Giỏ thức ăn trong tay của Trần Lạc suýt chút nữa thì rơi xuống đất, hắn lẩm bẩm nói: "Waters. . . Chết rồi?" Người bán hàng rong nói: "Chết rồi, chết rất thảm, trên thân bị chém mười tám nhát, vết chém đều ở chỗ hiểm, người giết hắn nhất định là sát thủ rất lợi hại. . ."
Waters chết rồi, Trần Lạc trước tiên hoài nghi hiệp hội Toán Học. Người đầu tiên Hắn loại bỏ nghi ngờ cũng là hiệp hội Toán Học.
Theo hắn biết, hiệp hội Toán Học không có sát thủ lợi hại, xem như học giả có cấp bậc Đại Ma Pháp Sư cũng so với Ma Pháp sư bình thường yếu hơn một chút, không đủ thực lực để giết chết Waters.
Điểm thứ hai, cũng là điểm quan trọng nhất, đó chính là hội trưởng Andy nhất định sẽ không không nghe lời của Trần Lạc tự ý hành động, cho nên cái chết của Waters tuyệt đối không phải do hiệp hội Toán Học làm.
Hiệp hội Ma Pháp thì càng không có khả năng, giao tình giữa Trần Lạc và bọn họ còn chưa sâu đến mức độ này. Về phần Ô Nha, vậy thì càng không thể nào.
Hôm qua lúc Trần Lạc gặp hắn, hắn còn đi khập khễnh, hiển nhiên vết thương cũ còn chưa lành hẳn, huống chi hắn chỉ là Ma Pháp sư cao cấp, làm sao giết chết Waters, kẻ chỉ nửa bước đã vào Ma Đạo sư? Hơn nữa, giao dịch của bọn họ cũng chưa đạt thành, Ô Nha không có lý do làm như thế.
Xem ra, ắt hẳn là Nhị vương tử và Waters làm đủ trò xấu, đắc tội người không nên đắc tội. Giống như Waters không coi mạng của Ma Pháp sư cấp thấp ra gì, Ma Đạo sư hoặc Đại Ma Đạo Sư cũng chưa chắc để hắn vào mắt. Bởi vì không quen nhìn hành động của hắn nên tiện tay đâm hắn mười tám nhát cũng không phải là không thể được. Trần Lạc vốn cho là như vậy, mãi cho đến hắn thấy một ký hiệu con quạ trên bức tường của tiệm may.
Hắn quay trở về làm điểm tâm, thay quần áo xong xuôi. Trần Lạc mới men theo ký hiệu, đi xuyên qua hai con phố thì đến chỗ xóm nghèo ở Vương Đô. Nhà cửa ở khu này lụp xụp và nhỏ bé, những bức tường bị tàn phá lỗ chỗ. Hắn băng qua một con hẻm chật hẹp, thông qua một vách tường không trọn vẹn, thậm chí có thế thấy tình hình trong nhà. Trên đường đi, thường cách một đoạn sẽ có một ký hiệu hình đầu chim. Ký hiệu cuối cùng nằm trên cánh cửa của một căn nhà tồi tàn.
Trần Lạc đưa tay gõ cửa một cái. Hồi lâu, bên trong mới truyền đến một giọng nói hư nhược: "Chờ một lát. . ."
Lại chờ tiếp một lúc nữa, cửa gỗ mới mở ra, Trần Lạc thấy Ô Nha đứng bên trong. Lúc này, hắn so với mấy hôm trước còn chật vật hơn. Hai tay của hắn đều chống gậy, vẻ mặt tái nhợt, trên trán cũng được quấn băng gạc, bên ngoài lớp băng còn lấm tấm vết máu. . .
Ô Nha nhìn Trần Lạc, trên mặt cố nặn ra vẻ tươi cười, hắn nói: "Người anh em Wilker, vào đi. . ." Trần Lạc lấy làm kinh hãi, bèn đi vào sân nhỏ, tiện tay đóng cửa lại, mới quay đầu hỏi: "Ngươi bị sao vậy?"
Ô Nha cắn răng nói: "Tên khốn Waters che giấu thực lực, hắn ngoại trừ là Đại Ma Pháp Sư, còn là một chiến binh dũng mãnh. Ô Nha ta đây lăn lộn mười năm, vô số chiến tích, vẫn suýt chút nữa thua trong tay hắn. . ." Trần Lạc trợn mắt há mồm, nói: "Waters thật sự do ngươi giết hả?"
Ô Nha nhìn hắn, đáp: "Ngươi yên đi, Waters là ta đưa ngươi, không lấy tiền. Đây cũng là thành ý của ta, về sau chúng ta còn hợp tác nhiều hơn. . ." "Không không không." Trần Lạc nhìn trên trán Ô Nha còn rướm máu, lắc đầu nói:
"Tiền này ngươi nhất định phải nhận, 30. 000 đồng vàng, một cắc cũng sẽ không thiếu. . ." "Không nên không nên. . ." Ô Nha vội vàng nói: "Thật ra giá của Đại Ma Pháp Sư là 10. 000 đồng vàng, Waters cùng lắm trị giá 15. 000. . ."
Trần Lạc kiên quyết nói: "Ta cảm thấy hắn đáng giá 30. 000 đồng vàng, ngươi đừng lại từ chối. Nếu ngươi không nhận, về sau chúng ta cũng không cần hợp tác nữa. . ." Hắn còn có không biết số lượng tài sản cụ thể gửi tại hiệp hội Toán Học, huống hồ «
Hình Học » còn chưa ra xong, xem như ra xong, về sau còn có thể có « Vi Phân » « Tích Phân » « Giải Tích » « Lý Thuyết Xác Suất Thống Kê ». Nếu như thực sự thiếu tiền, các lĩnh vực như sinh học, vật lý, luyện kim, thiên văn, hắn cũng không phải không thể bước chân. . .
Tiền đối với Trần Lạc mà nói, chỉ là con số mà thôi.
Nhưng đối với Ô Nha mà nói, hiển nhiên không phải, mỗi đồng tiền hắn cầm trên tay đều do lấy mạng đổi được. Trần Lạc có thể vì hai đồng bạc tranh luận với người bán hàng rong nửa ngày, nhưng tiền Ô Nha nên được, một cắc cũng không thể thiếu.
Ô Nha cảm động nhìn Trần Lạc, nói: "Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi, về sau ngươi muốn gì, mặc kệ là gì, ta đều tận lực giúp ngươi đoạt tới tay. . ." "Chuyện này về sau hãy nói." Trần Lạc nhìn Ô Nha, hỏi: "Thương thế của ngươi. . . , có muốn trước tiên tìm một nơi để chữa hay không?"
Ô Nha khoát tay nói: "Đều chỉ là vết thương ngoài gia, lãng phí tiền để làm gì, những thầy thuốc đáng chết kia chỉ biết rút máu ta, phí khám bệnh đắt cắt cổ, quả thực là cướp tiền. . ." Trần Lạc kinh ngạc nói: "Ngươi hẳn sẽ không thiếu tiền mới là. . ."
Cho tới bây giờ, Ô Nha kiếm tiền từ trong tay Trần Lạc phải lên đến mấy vạn đồng vàng. Số tiền này đủ để một nhà năm miệng ăn sống hết sức xa xỉ trên mấy ngàn năm, không có lý do ngay cả chút tiền ấy hắn cũng đau lòng.
Ô Nha thở dài, nói: "Nhà đông người, con nít cũng nhiều, đều cần ăn cơm, có tiền vẫn nên tiết kiệm. . ." Trần Lạc có lý do hoài nghi trong nhà Ô Nha có phải nuôi một con Cự Long hay không.
Có điều xài tiên như thế nào là chuyện của Ô Nha, Trần Lạc cũng không nên hỏi, hắn nhìn Ô Nha, nói: "Đã hiểu, đàn ông ăn chút khổ không có gì, lại khổ không thể khổ hài tử. Chỉ có điều, 30. 000 đồng vàng không phải số tiền nhỏ, ta cần một ít thời gian để gom góp, đến lúc đó ta sẽ đưa tới nơi này."
Ô Nha cười nói: "Không vội vã, ta tin tưởng ngươi." Trần Lạc lại nói: "Về sau nếu có chuyện cần dùng tiền, trước tiên có thể mượn ta." Tiền đặt ở chỗ của hắn cũng không có tác dụng gì, Trần Lạc cảm thấy Ô Nha cần bọn chúng hơn.
Huống hồ, về sau hắn muốn thu hoạch được nhiều ma pháp hơn cũng cần Ô Nha. Đối với Trần Lạc mà nói, một mình Ô Nha so với toàn bộ hiệp hội Ma Pháp Lorrain có ý nghĩa lớn hơn nhiều. Ô Nha nhìn hắn, cảm động nói: "Wilker, ngươi thật sự là một người tốt. . ."
Trần Lạc không ở chỗ này bao lâu thì rời khỏi. Hắn thật sự không nghĩ đến Waters sẽ chết, hắn cũng không nghĩ đến Ô Nha là một người trọng tình trọng nghĩa như thế. Vẻn vẹn vì một câu của hắn mà bốc lên nguy hiểm đi ám sát Đại Ma Pháp Sư Waters. . .
Hắn càng không ngờ rằng Ô Nha thật sự có thực lực này. Đại Ma Pháp hết sức nhạy bén, Waters tập kích không giấu diếm được cô Britney. Ô Nha chỉ là một Ma Pháp sư cao cấp, vậy mà có thể thành công ám sát Waters. . . Đây là một người đáng giá để làm bạn.
Trên đường phố, so với lúc Trần Lạc vừa mới ra khỏi nhà còn quạnh quẽ hơn rất nhiều. Waters khác với Kempin. Hắn là thân tín của Nhị vương tử. Cái chết của hắn khiến Nhị vương tử tức giận gần như điên cuồng, muốn bằng mọi giá bắt được hung thủ.
Trước khi về nhà, Trần Lạc lại đi hiệp hội Toán Học một chuyến. Cho đến bây giờ « Hình Học » vẫn cung không đủ cầu, 30. 000 đồng vàng với hắn mà nói mặc dù không phải số lượng nhỏ, nhưng cũng không trở thành thương cân động cốt.
Chỉ có điều, hiệp hội Toán Học muốn điều động nhiều tiền như vậy, cũng cần một chút thời gian. Sau khi làm xong mọi việc, hắn mới rảo bước về nhà. Mà lúc này, trong căn nhà của Trần Lạc tại Vương Đô, bầu không khí lại đặc biệt khẩn trương.
Isabella nhìn thiếu nữ có diện mạo giống như Blair trước mặt, mái tóc và đôi mắt đen láy. Từ trên người của thiếu nữ đó, Isabella cảm nhận được uy hiếnpn mà Alice và cô Britney đều chưa từng mang đến cho nàng. . .