Hôm Nay Có Hỷ - Trường Mao Quất

Chương 17

Sau một buổi chiều bận rộn, Sở Hoàn và Sở Trạch Dương đều khá mệt. Buổi tối, hai người qua loa ăn chút gì đó rồi ai về phòng nấy nghỉ ngơi.

Sở Hoàn về phòng, tiện tay đặt tấm da lừa lên bàn, sau đó liền ngã xuống giường. Cậu nằm thừ ra một lúc, suy nghĩ về chuyện ban ngày.

Qua chuyến đi này, cậu cũng hiểu sơ sơ về giá cả trong làng. Bố cậu đã đi hai lượt, chữa cho Từ Tam, lại còn gọi một âm sai để kéo hồn Từ Tứ về, thế mà Từ Đại chỉ trả chưa đến một nghìn tệ.

À, món thu hoạch thêm có lẽ là tấm da lừa, nhưng nó được lột từ một con lừa già suy dinh dưỡng, bề mặt thô ráp, chắc chẳng đáng giá bao nhiêu.

Sở Hoàn ngẫm nghĩ rồi kết luận rằng mức giá trong làng chắc chỉ đến thế. Mọi người đều quen rồi, muốn kiếm tiền phải nhắm vào người thành phố.

Ví dụ như Triệu Quỳ và Lục Thành, bỏ ra 3888 tệ mua một lá bùa mà không thèm chớp mắt. Nghĩ đến Triệu Quỳ, Sở Hoàn liền nhắn tin với cô.

Lúc này khoảng 10 giờ tối. Trong làng ít thú vui giải trí, bên ngoài rất yên tĩnh, không còn nghe thấy tiếng người, chỉ có tiếng côn trùng rả rích, ánh trăng sáng vằng vặc, trong bụi cây thỉnh thoảng vang lên âm thanh của vài động vật nhỏ đi đêm.

Nhưng với người thành phố, đây mới là lúc cuộc sống về đêm bắt đầu, hoặc còn chưa bắt đầu. Vì thế khi Sở Hoàn nhắn tin, Triệu Quỳ trả lời cực nhanh.

"Bận không?"

"Không bận."

Sở Hoàn hỏi: "Cầu thang trong công ty dạo này có xảy ra chuyện gì không?"

Triệu Quỳ không ngờ Sở Hoàn có cả dịch vụ hậu mãi, thành thật đáp: "Tôi không biết, tôi không đi qua đó."

Thực ra là không dám. Cô không thể tưởng tượng nổi cảnh cả một bức tường mọc đầy tai người thì sẽ đáng sợ đến mức nào. Sau khi cùng Lục Thành gặp con ma trong máy tính, cô ta càng sợ những thứ này hơn, đến nỗi ban đêm không dám ở lại công ty tăng ca.

"Nhưng về sau công ty có mời một đạo sĩ đến xem, người đó nói mọi thứ đều sạch sẽ, không có vấn đề gì."

Điều này ngoài dự kiến của Sở Hoàn. Không đợi cậu hỏi, Triệu Quỳ chủ động kể tiếp.

"Trình Hồng từ chức rồi, hơn nữa còn đại náo một trận tại công ty, phanh phui không ít 'bí mật' lộ ra ánh sáng: hối lộ, quy tắc ngầm, con riêng của lãnh đạo cấp trên... Hôm đó công ty ầm ĩ kinh lắm. Tôi đoán những gì cô ta nói đều là thật, vì mặt tổng giám đốc lúc ấy tái mét. Ngay sau đó, cô ta bị đưa gấp đến đồn cảnh sát. Chắc cũng là vì cái thứ ở cầu thang mà cậu nói."

Sở Hoàn: "!"

Cậu cảm thấy mình nghỉ việc quá sớm rồi! Nếu không cậu đã được chứng kiến tận mắt một quả drama rúng động!

"Sau đó công ty đồn ầm lên rằng cô ta đụng phải thứ không sạch sẽ nên phát điên. Mọi người vốn đã cảm thấy có gì đó không ổn, giờ thấy Trình Hồng thật sự nổi điên nổi khùng, ai cũng thấp thỏm lo lắng. Nên các sếp phía trên mời một đạo sĩ đến làm pháp sự."

Sở Hoàn hỏi: "Đạo sĩ đàng hoàng chứ?"

"Đàng hoàng, xuất thân từ Đạo quán Đại Quan, có cả chứng nhận đạo sĩ. Nhưng người ta rất trẻ, tên là Lý Tuyên Minh. Có lẽ để tạo cảm giác nghiêm trang nên lúc nào cũng giữ mặt lạnh. Người ta kiểm tra một vòng khắp công ty, cuối cùng tìm đến cầu thang."

Có thể phát hiện vấn đề ở cầu thang chứng tỏ là một đạo sĩ có bản lĩnh thực sự. Nhưng cậu đã dán một lá bùa ở đó, không biết có bị phát hiện không.

Sở Hoàn hỏi: "Rồi sao nữa?"

"Sau đó người ta làm một nghi thức trông rất chuyên nghiệp. Công ty cũng thay toàn bộ đèn trong cầu thang, sơn lại tường, bây giờ nhìn sáng sủa hơn hẳn."

"Ổng còn nói gì không?"

"Không."

"Oke."

Sở Hoàn nghĩ một lát, cảm thấy lá bùa đó bị phát hiện cũng chẳng sao. Dù sao cậu cũng làm việc tốt, đâu có giúp ai nghịch thiên cải mệnh hay trục lợi bất chính đâu. Mà khoan, nghề thần côn như cậu có thể xin giấy phép kinh doanh không nhỉ?

Cậu hỏi: "Lá bùa lần trước tôi đưa có hiệu quả không?"

Triệu Quỳ: "Hiệu quả lắm!"

Cực kỳ hữu dụng! Cô đã tự mình kiểm chứng, từ khi dán bùa, cái máy tính kia không còn hiện tượng ma quái nữa.

Triệu Quỳ vội vàng hỏi: "Mà này, tôi muốn mua thêm vài lá bùa Bình An, được không?"

Sau khi tự trải nghiệm tác dụng của nó, cô cảm thấy phải mua cho người thân và bạn bè mỗi người một tấm! Có bùa bên người, đi đêm cũng an tâm hơn.

Sở Hoàn lập tức nhướng cao mày, tinh thần phấn chấn: "Tất nhiên là được! Bùa Bình An 888 tệ một lá, cậu muốn bao nhiêu?"

"Bảy lá đi."

"OK, tôi vẫn gửi hỏa tốc nhé."

Triệu Quỳ: "Cậu có phiền nếu tôi giới thiệu cậu với người khác không? Trước đó có mấy người bạn hỏi tôi."

Sở Hoàn: "Không phiền, tôi về chính là để làm việc này mà. Tiêu tai giải nạn, không lừa già dối trẻ."

"OK."

Triệu Quỳ làm việc rất nhanh. Vài phút sau có vài người gửi lời mời kết bạn cho Sở Hoàn.

Cậu đồng ý hết. Không biết Triệu Quỳ đã nói gì mà mấy người này cực kỳ cung kính với cậu. Sau khi chào hỏi, họ lập tức đặt mua bùa Bình An, thậm chí có người còn vung tay mua liền ba lá bùa Minh Quang, mua xong còn hỏi cậu có bán loại bùa nào khác không.

Khách hàng là thượng đế, Sở Hoàn cảm thấy rất cần hiểu rõ nhu cầu của khách.

Sở Hoàn: Cậu muốn loại bùa nào?

Tớ từ châu Phi trở về: Đại sư, ừm, có bùa nào giúp tăng vận may không? Chơi game mãi mà chẳng ra đồ ngon, nạp tiền quay thẻ lần nào cũng chạm đáy, đen như dân châu Phi vậy!

Sở Hoàn: Nếu không phải do tác động bên ngoài như bị hút vận đổi mệnh, thì việc cưỡng ép cải vận là tà thuật dễ bị phản phệ đấy.

Tớ từ châu Phi trở về: Sợ rơi cả hạt dưa.jpg, Nghiêm trọng vậy sao? Đại sư, tôi chỉ muốn bớt đen thôi mà!

Sở Hoàn: Nếu vậy... trước tiên cậu đổi tên đi, tự cậu còn tin rằng mình đen, thế thì ai đen hơn cậu? Xong rồi tôi dạy cậu một câu chú, cứ thành tâm niệm vài lần mỗi ngày.

Tớ từ châu Âu trở về: Sau đó tôi sẽ biến thành người châu Âu?

- Sở Hoàn: Nếu cậu đủ thành tâm, có lẽ vận khí sẽ thuận lợi hơn một chút.

Sở Hoàn gửi Chú Như Ý cho hắn, "người châu Âu" vô cùng sảng khoái chuyển khoản 8888 tệ cho cậu.

Từ Dịch Nhất là bạn học cấp ba của Triệu Quỳ, quan hệ rất tốt. Dù sau này học khác trường đại học, hai người vẫn giữ liên lạc. Vì vậy khi giới thiệu Sở Hoàn, Triệu Quỳ nghĩ ngay đến hắn.

Triệu Quỳ lấy kinh nghiệm bản thân ra để quảng bá, thế là hắn tin ngay.

Từ Dịch Nhất là một streamer game kỹ năng – "kỹ năng" là bất đắc dĩ, bởi vì vận may của hắn quá tệ, đành phải dựa vào kỹ năng. Số đen đủi nhưng kỹ năng cao, cũng coi như có chút danh tiếng trên mạng.

"Chú Như Ý? Thiên địa nguyên hoàng, nhân linh tinh khí, hoặc kim hoặc thạch, thụ khí vi kim..."

Chú không dài, Từ Dịch Nhất đọc vài lần đã thuộc. Mang theo niềm tin sẽ hóa "châu Âu", hắn thành tâm niệm mấy lần, còn tự ám thị mình rằng "Mình không còn là người châu Phi, bây giờ mình là người châu Âu!"

Làm xong mọi thứ, hắn mở máy tính bắt đầu buổi livestream hôm nay.

Vừa mở phòng phát sóng, hàng loạt khán giả ùa vào.

"Hôm nay trễ một tiếng, có phải đi hẹn hò sau lưng bọn tôi không?"

"Hôm nay chơi game gì thế?"

"Chơi Survival đi! Tôi thật sự muốn biết nếu không nhặt được vật phẩm nào thì có thể phá đảo không."

Từ Dịch Nhất liếc nhìn loạt bình luận loạn xạ trên màn hình, bình tĩnh nói: "Hôm nay chơi game mới, game gacha tên là Ngộ Sơn Hải."

Câu nói vừa dứt, màn hình bình luận đóng băng một giây, sau đó bùng nổ khắp màn hình như vừa kích hoạt bom hẹn giờ.

"Game gacha á? Đờ mờ, streamer, ông vẫn chưa từ bỏ à!"

"Game mới? Quảng cáo hả? Hãng nào xui dữ vậy, dám mời quỷ đen đủi như ông làm quảng bá?"

"Tới rồi tới rồi, trò vui mới đến rồi đây. Đội record màn hình sẵn sàng!"

Từ Dịch Nhất hừ một tiếng: "Mấy ông biết cái đách gì! Giờ tôi là người châu Âu OK?"

"Người châu Âu chưa từng quay được SSR ngoài bảo hiểm?"

"Lúc tôi không có mặt, dân châu Phi đã chiếm đóng châu Âu rồi à?"

Game đã tải sẵn, quả thật đây là buổi livestream quảng bá. Hắn đen đủi thật nhưng cũng vì thế mà người ta thích xem hắn quay gacha. Hiện tại nhiệt độ phòng phát sóng đang không ngừng gia tăng.

"Đồ họa game cũng khá đẹp, server mới mở, tân thủ được tặng 120 lần quay... để tôi thử xem."

Từ Dịch Nhất xoa hai tay, vừa vào game đã lao ngay đến giao diện gacha. Hắn hô to: "Bảo hiểm là 120 lượt, nên ít nhất tôi sẽ có một SSR. Nhưng hôm nay, tôi nhất định sẽ không chỉ ăn bảo hiểm!"

"Bắt đầu!"

Từ Dịch Nhất nhắm chặt mắt, trong lòng không kìm được bắt đầu niệm Chú Như Ý, sau đó ngón tay dứt khoát bấm vào một phát 10 lượt quay.

Ban đầu hắn không dám nhìn. Vài giây sau, hắn mới từ từ mở mắt ra, thấy tấm thẻ nổi bật trong loạt thẻ kia, trên đó còn in rõ ràng chữ SSR to tướng, hắn bật dậy hét lên: "Thấy chưa! Thấy chưa! Một phát 10 lần ra luôn! Không phải bảo hiểm!!!"

"Không phải bảo hiểm á!!"

Bình luận trên màn hình lập tức tràn ngập dấu hỏi.

"WTF???"

"Chắc chắn là tôi chưa tỉnh ngủ, tôi đang nằm mơ, làm sao có thể nhìn thấy quỷ đen đủi quay 10 lần mà ra SSR được?"

Từ Dịch Nhất lập tức gọi cho Triệu Quỳ. Cô vừa bắt máy liền nghe thấy tiếng gào thét phấn khích của hắn: "Triệu Quỳ! Cậu thấy chưa? Tôi không còn là người châu Phi nữa! Tôi đã thoát khỏi cái vận đen này rồi! Vị đại sư đó quá đỉnh! Tôi yêu ảnh!!!"

Triệu Quỳ: "Cậu điên rồi."

"Tôi không điên! Tôi muốn gửi lì xì cho đại sư!"

"Cậu điên rồi."

Từ Dịch Nhất dứt khoát cúp máy, lập tức gửi một bao lì xì cho Sở Hoàn.

Khi hắn ngồi lại vào ghế, bình luận trên màn hình đã nổ tung với hàng loạt câu hỏi: Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Từ Dịch Nhất lúc này vô cùng đắc ý, khoanh tay nói: "Hầy, mấy người cứ mê mấy trò nuôi tiểu quỷ, đeo bùa cải vận này nọ đi. Tôi không dám đụng mấy thứ đó đâu! Tôi chỉ học một bài chú thôi, mấy ông có biết Chú Như Ý không? Nó giúp vạn sự thuận lợi đó, mấy ông cũng có thể niệm thử, nhớ phải thành tâm nha!"

Vừa nói, hắn vừa tiếp tục quay nốt số lượt còn lại. Cộng cả bảo hiểm, hắn tổng cộng quay được 3 tấm SSR. Với người bình thường thì đây chỉ là mức trung bình, nhưng với hắn thì... quá sức bất thường!

"Tôi nói rồi mà! Tôi nói rồi mà! Tôi là người châu Âu rồi! Hahahaha!!!"

Từ Dịch Nhất sướng rơn, đắc ý tột độ!

Sự chuyển vận đột ngột của hắn khiến nhiệt độ phòng livestream tăng vọt. Ngày càng có nhiều người bị thu hút vào xem, và bất cứ ai mới vào đều ngơ ngác khi thấy hắn vừa chơi game vừa lẩm bẩm một bài chú khó hiểu.

"Streamer nghiêm túc đến mức này luôn? Chơi game mà cũng tụng kinh?"

"Dùng mánh tâm linh không tính là gian lận hả???"

Bình Luận (0)
Comment