánh phải.
"Hắn là ai?" "Thế mà có thể ngồi ở chỗ đó, chẳng lẽ hắn là Đại Ma Pháp Sư sao?" "Rất có thể, nhưng ngoại trừ hội trưởng Angus, thành Yapool còn vị Đại Ma Pháp Sư nào nữa hả?"
"Hội giao lưu tối nay thế mà hấp dẫn được Đại Ma Pháp Sư đến, chẳng lẽ là có ma pháp mới lợi hại gì xuất hiện ư?" . . . Trần Lạc ngồi xuống ghế sa lon, không để ý đến tiếng bàn tán xì xầm của mọi người.
Hắn đọc lướt qua tư liệu về hai ma pháp mới mà Jasmine đưa, trong lòng có hơi thất vọng. Đây cũng là hai ma pháp biến thể rác rưởi không có tác dụng gì, so với ma pháp cơ sở không khác nhau mấy. Đối với tăng lên tinh thần lực của hắn không có trợ giúp quá lớn, hẳn chỉ là Ma Pháp sư nào đó vì xoát điểm cống hiến và kiếm tiền.
Nếu như ma pháp trong hội giao lưu hôm nay đều ở trình độ này, vậy tối nay hắn chỉ đành đi một chuyến tay không."Cút, thứ đồ nát này cũng dám bán 100 đồng vàng!" "Mang đồ vật của ngươi cút đi!" "Chấp sự Andrew còn không đuổi tên quấy rối này ra ngoài!"
"Từ khi nào, Ma Pháp học đồ cũng có thể tham dự loại giao lưu này." . . . Trần Lạc xem hết hai ma pháp gân gà kia, vừa mới cầm ly lên, còn chưa kịp uống một ngụm. Khu vực nào đó sau lưng bỗng nhiên truyền đến một trận rối loạn. Trần Lạc để ly xuống, quay đầu nhìn lại, phát hiện một tên thanh niên tầm tuổi đôi mươi bị hai vị chấp sự mang ra ngoài. Trần Lạc ngơ ngác một chút, bật thốt lên: "Đó là cái gì?"
Jasmine nhìn một chút, giải thích nói: "Hẳn là một tên Ma Pháp học đồ không biết làm sao trà trộn vào được. Mỗi lần hội giao lưu đều sẽ có người như vậy kiếm cách trốn vào, muốn từ Ma Pháp sư đẳng cấp cao đổi lấy một chút chỗ tốt, nhưng hầu hết bọn họ đều là lừa đảo, cuối cùng sẽ bị đuổi ra giống như vậy. . ."
Trần Lạc nhìn thanh niên sắp bị lôi ra ngoài, chợt lên tiếng: "Để hắn đến đây." Jasmine sửng sốt một chút, hỏi: "Đại nhân muốn gặp hắn sao?" Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "Để hắn cầm theo đồ vật của mình."
Jasmine mặc dù tò mò, nhưng cũng không có hỏi nhiều, bước nhanh về phía cửa ra vào. Không bao lâu, nàng dẫn thanh niên kia đi đến, còn có Brady Trần Lạc đã gặp mấy lần. Brady nhìn Trần Lạc, nghi ngờ nói: "Trần Lạc đại nhân, hắn là một tên lửa đảo, ngài gặp tên lừa đảo này làm gì?"
"Cái gì, Trần Lạc, ngài chính là Trần Lạc!" Người tuổi trẻ kia hiển nhiên đã nghe qua tên Trần Lạc, nghe vậy kinh hãi thốt lên: "Thần Toán Học, người khai sáng hệ ma pháp thứ năm!" Giọng của người tuổi trẻ rất lớn, các Ma Pháp sư ở xung quanh đều nghe rất rõ ràng, sau đó lập tức dẫn đến một trận rối loạn.
"Người này chính là Thần Toán Học?" "Người khai sáng hệ ma pháp thứ năm, Trần Lạc?" "Quả nhiên là Đại Ma Pháp Sư, Baird chính là chết ở trong tay hắn. . ."
"Ta nghe nói người khai sáng hệ ma pháp thứ năm là thiên tài bậc nhất đương thời, ta nghe nói năm nay ngũ đại học viện Vương Đô đều đặc biệt tuyển người có khả năng phóng ra song hệ ma pháp, bọn họ không chỉ được miễn học phí, còn được tài trợ một khoảng tiền kếch xù. . ."
"Người như vậy, khó trách có thể ngồi ở chỗ đó. . ." . . . Trần Lạc không để ý tiếng ồn ào ở đằng xa, hắn nhìn người tuổi trẻ kia, hỏi: "Ngươi biết ta?"
Nét mặt của thanh niên kích động đến cực điểm, hắn nói: "Tôi, tôi cũng là một nhà nghiên cứu toán học, tôi đã từng nghe tên của ngài. . ." Trần Lạc khẽ gật đầu, nhìn về phía đồ vật trong tay hắn, trong mắt lóe lên vẻ khác lạ.
Vừa rồi từ đằng xa hắn nhìn thấy đồ vật cổ quái trong tay thanh niên này, trông hình dạng rất giống phi hành khí mà Harry Osborn sử dụng trong « Spdumber-Man », sau khi thanh niên lấy ra, Trần Lạc càng cảm thấy giống hơn. Thứ này là làm bằng gỗ, hình dạng giống cá đuối, có hai cánh bên phải và trái. Hai cánh này cũng không phải làm bằng hai tấm ván gỗ đơn giản. Chuẩn xác mà nói, dưới ván gỗ gần dường như phẳng lì, phía trên thì là hình cung. . .
Mặc dù chế tạo đơn sơ, nhưng đối với người quen thuộc phim khoa học viễn tưởng , cảm giác đầu tiên nhìn thấy hẳn sẽ giống như Trần Lạc. Trần Lạc nhìn hắn, hỏi: "Vật ngươi cầm trên tay là gì?"
Thanh niên cúi đầu nhìn một chút, đáp: "Nó là dụng cụ để Ma Pháp sư sơ cấp có thể phi hành, tôi gọi nó là Phi Hành Phụ Trợ Khí. . ." Lúc này, đã không có ít người vây xung quanh, Brady không nể mặt, nói : "Trước mặt Trần Lạc đại nhân, ngươi không nên giở trò lửa gạt!"
"Không sao." Trần Lạc khua tay, nhìn về phía thanh niên kia, hỏi: "Nói tiếp."
Thanh niên đặt đồ vật đó trên mặt đất, sau đó dẫm hai chân lên, dùng hai sợi dây cố định lại."Mặc dù tôi còn chưa thử nghiệm thành công, nhưng tôi khẳng định, trên lý luận có Phi Hành Phụ Trợ Khí của tôi, xem như Phong hệ Ma Pháp sư sơ cấp cũng có thể bay lên. . ."
Hắn vừa dứt lời, trong Ma Pháp sư vây xem có không ít người bật cười.
Mọi người đều biết, phi hành thuật là ma pháp trung cấp hệ Phong, đối với tinh thần lực có yêu cầu rất cao. Tinh thần lực của Ma Pháp sư sơ cấp quá yếu, căn bản không có khả năng nắm giữ. Chênh lệch đẳng cấp giữa Ma Pháp sư cũng phải dễ dàng phá vỡ như vậy. Trần Lạc không cười.
Bởi vì chỉ có hắn biết thanh niên này nói là sự thật. Mặc dù vật này trông có vẻ đơn giản, nhưng dựa theo nguyên lý thiết kế của nó, đừng nói chỉ là người trên dưới một trăm kg, thậm chí nó có thể cho nâng đồ vật hơn ngàn tấn bay lên độ cao mấy ngàn mét. . .
Trần Lạc nhìn thanh niên này, hỏi: "Ngươi tên là gì?" "Daniel." Trần Lạc kinh ngạc nói: "Ngươi họ Bernoulli?" (Daniel Bernoulli: tên của một nhà toán học nổi tiếng) Daniel lắc đầu, đáp: "Tôi chỉ là dân thường, không có họ. . ." Trần Lạc nhìn hắn một cái, nói tiếp: "Thứ này ngươi định bán bao nhiêu tiền?"
Brady sửng sốt một chút, hỏi: "Đại nhân, ngài thật sự muốn mua, muốn mua thứ rác rưởi này. . ." Trần Lạc khẽ gật đầu, mặc dù thứ này với hắn mà nói không nhiều tác dụng, nhưng Daniel lại cho hắn một nhắc nhở rất lớn, có lẽ có thể giúp hắn cải tiến ma pháp hệ phong về chất.
"100 đồng vàng!" Daniel sau khi suy nghĩ một chút, cắn răng nói lên một con số, sau đó lại bổ sung: "Số tiền này dùng để xin cấp chứng nhận cho Phi Hành Phụ Trợ Khí, chỉ cần 100 đồng vàng, nó sẽ thuộc về ngài. Hơn nữa, tôi cam đoan tôi sẽ tiếp tục cải tiến nó cho đến lúc hoàn mỹ. . ."
Trần Lạc nhìn về phía Jasmine, nói: "Tiểu thư Jasmine, làm phiền cô lấy 100 đồng vàng đưa cho hắn." Mặc dù Jasmine kinh ngạc, nhưng vẫn khẽ gật đầu, khách khí nói: "Daniel tiên sinh, xin ngài chờ ở chỗ này một chút."
Daniel kinh ngạc ngẩn người tại chỗ. Một lát sau, hắn nhìn Trần Lạc, rốt cục nhịn không được hỏi: "Ngài, ngài tại sao muốn mua nó, ngài căn bản không cần nó. . ." Trần Lạc mỉm cười, không nói gì. Daniel trầm mặc một lát, hỏi lần nữa: "Ngài cảm thấy, nó đáng giá 100 đồng vàng sao?"
Trần Lạc đứng dậy, vỗ bờ vai của hắn, nói: "Tin tưởng ta, giá trị của nó không chỉ 100 đồng vàng. . ." Nói xong, hắn quay sang nhìn Brady, nói: "Ngài Brady, thứ này trước tiên có thể giúp ta gửi ở hiệp hội Ma Pháp không?" Ánh mắt của Brady lộ ra vẻ kỳ quái nhìn hắn một cái, sau đó hắn khẽ gật đầu.
"Đương nhiên có thể." Trần Lạc đang muốn rời đi, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói ôn tồn hùng hậu."Xin hỏi, ngài là Trần Lạc phải không?" Trần Lạc quay đầu thì thấy một người đàn ông trung niên đang nhìn hắn, đoạn ông ta nói tiếp: "Ta tên là Ouston Kravis, rất hân hạnh gặp ngài."
Thật ra coi như hắn không tự mình giới thiệu, Trần Lạc cũng biết người đàn ông trung niên đang đứng trước mặt mình là ai. Bởi vì người đứng bên cạnh hắn, đang dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Trần Lạc, chính là Isabella. Kravis là họ của Isabella, cha của nàng chính là thành chủ của thành Yapool, Ouston Kravis.