Jasmine kinh ngạc đứng trước cửa hiệp hội Ma Pháp, trong đầu hiện ra một suy đoán khó có thể tin. Suy đoán về Blair tiên sinh và ngài Trần Lạc. . .
Cho dù giọng nói của bọn hắn không hề giống nhau chút nào, nhưng đều là Ma Pháp học đồ , đều cao ngang nhau, đều cảm ơn nàng, còn có từ đầu đến cuối nàng đều cảm nhận được loại cảm giác quen thuộc kia. . .
Điều này khiến nàng mơ hồ đoán được dưới lớp áo choàng và mặt nạ, gương mặt kia trông như thế nào. Nàng đứng yên ở cửa rất lâu, mới quay người đi vào trong đại sảnh.
Mặc kệ ngài Trần Lạc có phải là Blair tiên sinh hay không, hắn đối với mình đều có ân tình khó mà nói bằng lời. Sau khi trở thành trợ lý chấp sự, mỗi tháng nàng sẽ được nhận 2 đồng vàng, cứ như vậy, thời gian tới trong nhà sẽ tốt hơn rất nhiều.
Trợ lý chấp sự, đây là trước kia nàng chưa từng dám mơ qua."Chấp sự Jasmine. . ." "Chấp sự Jasmine tốt." "Chúc mừng chấp sự Jasmine. . ." . . .
Lúc nàng đi vào đại sảnh của hiệp hội Ma Pháp, không ít người chủ động chào hỏi nàng, những người này có bạn bè làm tiếp tân của nàng, cũng có những nhân viên chính thức trước nay chưa bao giờ nhìn thẳng vào các nàng.
Jasmine mỉm cười chào hỏi với tất cả mọi người, lúc đối mặt với ánh mắt sợ hãi của hai thiếu nữ tiếp tân, nàng có phần buồn cười nói: "Eve, Coney, các em làm sao vậy, không biết chị sao?"
Thấy dáng tươi cười quen thuộc kia, lúc nghe được tiếng nói trong trẻo đó, hai tên thiếu nữ mới lấy dũng khí chạy tới, bắt đầu líu ríu nói chuyện."Chị Jasmine, chị thật sự trở thành trợ lý chấp sự sao?" "Chị Jasmine, đây là chuyện gì thế?" "Trợ lý chấp sự nha, so chú của Bella còn lợi hại hơn. . ."
"Hì hì, có chị Jasmine bảo kê, về sau còn ai dám khi dễ chúng ta nữa chứ. . ." Cách đó không xa, Bella trốn ở trong quầy, nhìn về phía đám người Jasmine, mặt mũi tràn đầy hối hận.
Nàng hối hận ỷ có một ông chú là nhân viên chính thức, thường xuyên khi dễ đám người Jasmine. Nàng càng hối hận đối với Ma Pháp học đồ kia tỏ ra kiêu kỳ. Rất hiển nhiên, Jasmine có thể lập tức từ tiếp tân biến thành trợ lý chấp sự so với chú của nàng cấp bậc còn cao hơn, cũng bởi vì Ma Pháp học đồ kia. . .
Nếu như lúc trước người tiếp đón Ma Pháp học đồ kia là nàng, như vậy hiện tại trở thành trợ lý chấp sự hẳn là nàng! Nổi hối hận trong lòng Bella đã không cách nào dùng lời nói mà hình dung được. Điều duy nhất nàng có thể làm là mau chóng bỏ đi phần công tác này, rời khỏi nơi này.
Tại hiệp hội Ma Pháp, sự trả thù của một trợ lý chấp sự, đừng nói là nàng, ngay cả chú của nàng cũng chịu đựng không nổi. . . .
Trần Lạc đi ra khỏi hiệp hội Ma Pháp, tìm tới một góc phố vắng vẻ, đoạn đổi trở lại quần áo của mình. Sau khi xác nhận sau lưng không có người theo dõi, lúc này hắn mới từ một con hẻm nhỏ khác đi ra, rảo bước về phía học viện.
Chuyến đi tới hiệp hội Ma Pháp lần này hết sức viên mãn, trên cơ bản hắn đã đạt được mục đích của mình. Duy nhất vượt ngoài dự đoán của hắn là, xem như trở thành hội viên vinh dự của hiệp hội Ma Pháp cũng muốn không ngừng nện tiền mới có thể thu được càng nhiều tư nguyên hơn.
Đương nhiên, đối với Ma Pháp sư phổ thông mà nói, những tài nguyên hiệp hội Ma Pháp cung cấp miễn phí cũng đã đủ rồi, mỗi một đẳng cấp của Ma Pháp sư nắm giữ một đến hai ma pháp cơ sở tương ứng là được rồi, ham hố nhiều cũng vô ích, ngược lại sẽ lãng phí thời gian.
Vấn đề ở chỗ, Trần Lạc không phải là Ma Pháp sư phổ thông. Mấy ngày qua, Trần Lạc dần dần ý thức được một vấn đề, hắn và các Ma Pháp sư trên đại lục Thần Ân phóng thích ma pháp khác nhau, dường như hắn không chỉ không cần thần chú và kết ấn.
Hoặc là nói, hắn không cần thần chú và kết ấn, đây chỉ là một loại hình tượng dễ hiễu mà thôi.
Trên đại lục Thần Ân, các Ma Pháp sư thông qua thần chú và kết ấn để thi triển ma pháp, nó càng giống một loại nghi thức cầu nguyện hơn. Bọn họ thông qua loại nghi thức này, để cầu nguyện với Chúng Thần, khẩn cầu thu được năng lực câu thông ma pháp nguyên tố, từ đó thi triển ra ma pháp.
Mà Trần Lạc là mệnh lệnh. Hắn không cần cầu nguyện với Chúng Thần, cũng có thể trực tiếp lấy ma pháp nguyên tố ra dùng, đây mới là nguyên nhân cơ bản hắn không cần thần chú và kết ấn.
Vấn đề này từng để Trần Lạc trăm mối vẫn không có cách giải [ ], thật chẳng lẽ bởi vì linh hồn của hắn đến từ bên ngoài, mà từ bên ngoài thì bụt chùa nhà không thiêng sao? [ ] trăm mối vẫn không có cách giải (Bách tư bất đắc kỳ giải) Suy nghĩ nhiều lần cũng không có hướng giải quyết.
Đối với Ma Pháp sư khác mà nói, mặc dù có thể khống chết ma pháp nguyên tố đấy, nhưng quá trình này phải gian nan hơn rất nhiều, có nghĩa là mỗi lần bọn họ học tập một ma pháp mới sẽ phải tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực. Để học được từng loại ma pháp cơ sở đến viên mãn đã rất tốn thời gian, lại đi lãng phí thời lên những ma pháp cải tiến và biến thể có uy lực không rõ ràng kia, chính là bỏ gốc lấy ngọn.
Nhưng mà ma pháp nguyên tố đối với Trần Lạc, cũng chính là đồ vật lấy ra thì dùng thôi, hắn chỉ cần biết làm sao vận dụng tinh thần lực, học tập ma pháp mới cũng không mất bao lâu thời gian.
Cứ như vậy, điều kiện tiên quyết là không ảnh hưởng tới tấn cấp, hắn đương nhiên muốn học càng nhiều loại ma pháp càng tốt. Dù sao hành tẩu giang hồ, kỹ nhiều không ép thân, ai biết được những ma pháp biến thể nhìn như gân gà kia, có thể ở một ít thời điểm lại phát huy tác dụng cực lớn hay không cơ chứ.
Ngoài ra, phương pháp nhanh chóng đề cao tinh thần lực mà Trần Lạc vừa mới mua cũng có liên hệ chặt chẽ với những ma pháp biến thể này. Tốc độ tăng trưởng tinh thần lực của Ma Pháp sư, ngoại trừ có quan hệ với thiên phú, cũng chỉ có con đường cố gắng minh tưởng.
Song, trong lịch sử phát triển ma pháp, có những Ma Pháp sư bất ngờ phát hiện, thời điểm học tập ma pháp mới, tốc độ tăng trưởng tinh thần lực nhanh hơn minh tưởng rất nhiều.
Điều này có nghĩa, học tập ma pháp mới có thể giúp các Ma Pháp sư đột phá bình cảnh của tinh thần lực. Trên nguyên tắc mà nói, Ma Pháp sư tấn cấp cũng giống như thế.
Ma Pháp học đồ có tinh thần lực đạt tới trình độ nào đó sẽ tấn cấp Ma Pháp sư sơ cấp. Lúc này, bọn họ cần phải học tập ít nhất một ma pháp sơ cấp. Trong quá trình này, tinh thần lực của bọn họ sẽ có bay vọt về chất.
Ma Pháp sư sơ cấp tấn cấp Ma Pháp sư trung cấp, Ma Pháp sư trung cấp tấn cấp Ma Pháp sư cao cấp cũng giống như thế.
Loại phương pháp nhanh chóng đề cao tinh thần lực này chính là dựa vào nguyên lý tấn cấp của Ma Pháp sư, học tập ma pháp biến thể cùng cấp, đối với tốc độ tăng lên tinh thần lực mặc dù không nhanh bằng ma pháp tấn cấp, nhưng cũng so với minh tưởng đơn thuần nhanh hơn nhiều.
Đương nhiên, loại phương pháp này cũng tồn tại tính hạn chế rất lớn, dù sao các Ma Pháp sư học tập phép thuật không dễ dàng như vậy, một ma pháp cơ sở có thể phải mất mấy năm mới hoàn toàn thông thạo, làm sao có thời giờ đi học tập ma pháp khác?
Hơn nữa, uy lực của ma pháp biến thể cũng không khác nhau mấy lại học nhiều hơn thì có ích lợi gì, còn không bằng thuần thục một loại ma pháp cơ sở, thăng nó đến max cấp. Dù sao, khảo nghiệm tấn cấp Ma Pháp sư là uy lực của ma pháp mà không phải số lượng, học được mười ma pháp biến thể cũng kém xa so với tăng lên mười hỏa cầu.
Cho nên nhiều lúc, bọn họ đều xem chuyện này như một phương pháp phụ trợ, chỉ có khi tinh thần lực gặp phải bình cảnh, không cách nào đột phá, mới có thể thử học tập ma pháp biến thể cầu mong sớm ngày đột phá bình cảnh.
Một khi bọn họ đã đột phá bình cảnh, cũng sẽ không lãng phí thời gian trên ma pháp biến thể. Muốn hoàn toàn thông thạo một ma pháp mới cũng không phải chuyện một sớm một chiều. Chẳng qua đối với Trần Lạc mà nói, chuyện này đích thật là một con đường tắt để đề cao tinh thần lực.
Ma Pháp sư khác cần thông qua nghi thức cầu khẩn để câu thông ma pháp nguyên tố, tựa như con ruột của bọn hắn, để bọn chúng đi hướng đông thì đi hướng đông, đi hướng tây thì đi hướng tây. Trên nguyên tắc mà nói, chỉ cần hắn biết cách thức biến đổi tinh thần lực, cũng không có ma pháp nào trong thời gian ngắn hắn học không được.
Trên vài trang tư liệu kia, không chỉ miêu tả kỹ càng nguyên lý nhanh chóng đề cao tinh thần lực, còn kèm theo hai loại ma pháp biến thể, một loại là Hỏa Điểu Thuật, một loại khác là Liên Hoàn Hỏa Cầu. Đây đều là ma pháp ở giai đoạn học đồ Trần Lạc có thể học tập.
Chuyến đi hôm nay đến hiệp hội Ma Pháp gặt hái được rất nhiều. Sáng sớm Trần Lạc rời khỏi trường học, lúc trở về trời đã chạng vạng tối.
Không biết vì sao, từ sau khi rời khỏi hiệp hội Ma Pháp, hắn luôn cảm giác mình giống như quên chuyện gì đó, theo khoảng cách trường học càng ngày càng gần, loại cảm giác này cũng càng mãnh liệt.
Mãi cho đến khi Trần Lạc trở lại trường học, lúc sắp tới gần ký túc xá giáo viên, hắn rốt cục nhớ tới, đến cùng hắn quên chuyện gì. Hắn quên nấu cơm cho cô Britney.
Sáng sớm, Trần Lạc cho rằng nhanh chóng sẽ trở về, nên trước khi đi ra ngoài, hắn nói cho cô Britney giữa trưa hắn sẽ trở về nấu cơm - hiện tại đã là buổi tối.
"Giữa trưa nàng hẳn là sẽ mua ít bánh mì ăn đi. . ." Trong lòng Trần Lạc đưa ra một suy đoán hợp lý, hắn ngẩng đầu một cái thì thấy trên ban công lầu hai, hai bóng người vắt vẻo ở chỗ này, ánh mắt hướng về phía cửa trường học, trông mòn con mắt.
Cô Britney và Isabella hữu khí vô lực nằm nhoài trên ban công, xa xa nhìn lại để cho Trần Lạc có một loại cảm giác đang gào khóc đòi ăn. . .