Trần Lạc thừa nhận tư tưởng của mình có phần nhỏ hẹp, vậy mà cảm thấy ở thế giới này làm thầy thuốc là một chuyện rất hạnh phúc. Các thầy thuốc nơi này đã nhận thức được lúc con người bị bệnh, các cơ quan trong cơ thể sẽ phát ra âm thanh khác nhau.
Nhưng bọn họ lại chưa phát minh ra ống nghe bệnh, các thầy thuốc chỉ có thể để bệnh nhân cởi trần nửa người, sau đó dán tai mình lên ngực hoặc bụng của bệnh nhân. . .
Vì cam đoan chẩn bệnh chính xác, mặc kệ bệnh nhân là nam hay nữ, nửa người trên cũng không thể mặc quần áo. Các quý tộc sẽ có nữ thầy thuốc chuyên môn phục vụ cho các tiểu thư và phu nhân, về phần bình dân. . . , bọn họ cho dù bị bệnh, cũng xem thường.
Isabella nhắm mắt lại, lẳng lặng nằm ở trên giường, cánh tay đặt ở hai bênh người, bàn tay siết chặt lại, một bộ mặc cho người muốn làm gì thì làm. Trần Lạc lúng túng nói: "Tớ chữa bệnh không cần cởi quần áo. . ."
Isabella từ từ mở mắt, thở phào một hơi, sắc mặt cũng không có đỏ như vậy, suy yếu hỏi: "Vậy làm sao cậu trị?" Trần Lạc ngồi bên giường, nói: "Đưa tay cho tớ." Isabella nhìn hắn một cái, chậm rãi vươn tay, Trần Lạc nắm lấy tay của nàng, nói: "Cậu ngủ một giấc đi, ngủ dậy sẽ khỏe. . ."
Bởi vì bị sốt, Isabella vốn rất mệt mỏi. Trần Lạc nắm tay nàng khiến trong lòng nàng rất cảm thấy an toàn, rất nhanh liền thiếp đi. Trần Lạc yên lặng câu thông nguyên tố chữa trị, chậm rãi vận chuyển vào thể nội của Isabella. Britney đợi một hồi, nhịn không được hỏi: "Thế nào?"
Trong lòng của Trần Lạc cũng không chắc chắn, hắn đưa tay sờ lên trán của Isabella, sợ hãi tán thán: "Hình như hết sốt rồi." Britney đi lên trước, tự mình sờ lên trán của Isabella, kinh ngạc nói: "Vu thuật thật sự có thể chữa bệnh. . ."
Trần Lạc lại tiếp tục chuyển nguyên tố chữa trị vào trong thân thể của Isabella. Dựa theo suy đoán của hắn, Isabella hẳn là lại bị cảm, chỉ cần hết sốt thì không có gì cần lo lắng.
Theo như điều này, Trì Dũ Thuật tựa hồ không chỉ hữu dụng với ngoại thương . . , Trần Lạc cũng không ngờ rằng hắn là giáo viên dạy toán, lại có tiềm chất làm thầy thuốc.
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Kristen từ bên ngoài đi tới."Hóa ra các người đều ở nhà, hôm nay chuyện gì xảy ra, tại sao không ai đến trường. . ." Britney giải thích: "SaSa ngã bệnh, tớ và Blair ở nhà chăm sóc nàng, làm phiền cậu đến trường học xin phép nghỉ dùm tớ."
"Tớ đã giúp cậu xin phép nghỉ." Kristen nhìn Isabella nằm ở trên giường, đã ngủ say, nhỏ giọng hỏi: "Đã mời thầy thuốc chưa?" Trần Lạc không muốn phức tạp, đáp: "Đã mời rồi."
Kristen nói: "Tớ đi vương cung thầy thuốc Catherine đến đây, những thầy thuốc bên ngoài này chỉ hiểu được rút máu, để bệnh nhân uống một ít dược tề kỳ quái, tớ không tin được bọn họ. . ." Britney lắc đầu nói: "Không cần làm phiền, hiện tại SaSa đã khỏe hơn nhiều."
"Không có gì phiền phức, sức khỏe của Isabella là quan trọng nhất." Kristen khoát tay áo, nói: "Chờ tớ một hồi, tớ lập tức sẽ trở lại." Nàng vừa dứt lời, đã rời khỏi phòng. Sau một khắc, Trần Lạc đã cảm nhận được ba động của Phong nguyên tố.
Mặc dù Kristen bạo lực hiếu chiến, nhưng tâm địa cũng rất nóng, sau khi nghe nói Isabella bị bệnh, nàng lập tức trực tiếp bay trở về xin mời thầy thuốc. Britney nói: "Thầy thuốc Catherine là thủ tịch y sư trong vương thất, y thuật của nàng rất tốt, tại vương đô rất nổi danh, để nàng giúp SaSa xem bệnh cũng tốt."
Có thể lên làm thủ tịch y sư, vị thầy thuốc Catherine này hẳn là có chút năng lực. Tại trên y học, Trần Lạc từ đầu đến đuôi là thường dân, nhưng hắn đối với nền y học của thế giới này lại cố ý tìm hiểu qua.
Y học là một ngành độc lập. Giống như toán học, ma pháp, khoa học, luyện kim, giới y học có vô số học giả, cũng hiện ra vô số học phái.
Những học phái này lý niệm khác biệt, chủ trương khác biệt, phương pháp trị bệnh cũng khác biệt, có vài học phái nóng lòng rút máu bệnh nhân, có vài học phái nóng lòng mổ sọ bệnh nhân, còn có vài học phái sẽ điều chế một ít dược tề kỳ quái cho bệnh nhân uống. . .
Tóm lại, lấy ánh mắt vượt thời đại của Trần Lạc đến xem, tại đại lục Thần Ân, nếu như ngã bệnh, ngạnh kháng còn có thể sống, nếu như lựa chọn tìm thầy thuốc, có thể sống sót hay không cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Trong lịch sử người sống bị thầy thuốc chữa chết có rất nhiều, rất rất nhiều.
Cuối thế kỷ XVII, Vua Charles II của Anh bất ngờ bị trúng gió. Lập tức, 12 vị thầy thuốc đại biểu trình độ y thuật tiên tiến nhất lúc ấy tiến hành chữa bệnh cho ông. Đầu tiên, các bác sĩ cắt mạch máu của nhà vua, rút trọn vẹn 1000ml máu, ngay sau đó cho ông uống thuốc xổ, khiến cho quốc vương không ngừng nôn mửa. . .
Cùng lúc đó, bọn họ còn cần hồi hương, nhục quế, đậu khấu, cây lan tử la, rễ củ cải đường, muối các loại điều chế ra dược thủy cho quốc vương rửa ruột, mỗi hai giờ một lần, ròng rã năm ngày. . .
Mắt thấy bệnh tình của quốc vương không khởi sắc, các bác sĩ lại cạo sạch tóc của ông, sau đó dùng que hàn nung đỏ đem khiến da đầu của quốc vương nóng rộp, đằng sau lại đem bọng máu chen rơi, uốn tóc. Đồng thời, bôi lên phân và nước tiểu bồ câu vào lòng bàn chân của ông, nhét phấn hắt xì vào trong lỗ mũi, thoa thuốc cao nóng khắp toàn thân, lại mài xương sọ thành phấn, trộn lẫn vào thuốc xổ, cho quốc vương uống. . .
Dưới sự cố gắng của các thầy thuốc, mấy ngày sau, Charles II rốt cục qua đời. Đây chính là những cách chữa bệnh thường ngày của các thầy thuốc thời ấy.
Rất khó tưởng tượng, chuyện này diễn ra vẻn vẹn hơn ba trăm năm trước, nền y học của đại lục Thần Ân còn không bằng nước Anh 300 năm trước trên một số phương diện. Sau khi hiểu rõ những thứ này, Trần Lạc thề, nếu như hắn ở chỗ này bị bệnh, có chết cũng không tìm thầy thuốc.
Không biết vị thầy thuốc Catherine kia đi theo đường chết nào. Nếu như nàng há miệng chính là cho Isabella rút máu uống thuốc xổ, như vậy thì xem như mặt mũi Kristen, Trần Lạc cũng sẽ không cho.
Động tác của Kristen rất nhanh, không đầy một lát, nàng lại xuất hiện ở trong nhà Vương cung xây ở đỉnh núi, có thể trong thời gian ngắn như vậy vừa đi vừa về, cũng chỉ có Ma Pháp sư cao cấp trở lên mới có thể làm được. Bên cạnh Kristen còn có một cô gái, một cô gái xinh đẹp.
Tuổi của nàng cũng không vượt qua 30, nàng mặc một bộ áo choàng dài màu trắng, vóc dáng cao hơn Kristen một chút, dáng người còn khoa trương hơn cô Britney, ngay cả áo choàng rộng lớn cũng không che giấu được. Rất khó tưởng tượng, cô gái trẻ tuổi như vậy lại là thủ tịch y sư.
"Đây là thầy thuốc Catherine." Kristen giới thiệu với Britney và Trần Lạc một câu, rồi nhìn Isabella đang nằm trên giường, nói: "Phiền phức thầy thuốc Catherine." Catherine nhìn Trần Lạc, mỉm cười nói: "Vị bạn học này có thể làm phiền cậu đi ra ngoài một chút hay không?"
Mặc dù Catherine là nữ nhân, nhưng nghĩ tới nàng sẽ thấy thân thể của Isabella, Trần Lạc vẫn có một loại cảm giác thua thiệt. Trần Lạc nhìn nàng, uyển chuyển nói: "Nàng vừa mới ngủ, có thể đợi nàng tỉnh lại hay không?"
Catherine nhìn Isabella đang nằm trên giường một chút, khẽ gật đầu, nàng quay sang nhìn về phía Kristen, nói: "Điện hạ, vừa vặn tôi có một số việc, muốn về phòng khám bệnh trước. Một lúc nữa, tôi lại đến xem đứa nhỏ này. . ." Kristen nói: "Vậy đợi nàng tỉnh, ta lại đi tìm cô."
Sau khi Catherine rời đi, Kristen mới nhìn hướng Trần Lạc, hỏi: "Catherine là thầy thuốc, còn là nữ thầy thuốc, ngươi chẳng lẽ lo lắng Isabella bị nàng chiếm đi tiện nghi sao?" Trần Lạc không muốn thảo luận chuyện này, nói sang chuyện khác: "Y thuật của thầy thuốc Catherine rất tốt sao, nàng nhìn còn trẻ như vậy. . ."
"Đó là đương nhiên." Kristen nói: "Nàng không giống với những kẻ lừa đảo chỉ biết tra tấn người khác, nàng là thầy thuốc chân chính, chữa khỏi rất nhiều bệnh nhân, bằng không nàng sao có thể trở thành thủ tịch y sư?"
Trần Lạc cũng không phải kỳ thị tuổi của nàng, cũng không phải kỳ thị nữ nhân, có thể tại vương đô đánh xuống danh khí, trở thành vương thất thủ tịch y sư, năng lực tự nhiên không cần hoài nghi. Giới y học có rất nhiều học phái, có thể nói quần ma loạn vũ, người có thể trổ hết tài năng được mọi người công nhận, nhất định là có bản lĩnh thật sự.
Chỉ có điều chờ đến Isabella tỉnh lại, nếu như bệnh tình khỏi hẳn, cũng sẽ không cần nàng coi lại. Dù sao, cho dù là hai nữ nhân, làm loại chuyện này cũng có chút kỳ quái. . .
"Ngươi không cần nói sang chuyện khác." Kristen cũng không bị Trần Lạc lừa gạt, nàng nhìn Trần Lạc, nhiều hứng thú hỏi: "Ngươi khẩn trương như vậy, có phải thích nàng hay không, ta hỏi ngươi, Isabella và Alice , ngươi đến cùng thích người nào?"
Lúc Kristen hỏi vấn đề này, ánh mắt của Britney cũng không nhịn được nhìn về phía Trần Lạc. Ngay cả Isabella nằm trên giường, con mắt đang nhắm chặt cũng lặng lẽ mở ra một khe nhỏ. . .