"Viên trưởng Archie." Trong bốn vị phó viện trưởng của Học viện Thánh Donas, Trần Lạc chỉ nhận biết mỗi Archie, cho nên sau khi ra khỏi lớp học, hắn cũng chỉ lên tiếng chào hỏi với Archie.
Còn lại ba vị phó viện trưởng, hai nam một nữ, đều là lão già tóc hoa râm, trong đó một nam một nữ đều dùng ánh mắt cổ quá và kinh ngạc dòm Trần Lạc, bọn hắn cũng không nghĩ tới. Sáng sớm hôm nay, phó hội trưởng và hơn mười vị chấp sự của hiệp hội Toán Học đến thăm học viện Thánh Donas, chính là vì tìm kiếm một học sinh năm thứ hai.
Đêm qua, chuyện về học sinh tên Blair này, bọn hắn cũng biết một hai, cho tới lúc này, còn nghĩ như thế nào đều có một loại cảm giác hoang đường. Vị thiếu niên trẻ tuổi như thế, vậy mà gây ra một cuộc khủng hoảng liên lụy tới toàn bộ giới toán học?
Về phần người cuối cùng, ánh mắt hắn nhìn về phía Blair lại ẩn chứa chứa nhiều loại cảm xúc. Nghi hoặc, chấn kinh, oán hận, khó có thể tin nổi, còn có một tia sợ hãi núp ở rất sâu.
Archie dùng ánh mắt phức tạp nhìn Trần Lạc: "Blair, phó hội trưởng Calvin đến tìm em có một số việc, em đi theo chúng ta đến đây. . ." Trong phòng hội nghị rộng rãi của học viện Thánh Donas Người không có phận sự đều bị bắt chờ ở phòng khách, ngoại trừ Trần Lạc, ở đây chỉ có bốn vị phó viện trưởng của học viện Thánh Donas và ba vị phó hội trưởng của hiệp hội Toán Học.
Bực này đội ngũ, tại thành Yapool có thể gọi là xa hoa, không nói về địa vị của mỗi người bọn họ, chỉ nhìn thực lực, bốn vị phó viện trưởng của học viện Thánh Donas đều không ngoại lệ đều là Ma Pháp sư cao cấp, ba vị phó hội trưởng của hiệp hội Toán Học cũng có một vị là Ma Pháp sư cao cấp, hai vị Ma Pháp sư trung cấp, chỉ có
Trần Lạc là một tên Ma Pháp học đồ nho nhỏ mà thôi. Sau khi ngồi xuống, Trần Lạc mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, sắc mặt bình tĩnh, không nói một lời. Trầm mặc một lát, Calvin rốt cục nhịn không được, thở dài lên tiếng: "Ngài Blair."
Trần Lạc nhìn xem hắn, nghi ngờ nói: "Hội trưởng Calvin, ngài tìm ta có chuyện gì không?" Giả vờ! Tiếp tục giả vờ! Calvin và hai gã phó hội trưởng khác nghe được câu này, suýt chút nữa giận mắng, mới sáng sớm, bọn họ đến tìm hắn có chuyện gì, chính trong lòng hắn không biết sao?
Đêm qua, trên buổi giao lưu học thuật, hắn đưa ra vấn đề kia để tất cả học giả đều rơi vào khủng hoảng, đẩy phái Số và gia tộc Howard về phía vực sâu không đáy, để phân hội Toán Học thành Yapool một lần mất đi hai vị học giả vinh dự, để tai ách giáng lâm toàn bộ giới toán học. . .
Hiện tại, thế mà còn có thể mặt không đỏ tim không đập đứng ở chỗ này hỏi bọn họ tìm hắn có chuyện gì? Calvin cố dằn xuống xúc động muốn mắng chửi người, sau khi lắng lại tâm tình, hắn nhìn Trần Lạc, ngữ khí phức tạp: "Ngài Blair, ngài thả ra ma quỷ. . ."
Nếu Calvin đã làm rõ, Trần Lạc giả bộ cũng không có ý nghĩa gì nữa, hắn mỉm cười nhìn Calvin, hỏi: "Hội trưởng Calvin, giới toán học các người đều quen thuộc gọi chân lý là ma quỷ sao?"
Calvin thấy biểu lộ của Trần Lạc, Calvin biết hắn tất nhiên đã có kết luận, cho dù là hắn, trên mặt cũng nổi lên một tia khẩn trương: "Con số kia, thật. . . , không cách nào dùng phân số của số nguyên biểu thị sao?"
"Không chỉ con số kia." Trần Lạc nhẹ nhàng gật đầu, đáp: "Số bình phương là 2, số bình phương là 3, số bình phương là 5, cũng không thể dùng phân số của số nguyên để biểu thị, các số kiểu này nhiều vô số kể, nếu như các người cần, ta có thể đưa các người phương pháp chứng minh."
Vẻ mặt của Calvin tái nhợt như tàu lá chuối, hắn hỏi lại: "Nói cách khác, chúng ta sai mấy trăm năm?"
Sai mấy trăm năm cũng không phải là chuyện gì lớn lao, những nhà khoa học kia còn sai mấy ngàn năm đây này, người tốt làm đến cùng, đưa phật đưa đến tây, Trần Lạc nhìn Calvin, nói: "Hiển nhiên như vậy, nhưng cái này cũng không phải là sai lầm nghiêm trọng gì, chỉ cần định nghĩa khái niệm của con số, đem phạm vi mở rộng ra là được rồi, toán họ không phải là quá trình không ngừng phát triển không ngừng sửa đổi sao?"
Calvin suy nghĩ một lát, sắc mặt dần dần trở nên hồng nhuận phơn phớt, mặc dù đây là tai ách của toàn bộ giới toán học, nhưng tai ách lần này cũng không phải không thể vượt qua. Trên thực tế, chính như Blair nói, chỉ cần bọn hắn định nghĩa lại khái niệm con số trước kia bọn hắn không phát hiện, toán học sẽ càng thêm hoàn thiện, đây là tai ách của giới toán học, cũng là kỳ ngộ của giới toán học.
Chỉ là, sau khi trải qua chuyện lần này, hắn cũng không dám lại chắn chắn một số chuyện, hắn nhìn về phía Trần Lạc, thử dò hỏi: "Số nguyên, hai phân số của số , lại thêm số này, hẳn là tất cả con số trên thế giới phải không?"
Câu Đố Laus, bài toán chín cây cầu, con số ma quỷ. . . , từ đêm hôm qua bắt đầu, rốt cuộc không người nào có thể xem nhẹ vị học giả tuổi trẻ này, những cống hiến của hắn cho nền toán học , tuyệt đối xứng đáng với giải Edwin. Thậm chí, hiện tại Calvin cảm thấy giải Edwin đã không xứng với hắn.
Sự xuất hiện con số ma quỷ là một lần kiến thiết lại nền tảng toán học, đủ để cho tên của hắn vĩnh viễn khắc tấm bia to lớn trong lịch sử toán học, về sau sẽ được các nhà nghiên cứu thờ phụng và kính ngưỡng.
Trần Lạc mỉm cười nói: "Ai biết được, có lẽ mấy trăm năm về sau, cũng sẽ có người lật đổ kết luận của chúng ta, nhưng ít ra trước mắt, nó vẫn là đúng. . ."
Sự xuất hiện của số vô tỉ đã để các học giả lột một lớp da, nếu như hiện tại Trần Lạc lại phổ cập cho bọn họ khái niệm số ảo, có thể sẽ có nhiều người hơn rời khỏi hiệp hội Toán Học, từ đây rửa tay gác kiếm. . .
Calvin trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên đứng lên, hắn khom người cung kính vái Trần Lạc một cái: "Ngài Blair, giới toán học sẽ vĩnh viễn nhớ kỹ sự cống hiến của ngài." Hai gã phó hội trưởng khác cũng đứng dậy, bái Trần Lạc một cái.
Cái khom người này không quan hệ với tuổi tác, địa vị hay đẳng cấp ma pháp, đây là lời cảm ơn từ đáy lòng của bọn hắn, những học giả toán học, đối với người tiên phong thúc đẩy nền toán học tiến về trước.
Mặc dù Blair tuổi rất trẻ, mặc dù hắn chỉ là một tên Ma Pháp học đồ, mặc dù hắn chỉ là học sinh của học viện Thánh Donas, nhưng hắn có tư cách tiếp nhận cái khom cảm ơn người này của bọn họ. Phó viện trưởng Archie nhìn Trần Lạc, trên mặt đầy rẫy hào quang.
Câu Đố Laus, bài toán chín cây cầu, học giả vinh dự trẻ tuổi nhất, người hoàn thiện nền tảng toán học, người như vậy, thế mà lại học trong học viện Thánh Donas của bọn họ, nếu như nhân viên nhà trường tiến hành tuyên truyền, tiếng tăm của nhà trường sẽ tăng lên không ngớt, chất lượng tuyển sinh cũng được đề cao, đây đều là chỗ tốt rất lớn.
Tựa hồ nghĩ đến một chuyện nào đó, hắn bỗng nhiên nhìn về phía người bên cạnh rồi nói: "Phó viện trưởng Philip, ta không hy vọng ngài bởi vậy mà ghi hận Blair, ta nghĩ, ngài viện trưởng cũng không hy vọng nhìn thấy chuyện như vậy."
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người bao gồm cả Calvin và ba người hiệp hội toán học, ánh mắt đồng loạt hội tụ trên người Phil ip.
Philip Howard thở dài một hơi, ánh mắt hắn nhìn Trần Lạc sớm đã không còn oán hận, hắn lắc đầu, nói: "Đây là chiến thắng của chân lý, phái Số truy tìm chân lý mà sinh, bởi vì chân lý mà chết, không quan hệ với Blair."
Trần Lạc thế mới biết, vị phó viện trưởng Philip này hẳn là chú của Fitch, khó trách ánh mắt của hắn vừa rồi nhìn mình khác biệt so với người. Philip nhìn Trần Lạc, nói: "Blair yên tâm, ta sẽ ước thúc Fitch thật tốt, cậu cũng có thể trở lại thư viện một lần nữa. . ."
Trần Lạc lắc đầu, nói: "Không cần, tôi đã có chỗ ở mới." Philip nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt hơi ảm đạm, cũng không lên tiếng nữa.
Sự xuất hiện con số ma quỷ kia đả kích phái Số rất lớn, cho tới mới sáng sớm hôm nay thôi, đã có gần trăm vị học giả rời khỏi phái Số, mà điều này, vẫn chỉ là bắt đầu, gia tộc Howard dựa vào phái Số mà lớn mạnh, theo phái Số suy sụp, nhà Howard suy thoái đã gần ngay trước mắt.
Mặc dù chuyện này bởi vì Blair mà xảy ra, nhưng bọn hắn cũng không thua bởi Blair, bọn hắn chỉ thua bởi chân lý.
Phát hiện con số này đối với giới toán học có ý nghĩa rất quan trọng, Calvin nhìn chăm chú Trần Lạc, hắn đang muốn mở miệng nói điều gì, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận rối loạn, ở đây phần lớn là Ma Pháp sư cao cấp, đã nhạy bén nhận ra ma pháp nguyên tố trong không gian đang hỗn loạn tưng bừng.
Bốn vị phó viện trưởng đồng loạt đứng phắt dậy đi đến cửa phòng hội nghị. Bọn hắn thấy hơn mười vị chấp sự của hiệp hội Toán Học đang lơ lửng giữa không trung, lung tung bay nhảy, Britney đứng tại cửa phòng, vẻ mặt lạnh tanh như sương, tiếng nàng lạnh lùng vang lên: "Các người làm gì Blair thế?"