Học Tỷ Của Ta Biết Ma Pháp (Dịch Full)

Chương 274 - Chương 275: Alice Đáp Án

Chương 275: Alice đáp án Chương 275: Alice đáp án

Tasia và Isabella rất nhanh từ chuyện bé con lái sang chuyện "không thể miêu tả được", Trần Lạc vội vàng không kịp chuẩn bị, ngay cả cơ hội xen vào đều không có."Ta đến giải thích." Tasia vẫn không cho Trần Lạc cơ hội nói chuyện, một mặt lạnh nhạt miêu tả chuyện đã xảy ra.

Lời này đối với Trần Lạc mà nói, không khác gì công khai tử hình. Isabella xấu hổ đến cực điểm, ngón tay run rẩy chỉ về phía nàng,"Ngươi, ngươi không biết xấu hổ!"

Isabella trong cơn tức giận bèn bỏ về phủ thành chủ, kẻ đầu sỏ Tasia tựa như chẳng có việc gì, hiện tại Trần Lạc đã biết vì sao nàng gọi là nữ thần Hắc Ám. Luận xấu bụng, mười Isabella cũng không phải đối thủ của nàng.

Đánh cũng đánh không lại, mắng cũng mắng không được, Trần Lạc chỉ có thể về phủ thành chủ giải thích với Isabella. Hắn vừa quay đầu lại thì thấy cô Britney đứng ngoài cửa. Trần Lạc há to miệng,"Em. . ." Sắc mặt Britney có chút phức tạp, nàng nhìn Trần Lạc, hỏi: "Em thích SaSa hay Tasia?"

Trần Lạc nhìn Tasia cách đó không xa, há to miệng nhưng chẳng thể lên tiếng. Tuy nói hắn bị Tasia ép buộc làm việc kia, nhưng nói đến, thua thiệt cũng không phải hắn.

Tình thế trước mắt đã cực kỳ nghiêm trọng. Là hy vọng duy nhất của đại lục Thần Ân, hai người bọn họ tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch. Britney im lặng một lát, sau đó nói: "Ở thế giới của chúng ta, các nàng có thể đồng thời trở thành vợ của em." . . .

Phủ thành chủ, Trần Lạc được báo lại rằng hiện tại Isabella không muốn nhìn thấy hắn. Alice đi tới, hỏi: "Hai cậu lại cãi nhau nữa hả?" Trần Lạc bất đắc dĩ thở dài. Alice cười nói: "Tớ giúp cậu khuyên nhủ cậu ấy."

Isabella không muốn thấy Trần Lạc, không bao gồm Alice, chẳng qua Trần Lạc đối với việc này cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, chỉ có thể chờ Isabella bình tĩnh lại đã. Rời phủ thành chủ, hắn đi đến phái Ngân Hà một chuyến để kiểm tra tiến triển của nghiên cứu.

So với thế giới khác, nghiên cứu này ở đại lục Thần Ân vừa có ưu khuyết điểm. Ưu điểm là ma pháp tồn tại, có thể giảm thiểu rất nhiều chỗ khó, không cần thiết bị điện tử phức tạp, rất nhiều kết cấu có thể dùng ma pháp thay thế.

Khuyết điểm là cơ sở khoa học không đủ, các ngành nghề còn nằm vào giai đoạn mới phát triển, Trần Lạc chỉ có thể cung cấp nguyên lý, số liệu cụ thể còn cần bọn họ tự mình tính toán. Phủ thành chủ. Alice nhìn cơn giận của Isabella còn chưa tiêu hết, hỏi: "Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?"

Isabella nổi giận kể lại cho nàng chuyện của Tasia."Lúc đầu tớ nên nghe cậu nhắc nhở mới đúng!" Giờ phút này, nàng thấy hối hận cực kỳ."Tớ hẳn nên cẩn thận nàng!"

"Việc này, việc này cũng không thể trách Blair. . ." Alice hiển nhiên bị chuyện này làm kinh ngạc quá đỗi, sau khi bình tĩnh lại, nàng bảo: "Là công chúa Tasia quá phận." Isabella cũng rõ ràng điểm này, nhưng nàng vẫn chưa hết tức giận, hối hận nói: "Đáng chết, lúc đầu không nên cướp bé con của nàng!"

Alice nghi ngờ hỏi: "Cái gì. . . Bé con?" "Không có gì. . ." Isabella càng thêm bực bội trong lòng, đồng thời lại có chút lo lắng. Tasia vì đạt được mục đích, có thể bất chấp thủ đoạn, tuy Isabella đối với mình cũng có chút lòng tin, nhưng cũng biết, nàng không phải là đối thủ của Tasia.

Xem như tăng thêm chị Britney cũng không có bao nhiêu phần thắng. Lúc đầu nàng đã nghĩ thông suốt, ba người các nàng có thể sống chung giống như trước đây. Việc này ở thế giới trước của bọn nàng cũng không phải là chuyện ly kỳ gì. Tasia xuất hiện hoàn toàn làm đảo lộn kế hoạch của nàng.

Alice nhìn về phía nàng, nghi ngờ hỏi: "SaSa, cậu nghĩ gì thế?" Isabella nhìn nàng, trong đầu bỗng nhiên lóe lên một đạo linh quang. Nàng cắn răng, trong lòng làm một cái quyết định. Nàng bỗng nhiên nói: "Alice, cậu thích Blair không. . ."

Alice sững sờ, sau đó sắc mặt hơi trắng bệch, nói: "Cậu không nên hiểu lầm, tớ, tớ sẽ không cướp Blair cùng cậu. . ." Isabella nắm lấy tay của nàng, nói: "Tớ thật sự nghiêm túc, Alice, tớ cần cậu!" Alice có chút mờ mịt hỏi: "Cần tớ. . . làm gì?" . . .

Trần Lạc không nghĩ tới, Isabella chỉ ở phủ thành chủ nửa ngày đã quay trở về. Hắn ném cho Alice một ánh mắt cảm kích nhưng Alice có vẻ hơi trốn tránh, vội quay mặt sang chỗ khác. Isabella đi đến trước mặt Trần Lạc, nói: "Tớ biết, đây không phải là lỗi của cậu."

Hiếm khi mới có dịp Isabella bắt đầu giảng đạo lý, Trần Lạc lo lắng có bẫy, lập tức nói: "Không, tớ vẫn phải có trách nhiệm. . ." "Cậu căn bản không phải là đối thủ của nàng, cũng không có sức phản kháng nàng." Isabella lườm hắn một cái, hỏi: "Tớ giống như người không nói đạo lý sao?"

Mặc dù lần này nàng đích xác rất giảng đạo lý, nhưng câu nói này cũng không tránh khỏi quá tổn thương lòng tự tôn của người khác. Isabella đột nhiên hỏi: "Cậu thích Alice không?" Trần Lạc vội vàng không kịp chuẩn bị, sững người tại chỗ. Cách thăm dò thẳng thắn này không khỏi quá nông cạn.

Không đợi hắn mở miệng, Isabella lại nói tiếp: "Nếu cậu thích nàng, cũng có thể cùng với nàng. Ở thế giới của chúng ta, một người đàn ông có thể cưới nhiều vợ." Tình cảm Trần Lạc đối với Alice ngay từ đầu cũng không khác mấy như đối với Isabella.

Nhưng về sau xảy ra một ít chuyện để hai người ngày càng xa cách. Mà chuyện này chẳng có bất cứ quan hệ nào với điều Isabella đang nói cả, tuy nàng nói đều là sự thật. Nàng chắc chắn đang lừa mình. Trần Lạc lắc đầu, đáp: "Cậu không nên lấy chuyện này ra đùa giỡn."

Isabella chân thành nói: "Tớ không nói đùa, Alice cũng đã đồng ý." Dù vậy, Trần Lạc vẫn như cũ bất vi sở động, bảo: "Tớ hiểu rõ Alice, cậu không lừa được tớ." Đây có lẽ là âm mưu Alice cùng Isabella liên hợp lại, xem như Isabella có một quân sư ưu tú yểm trợ, Trần Lạc cũng sẽ không mắc lừa.

Isabella dậm chân, lấy thân phận bạn gái chính quy của Trần Lạc bảo: "Tớ mặc kệ, nếu cậu không đồng ý, tớ không cho phép cậu cùng chị Britney, còn có Tasia qua lại với nhau!" Trần Lạc suýt nữa không tin vào tai của mình, ngoại trừ Alice, nàng thế mà cũng chấp nhận Tasia và Britney?

Trần Lạc cảnh giác nhìn nàng, hỏi: "Ngươi là ai, vì sao ngươi biến thành SaSa? Isabella tựa hồ đang nói thật, Điều này khiến trong lòng Trần Lạc tràn đầy không thể tưởng tượng nổi. Chẳng lẽ là vì phần ký ức kia ảnh hưởng tới nàng?

Không loại trừ khả năng này, mặc dù linh hồn và ý thức của nàng vẫn là mình, nhưng không hiểu thấu lại có thêm trí nhớ của kiếp trước, không có khả năng không thay đổi chút nào. Nhưng cũng không thể loại trừ, đây là bẫy mà Isabella phối hợp với Alice.

Trần Lạc đi vào sân nhỏ, nhìn thấy Alice đứng đó. Nàng thấy hắn thì vẻ mặt hốt hoảng, vô ý thức xoa xoa mép váy. Trần Lạc đi qua, ân cần nói: "Alice, cậu thế nào?" Thân thể Alice run lên, theo bản năng muốn chạy trốn, lại gắng gượng ngừng bước lại.

Nàng lấy hết dũng khí, ngẩng đầu nhìn Trần Lạc, hỏi: "Blair, tớ có một chuyện... từ rất lâu muốn hỏi cậu." "Chuyện gì?" Alice nhìn thẳng vào mắt của hắn, thấp thỏm hỏi: "Nếu, nếu lúc đó, tớ chọn ở lại học viện Thánh Donas, chúng ta, chúng ta có phải không giống bây giờ chăng. . ."

Trần Lạc há to miệng, nhất thời không biết trả lời như thế nào, cũng không biết đây có nằm trong kế hoạch của Isabella không. Trên bản chất, câu hỏi này không khác gì câu "cậu có yêu tớ không".

Trần Lạc nhìn chung quanh một chút, lại phóng xuất tinh thần lực. Hắn phát hiện Isabella không ở gần đây, có lẽ chuyện này thật sự không liên quan tới nàng. Khi hắn thấy cảm xúc trong mắt của Alice, có bất an, chờ mong, sợ hại, đủ loại cảm xúc hội tụ lại, hắn do dự trong chớp mắt thì khẽ gật đầu, bảo: "Phải."

Alice kinh ngạc nhìn hắn, trong mắt toả ra hào quang trước đây chưa từng có. Nàng rốt cục nhận được đáp án nàng muốn. Nàng nắm tay Trần Lạc rất chặt đến nổi để hắn cảm thấy hơi âm ẩm đau. Trần Lạc lẩm bẩm: "Alice, cậu. . ."

Alice ngẩng đầu nhìn hắn, kiên định nói: "Blair, tớ đã chọn sai một lần, tớ không muốn lại chọn sai lần thứ hai. . ."

Bình Luận (0)
Comment