Trong chuyện chăm sóc Isabella, Trần Lạc không thẹn với lương tâm. Đã từng là học tỷ, hiện tại là đồng học, Trần Lạc chăm sóc nàng đã cao hơn đồng học, cao hơn bạn bè, đạt đến tiêu chuẩn chăm sóc bạn gái.
Trần Lạc nhìn thoáng qua Ouston, nói: "Làm đồng học và bạn bè, cháu đã làm hết nghĩa vụ của mình." Ouston nói: "Cậu để con bé rơi vào nguy hiểm." Trần Lạc nhất thời nín thinh, hắn vẫn cảm thấy Ouston có thành kiến với hắn. Thành kiến này bắt đầu tại thành Yapool.
Sau khi bữa cơm trưa, Isabella gắp thức ăn hắn nhưng không gắp cho Ouston, Trần Lạc thậm chí có thể cảm nhận được oán niệm nồng đậm trên người của Ouston.
Một bên khác, Anna buông nĩa xuống, giật mình nói: "Khó trách trước kia SaSa tình nguyện đi trường học cũng không ăn cơm ở nhà, hóa ra tài nấu nướng của Blair cao siêu như vậy." Ouston lườm Trần Lạc một chút, nói: "Bình thường mà thôi."
Có Ouston ở đây, Trần Lạc ăn cơm đều cũng thoải mái, hắn nhanh chóng ăn xong cùng cô Britney rời đi, để không gian lại cho một nhà các nàng. Trong sân luyện tập ma pháp, Trần Lạc ngưng tụ một bức tường nước, xung quanh tường nước từ từ xuất hiện hàn khí, nhưng thủy chung không cách nào ngưng kết thành băng.
Tăng trưởng tinh thần lực mặc dù là một quá trình tích lũy, nhưng khi tích lũy đến mức độ nhất định sẽ xảy ra biến hóa về chất. Sau khi biến hóa, tinh thần lực mặc dù chỉ là tăng trưởng một chút, nhưng ma pháp phóng ra lại cách biệt một trời một vực.
Britney đứng cạnh cột đá, hỏi: "Blair, em hẳn sắp có thể tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp đi?" Trần Lạc khẽ gật đầu, đáp: "sắp rồi." Britney nhìn Trần Lạc, trong mắt có một loại cảm xúc nào đó. Mười bảy tuổi có thể tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp, gần như là chuyện không tưởng.
Nàng được xưng là đệ nhất thiên tài Lorrain, lúc mười bảy tuổi cũng xa xa không thể so sánh với hắn. Điều này tất nhiên có liên quan đến việc nỗ lực hơn người của Blair, nhưng hơn đó chính là thiên phú ma pháp.
Có đôi khi, ngay cả Britney cũng không thể không hoài nghi hắn có phải là Thần Minh chuyển thế hay không.
Thiên phú ma pháp phim pháp, rõ ràng tuổi. tác nhỏ như vậy, đối với toán học lại không gì không biết, có thể phóng ra ma pháp, cũng có thể thi triển vu thuật, còn có thể câu thông ma pháp nguyên tố... hết thảy những chuyện xảy ra trên người hắn để cho người ta không thể không nghi ngờ thân phận của hắn.
Britney nhìn hắn, hỏi: "Blair, em thật sự là thần sao?" Trần Lạc nhìn về phía Britney, hỏi lại: "Thần đến cùng là gì?" "Cô cũng không biết." Britney lắc đầu, đáp: "Về vấn đề này, không có ai biết đáp án, người chân chính biết bí mật của thần chỉ sợ chỉ có tứ đại đền thờ."
"Em hẳn không phải đâu..." Trần Lạc lắc đầu, nói: "Nào có thần yếu như vậy, chẳng qua là những học giả kia cho rằng như vậy mà thôi."
Nếu như nói Thần Toán Học thật sự tồn tại, như vậy Thần Y Học, Thần Khoa Học hẳn cũng tồn tại, chia nhỏ ra còn Thần Vật Lý, Thần Hóa Học, Thần Sinh Học có phải cũng tồn tại hay không... , nào có nhiều thần như vậy chứ? Nói Trần Lạc là thần, không bằng nói hắn là tín ngưỡng của các học giả toán học.
Dưới sự thúc đẩy của tín ngưỡng, mặc kệ Trần Lạc là gì, trong tâm lý của những học giả kia đều không khác gì thần cả. Theo Trần Lạc biết, trước hắn, nhân loại trên đại lục Thần Ân chỉ thờ phụng 6 vị thần chân chính.
Bốn vị Thần Ma Pháp tự không cần phải nói. Cho đến bây giờ, bọ họ có vô số tín đồ và đền thờ trong tứ đại đế quốc. Tứ đại đền thờ cũng là chưởng khống giả chân chính của đại lục Thần Ân. Hai vị khác, một vị là Nữ Thần Trí Tuệ, một vị khác là Thần Hắc Ám.
Người cổ đại có khuynh hướng trí tuệ của nhân loại bắt nguồn từ Nữ Thần Trí Tuệ, nhưng vì không có đền thờ Nữ Thần Trí Tuệ, trong mấy ngàn năm nay, Nữ Thần Trí Tuệ cũng không còn hiển thị thần tích. Sự tồn tại của nàng đã bị các học giả hoài nghi, thậm chí có khá nhiều người còn cho rằng Nữ Thần Trí Tuệ vốn không tồn tại.
Về phần Thần Hắc Ám, giới tính thật của hắn còn là bí ẩn. Hắn là vị thần được các Vu Sư thờ phụng, đối nghịch với các vị Thần Ma Pháp, thế như nước với lửa. Trần Lạc đối với hắn hiểu cũng không nhiều.
Nếu như những này Thần Minh thật sự tồn tại, Trần Lạc ngược lại muốn hỏi bọn họ một chút ma pháp là chuyện gì xảy ra, vu thuật có nguyên lý gì, có cách nào rời khỏi nơi này hay không, phương pháp xuyên thẳng đến không gian song song... Cũng đừng nói thần, ngay cả Thánh Ma Đạo Sư hắn đều không gặp được.
Britney nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, em cố gắng nhiều như vậy, mục đích là gì?" Trần Lạc đáp: "Trở thành Thánh Ma Đạo Sư." Britney nói: "Sau khi trở thành Thánh Ma Đạo Sư thì sao?" Trần Lạc nói: "Em nghĩ đi ra ngoài xem một chút." Britney hỏi: "Đi du lịch đại lục sao?"
"Không, đi một thế giới khác nhìn xem." Trần Lạc lắc đầu, cười hỏi: "Cô Britney, cô có bao giờ nghĩ đến hay không, ở ngoài đại lục Thần Ân còn có thế giới khác, nơi đó cũng có mặt trời và mặt trăng, nơi đó không có ma pháp, không có vu thuật, nhưng lại có đại lục khác, có vô số quốc gia, bọn họ nói ngôn ngữ khác nhau, sử dụng chữ viết khác nhau... , Mặc dù nhân loại ở thế giới đó không hiểu ma pháp, nhưng lại có thể trèo lên mặt trăng, khám phá vụ trũ..."
"Vô tri." Ouston đứng dưới hiên, nói: "Cậu cho rằng không có Ma Pháp sư thử tiếp cận mặt trăng sao, chờ cậu tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp học được Phi Hành Thuật sẽ biết, bay càng cao sẽ càng lạnh, thậm chí ngay cả hít thở cũng khó khăn, cho dù là Đại Ma Đạo Sư cũng không cách nào rời khỏi đại lục."
Ông nhìn Trần Lạc một chút, nói: "So sánh với nghĩ những chuyện không thực tế này, không bằng cậu nên lo lắng cho chính mình, người có khả năng liên quan đến cái chết của Pitt Werner đều bị xử lý, Orlando Werner cũng không phải loại người thấy con chết mà không làm gì..."
Ouston đang nhắc nhở hắn, hàng loạt sự kiện ám sát gần đây ở Vương Đô đều do quốc vương bệ hạ làm. Đối với cái này, Trần Lạc có một loại cảm xúc muốn chửi đổng.
Waters chết để hắn cõng nồi còn chưa tính, dù sao chuyện này thật sự dính líu đến hắn, nhưng Pitt bị người đánh thành cái sàng có nửa xu liên quan gì với hắn sao? Hắn chẳng qua tại thời điểm Isabella cáo trạng với Ouston, giúp nàng gửi đi một lá thư mà thôi.
Muốn nói hiềm nghi, Ouston là kẻ hiềm nghi lớn nhất, lấy cách sủng ái của ông ta đối với Isabella, nếu như biết có người suýt chút nữa để con gái bảo bối của mình mất mạng, chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn đơn giản như vậy. Nếu như Trần Lạc là Ouston, không chính tay đâm Pitt, mối hận trong lòng khó giải.
Nhưng Ouston chỉ là Hỏa hệ Ma Pháp sư cao cấp, coi như ông ta muốn báo thù cũng không có loại thực lực đó. Có điều, Pitt vì vương vị, ám sát kẻ thù chính trị, Orlando là quốc vương vì hả giận, vậy mà làm ra chuyện giống như hắn, thật đúng là con nào cha đó.
Toàn bộ gia tộc Werner, ngoại trừ Kristen coi như bình thường, tâm lý của những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều có chút biến thái. Mặc dù Kristen bạo lực một chút, nhưng so sánh với cha và anh của mình... , nàng lập tức trở nên đáng yêu hơn nhiều.
Sau khi Ouston đi vào, Britney một lần nữa nhìn về phía Trần Lạc, nói: "Thành chủ Ouston nói không sai, chúng ta không có cách nào rời khỏi nơi này leo lên mặt trăng, về phần thế giới khác bên ngoài đại lục Thần Ân, cũng rất khó tưởng tượng..."
Trần Lạc cười nói: "Em chỉ tùy tiện nói một chút, cô Britney không cần để ý."
"Mặc dù chuyện đó nghe không thể tưởng tượng nổi, nhưng chúng ta có thể thử một chút." Britney nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nhìn hắn, nói: "Có lẽ trở thành Thánh Ma Đạo Sư, rất nhiều bí mật có thể mở ra, cô tin tưởng luôn có một ngày như vậy, cô sẽ cố gắng giúp em thực hiện ước mơ..."
Đây là lần thứ nhất Trần Lạc chia sẻ ý tưởng chân thật của hắn với cô Britney, cũng là lần lần thứ nhất hai người đối với việc này đạt thành ước định.
Tuy nói hắn có thể tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp trước 18 tuổi, sớm hơn cô Britney hai năm, nhưng chân chính sớm chiều làm bạn với cô Britney thì sẽ cảm nhận được, sau khi nàng tấn cấp Đại Ma Pháp Sư, thực lực của nàng mỗi ngày lấy tốc độ mà Trần Lạc có thể cảm nhận được, tăng lên cực nhanh.
Nàng mang đến cho Trần Lạc cảm giác giống như cùng học một môn học, mỗi ngày Trần Lạc dành một nửa thời gian để ngâm mình trong giải đề, vắt hết óc học tập, thông qua gian lận mới có thể lấy được 90 điểm vào cuối kỳ.
Mà nàng toàn bộ học kỳ đều làm chuyện khác, chỉ trước hai ngày thi mới tùy tiện lật sách, liền có thể nhẹ nhõm đạt được điểm tối đa.