Trong lúc chờ đợi, Trần Lạc từ trong miệng của một người tiếp tân khác biết được Jasmine đã là chấp sự trung trung cấp, trực thuộc Đại chấp sự Arthur. Các chấp sự còn lại không có tư cách ra lệnh cho nàng. Trần Lạc đợi một hồi, ở chỗ cầu thang truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Jasmine vội vã đi tới, mỉm cười nói: "Ngài Blair, ngài đã đến. . ." Trong một tiệm bánh ngọt cách hiệp hội Ma Pháp không xa, Trần Lạc nhìn Jasmine, hỏi: "Tại sao cô lại ở đây?"
Jasmine ngồi đối diện với Trần Lạc, hai tay đặt trên đầu gối, nhỏ giọng nói: "Là hội trưởng Angus điều tôi đến tổng bộ. Còn nữa, chuyện ngày đó, cám ơn ngài. . ."
Trần Lạc mỉm cười: "Nói thế nào, cô cũng là thủ quỹ của tôi, về sau nếu như tại hiệp hội Ma Pháp gặp ủy khuất gì hay bị ai bắt nạt, cứ việc nói cho tôi biết."
"Không có ai bắt nạt tôi hết." Jasmine lắc đầu, nói: "Chấp sự Arthur rất quan tâm đến tôi, chỉ là tôi thấy mình cái gì cũng không biết, cái gì cũng làm không tốt. . ."
"Đó là do cô chưa phát hiện tài năng của mình." Trần Lạc nhìn nàng nói: "Ma pháp cũng không thể đại biểu toàn bộ, có vài đại học giả, cả một đời chỉ là Ma Pháp học đồ, nhưng vẫn được mọi người kính trọng."
Jasmine nhỏ giọng nói: "Nhưng tôi cũng không được đi học, không làm được học giả. . ." Trần Lạc bất đắc dĩ nói: "Ý của tôi không phải để cho cô làm học giả, cô chẳng lẽ không có phát hiện, cô rất có năng lực trong việc quản lý tài sản sao?"
Trước mắt tài sản của Trần Lạc mặc dù không ít, nhưng « Hình Học » phụ thuộc hiệp hội Toán Học, Phi Hành Phụ Trợ Khí cũng chỉ chia hoa hồng với hiệp hội Ma Pháp, để mạch kinh tế nắm giữ trong tay người khác, tóm lại trong lòng cũng không yên tâm.
Trần Lạc đã sớm muốn có sản nghiệp độc lập của chính mình, chỉ có điều hắn không có thời gian và tinh lực. Mặc dù thiên phú ma pháp của Jasmine không cao, thế nhưng lại rất sành sỏi trong việc quản lý, điểm này Trần Lạc đã thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.
Suy tính rất lâu, hắn vẫn quyết định thuê Jasmine làm thủ quỹ của hắn. Cứ như vậy, quan hệ giữa nàng và hiệp hội Ma Pháp sẽ trở thành hợp tác, mà không phải thuê mướn."Thủ quỹ?" Jasmine ngẩng đầu nhìn Trần Lạc, hỏi: "Tôi, tôi có thể chứ?"
Trần Lạc nói: "Bây giờ cô không hiểu cũng không sao, về sau có thể từ từ học, chỉ cần cô đồng ý, bên chỗ hiệp hội Ma Pháp, tôi sẽ nói chuyện với bọn họ." Jasmine không cân nhắc bao lâu thì lập tức gật đầu, nói: "Chỉ cần có thể đến giúp ngài, tôi nguyện ý. . ."
Trần Lạc mỉm cười, nói: "Đợi lát nữa, tôi sẽ đi tìm chấp sự Arthur." Bữa cơm trưa này vốn là Trần Lạc mời Jasmine, nhưng nàng lại khăng khăng tự mình trả tiền. Mặc dù Jasmine nhìn có vẻ yếu đuối, nhưng lòng tự trọng rất cao, Trần Lạc cũng không tiếp tục dành trả.
Hắn trở về nhà một chuyến, sau khi thay áo choàng đen, lại đến hiệp hội Ma Pháp.
Lúc thấy hắn, thái độ của Arthur càng thêm cung kính, sau khi nghe xong lời nói của Trần Lạc, ông nói: "Chỉ cần tiểu thư Jasmine đồng ý, chuyện này dĩ nhiên không phải vấn đề, đồng thời, nàng còn có thể giữ lại thân phận chấp sự vinh dự. . ." Trần Lạc nói: "Cảm ơn chấp sự Arthur."
"Không cần cám ơn, chuyện liên quan tới tiểu thư Jasmine, tôi sẽ rất nhanh để cho người ta làm thỏa đáng." Arthur đưa Trần Lạc tới cửa, rốt cục nhịn không được, lên tiếng: "Ngài Trần Lạc, mạo muội hỏi một câu, an anh Victor và Phong hệ Đại Ma Pháp Sư Kempin. . ."
"Là ta giết." Trần Lạc không phủ nhận, nói: "Ba người này một đường từ chợ đen theo đuôi ta đi ra, lại còn nửa đường đánh lén, làm sao, chẳng lẽ tại Vương Đô, tự vệ chính đáng cũng có lỗi sao?"
"Đương nhiên không có. . ." Arthur nói: "Mạo phạm ngài, bọn chúng đáng chết. Ở chỗ quan trị an, tôi đã chào hỏi, chuyện này dừng ở đây, sẽ không có người lại điều tra đi. . ." "Cám ơn." "Ngài không cần khách khí. . ." . . .
Đối với pháp luật của vương quốc Lorrain, Trần Lạc lại hiểu rõ thêm một bước. Thân phận của Ma Pháp sư rất cao quý, chỉ cần bọn hắn không gây nguy hại cho dân thường, vương quốc đối bọn hắn không có quá nhiều ước thúc, Ma Pháp sư cao cấp càng không đem vương quốc để vào mắt.
Đối với chuyện tranh chấp giữa các Ma Pháp sư cao cấp, xưa nay vương quốc cũng không quản lý, cho dù do vậy bọn họ bị tàn tật hay tử vong. Nói tóm lại, ở chỗ này, pháp luật là bảo vệ bình dân.
Chuyện của Ma Pháp sẽ được hiệp hội Ma Pháp quản lý. Chết một vị Đại Ma Pháp Sư, hiệp hội Ma Pháp đương nhiên cũng phải điều tra, nhưng nếu như hắn là gieo gió gặt bão chết chưa hết tội, cũng đừng hòng hiệp hội Ma Pháp thay hắn ra mặt.
Hai ngày sau đó, Trần Lạc giới thiệu Jasmine với hiệp hội Toán Học, về sau phàm là chuyện liên quan đến tiền bạc, nàng có thể đại diện cho Trần Lạc. Ngoài ra, Trần Lạc dành phần lớn thời giờ để học tập hai vu thuật kia, cũng có thể nói là ma pháp mới.
Ngoại trừ mười ma pháp trung cấp, hai vu thuật này hẳn là thu hoạch lớn nhất của hắn trên chợ đen. Tự Nhiên Thuật và Trì Dũ Thuật cũng cần tinh thần lực để phóng ra. Trần Lạc cảm giác được rõ ràng, trong mấy ngày ngắn ngủi, tinh thần lực của hắn đã tăng trưởng rõ rệt.
Nếu như lại nhiều hơn mấy vu thuật, Trần Lạc có lòng tin trong vòng nửa năm đột phá trở thành Ma Pháp sư cao cấp. Ma Pháp sư cao cấp là một bước ngoặt đối với thực lực của Ma Pháp sư, cao cấp và trung cấp nhìn như chỉ hơn kém một bậc, trên thực tế lại khác nhau một trời một vực.
Sau khi trở thành Ma Pháp sư cao cấp và nắm giữ ma pháp cao cấp, kết hợp năng lực của mình, trên thế giới này, hắn mới có thể được xưng là cường giả chân chính.
Mà đối với Tự Nhiên Thuật và Trì Dũ Thuật, Trần Lạc lại ưu tiên thuật đằng sau hơn Trước mắt, hắn đã đại khái rõ ràng đặc điểm của Trì Dũ Thuật.
Đầu tiên, nó có công dụng khép lại vết thương, ít nhất ngoại thương không có vấn đề gì. Vì nghiệm chứng đặc điểm này, hắn đã lấy phương thức tự mình hại mình, tự thí nghiệm trên người mình.
Sự thật chứng minh loại nguyên tố mới hắn câu thông có thể chữa trị vết thương ở mức độ nhất định. Mặc dù vết thương càng sâu, cần tinh thần lực càng nhiều, thời gian càng lâu, nhưng chỉ cần tinh thần lực của hắn đủ cường đại, trên lý thuyết chỉ cần không chết thì có thể cứu khỏi bằng Trì Dũ Thuật.
Loại thần thuật có thể tạo phúc đại chúng này thế mà bị các Ma Pháp sư nói thành vu thuật, thật sự là mù mắt chó của bọn họ, ý nghĩa của Trì Dũ Thuật quan trọng hơn tứ hệ ma pháp rất nhiều.
Về phần Trì Dũ Thuật đối với các thương tổn không phải ngoại thương có hữu dụng hay không, trên bản chép tay cũng không viết, Trần Lạc tạm thời còn không dám dùng mình làm thí nghiệm. Lấy nền y học của thế giới này, Trần Lạc còn không dám đặt mình vào nguy hiểm, tự mình tìm đường chết.
Nói không chừng một trận cảm vặt liền phải góp chính mình vào. Hôm nay Kristen dạy thuật cận chiến, kéo tới trời tối mới tan học, Isabella và cô Britney về nhà trước. Sau khi về đến nhà, Trần Lạc rửa tay một cái, liền chuẩn bị nấu cơm.
Hắn vừa mới đi đến cửa phòng bếp, bên tai bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu đau. Britney để dao xuống, nhìn vết thương trên ngón tay, lông mày nhăn lại. Trần Lạc bước nhanh tới, hỏi: "Cô Britney, thế nào?" Britney lắc đầu, nói: "Không có việc gì, lúc đầu muốn giúp em thái thịt, không cẩn thận cắt vào tay."
Trần Lạc đi lên trước, nắm bàn tay bị thương của nàng. Dưới ánh mắt của Britney, vết cắt nhàn nhạt trên tay nàng khép lại bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Trên mặt của Britney lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng lẩm bẩm: "Blair, đây là cái gì?"
Mấy ngày trước, Trần Lạc đã muốn nói cho nàng biết chuyện vu thuật, nhưng một mực chưa nghĩ ra nói thế nào, lần này vừa vặn thừa cơ hội này nói cho nàng.
Trần Lạc nhìn Britney, nói: "Lần trước trên chợ đen, em tìm được một bản chép tay của Vu Sư, bên trong có ghi hai loại vu thuật, trong đó một cái chính là Trì Dũ Thuật, sau khi em thử nghiệm thì phát hiện mình có thể thi triển. . ." Britney biến sắc, vội vã hỏi: "Chuyện em biết vu thuật, còn có ai biết không?"
Trần Lạc lắc đầu, nói: "Chỉ có một mình cô biết." Britney chân thành nói: "Chuyện em có thể sử dụng vu thuật, tuyệt đối không thể nói cho bất cứ kẻ nào!" Trần Lạc khẽ gật đầu, lại hỏi: "Cô Britney, cô cũng tin . . . , Vu Sư là tà ác dị đoan sao?"
Britney im lặng một lát, nói: "Ma pháp và vu thuật không có chính nghĩa và tà ác, mục đích sử dụng vu thuật là chính nghĩa, vu thuật chính là chính nghĩa, cô tin tưởng trong Vu Sư có rất nhiều người tốt, mà bên người chúng ta, cũng có vô số Ma Pháp sư tà ác đếm không hết. . ."
Trần Lạc mỉm cười, nói: "Em cũng cho rằng như vậy." Ngoài cửa phòng bếp, Isabella nhìn Britney một chút, lại nhìn Trần Lạc một chút, cuối cùng nhìn bọn họ đang nắm tay nhau, trên mặt lộ ra mờ mịt đến cực điểm. . .