Năm người nhìn hoa của mình, trong lòng bất an.
Ánh mắt của bọn họ thường xuyên liếc về phía hoa của Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc, Bạch Liên thánh khiết, hoa thược dược ung dung, gần như hoàn hảo không hao tổn cắm trong bình thủy tinh, hình thành so sánh rõ ràng với các bông khác.
Không khí ngột ngạt.
Lo nghĩ, cuống cuồng, đố kị và tâm tình bất an bao phủ chặt chẽ lấy những người này, giống như tấm lưới vô hình, ràng buộc khiến người ta hít thở không thông thuận.
Thẳng đến khi lại có người trở về từ rừng cây, hoa trong tay những người đó còn héo hơn, sự lo lắng trong ánh mắt năm người này thoáng giảm bớt.
Trong nhóm người thứ ba trở về, hoa của Trương Kỳ không hợp nhau.
Anh ta cầm về một bụi cây xương rồng ướt át, trên đỉnh bụi cây có một đóa hoa màu vàng, bởi vì có cả bụi cây xương rồng cung cấp chất dinh dưỡng, vì vậy bông hoa này không hề có dấu vết khô héo.
Nhưng vì thế tay của Trương Kỳ bị gai đâm tổn thương, loang lổ vết máu.
Bạch Ấu Vi suy đoán, chắc hẳn Trương Kỳ trông thấy người trên đường quay về, phát hiện hoa trong tay họ có dấu hiệu khô héo, cho nên mới nghĩ ra biện pháp này, cũng coi như nhanh trí.
Ngoại trừ Trương Kỳ, hoa của nhóm thứ ba héo rũ không còn hình dáng, thậm chí có bông đã không còn nhận ra giống hoa.
Căn bản không cần so sánh, chỉ quét mắt lướt qua là sắp xếp ra thứ hạng —
Hai người dẫn đầu không thể nghi ngờ là Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc, kế tiếp là năm người nhóm thứ hai trở về, hoa của Trương Kỳ nhất định có thể vào top 10, tính như vậy, chỉ còn hai chỗ…
Quan giám sát thích thú nói: “Như vậy, mời các vị đặt lựa chọn của mình vào bình hoa trống!”
Trương Kỳ cắm hoa vào cái bình trống thứ 8.
10 cái bình hoa còn lại rỗng tuếch như trước.
Những người này nắm chặt bông hoa trong tay, trong lòng đều rất rõ ràng, một khi cắm hoa vào, mình sẽ đối mặt với kết quả bị loại.
Bị loại trong trò chơi thú bông tuyệt đối không có kết cục tốt.
Có người đã bắt đầu run…
Khóe miệng Quan giám sát càng nhếch cao, kiên nhẫn thông báo lần nữa: “Các vị, mời cắm lựa chọn của mình vào bình hoa đi!”
Như cũ không có ai di chuyển.
Trong lòng Ngô Lệ Lệ hoảng loạn, con mắt không nhịn được liếc về phía bông hoa của những người khác, âm thầm so sánh mình có thể chiếm lấy một vị trí trong top 10 không.
Bông hoa trong tay cô đã héo rũ, miễn cưỡng duy trì dáng vẻ nở hoa, màu sắc u ám xấu xí. Đương nhiên, hoa của những người khác cũng không tốt gì.
Cô cắn cắn môi, kiên trì giơ lên hoa, chuẩn bị cắm vào bình hoa —
Một cánh tay bỗng nhiên thò qua! Chợt túm lấy bông hoa của cô, vội vàng xé nát!
Cánh hoa khô héo lập tức tan nát!
Biểu cảm Ngô Lệ Lệ ngay lập tức vặn vẹo, tức giận quay đầu chất vấn: “Thím Hà! Thím làm gì vậy?!”
Bà thím trung niên bị gọi là thím Hà căn bản không để ý đến cô, động tác thật nhanh cắm bông hoa trong tay mình vào bình!
Ngô Lệ Lệ tức giận tới đỉnh điểm, giơ tay muốn vặt bông hoa của bà ta! Lại phát hiện một khi trong bình hoa có hoa, khu vực đó không được động vào, giống như cách một cái vòng bảo hộ trong suốt!
Biến cố xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người sửng sốt.
Ngô Lệ Lệ cắn răng, trong lòng nảy sinh ác độc! Một tay cầm những cánh hoa rơi rụng của mình nhét vào bình, tay kia vung vẩy cành cây dùng làm gậy chống, dùng sức quất về phía những người khác!
Hiện trường lập tức hỗn loạn tưng bừng! Tiếng mắng chửi vang lên liên tục không dứt!
Có người né tránh, có người đánh trả, gã đàn ông lười biếng, bác gái lắm mồm, bệnh nhân yếu đuối, kẻ thích dùng mánh lới trên đảo, già trẻ lớn bé vào thời khắc này hoàn toàn biến thành kẻ địch! Không muốn sống nữa ấu đả lẫn nhau!
Toàn bộ bình hoa chưa được cắm hoa bị vỡ nát!
Cành cây của Ngô Lệ Lệ sớm không biết bị ai cướp mất. Cô ta co quắp trên mắt đất, mặt mũi bị đánh bầm dập, cô ta cảm thấy hoa mắt ù tai, toàn thân đau nhức, phảng phất giây kế tiếp cô ta sẽ bị đánh chết tươi!
Nhưng mà quyền cước đấm đá này, bỗng nhiên tan biến trong nháy mắt.
Cô mở mắt, thấy mặt cỏ xanh tốt trước mắt giống như cái chăn màu xanh không ngừng cuộn cao lên, lộ ra bùn đất ẩm ướt và rễ cây phì nhiêu bên dưới.
Rễ cây đó trắng như miếng thịt thường ngày hay ăn.
Trên miếng thịt có mấy chỗ rách đỏ au.
Trong chỗ rách mọc ra răng nanh rậm rạp, chằng chịt.
Trong răng nanh lần lượt có người bị nuốt sống…