Edit: phuong_bchii
________________
Ánh nắng mang theo một ít nhiệt tình sáng loáng gọi Nguyễn Đào thức dậy khỏi giường, Tô Mạn đã sớm thức dậy đi đến phim trường.
Nguyễn Đào nghĩ đến những chuyện lộn xộn tối qua, liền không nhịn được đỏ mặt.
Tuy rằng không xảy ra chuyện gì, thậm chí cả một cái hôn nhẹ cũng không có, nhưng Nguyễn Đào luôn cảm thấy giống như còn hơn rất nhiều, giống như có cái gì đó khác ở trước mặt nàng và Tô Mạn.
Nguyễn Đào buộc tóc củ tỏi đi đánh răng rửa mặt, nhìn thiếu nữ ửng hồng trong gương, mặt đỏ như đào mật.
Hết lần này tới lần khác ngoài miệng còn nở nụ cười không cần tiền, thật giống như mặt trời ấm áp ngày xuân, rực rỡ tươi đẹp.
Đợi đến Nguyễn Đào ngồi ở bên cửa sổ vừa ăn sandwich Tô Mạn mua cho nàng vừa xem kịch bản hôm nay, sau đó lại bất giác nghĩ đến một vấn đề.
Nàng và Tô Mạn, hiện tại nên xem như có quan hệ gì?
Vấn đề này khiến sandwich trong miệng Nguyễn Đào có chút vô vị.
Nàng từng hôn Tô Mạn, Tô Mạn cũng không từ chối rõ ràng, Triển Duyệt không phải đã nói trong tình cảm không từ chối rõ ràng coi như là đồng ý sao?
Nhưng đồng ý như vậy vẫn có chút quá mập mờ không rõ, giống như mang theo một chút không xác định, cũng có một ít tiêu sái có thể kịp thời thoát thân mà đi, thật giống như trong tình cảm đối phương cũng chỉ là bàng quan nhìn một mình Nguyễn Đào giãy dụa trầm luân.
Nguyễn Đào càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, nàng lấy điện thoại ra, thì thấy tin nhắn Tô Mạn gửi lúc sáng.
Ghi chú vẫn là mẹ kế.
Mẹ kế: Chuẩn bị bữa sáng cho em, ăn xong rồi ra ngoài, nhớ bôi kem chống nắng, hôm nay ngoài trời nắng lắm.
Khóe miệng Nguyễn Đào đều vểnh lên, vui rạo rực trả lời đối phương, rồi lại đột nhiên nghĩ đến, giọng điệu như vậy giống như lúc trước Tô Mạn nói chuyện với nàng cũng không khác gì mấy.
Ngón tay Nguyễn Đào lướt qua lướt lại, trượt tới đoạn đối thoại Tô Mạn gửi cho nàng lúc còn chưa ly hôn với Nguyễn Danh Thành.
Giống như giọng điệu quả thật không khác nhiều lắm, nhưng tại sao trước kia nhìn thấy tin nhắn của Tô Mạn chỉ muốn bỏ thuốc trừ sâu ở trong cà phê của cô tiễn cô đi chứ, hiện tại lại nhịn không được muốn cười là sao?
Chẳng lẽ Tô Mạn lén bỏ đường vào sữa của nàng hả?
Một quả đào: Cậu nói xem bây giờ mình và mẹ kế mình có quan hệ gì?
Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản đã kết hôn): Cậu đã gọi mẹ kế thì có thể là quan hệ gì? Cậu nghĩ đó là mối quan hệ gì? Quan hệ cô trò cũng được, không phải cậu gọi cô Tô rất thuận miệng sao?
Một quả đào:...... Cậu gọi Giản Giản là gì?
Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản đã kết hôn): Nhắc nhở cô gái đồng tính luyến ái này một chút, không nên gọi vợ người khác thân mật như vậy được chứ? Anh em như tay chân, vợ như quần áo, hiện tại mình đã cùng cậu là tay chân đứt lìa.
Một quả đào:......
Một quả đào: Cậu thật sự có bệnh.
Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản đã kết hôn): Quan hệ giữa cậu và Tô ảnh hậu là như thế nào là do cậu quyết định muốn quan hệ của hai người là như thế nào, nếu cậu hy vọng hưởng thụ quan hệ ấm áp lôi kéo cậu cứ như vậy đi, tình một đêm cũng được, nếu muốn có quan hệ rõ ràng hơn, cậu cứ tỏ tình đi, tóm lấy chị ấy, xông lên nào!
Một quả đào: Mình mình mình mình mình tỏ tình?! Mình tỏ tình với Tô Mạn?
Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản đã kết hôn): Nếu không thì sao? Là cậu muốn quan hệ của hai người tiến thêm một bước, đương nhiên là cậu tới tỏ tình, nếu như cậu chỉ muốn duy trì hiện trạng vậy cũng tùy tiện đi, có điều cậu có thể hỏi ra loại vấn đề này, đã nói rõ cậu hiện tại đã không thỏa mãn.
Triển Duyệt Duyệt Duyệt (Phiên bản đã kết hôn): Bắt đầu một đoạn tình cảm đương nhiên là cần cơ hội, mà thổ lộ tâm ý vĩnh viễn là phương thức gõ cửa tốt nhất.
Trước mặt Triển Duyệt, Nguyễn Đào giống như một món cải trắng tự nhiên, khi bạn gái cũ của Triển Duyệt xuất hiện chục người, Nguyễn Đào còn đang suy nghĩ hôm nay có thể ăn sườn chua ngọt ở căn tin hay không.
Dẫn đến hiện tại khi Triển Duyệt đối mặt với tình cảm thành thạo, Nguyễn Đào vừa mới từ trong trạng thái của a ba a ba giãy dụa ra, sẽ phải đối mặt với một số thế giới mà nàng chưa từng đọc qua.
Nhưng mỗi câu Triển Duyệt nói đều đập vào tim Nguyễn Đào, nàng vừa cắn sandwich vừa nghĩ đến lời Triển Duyệt nói.
Nếu như nói phải từ tỏ tình mới có thể bắt đầu tình cảm, quả thực là tôn trọng và có trách nhiệm hơn với bản thân và đối phương.
Nguyễn Đào ngược lại không quan tâm ai sẽ là người tỏ tình trước, chỉ là để ý người như Tô Mạn liệu có thích được tỏ tình hay không, cô chắc đã vô cùng vô cùng quen rồi nhỉ?
Nguyễn Đào vẫn mang theo vấn đề nặng trịch này đến trường quay, sau khi quay xong cảnh quay của mình còn có chút bần thần.
Khanh Vân quơ quơ tay ở trước mặt nàng: "Sao vậy? Ngẩn người thế?"
Nguyễn Đào sửng sốt, buộc miệng thốt lên: "Cái gì? Sao chị biết em muốn tỏ tình?"
Khanh Vân: "???"
Cậu với Nguyễn Đào hai người mắt to trừng mắt nhỏ, bốn mắt nhìn nhau đều nhìn ra vẻ mặt đối phương.
Khanh Vân kịp phản ứng, đánh giá Nguyễn Đào từ trên xuống dưới: "Cậu muốn tỏ tình với cô Tô?!"
Nguyễn Đào sợ tới mức vội vàng nhảy dựng lên bịt kín miệng cậu: "Suỵt suỵt! Cậu nhỏ giọng một chút cho tôi!"
Nói xong còn vừa nhìn xem người xung quanh có nghe thấy hay không, một bộ dáng vẻ rõ ràng có tật giật mình, hiện trường nhân viên công tác đều quen bọn họ cãi nhau ầm ĩ, ngược lại cũng không có trở thành một chuyện.
Khanh Vân vừa xoa đầu chỗ bị Nguyễn Đào đụng đến có chút đau, vừa nhe răng trợn mắt tìm một góc cùng Nguyễn Đào ngồi xổm lên giả vờ làm cây nấm.
"Cậu, cậu, sao cậu biết tôi muốn tỏ tình với cô Tô?"
"Ánh mắt cậu nhìn cô Tô đều muốn kéo sợi, hai ngày nay Duyệt Duyệt nhìn thấy tôi và cậu cùng nhau quay phim, cũng nói với tôi ở trước mặt cô Tô cách xa cậu một chút, ở trước mặt cậu cách cô Tô một chút, ở trước mặt hai người cách xa hai người một chút, miễn gây ra một ít hiểu lầm không cần thiết."
Triển Duyệt vừa nói như vậy, trên cơ bản vẫn là làm rõ lời nói rồi nói tiếp, là đồ ngốc cũng có thể nghe hiểu lời này là có ý gì.
Hơn nữa mấy ngày nay Tô Mạn và Nguyễn Đào ở chung, trên cơ bản đều là trình độ coi bọn họ làm không khí.
Sau khi đạo diễn hô cắt ai có thể được Tô Mạn khích lệ?
Sau khi quay xong một cảnh ai không đi xem ống kính ngược lại đi xem Tô Mạn?
Ai uống cà phê cùng lúc trên phim trường?
Ai......
Bỏ đi, căn bản liệt kê không hết được.
Tóm lại chính là Khanh Vân liếc mắt một cái liền nhìn ra hai người này mập mờ nồng đậm rõ ràng, những người khác trong phim trường nhìn không ra thì khó mà nói.
Cũng căn bản không quan trọng.
Nguyễn Đào không ngờ mình làm được rõ ràng như vậy, nhưng vừa nghĩ Khanh Vân coi như là anh em của nàng từ thời quần thủng lỗ đã cùng nhau chơi bùn, biết cũng không sao, ngược lại còn có thể giúp nàng cùng nhau bày mưu tính kế cũng nói không chừng.
Nói đến cái này Nguyễn Đào liền có chút phát sầu.
"Tôi cũng không có kinh nghiệm về phương diện này."
"Cậu nói cứ như tôi có kinh nghiệm ấy?"
Nguyễn Đào chớp chớp mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau đều là nhìn nhau không nói gì, một lát sau giống như mới nhớ tới đối phương đều là ế từ trong trứng, sao mà biết tỏ tình như thế nào chứ?
"Cậu hỏi Duyệt Duyệt xem sao, tay lão luyện tình trường chắc chắn biết."
"Cậu nói có lý!"
Hai người ăn nhịp với nhau, lại bắt đầu tụ cùng một chỗ gọi video cho Triển Duyệt, hai cái đầu nhỏ cứ như vậy tụ cùng một chỗ, trông cứ như là đôi tình nhân nhỏ đang yêu đương cuồng nhiệt lén lút gặp nhau.
Không ít nhân viên công tác đi ngang qua đều cảm khái thật sự là thanh xuân, còn có người quay được video Nguyễn Đào và Khanh Vân, đánh số gửi đi. Truyện Cổ Đại
Fan của Nguyễn Đào đã miễn dịch với CP Nguyễn Đào x mọi người thường xuyên xuất hiện rồi.
Ngược lại Tô Mạn từ phim trường đi ra, tìm nửa ngày không thấy Nguyễn Đào đâu, lại ở một góc nhìn thấy Nguyễn Đào và Khanh Vân tụ cùng một chỗ, Nguyễn Đào không biết nghe nói cái gì, một khuôn mặt đỏ bừng, Khanh Vân còn che miệng cười trộm.
Mí mắt Tô Mạn cũng giật giật theo.