Trong khi cô Britney múa bút thành văn thử lại công thức phép tính cấp số nhân, Trần Lạc ngồi trên ghế bành bên cạnh, hắn có thể phát giác được ánh mắt Isabella thỉnh thoảng liếc nhìn bên này. Oan gia nên giải không nên kết, nhất là dưới tình huống vị oan gia này có lão cha là thành chủ .
Hiện tại, Trần Lạc một lòng nghĩ ma pháp, không muốn trêu chọc thêm phiền phức dư thừa, huống chi hai người cũng không có thâm cừu đại hận gì cả, cho nên hắn dự định chủ động hóa giải đoạn ân oán này.
Hắn đứng dậy rót cho cô Britney một tách nước, sau đó lấy một tách khác, nhìn về phía Isabella, hỏi: "Chị Isabella, chị muốn uống nước không?" Isabella hừ lạnh một tiếng, không để ý tới hắn.
Quả nhiên nữ nhân này hẹp hòi, Trần Lạc nói thầm một câu trong lòng, rồi vẫn rót cho nàng tách nước, sau đó thành khẩn nói: "Trước kia là em vô ý cử động va chạm vào chị. Em xin lỗi chị lần nữa, hi vọng chị có thể tha thứ."
Cô Britney đặt bút xuống, nghi ngờ nhìn về phía Trần Lạc và Isabella, hỏi: "Giữa các em xảy ra chuyện gì hiểu lầm sao?" "Em. . ." "Mấy ngày trước, Blair không cẩn thận va chạm em." Trần Lạc vừa mới nói một chữ, Isabella liền cướp lời.
"Xem ra chỉ là một chút hiểu lầm nhỏ thôi." Cô Britney mỉm cười nói: "Blair cũng hẳn là không cẩn thận, Isabella không nên so đo với hắn."
Cô Britney ưa thích thằng nhóc Blair này như thế, là học sinh của nàng, Isabella biết mình cũng không thể bắt bẽ hắn mãi được, chỉ có thể ở trong lòng thở dài, nói: "Em đã sớm quên chuyện này."
Trần Lạc yên lặng lườm nàng một chút, miệng của nữ nhân chỉ biết gạt người, nếu như nàng đã sớm quên đi chuyện này, mấy ngày nay làm sao lại một ngày ba lần tìm hắn? Trên mặt hắn nở nụ cười tươi rói, nói: "Chị Isabella có tấm lòng bao la như bầu trời, nhất định sẽ không cùng em so đo."
Isabella không chỉ không có ngực, cũng căn bản không có lòng dạ rộng rãi, câu nói này hơi trái lương tâm một chút, nhưng chỉ cần có thể thoát khỏi nàng dây dưa, Trần Lạc không đề ý giấu diếm lương tâm một lần.
Isabella trừng mắt lườm Trần Lạc, sau đó mới hướng mắt về phía cô Britney, hỏi: "Cô Britney, em có một vấn đề về ma pháp muốn hỏi cô." Cô Britney không ngần ngại chút nào đáp lại: "Em hỏi đi."
Lần nữa, Isabella lại dùng ánh mắt tức giận trừng Trần Lạc một chút, hỏi: "Tốc độc đọc thần chú ma pháp quá chậm, nếu như lúc làm phép người khác ở cách mình rất gần, muốn ngắt mình niệm chú thì phải làm gì hở cô?"
"Khoảng cách Ma Pháp sư quá gần là hành vi rất không lễ phép, lòng cảnh giác của Ma Pháp sư rất mạnh, tuỳ tiện sẽ không để cho người khác gần mình." Britney nhìn nàng, từ tốn đáp: "Hơn nữa, theo các em đối với ma pháp nguyên tố càng ngày càng quen thuộc, đối với thần chú và kết ấn cũng càng ngày càng thuần thục thì tốc độ thi triển ma pháp lại không ngừng tăng tốc. Những Ma Pháp sư cao cấp có thể phóng xuất ra Hỏa Cầu Thuật đơn giản trong chớp mức, lẹ đến mức cho dù ở khoảng cách rất gần, người khác cũng chẳng cách nào kịp phản ứng."
Trên mặt Isabella lộ ra hơi buồn rầu, nàng nói: "Thế nhưng khi chúng ta đối với ma pháp còn chưa thuần thục thì sao?" Cô Britney mỉm cười nhìn về phía Trần Lạc, nói: "Blair, em thử trước khi cô phóng ra ma pháp, ngắt niệm chú của cô thử xem."
Trần Lạc hơi do dự một chút rồi lắc đầu nói: "Như vậy không tốt đâu, có thể mạo phạm cô Britney hay không. . ." Britney cho hắn một ánh mắt yên tâm, nói: "Không sao." Trần Lạc cũng không phải là người lề mề chậm chạp, khi Britney vừa bắt đầu kết dấu ấn đầu tiên, hắn liền giơ tay lên.
Nhưng mà hắn chỉ cảm thấy trước mắt có đồ vật gì lung lay, cổ tay bỗng nhiên bị người ta tóm lấy, sau đó chính là một trận trời đất quay cuồng, trước khi thân thể hắn đập xuống đất lại bị Britney kịp thời nâng đỡ.
Mặc dù Trần Lạc cũng học qua tán đả ở thời đại học nhưng trước mặt cô Britney, hắn căn bản không có cơ hội hoàn thủ, hắn thậm chí ngay cả thời gian phản ứng đều không có.
Cô Britney cho Trần Lạc một đòn quật xinh đẹp, sau đó nhìn Isabella, nói : "Nhiều khi Ma Pháp sư ưu tú đồng thời cũng là chiến sĩ ưu tú." Trần Lạc chú ý tới, sau khi Isabella thấy được một màn này, trong mắt tựa hồ có đồ vật gì lấp lóe. Điều này khiến đáy lòng của hắn run lên một trận.
Hai ngày sau đó, Cô Britney muốn viết luận văn liên quan tới Câu Đố Laus. Hiện tại, Trần Lạc còn ở tuổi vị thành niên, không thể độc lập viết bài luận, báo cáo có liên quan về Câu Đố Laus nhất định phải có cô Britney kí tên.
Bởi vì chuyện này, Trần Lạc không thấy nàng trong giờ toán nữa, mà cuộc sống của hắn, cũng bởi vì bài luận văn trước kia phát sinh một điểm cải biến nho nhỏ.
Bài luận văn hắn và cô Britney cùng nhau kí tên trước đó bị học viện Thánh Donas dán trong bảng thông báo ở cửa trường học, lấy đó làm tấm gương cho toàn thể các thầy trò của trường chiêm ngưỡng.
Từ trên thái độ của học viện, Trần Lạc rõ ràng cảm nhận được ở đại lục Thần Ân, ít nhất tại vương quốc Lorrain học giả là nghề nghiệp cực kỳ được tôn trọng.
Cô Britney chẳng qua là đăng báo một bài viết trên báo toán học của thành Yapool đã được tuyên dương như vậy, có thể nhìn ra được, học viện Thánh Donas cho rằng, đây là một chuyện để học viện rất nở mày nở mặt.
Đương nhiên, nếu như là bài luận bình thường, học viện Thánh Donas đối với cái này cũng sẽ không coi trọng như vậy. Nguyên nhân nằm ở hiệp hội Toán Học tại thành Yapool đối với báo cáo của cô Britney đưa ra đánh giá rất cao, cho rằng đây là một luận văn rất có ý nghĩa, có tính phổ biến. Nói chung, từ trong công thức này thể hiện ra tư duy toán học cực kỳ đáng giá cho các nhà toán học nghiên cứu học tập, phân hội Toán Học tại thành Yapool đã hướng hiệp hội Toán Học vương quốc Lorrain đưa ra đề nghị, muốn đưa công thức này vào tài liệu giảng dạy toán học tiếp theo. . .
Nếu cấp số cộng Britney – Blair xuất hiện trên tài liệu giảng dạy toán tại vương quốc Lorrain, đây là vinh quang của toàn bộ học viện Thánh Donas. Không hề nghi ngờ, cái tên Blair này lại nóng hổi tại học viện.
Mà khoảng cách từ lúc hắn gây nên nghị luận xôn xao tại học viện lần trước chỉ mới qua mấy ngày ngắn ngủi mà thôi.
Gần hai tháng nay, từ một ma pháp phế vật ngay cả Hỏa Cầu Thuật đều phóng thích không ra biến thành người đàn ông mạnh mẽ, nhanh nhất năm thứ hai, đến ngay cả phát hiện toán học vĩ đại của cô Britney cũng là được hắn dẫn dắt - vô số người hiếu kỳ, suốt hai tháng trong kỳ nghỉ đông, trên người Blair đến tột cùng xảy ra chuyện gì?
Là điều gì để hắn phát sinh biến hóa lớn như vậy? Cô Britney, thầy dạy ma pháp, thầy dạy lịch sử, thậm chí Toby đều hỏi qua Trần Lạc vấn đề này. Trần Lạc đều trả lời như vầy.
"Một hôm nọ cách đây hai tháng, em bỗng nhiên ý thức được, em lập tức đã là học sinh năm thứ hai, chừng hai năm nữa, em phải tốt nghiệp rồi. Nếu như em không thể nắm giữ một Hỏa Cầu Thuật đơn giản, nếu như em không thể đạt tiêu chuẩn ở các môn khác, em sẽ không thể tốt nghiệp được, em sẽ mất đi việc làm tại thư viện, rất có thể sẽ chết đói đầu đường xó trợ. . . , bắt đầu từ lúc đó, em liền ý thức được, em không thể lại tiếp tục ngơ ngơ ngác ngác như thế nữa. . ."
Thế là trong suốt hai tháng, hắn tức giận phấn đấu, khắc khổ đọc sách, mỗi ngày minh tưởng để tăng cường tinh thần lực, nghiên cứu ma pháp, thông qua cố gắng của mình rốt cục có tiến bộ ngày hôm nay.
Blair là tạp công tại thư viện. Cho dù là nghỉ hè, thư viện của trường vẫn mở cửa, cả một kỳ nghỉ hè hắn đều taị thư viện, chuyện đương nhiên, có lý có cứ.
Mà mấy ngày sau trong một lần kiểm tra toán, toàn bộ bài thi năm thứ hai chỉ có duy nhất một bài đạt điểm tối đa, chính là bài của Blair, cũng hoàn toàn gạt bỏ tất cả mọi người lo nghĩ, Blair, giống như thật không giống với trước kia.
Đương nhiên, cho dù Blair tạm thời là người đàn ông mạnh mẽ nhất, nhanh nhất năm thứ hai, nhưng là người bị thần bỏ rơi, trên ma pháp, hắn rất khó có chỗ tiến triển, số đông người đều cho rằng học được Hỏa Cầu Thuật cũng đã là cực hạn của hắn.
Mà việc kí tên trên bài luận kia thì để tất cả học sinh trong học viện, thậm chí rất nhiều thầy cô giáo đều không ngớt hâm mộ, bọn họ không tin một học sinh năm thứ hai có năng lực toán học mạnh bao nhiêu cơ chứ, bọn họ hâm mộ là cô Britney đối với hắn rất chiếu cố.
Không hề nghi ngờ, cô Britney là một học giả ưu tú, nếu như có thể được nàng xem trọng , bất kỳ người nào đều có thể trở thành Blair. . . .
"Một bài nghiên cứu khác, cô để em là người ký tên đầu tiên đã đưa lên, hẳn là chẳng mấy chốc sẽ có kết quả." Trong phòng cô Britney, nàng đặt bài thi điểm tối kia xuống bàn, lần nữa nhìn về phía Trần Lạc, chưa từ bỏ ý định, nàng hỏi: "Blair, về chuyện kia, em thật không suy nghĩ một chút sao?"
Vấn đề này, Cô Britney đã hỏi thăm hắn rất nhiều lần, làm sao tinh lực của một người cũng có hạn. Trong lòng Trần Lạc chỉ có một mục tiêu, hắn muốn trong thời gian ngắn nhất trở thành Thánh Ma Đạo Sư, cho dù bây giờ cách mục tiêu này còn rất rất xa.
Trần Lạc thở dài, bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà thưa cô Britney, tâm nguyện lớn nhất của cha em khi còn sống chính là để cho em trở thành một Ma Pháp sư vĩ đại. . ."