Kế hoạch du lịch biến thành dạy học, thời gian cũng so với Trần Lạc dự tính nhiều hơn nửa năm. Nhưng thân phận Hiền Giả cũng không phải một chút tác dụng đều không có, mỗi khi hắn đến một vương quốc, lúc đưa ra yêu cầu mua sắm ma pháp của họ, không một lần bị từ chối.
Không cần cống hiến, không cần tiền, quốc vương hoặc học giả của những quốc gia kia sẽ dâng lên ma pháp siêu giai hắn cần. Càng về sau, thậm chí không cần hắn mở miệng, các nước dọc đường đi sẽ tự chuẩn bị tốt cho hắn.
Đương nhiên, Trần Lạc cũng không có không công chiếm tiện nghi của họ. Mỗi một chỗ hắn đến, hắn sẽ ở đó dạy học mấy ngày, trong lúc đó gieo rắt rất nhiều tri thức vụn vặt lẻ, hơn hai năm qua, tuy rằng nền khoa học của đại lục Thần Ân vẫn còn tụt lại phía sau, nhưng gần như mỗi ngành đều đã phát triển theo hướng chính xác.
Cũng vì nguyên nhân này, trong quá trình hắn đi du lịch, có một ít học giả nhắm theo bên cạnh hắn. Ma pháp siêu giai đã hết sức ít ỏi, Trần Lạc đi khắp tứ đại đế, mấy chục đất nước, tìm được ma pháp hữu dụng với hắn rất ít.
Hắn trọn vẹn dùng hai năm rưỡi, mới gian nan từ Đại Ma Pháp Sư tấn cấp đến Ma Đạo sư, vượt qua thời gian hắn từ Ma Pháp học đồ tấn cấp Đại Ma Pháp Sư, hơn nữa đã gần như dùng hết ma pháp hắn có khả năng sưu tầm. Nói cách khác, từ Ma Đạo sư đến Đại Ma Đạo Sư, lại đến Thánh Ma Đạo Sư, nếu như không có đường tắt nào mới, hắn chỉ có một con đường minh tưởng.
Cứ như vậy, hắn không biết muốn tới ngày tháng năm nào mới có thể tấn cấp Thánh Ma Đạo Sư.
Mặc dù so với Ma Pháp sư trên đại lục, hắn được ưu ái không cần dùng thần chú và kết ấn, nhưng lấy tốc độ tăng trưởng tinh thần lực lúc hắn minh tưởng đến xem, hắn chỉ có thể coi là thiên tài bình thường, so ra kém đỉnh cấp thiên tài của những gia tộc ma pháp kia, càng không sánh được Isabella và cô Britney.
Trần Lạc đứng dưới pho tượng của mình, hít sâu một hơi, tâm tình dần dần bình phục. Bất kể như thế nào, 21 tuổi Ma Đạo sư, ở đại lục Thần Ân , đã là kỳ tích. Hai năm trôi qua, không biết Isabella và cô Britney thế nào, Trần Lạc rất muốn lập tức bay về
Vương Đô, nhưng lúc đi ngang qua thành Yapool, hắn vẫn quyết định đến xem một chút. Đây là trạm dừng chân đầu tiên khi hắn đến đại lục Thần Ân, nơi này lưu lại cho hắn quá nhiều hồi ức. Trần Lạc đứng trước cổng học viện, đang chuẩn bị đi vào, bên cạnh chợt truyền đến một giọng nói.
"Bạn ơi, bạn là học sinh năm thứ ba à, làm sao từ trước đến nay mình chưa từng thấy bạn?" Trần Lạc xoay người thì thấy một thiếu nữ đang đứng ở đằng sau, hắn lắc đầu đáp: "Không phải, tôi đã tốt nghiệp Thánh Donas rất nhiều năm."
"Hóa ra là học trưởng." Thiếu nữ mỉm cười reo lên, sau đó nói: "Em tên là Erika, học trưởng, anh trông rất giống một người đó. . ." Trần Lạc nói: "Giống Blair phải không, rất nhiều người đều nói như vậy."
Pho tượng được xây trước cổng của học viện Thánh Donas đại khái là dáng vẻ ba năm trước của Trần Lạc. Ba năm đi du lịch, Trần Lạc cũng thay đổi không nhỏ.
Đầu tiên là chiều cao, hắn ít nhất cao hơn ba năm trước nửa cái đầu, tuy rằng hình dạng của hắn không thay đổi quá lớn, nhưng nét ngây ngô ba năm trước trên mặt của hắn cũng không còn tìm thấy được nữa.
Ba năm trước đây Trần Lạc còn miễn cưỡng có thể được gọi là thiếu niên, nhưng hắn ngày hôm nay cũng đã không tìm thấy bóng dáng của Blair trong quá khứ. Cho dù hắn đang đứng trước pho tượng của mình, hẳn cũng không có mấy người sẽ cho rằng hắn chính là Blair.
Thiếu nữ nghe vậy, hàng lông mày nhắn lại, nàng nói: "Mặc dù anh rất giống học trưởng Hiền Giả Blair, nhưng anh cũng không thể gọi thẳng tên như vậy!" "Thật có lỗi." Trần Lạc áy náy cười với nàng một tiếng, rồi phân bua: "Mấy năm nay tôi bế quan, không biết những thứ này. . ."
Nghe được Trần Lạc giải thích, tia không vui trên mặt thiếu nữ biến mất, nàng thốt lên với giọng sùng kính: "Hiền Giả là niềm kiêu ngạo của Thánh Donas, là niềm kiêu ngạo của thành Yapool. Đáng tiếc, nếu như em nhập học sớm một năm thì đã có thể học chung với anh ấy. . ."
Trong lúc thiếu nữ đang say sưa kể chuyện, Trần Lạc cũng quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút.
So sánh với ba năm trước, Thánh Donas đã đổi thay rất nhiều, tuy rằng chủ thể khu lớp học không có gì thay đổi, nhưng trang trí xung quanh hiển nhiên dụng tâm rất nhiều. Hai bên đường cách mấy bước sẽ có một cột phun nước nom rất nghệ thuật, bãi cỏ cũng được sửa sang vuông vức hơn trước kia. Những phiến đá lát nền hiển nhiên cũng được đổi, bên trên còn được khắc những định lý và công thức. Trần Lạc còn thấy một bức tượng của hắn lớn hơn ngoài cổng được dựng ở phía trước thư viện. Bên trái thư viện có một hàng người dài ngoằng, Trần Lạc hiếu kỳ hỏi cô bé kia:
"Đó là gì thế?"
"Họ đang chờ tham quan nơi ở trước kia của Hiền Giả." Cô bé tên Erika đáp: "Gia cảnh trước kia của Hiền Giả rất bần hàn nên phải ở trong một nhà kho của thư viện, chính trong khoảng thời gian ấy, Hiền Giả đọc rất nhiều sách vở nên kiến thức rất uyên bác. Khoa Học cận đại cũng nảy sinh ở đó, Chỗ đó là thánh địa trong lòng của vô số học giả..."
Erika nhìn Trần Lạc, hỏi: "Học trưởng, anh có muốn vào thăm một chút hay không, em có một người bạn đang làm việc tại thư viện, em có thể dẫn anh đi cửa sau. . ." Trần Lạc lắc đầu, cười nói: "Không cần." Erika nhớ tới một việc, bỗng nhiên nói: "Đúng rồi học trưởng, em còn chưa biết tên của anh!"
"A, có phải bạn Blair không?" Trần Lạc còn chưa trả lời, sau lưng bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi xen lẫn rung động. Trần Lạc quay đầu, cách đó không xa có một cô gái đang hơi run lên, vài quyển sách nàng ôm trong ngực rơi lả tả trên đất.
Trần Lạc nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, vươn tay với nàng, mỉm cười nói: "Bạn Tracey, đã lâu không gặp." "B... Blair!" Sau ngắn ngủi yên tĩnh, bên cạnh của Trần Lạc bỗng nhiên truyền đến một tiếng rít.
"Anh, anh, anh là Hiền Giả Blair!" Erika trợn tròn xoe hai mắt, đăm đăm nhìn Trần Lạc, bờ môi run rẩy, ngay cả lời cũng không lưu loát.
Vừa rồi nàng đã cảm thấy hắn rất giống Hiền Giả, hiện tại nàng mới sực nhớ nào chỉ là giống, nghe đồn Hiền Giả lọt lòng đã khác biệt với mọi người. Hắn có mái tóc và đôi mắt màu đen, mặc dù rất nhiều người vì sùng bái Hiền Giả nên cũng nhuộm thành tóc đen, nhưng đôi mắt lại không thể thay đổi.
Trong lòng của nàng vừa lo sợ vừa bất an, nàng lén lút cẩn thận nhìn về phía Trần Lạc, sau đó mắt liền tối sầm lại. . . Trần Lạc kịp thời thi triển Phiêu Phù Thuật, Erika mới không có ngã xuống, hắn mỉm cười nhìn nàng, nói: "Cám ơn bạn Erika đã giới thiệu, mấy năm nay trường học thay đổi rất nhiều."
"Không, không cần cám ơn. . ." Erika cắn môi một cái, cố gắng để cho mình bình tĩnh lại, nhưng giọng nàng vẫn run run: "Hiền Giả, cô Tracey , hai người, hai người từ từ trò chuyện, em đi trước. . ." Thất hồn lạc phách trở lại phòng học, Erika mới hồi phục tinh thần lại, nhưng nàng vẫn không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra
Nàng nói chuyện với Hiền Giả, nàng còn khiển trách hắn, trời ạ, để nàng chết đi. . . . . ."Blair rời khỏi đây lúc năm nhất, Toby và Lynda đều đã đi vương đô, Lynda thi đậu học viện Ma Pháp, Toby trúng tuyển học viện Hiệp Sĩ, mình chọn ở lại đây làm trợ giáo. . ."
Trong ký túc xá, Tracey rót cho hắn một tách nước trà, nói: "Ngay từ đầu lúc biết được tin tức kia, chúng mình cũng không dám tin tưởng, làm sao Blair lại trở thành Thần Toán Học, còn biến thành Hiền Giả nữa nha. . ." Trần Lạc lắc đầu, nói: "Mấy năm nay xảy ra rất nhiều chuyện, dăm ba câu giải thích không rõ. . ."
Tracey mỉm cười nói: "Ý nghĩ của Hiền Giả không cần giải thích với người khác, nhưng Blair có thể cần phải giải thích với chị Isabella chuyện cậu là Trần Lạc . . , Năm ngoái, Lynda về thành Yapool, nàng nói cậu và học tỷ ở chung một chỗ. . ."
Chuyện Hiền Giả không khó giải thích, nhưng chuyện hắn chính là Trần Lạc vẫn luôn giấu diếm Isabella, chỉ sợ nàng không phải dễ dàng như vậy bỏ qua. Lấy tốc độ của hắn, ngày mai liền có thể trở lại vương đô, chuyện này không cách nào giải thích, đến lúc đó chỉ có thể mặc cho nàng phát tiết.
Tracey nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, cười nói: "Chúng ta vẫn nên đi ra sớm một chút đi, bằng không bọn người phó viện trưởng Archie sẽ trách mình chiếm Hiền Giả quá lâu. . ."