Học Viện Phản Diện

Chương 91


Edit: Pi sà Nguyệt
Cả bàn đột nhiên yên lặng, Lâm Luật đứng bật dậy nhìn Thẩm Bạch lộ, sắc mặt cực tệ.

Lâm Trì đổ dầu vào lửa: “Xem ra gần đây ba mẹ không lên mạng rồi, có cần con tìm ra cho ba mẹ xem
không?”
“Được rồi, Lâm Trì, đừng nói bậy nữa.

” Thẩm Bạch Lộ gọi anh một tiếng, liếc nhìn Lâm Luật rồi cười
nói với ba mẹ Lâm Luật: “Chắc anh Lâm Luật đang định giới thiệu bạn gái với hai bác nhưng con lỡ
miệng, gây ra hiểu nhầm như vậy, là do con khiến hai bác tưởng lời nói đùa là thật.


Cô cười cầm tay mẹ Lâm Luật nói: “Bác trai bác gái làm như chưa nghe con nói ha, đừng làm hỏng kế
hoạch của anh Lâm Luật.

” Cô không có ý định lấy ảnh của Lâm Luật ra cho mọi người nhìn để làm mấy
mặt ba mẹ hắn, phải biết đủ, cô dùng giọng đùa giỡn nói: “Đáng ra con nên giữ bí mật cho anh Lâm
Luật để tạo bất ngời nhưng con không nén giận được, hai bác làm như chưa từng nghe thấy nha~”
Ba mẹ Lâm Luật biết cô đang tạo bậc thang cho Lâm Luật và bọn họ đi xuống, đùa giỡn để ậm ờ cho qua
chuyện.

Lý Du cũng cười giúp đỡ: “Con bé Lộ Lộ này, từ bé bác gái con đã thích nói đùa bắt con về làm con
dâu, con lần nào cũng tưởng thật, ăn thôi ăn thôi, để lát nữa sẽ lạnh mất.


Ba mẹ Lâm Luật không còn hứng ăn, ba hắn nói: “Suýt nữa quên mất, tôi phải uống thuốc rồi mới ăn.


Nói xong thì bảo mẹ Lâm Luật đỡ ông đứng lên, sau đó nói xin lỗi với mọi người rồi bảo họ ăn trước,
rồi gọi Lâm Luật cùng nhau đi ra phòng nghỉ gần phòng tiệc, Lâm Trì cũng đứng dậy đỡ ba đi qua.

Lâm Luật vừa đi, Thẩm Niệm Tình vội đứng lên, lo lắng nhìn lâm Luật nhưng bị Thẩm Độ đen mặt gọi
lại.

“Con đi qua làm gì?” Mặt Thẩm Độ không tốt đẹp chút nào, cô ta đi theo chung chẳng khác gì chọc tức
ba mẹ Lâm Luật thêm hết.

Đi theo cái gì mà đi chứ?
“Ngồi xuống.

” Thẩm Độ nhỏ giọng nói với cô ta.

Nói xong, tiếng bạt tai ở phòng nghỉ vang lên, bóng Lâm Luật hơi quơ quơ cứ như bị ba đánh…
Trái tim Thẩm Niệm Tình nâng lên, cô ta bước nhanh đến.

Thẩm Độ tức giận muốn đứng dậy gọi cô ta thì bị Bạch Lộ ở cạnh đè lại.

“Ba.

” Bạch Lộ nhỏ giọng nói, “Con đi xem thử, các chú các bác vẫn còn ở đây, ba nói chuyện với họ
đi.

” Nói xong đứng dậy đi theo, cô kéo Thẩm Niệm Tình đang định đẩy cửa đi vào phòng nghỉ lại, “Ba
gọi cô qua đấy.


Thẩm Niệm Tình đang cảm thấy buồn bực và tủi thân, hất tay Thẩm Bạch Lộ, tức giận nhỏ giọng nói:
“Cô còn giả vờ cái gì? Không phải cô cố ý làm thế à?”
Thi Ân cười không nói bởi vì cô không muốn làm phiền Thẩm Niệm Tình nghe chuyện trong phòng nghỉ
———-
Trong phòng nghỉ, ba Lâm Luật tức giận mắng Lâm Luật, bảo một bên nuôi gái một bên giả vờ làm hòa
với Lộ Lộ để lừa bọn họ, hỏi hắn làm thế là ngại ông chưa tức chết à.

Mẹ Lâm Luật tức giận nói: “Lại là cô gái đó, lúc trước cô ta tới gây chuyện vào buổi tiệc sinh nhật
của Lộ Lộ, con vì cô ta mà làm căng với Lộ Lộ khiến ba con tức tới mức nhập viện, bây giờ con lại
vì cô ta mà lừa cả ba lẫn mẹ!
Ba con vừa xuất viện được mấy ngày hả? Con nói với ba mẹ con đi công tác là để đưa cô ta ra nước

ngoài chơi đùa à? Con không thích Lộ Lộ, được, ba mẹ không ép con phải cưới con bé nhưng cô gái
Thẩm Niệm Tình kia đừng hòng bước chân vào cửa nhà họ Lâm chúng ta! Trừ khi ba mẹ con chết rồi!”
Giọng Lâm Luật khàn khàn: “Ba mẹ không thích Niệm Tình ở đâu?”
“Chỗ nào cũng không thích!” Mẹ Lâm Luật nói thẳng: “Bỏ qua bốn chữ ‘môn đăng hộ đối’ đi, hôm trước
bà Thẩm đã nói quan hệ của cô ta và nhà họ Thẩm cho ba mẹ rồi, bà Thẩm và Lộ Lộ chưa từng nói xấu
cô ta chữ nào hết, còn giúp ông Thẩm mở buổi tiệc này để nhận cô ta về, nhưng cô ta tưởng không ai
biết ý xấu của cô ta à? Tại sao cô ta phải chọn buổi tiệc sinh nhật của Lộ Lộ để gây chuyện, còn
không phải là do thấy mình mới là con gái nhà họ Thẩm, tài sản nhà họ Thẩm đều là của cô ta à? Thậm
chí là muốn đuổi Lộ Lộ ra ngoài sao?”
“Niệm Tình không phải là người như vậy…” Lâm Luật bất đắc dĩ giải thích.

“Không phải là người như thế à? Không phải là người như thế thì sao cứ phải đuổi Lộ Lộ ra khỏi nhà
họ Thẩm? Ngay cả ông Thẩm cũng bảo đối xử hai đứa như con gái mình thì cô ta để ý cái gì?” Mẹ Lâm
Luật tức muốn chết, con trai bà không có não à, “Con tự nghĩ lại đi, con cảm thấy cô ta là cô gái
tốt nhưng có con gái tốt nhà ai đang còn trẻ mà không làm việc đàng hoàng không? Không nhận được bố
ruột có tiền thì trực tiếp dọn đồ tới nhà con ở? Con tưởng ba mẹ không biết con tốn bao nhiêu tiền
cho cô ta à? Con bỏ tiền ra cho cô ta đóng phim, ba mẹ con mắt nhắm mắt mở nghĩ cô ta đã ký hợp
đồng với công ty con, lót đường cho cô ta cũng được nhưng sau đó thì sao? Đóng phim thì sợ mệt nên
làm ồn hủy hợp đồng, con có biết cả công ty đang nói gì không? Mẹ không muốn nói lời khó nghe nhưng
cô ta và mấy cô gái hám giàu có chỗ nào khác nhau không hả?”
Giọng Lâm Luật nhỏ dần: “Cô ấy không phải là người như vậy….


“Thế cô ta là hạng người gì?” Mẹ Lâm Luật tức giận nói, “Một cô gái tốt biết ba con nằm viện còn
muốn con lừa người trong nhà dẫn cô ta ra nước ngoài chơi à? Hay một cô gái tốt không chịu được khổ
chỉ thích an tâm thoải mái hưởng thụ mọi thứ như bà chủ nhà giàu? Ngay cả Lộ Lộ cũng biết làm việc
cho tốt, biết phải độc lập, thế cô gái tốt của con có nghĩ làm cái gì ngoài việc tìm cách về nhà họ
Thẩm và để con nuôi ở ngoài không?”
======================================================
=====
Thẩm Niệm Tình đứng ngoài phòng nghỉ nghe rõ từng chữ một, cô ta nghe mà run hết cả người, cô ta
muốn vọt vào giải thích cô ta không có ý lợi dụng tiền của Lâm Luật, phim không quay là vì Lâm Luật
muốn thế!
Đột nhiên một tin nhắn của Lục Nhiên bắn ra từ hệ thống: “Nếu cô còn nghe được lời tôi thì đừng đi
vào, bây giờ cô vào chỉ thêm dầu vào lửa, gây chuyện trong đấy rồi làm ba Lâm Luật giận tới mức
phải vào viện thì cô nghĩ cô và hắn sẽ có tương lai à? Cô sẽ thua toàn bộ đấy.


Cô ta cứng người lại, hắn nói không sai….

“Có phải người làm nhiệm vụ của cô bảo cô đừng đi vào không? Đi vào sẽ bị lừa đúng không?” Thi Ân
nhỏ giọng nói bên tai cô ta.

Cô ta sợ hết hồn, sợ hãi nhìn Thẩm Bạch Lộ, cô, cô biết cô ta có người làm nhiệm vụ ở cạnh à? Cô đã
đoán được gì rồi?
“Này…” Thi Ân cười, nhỏ giọng nói với cô ta, “Người làm nhiệm vụ của cô có nói cho cô biết, cô phải
làm gì không?”
Phải làm gì? Cô ta phải làm gì?
Thẩm Niệm Tình hoảng thật rồi, cô ta đỏ mắt nhìn về phía Lục Nhiên trong phòng tiệc theo bản năng,
cô ta không biết cô ta phải làm gì.

Lục Nhiên nhìn cô ta lắc đầu, nói trong hệ thống: “Đừng kích động, bây giờ về chỗ ngồi, đừng bị
kích thích tới mức một sống một còn.


Tay cô ta bị Thi Ân giữ lại, tay của cô rất lạnh, lạnh giống như không có độ ấm của con người làm
cô ta sợ run rẩy.

“Đừng sợ, cô là nữ chính mà, tôi có thể làm gì cô chứ?” Thi Ân cười cầm tay cô ta nói: “Mau đi
thôi, ba còn đang đợi cô đấy, không phải cô muốn về nhà họ Thẩm à? Hôm nay ba cố ý mở buổi tiệc này
để nhận cô về đấy.


Cô ta hất tay Thi Ân trở về ghế theo lời Lục Nhiên nói.

Thi Ân không ngồi xuống mà nói với Thẩm Độ: “Con hơi mệt, lên lầu nghỉ một lát.



Lý Du nhìn cô lo lắng, “Không thoải mái à? Mẹ lên với con nhé?”
“Không cần đâu ạ, con uống nhiều nên hơi choáng thôi, nghỉ ngơi một chút là ổn.

” Thi Ân đè vai Lý
Du lại, cười nói: “Hôm nay là ngày vui của ba mẹ, mẹ không thể vắng mặt.


Cô nói lời xin lỗi với mọi người rồi lên phòng ngủ nghỉ ngơi.

Thẩm Niệm Tình nhìn cô rời đi, khó hiểu vô cùng, cô đang có ý gì cơ chứ? Cô ta ngồi tại chỗ không
yên lòng, thỉnh thoảng còn nhìn về phía phòng nghỉ ngơi.

Thẩm Độ đột nhiên mở miệng, ngại ngùng giới thiệu: “Hôm nay mời mấy ông đến đây, ngoài việc kỷ niệm
đám cưới của tôi và Du Du thì còn muốn giới thiệu Niệm Tình với mấy ông.

” Ông ta cười nhìn về phía
Thẩm Niệm Tình.

Thẩm Niệm Tình ngạc nhiên, muốn công bố thân phận thật của cô ta thiệt à? Cô ta không ngờ Thẩm Bạch
Lộ cho phép cô ta vào nhà họ Thẩm thuận lợi như vậy đấy… Thẩm Bạch Lộ kia trốn đi là vì không muốn
thấy Thẩm Độ nhận cô ta à?
“Đây là Thẩm Niệm Tình.

” Vẻ mặt của Thẩm Độ cực phức tạp, cười bất đắc dĩ giới thiệu với mọi người,
“Là con gái nuôi của tôi.


Mấy chữ con gái nuôi giống như sấm sét bổ lên đầu Thẩm Niệm Tình, cô ta ngồi đấy nhìn Thẩm Độ khiếp
sợ, cô ta cứ nghĩ là mình nghe nhầm cơ đấy, con gái nuôi ư? Ông ta bảo cô ta là con gái nuôi của
mình hả? Câu này mà cũng nói ra miệng được à…
Lý Du cười nói: “Nói cũng khéo, Niệm Tình sinh ra cùng bệnh viện với Lộ Lộ, ba mẹ của con bé đã qua
đời, tôi và lão Thẩm bàn với nhau đón con bé về nhà làm bạn với Lộ Lộ.

” Lại nhìn Thẩm Niệm Tình
cười nói, “Niệm Tình, sau này chúng ta là người một nhà, tính cách của Lộ Lộ có chút không tốt, con
cứ kệ nó.


Mặt Thẩm Niệm Tình trắng bệch như tờ giấy, cô ta đứng bật dậy làm ghế rơi xuống đất, cô ta đã hiểu
tại sao Thẩm Bạch Lộ và Lý Du, thậm chí là cả Thẩm Ba đồng ý cho cô ta về, thì ra là muốn dùng cái
danh con gái nuôi để làm nhục cô ta.

Buồn cười thật đấy, rõ ràng Thẩm Bạch Lộ mới là con gái nuôi! Cô đoạt ba và gia đình của cô ta còn
làm hỏng công việc và chuyện tình cảm của cô ta với Lâm Luật! Mọi thứ cô ta gặp phải hôm nay đều do
Thẩm Bạch Lộ tính toán từng bước!
Cơn giận trong lòng cô ta không ngừng trào lên, cô ta nhìn Thẩm Độ gằn từng chữ một: “Tôi không
thèm làm con gái của ông.

” Nói xong tức giận chạy lên lầu, cô ta muốn tìm Thẩm Bạch Lộ, cô ta phải
bắt cô xuống nói chuyện rõ ràng trước mặt mọi người! Cô ta không thèm làm con gái của Thẩm Độ, cũng
cóc cần bước vào nhà họ Thẩm nhưng cô ta phải nói rõ cô ta là con gái ruột của Thẩm Độ!
“Cô đi làm gì?” Lục Nhiên vội hỏi cô ta trong hệ thống, đứng dậy nói: “Đừng làm bậy, tuyệt đối đừng
chọc giận Thẩm Bạch Lộ, cô ấy không phải là người cô có thể đụng vào!”
Nhưng vô dụng, Thẩm Niệm Tình không nghe lọt lời khuyên của hắn, bước nhanh lên lầu rồi đẩy cửa
phòng Thẩm Bạch Lộ.

Thẩm Độ và Lý Du cũng vội đứng dậy, phản ứng đầu tiên của Thẩm Ba là sợ Thẩm Niệm Tình làm tổn
thương Lộ Lộ nên vội chạy theo.

======================================================
====
Thẩm Bạch Lộ đứng ở ban công hít gió trời trong phòng, Thẩm Niệm Tình đẩy cửa đi vào, lạnh giọng
nói “Đây là ván cờ cô bày ra đúng không? Con điếm cô kéo tôi tới đây hôm nay để dùng cái danh con
gái nuôi này làm nhục tôi à?”

Thi Ân quay đầu nhìn cô ta: “Cô không lễ phép tí nào!”
Thẩm Niệm Tình tức giận muốn xông tới nhưng lại bị Thẩm Độ cản lại.

“Cô nổi khùng cái gì thế?” Thẩm Ba lạnh giọng nói với cô ta, “Con nuôi có gì không tốt? Cũng là
người nhà họ Thẩm, là con gái của ba, ba sẽ đối xử với cô như với Lộ Lộ vậy, cô muốn gì thì đều
được hết.


Thẩm Ba không muốn trở mặt với cô ta nên nói thêm: “Lộ Lộ ở trong nhà họ Thẩm nhiều năm rồi, bây
giờ mọi người đều biết con bé là con gái nhà họ Thẩm, là con gái của ba, con bé đang làm việc ở tập
đoàn Lâm thị, vừa mới nhận phỏng vấn, chuẩn bị bán bộ sưu tập mới ra ngoài thị trường, lúc này có
tin con bé không phải con gái ruột của ba sẽ gây ảnh hưởng cho con bé lẫn tập đoàn Lâm thị, ba phải
suy nghĩ cho mọi người, có chú bác nào ngồi ở đây không biết sự thật cô mới là con ruột của ba đâu
chứ? Chỉ là thông báo cô là con gái nuôi với bên ngoài mà thôi, sao cô không thể hiểu cho ba vậy?”
Thẩm Niệm Tình đứng đây nhìn Thẩm Ba tức giận, nước mắt không ngừng chảy xuống: “Mọi người đều bảo
tôi phải thông cảm nhưng sao không ai thông cảm cho tôi thế? Tôi mới là con gái ruột của Thẩm Độ!
Ông ấy nợ tôi nhiều như thế mà chỉ dùng cái danh con gái nuôi để trả cho có à? Năm đó mẹ tôi bị mẹ
anh ép tới mức phải chết, bây giờ anh đang giúp mẹ anh báo thù tôi à?”
“Sao cô không biết phân rõ đúng sai thế nhỉ?” Thẩm Ba giận điên người, “Năm đó mẹ cô nhúng chân vào
cuộc hôn nhân và gia đình của người khác, là bà ta đuối lý nên phải rời đi! Ai ép chết bà ta chứ?
Lúc trước Lộ Lộ được bế về nhà, mẹ tôi cũng đối xử với con bé như con gái ruột, sao vào miệng cô
thì mẹ tôi đã trở thành người ác làm hại hai mẹ con cô vậy?”
Thẩm Niệm Tình hất tay cậu, “Là mẹ anh ép mẹ tôi phải giết tôi, mẹ tôi không chịu nên mới trốn về
nông thôn!”
Thẩm Ba bị cô ta chọc tức, Thi Ân đi tới giữ cậu lại, “Anh hai đừng giận, dưới lầu còn có khách đó,
để khách nghe được sẽ khiến mẹ lúng túng lắm, chuyện quá khứ cứ để nó trôi đi.

” Còn nói thêm, “Anh
xuống giúp ba mẹ đón khách tiếp đi, em nói chuyện với cô Thẩm.


Lục Nhiên ở ngoài gõ cửa, “Cô Bạch Lộ tốt hơn chưa? Tôi muốn mời cô xuống.


“Tôi không xuống.

” Thi Ân cười với hắn, “Cô Thẩm có chuyện tìm tôi, làm phiền anh Lục xuống nhà đợi
chút.


Thẩm Ba nén giận dặn Bạch Lộ cẩn thận rồi dẫn Lục Nhiên xuống nhà.

Lục Nhiên dù có lo lắng cỡ nào cũng phải xuống, hắn đành phải nhắc nhở Thẩm Niệm Tình trong hệ
thống, “Đừng chọc giận cô ấy, cô ấy hông phải là người làm nhiệm vụ bình thường, cô ấy có thuộc
tính sợ hãi và thuộc tính tan vỡ, cô chọc giận cô ấy thì chẳng có cái gì hay đâu!”
Nhưng hắn biết Thẩm Niệm Tình sẽ không đọc.

======================================================
=
Cửa đóng lại, tiếng nhạc và tiếng ồn ào tầng dưới bị cản ngoài cửa.

Trong phòng ngủ chỉ còn hai
người bọn họ.

Thi Ân cười nhìn cô ta rồi đi ra ngoiaf ban công, hai tay đặt lên lan can nhìn cây cối um tùm bên
dưới nói: “Sao thế? Người làm nhiệm vụ của cô không dặn cô đừng chọc tức tôi à? Mặc dù cô là nữ
chính của nhiệm vụ này nhưng nếu cô ăn hiếp tôi, tôi sẽ…” Cô nghiêng đầu cười với cô ta, “Chơi chết
cô.


Thẩm Niệm Tình tức tới mức ngứa răng, “Cô cướp ba ruột của người khác, gia đình của người khác mà
sao có thể đối phó với tôi không chút ngại ngùng như vậy nhỉ?”
“Bởi vì tôi là nữ phụ ác độc đó.

” Thi Ân buông tay nói: “Trách nhiệm của tôi là đối phó với nữ
chính cao quý là cô còn gì? Hơn nữa mẹ cô cũng cướp chồng người khác không chút ngại ngùng mà nhỉ?
Sao cô có thể thẳng thắn chất vấn vợ con người khác không thể dâng chồng cha của họ nhường cho mẹ
cô được hay thế?”
“Cô!” Thẩm Niệm Tình tức tới mức muốn đưa tay tát cô nhưng bị Thi Ân cản lại.

“Tuyệt đối đừng, nếu cô đánh tôi thì cô sẽ không chết được đâu.

” Thi Ân giữ tay cô ta, nghiêng đầu
cười nói: “Từ đầu cô đã hận sai người rồi, sao lại hận tôi vậy nhỉ? Không lẽ việc ôm sai là do tôi
chọn à? Từ đầu cô đã dùng tư thế cao cao tại thượng để báo thù tôi, muốn đuổi tôi ra khỏi nhà họ
Thẩm, không muốn tồn tại chung với tôi, không phải tôi nhắm vào cô trước mà là cô, cô chọn trở về
nhà họ Thẩm vào hôm sinh nhật tôi không phải là vì muốn làm nhục tôi trước mặt mọi người, muốn làm
hỏng lời tỏ tình của tôi với Lâm Luật à? Tôi chỉ học theo cô thôi.



“Cô đang giận gì cơ chứ?” Thi Ân thong thả nói: “Cô nói tôi cướp ba của cô, thế tôi trả cho cô đấy,
nhưng cái nhà này không phỉa của cô, mẹ và anh trai là do tôi dùng tình cảm nhiều năm để đổi lấy,
mắc gì tôi phải nhường cho cô chứ?” Mẹ là của cô, anh trai cũng là của cô.

“Đời trước cô có lỗi với tôi” Thẩm Niệm Tình tức giận, “Là cô hại chết tôi ở kiếp trước!”
Thi Ân không phủ nhận, chỉ nhìn cô ta cười lạnh, “Đời trước tôi có lỗi với cô, đời này cô có thể
đối phó tôi, hãm hại tôi nhưng cô không nên làm hại Lý Du và Thẩm Ba, bọn họ có lỗi gì với cô à?”
Mặt Thẩm Niệm Tình trắng bệch, sao cô… lại biết được?
“Thẩm Niệm Tình, cô tưởng tôi không biết suy nghĩ của cô à?” Thi Ân lạnh giọng nói: “Cô dùng hết
mọi thủ đoạn để về nhà họ Thẩm là muốn mượn tay tôi diệt trừ Thẩm Ba để tranh đoạt gia sản, thuận
thế trả thù Lý Du, người cô cho rằng đã hại chết mẹ cô, đúng chứ? Nếu cô không làm hại Thẩm Ba và
Lý Du để đổ tội cho tôi thì tôi có thể phối hợp với cô hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cô làm hại người
vô tội, đó là mạng người, không lẽ người làm nhiệm vụ của cô không nói cho cô biết đó là làm trái
quy tắc à?”
“Cô, cô… nói bậy!” Thẩm Niệm Tình sợ tới mức không dám nhìn vào mắt cô, muốn giật tay lại nhưng bị
Thi Ân giữ chặt, “Cô đừng có nói bậy! Con
mắt nào của cô thấy tôi hại Thẩm Ba hả? Cô có chứng cứ không?”
“Cô tưởng tôi không có à?” Thi Ân nói, “Tôi chỉ chờ cô tới, chúng tôi cùng đi gặp ba, tôi sẽ mang
chứng cứ ra cho ông ấy xem, để xem ba có tha thứ cho cô không! Xem cảnh sát có bỏ qua cho cô
không!” Cô kéo Thẩm Niệm Tình ra ngoài.

Thẩm Niệm Tình choáng váng, cô có chứng cứ á? Có phải Lục Nhiên muốn trốn trách nhiệm nên đẩy hết
tội lỗi lên người cô ta không?? Còn đưa chứng cứ cho Thẩm Bạch Lộ!!!
Rõ ràng là Lục Nhiên dặn cô ta! Làm trái quy tắc cũng là Lục Nhiên!
Thẩm Niệm Tình bị kéo lảo đảo, cô ta bối rối giãy dụa muốn thoát ra, cô ta giữ lấy vai Thi Ân hỏi:
“Chứng cứ của cô đâu? Chứng cứ ở đâu? Chứng cứ gì? Không phải tôi mà Lục Nhiên làm!” Cô ta đẩy Thi
Ân ra ban công, “Cô đang lừa tôi đúng không?”
Eo Thi Ân đập vào lan can, bị cô ta đẩy ra sau, dưới lầu là đống cây lớn, cây mai vàng gần đấy đang
nở hoa, tóc đen của cô rơi ra ngoài lan can, nghiêng đầu nhìn Thẩm Niệm Tình nói: “Sao vậy? Cô muốn
giết người diệt khẩu à? Thẩm Niệm Tình, tốt nhất là cô giết tôi diệt khấu, nếu không tôi sẽ không
bỏ qua cho cô, tôi sẽ vạch trần gương mặt hung thủ giết người của cô, để cho cha ruột của cô, để
cho Lâm Luật xem người hắn thích là kiểu người gì!”
“Cô tưởng tôi không dám giết cô à?” Thẩm Niệm Tình bị kích thích tới mức vừa hận vừa sợ và giận,
trong đầu xuất hiện suy nghĩ giải quyết sạch sẽ! Giết người diệt khẩu thì không ai có thể phá hoại
kế hoạch của cô ta, cô ta muốn Lục Nhiên giải quyết Thẩm Bạch Lộ lâu rồi nhưng hắn không nỡ, nếu
như cô ta giết rồi thì Lục Nhiên sẽ giúp đỡ cô ta, nếu như Lục Nhiên không giúp thì cô ta sẽ báo
cho Liên minh Chính Phái Lục Nhiên từng suýt hại chết người vô tội, làm hỏng quy tắc!
Nhưng suy nghĩ này chỉ xuất hiện một chút, cô ta chưa bao giờ giết người cũng không dám giết người,
cô ta chỉ giữ vai Thẩm Bạch Lộ rồi đẩy cô một cái để hù dọa cô, ép cô đưa chứng cứ ra mà thôi.

Dù chỉ đẩy nhẹ một cái nhưng Thẩm Bạch Lộ lại ngửa mặt cứ như con cá đạp nước vậy, tự mình rơi
xuống lầu —-
Cô ta sợ hãi tới mức không nói thành tiếng mà vội đưa tay giữ lấy Thẩm Bạch Lộ đang ngã xuống lầu,
cô ta thấy Thẩm Bạch lộ nở nụ cười trong đêm mưa với mình, mắt cá chân cô ta ạnh lẽo, cúi đầu thì
thấy một đống tóc đang quấn lấy chân mình, bên khác là một đống xúc tu dính ướt duỗi ra sau lưng
Thẩm Bạch lộ quấn lấy cổ cô ta để kéo cô ta xuống ban công!
Cô ta muốn gọi Lục Nhiên nhưng yết hầu bị giữ chặt làm cô ta không thể phát âm được, cô ta chỉ nghe
được giọng Thẩm Bạch Lộ nói bên tai: “Người làm nhiệm vụ của cô không nhắc cô là tôi có thuộc tính
sợ hãi và tan vỡ à?” Cô ta bị kéo xuống lầu, đập lên mặt đất, cái đau làm cô ta cảm nhận được đầu
và thân thể rơi xuống đất…
Cô ta xong rồi, trước mắt cô ta tối sầm, cô ta ngất đi trong đau đớn.

Thi Ân đang rơi xuống đất tính sử dụng kỹ năng xúc tu để kéo mình về ban công, ai dè có một người
nhào ra rồi kéo cô vào lòng, cô va vào lồng ngực mạnh mẽ, ngạc nhiên nhìn Lâm Trì: “Lâm Trì, anh?”
Lâm Trì cau mày nở nụ cười, một ánh sáng màu đỏ xuất hiện trong mắt anh dưới trời đêm, anh nhỏ
giọng hỏi: “Lộ Lộ, trở lại lầu hay rơi xuống đất nè?” Trái tim Thi Ân đập thình thịch, anh, anh,
anh là Dịch Nhiên à?
Cô ôm lấy cổ anh rồi nhìn vào mắt anh: “Anh là Dịch…”
“Suỵt.

” Anh che miệng cô lại, nhỏ giọng nói: “Anh đến đây là làm trái với quy tắc rồi, đừng vạch
trần anh.


Mịa! Là Dịch Nhiên thật! Anh… anh tới khi nào thế? Lâm Trì bị anh nhập vào khi nào hả?? Sao cô
không nhận ra được…
Cô nhìn anh rồi bảo, “Lên lầu!”
Anh ôm cô nhảy lên sân thường, nói nhỏ bên tai: “Sao nào? Nếu không phải anh có lòng nhường em thì
sao em có thể nhận ra được anh trong mỗi nhiệm vụ chứ?”
Thi Ân ngẩn người, hai chùm lông đỏ bên tai anh biến mất, con ngươi cũng bình thường, nếu không
phải anh cố ý… cô không nhận ra anh thật.

Cô không phục! Cô không tin lần nào anh cũng cố ý để lại lỗ hổng nhường cô!
Đắc Kỷ trong hệ thống gọi cô: ??? Dịch Nhiên? Thế không phải cậu ta… thấy hiệu trưởng thả thính bậy
rồi à? Má ơi….

Bình Luận (0)
Comment