Trong lòng Isabella tràn đầy vui vẻ chờ Trần Lạc đáp lại, nhưng nàng không nhìn ra một chút vui vẻ nào từ trên mặt của hắn. Nàng hơi thất vọng hỏi: "Làm sao vậy, Blair, cậu không vui sao?" Trần Lạc lắc đầu, nói: "Vui, làm sao lại không vui. . ."
"Đây là dáng vẻ vui mừng của cậu hả?" Isabella ném cho hắn một cái liếc mắt, hỏi: "Cậu mới vừa nói tin tức là gì?"
"Cô Britney nhận được thư mời từ học viện Ma Pháp Vương Đô, tớ cũng nhận được." Trần Lạc nhìn Isabella ngẩn người tại chỗ, nói: "Qua mấy tháng nữa, tớ và cô Britney sẽ đi Vương Đô. Nếu không, cậu nói cha cậu chào hỏi một tiếng với học viện Vương Đô, chúng ta cùng đi?"
Sau khi Isabella sửng sốt trong chớp mắt, ngực bắt đầu chập trùng không dứt, nàng cắn răng nói: "Cậu cho rằng học viện Ma Pháp Vương Đô là của nhà tớ à, muốn đi thì đi." Trần Lạc nghĩ một chút, hỏi: "Ặc, nếu không, tớ thử hỏi xem?"
Trần Lạc vẫn đánh giá quá cao quyền lực của thành chủ Yapool. Mặc dù ông ta là người đứng đầu thành Yapool nhưng vẫn không thể đưa con gái của mình vào ngũ đại học viện. Mà Isabella bỏ qua cơ hội báo danh lần này, con đường bình thường không cách nào tiến vào học viện Ma Pháp.
Vận mệnh luôn luôn trêu người như vậy, Lúc Isabella có thể đi Vương Đô, Trần Lạc không thể đi. Hiện tại hắn cuối cùng có thể đi, Isabella lại từ bỏ cơ hội này.
Trần Lạc không biết hiệp hội Toán Học có thể giải quyết chuyện này hay không, cũng không thể để một mình Isabella ở lại thành Yapool, nói không chừng còn phải làm phiền Calvin một chút. Tâm tình của Isabella cực kỳ sa sút, ngay cả món ăn thích nhất của nàng là đùi thỏ, nàng cũng không gặm mấy miếng.
Britney nhìn nàng một chút, an ủi: "SaSa, không cần lo lắng, cô có một người bạn ở học viện Ma Pháp, cô sẽ nhờ nàng giúp em chuyện này, đến lúc đó chúng ta cùng đi Vương Đô."
Theo Trần Lạc, cô Britney đã có một vị Đại Ma Đạo Sư là giáo viên, lại thêm một người bạn ở học viện Ma Pháp, chuyện này cũng không kỳ quái gì.
Nhưng mà Isabella lại hơi nghi hoặc, sau khi ăn cơm xong, nàng ngồi trên giường trong phòng của Trần Lạc, kinh ngạc hỏi: "Lúc nào cô Britney có bạn ở học viện Ma Pháp Vương Đô vậy?" "Yên tâm đi." Trần Lạc nhìn nàng, an ủi: "Học tỷ Britney nói không có vấn đề gì, vậy sẽ nhất định không có vấn đề."
"Tớ cảm thấy trên người của cô Britney có rất nhiều bí mật. . ." Isabella lẩm bẩm một câu, bỗng nhiên nhìn về phía Trần Lạc, hỏi: "Blair, cậu vừa gọi cô Britney là gì?"
"Học tỷ Britney." Trần Lạc lặp lại."Nàng nói đến Vương Đô, sẽ mời cô giáo của nàng dạy tớ. Đến lúc đó, nàng đương nhiên chính là học tỷ của tớ." Isabella cả kinh nói: "Còn tớ đâu?"
"Ừm. . ." Trên mặt của Trần Lạc lộ ra vẻ suy tư, hắn lên tiếng."Nếu như cô Britney trở thành học tỷ của tớ, cậu là học trò của cô Britney, vậy tớ phải gọi cậu. . . Sư chất nữ, kêu như thế này thì hơi kỳ quái, nếu không trực tiếp kêu cậu là chất nữ Isabella được rồi. . ."
Hắn vừa dứt lời, Isabella đã nổi giận đùng đùng đánh tới."Chất nữ. . . này thì cậu dám chiếm tiện nghi của tớ, này thì cậu dám chiếm tiện nghi của tớ. . ." . . . Mặc dù không biết người bạn của cô Britney là ai, nhưng nàng làm việc rất đáng tin cậy.
Một tháng sau, Isabella nhận được thư mời của học viện Ma Pháp Vương Đô. Nói cách khác, nàng giống như Trần Lạc, không cần tham gia thi khảo thí đã được học viện tuyển chọn. Chẳng qua, Isabella nhận được lá thư này, cũng không vui vẻ giống như Trần Lạc tưởng tượng.
Ngẫm lại cũng thế, vô duyên vô cớ từ học tỷ biến thành chất nữ, bối phận thấp ròng rã đi một bậc, đổi lại người khác, trong lòng nhất định rất khó chịu. Những ngày gần đây, Trần Lạc thường xuyên thấy con mắt của nàng loạn chuyển, cũng không biết nàng đang có ý đồ gì.
Trong một tháng này, thành Yapool cũng xảy ra một ít chuyện.
Tài vụ đại thần Valter vì vấn đề tiền thuế mà bị thuế vụ quan bắt về Vương Đô. Không lâu sau đó, tài vụ đại thần mới được bổ nhiệm đến. Vị tài vụ đại thần mới này, trong chính trị không có gì xuất sắc, tuy không có thành tích, nhưng cũng may không xuất hiện sai lầm.
Thành chủ, tài vụ đại thần và quan trị an là những người lãnh đạo quan trọng nhất trong thành thị. Tài vụ đại thần vừa mới đến thành Yapool, lập tức nhận được quan trị an lôi kéo, mà xem như thành chủ Ouston cũng thủy chung không có hành động gì.
Rất hiển nhiên, nếu như tài vụ đại thần và quan trị an đứng chung một chỗ, Ouston lập tức mất đi quyền quản lý tài chính và quân đội, chức thành chủ này cũng xem như bù nhìn. Ouston lại gần như không lo lắng chút nào. Cách mỗi ngày, ông ta lại gọi Isabella về nhà ăn cơm, có đôi khi còn kêu thêm Trần Lạc. Một tháng qua, trên hành lang của phủ thành chủ lát bao nhiêu cục gạch, Trần Lạc cũng đã thăm dò rõ ràng. Từ trong lòng Trần Lạc mà nói, mặc dù Ouston không có năng lực gì, nhưng với người nhà, nhất là Isabella, lại đối xử tốt tới cực điểm.
Nói thế nào ông ta cũng là cha của Isabella, Trần Lạc lo lắng sau khi bọn họ đi, phủ thành chủ xảy ra chuyện gì. Cho nên hắn đặc biệt nói với Angus, nếu có bất ngờ gì xảy ra, có thể giúp đỡ phủ thành chủ một chút.
Hiệp hội Ma Pháp là tổ chức có thực lực mạnh nhất trên đại lục Thần Ân, mạnh đến nổi ngay cả vương quốc, thậm chí là Đế Quốc cũng phải e dè. Mọi người tôn kính học giả và Ma Pháp sư hoàn toàn vượt xa quan viên. Trong thành Yapool, sức ảnh hưởng của Angus còn lớn hơn Ouston. Hiệp hội Ma Pháp.
Angus kinh ngạc nhìn Trần Lạc, hỏi: "Ngài quen với thành chủ Ouston à?" Trần Lạc lắc đầu, nói: "Bởi vì một chuyện mà ta nợ thành chủ Ouston một lần."
"Nói đến, ta cũng nợ ngài một lần." Angus mỉm cười, nói: "Ngài yên tâm, bên chỗ thành chủ, ta sẽ trông nom. Chỉ có điều, ta cảm thấy vốn không cần thiết. . ."
Angus nhìn Trần Lạc, lắc đầu tiếp tục: "Nhà Kravis đời đời làm thành chủ của thành Yapool, ở đâu lại dễ dàng bị người ta ức hiếnpn như vậy. . ."
Mặc dù nói như vậy, nhưng Angus vẫn cam đoan với Trần Lạc sẽ chăm sóc phủ thành chủ. Sau đó, Angus vừa nghi ngờ nhìn Trần Lạc, vừa hỏi: "Ngài muốn rời khỏi thành Yapool sao?" Trần Lạc đáp: "Sắp tới ta có thể sẽ đi Vương Đô."
Angus khẽ gật đầu, nói: "Ta sẽ nói bên Vương Đô một tiếng, ngài có cần gì, có thể đi thẳng đến tổng bộ của hiệp hội Ma Pháp ở Vương Đô." Sau khi ra khỏi phòng của Angus, Trần Lạc còn muốn chào tạm biệt Jasmine.
Trong tiệm bánh gato đối diện hiệp hội Ma Pháp, Jasmine nhìn Trần Lạc hỏi: "Blair tiên sinh muốn đi sao?" Trần Lạc khẽ gật đầu đáp: "Không lâu nữa, tôi phải đến học viện Ma Pháp Vương Đô." Jasmine nhìn hắn, mỉm cười: "Blair tiên sinh sau này nhất định sẽ là một vị Ma Pháp sư vĩ đại."
"Cám ơn." Trần Lạc mỉm cười, nó: "Hy vọng có một ngày chấp sự Jasmine cũng trở thành hội trưởng Jasmine. . ." . . ."Tiểu thư Jasmine, hẹn gặp lại." "Blair tiên sinh, hẹn gặp lại." Ở cửa của hiệp hội Ma Pháp.
Trần Lạc vẫy tay chào tạm biệt Jasmine, lúc quay người rời đi, trong lòng của hắn hiện ra một tia phiền muộn. Sau khi hắn rời đi, toàn bộ tài sản ở phân hội thành Yapool cũng sẽ bị chuyển đến Vương Đô, do chấp sự ở tổng bộ phụ trách.
Jasmine là người duy nhất trong hiệp hội Ma Pháp biết thân phận của hắn, Trần Lạc đã sớm xem nàng như bạn bè. Lần này rời đi, hắn có thể sẽ không trở lại thành Yapool nữa. Hôm nay tạm biệt có lẽ chính là lần gặp mặt cuối cùng của hai người bọn họ.
Nói cách khác, về sau hắn sẽ không còn gặp lại cô bé điềm tĩnh này nữa. Jasmine cúi đầu đi vào hiệp hội Ma Pháp, không hiểu vì sao trong lòng lại cảm thấy mất mát. Nàng quay đầu thoáng nhìn qua bóng người mặc áo choàng đen đã khuất dạng mất tăm.
Trong lòng nàng rõ ràng đây có thể là lần cuối cùng nàng thấy hắn, một lần cuối cùng được thấy thiếu niên mà lúc nàng vẫn chỉ là một tiếp tân, hắn là người duy nhất nói với nàng "cám ơn"."Chấp sự Jasmine, hóa ra cô ở chỗ này. . ."
Nghe được tiếng của Angus, Jasmine lập tức thu thập tâm tình, nàng ngẩng đầu, cung kính nói: "Hội trưởng tìm tôi có chuyện gì không?"
Angus nhìn nàng, nói: "Từ hôm nay trở đi, cô sẽ là chấp sự trung cấp. Nửa tháng sau, cô và chấp sự Brady được điều về tổng bộ ở Vương Đô. Đối với chuyện này, cô có ý kiến gì không?