Lương Tử Tiêu thấp giọng nói:
- Muốn chạy trốn sao?
Dương Đại yên lặng.
Nếu ở trong Thâm Vực, hắn chắc chắn chạy trốn, sống sót quan trọng nhất, nhưng ở trong hiện thực, một trận chiến này hết sức then chốt, dính đến mấy ngàn vạn người của Hán Tây hành tỉnh, trong đó bao gồm cả người nhà của hắn.
- Chờ một chút.
...
Oanh!
Thân ảnh sừng thú Viên Ma khổng lồ mà kinh khủng cuối cùng ngã xuống, Hùng Liệt duy trì tư thế huy quyền, há mồm thở dốc, theo bộ dáng hắn thở sâu đến xem, hắn rõ ràng sắp không gánh được.
Bịch một tiếng.
Hai chân Hùng Liệt như nhũn ra, gánh không được mỏi mệt, quỳ gối trước mặt sừng thú Viên Ma.
Mí mắt hắn đều rất nặng, giống như bị đè hai quả cân.
- Đáng chết... Linh lực hao hết sạch, thể lực cũng đã đạt đến cực hạn...
Hùng Liệt âm thầm bất đắc dĩ suy nghĩ, bất quá vừa nghĩ tới thú triều bị mình kết thúc, hắn vẫn rất đắc ý.
- Còn tốt, Lão Tử đến chết vẫn là anh hùng!
Hùng Liệt bỗng nhiên nhìn thấy sừng thú Viên Ma trước mặt động đậy, con ngươi hắn bỗng nhiên co rụt lại.
Tên này còn chưa có chết?
Sừng thú Viên Ma chật vật đứng lên, ngửa mặt lên trời gào thét, gầm lên giận dữ kinh thiên động địa, so tiếng gào thét lúc trước còn lớn hơn, rống xong nó ngồi sập xuống đất, ánh mắt của nó rơi vào trên người Hùng Liệt.
- Nhân loại... Ngươi phải chết...
Sừng thú Viên Ma mở miệng nói tiếng người, trong lời nói tràn ngập oán độc, sát ý.
Chỉ thấy nó nâng tay phải lên, yêu khí hội tụ trong lòng bàn tay.
Hưu ——
Một tiếng xé gió tê minh xé rách đầy trời, một thanh phi kiếm xuyên thủng yết hầu sừng thú Viên Ma, lực đạo mạnh mẽ kéo lấy sừng thú Viên Ma trượt đi mấy trượng, cánh tay phải sừng thú Viên Ma theo đó hạ xuống.
Nó phẫn nộ nhìn chằm chằm Hùng Liệt, cho đến khí tức đoạn tuyệt.
Hùng Liệt duy trì thủ thế ngự kiếm, điên cuồng thở, dữ tợn cười nói:
- Lão Tử cũng không chỉ là thể tu... Cho dù chết, cũng là ngươi... Súc sinh... Chết trước...
Tiếng nói vừa dứt Hùng Liệt cũng không chịu được nữa, sau đó nằm xuống.
Nằm trên đường phố, nhìn Yêu cầm xoay quanh trên trời, trong lòng Hùng Liệt sinh ra vẻ chờ mong.
Cục chiến đấu sẽ phái người tới cứu ta sao?
Nhưng vừa nghĩ tới tiền tuyến gian nan, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài một tiếng.
Mặc kệ như thế nào, nhiệm vụ lần này của hắn xem như hoàn thành viên mãn.
Dùng kết cục như vậy chết đi, là kết cục hắn hy vọng nhất.
Hùng Liệt nhìn Yêu trên cầm bầu trời càng ngày càng thấp, bốn phương tám hướng truyền đến tiếng gầm, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, chuẩn bị chịu chết.
Đáng tiếc, trước khi chết, không nhìn thấy mặt trời thành phố Thái Hà, tắm gội dưới ánh mặt trời chết đi, ít nhất có thể làm cho hắn an tường.
- Mọi người, tất cả đều lên cho ta, nghiền nát chúng nó.
Một tiếng hét to từ phương xa truyền đến, có lẽ là khoảng cách quá xa, Hùng Liệt cho rằng mình nghe nhầm.
Ngay sau đó, hắn nghe được một tiếng xé gió truyền đến, tiếp đó chính là âm thanh bước chân rơi xuống đất.
Dương Đại được Lương Tử Tiêu yểm hộ, một bên triệu hoán âm chúng, một bên nhét đan dược chữa thương do cơ quan tình báo cho hắn cho vào trong miệng Hùng Liệt.
Hùng Liệt mở to mắt, thấy là một chàng trai rất trẻ trung, không khỏi sửng sốt.
Khi Dương Đại triệu hóa yêu quái hắc tinh tinh ra, hắn trừng to mắt.
Hình thể hắc tinh tinh cao như tòa nhà sáu tầng hơn cả còn muốn khổng lồ sừng thú Viên Ma, hai chân nó đứng thẳng, hai quả đấm phẫn nộ vỗ mạnh vào lồng ngực, ngửa mặt lên trời gào thét, chấn động đến Dương Đại, Lương Tử Tiêu đều vội vàng che lỗ tai.
Quả nhiên là Kim Cương tại thế, không ai bì nổi!
Nương theo hắc tinh tinh gầm gừ, Thương Lang từ lòng đất thoát ra, quát ầm lên:
- Lang Quân, tập kết!
Từng thân ảnh âm chúng cấp tốc lao ra từ lòng đất, đem Dương Đại, Lương Tử Tiêu, Hùng Liệt bao vây vào trong.
Cáp Tử tinh quanh quẩn trên không trung, triền đấu cùng nhóm Yêu cầm, trên đường đi thì yêu thú dồn dập đánh tới từ đủ phương hướng, một trận đại chiến như vậy bùng nổ.
Thiên Bồng nguyên soái, Lang yêu xông vào trong yêu thú, điên cuồng chém giết.
Bảy trăm chín mươi sáu vị âm chúng dồn dập hội tụ, dấn thân vào trong chiến đấu, ỷ vào tính đặc thù của âm chúng, bọn hắn không chút kiêng kỵ chiến đấu, căn bản không sợ bị thương.
Hắc tinh tinh thả người nhảy lên, lao tới phía yêu thú dầy đặc nhất, trực tiếp đập chết mười mấy con yêu thú, nó nắm một đầu đại mãng xà, tựa như roi vung điên cuồng quật đánh yêu thú xung quanh, quả nhiên là Hắc Toàn Phong, không thể ngăn cản.
Hùng Liệt gian nan mà hỏi:
- Ngươi là ai?
Hắn nhớ kỹ Dương Đại, lúc trước kém chút bị sừng thú Viên Ma tru diệt, cũng nhờ hắn kịp thời chạy tới, bất quá hắn lúc ấy cũng không hề để ý, không ngờ Dương Đại lại có thể triệu hoán nhiều hồn phách như vậy tiến hành tác chiến.
Dương Đại xuất ra giấy chứng nhận của mình, đưa cho Hùng Liệt xem.
- Cơ quan tình báo... Song cấp độ SS, chẳng lẽ ngươi chính là Bá Vương Bất Quá Giang?
Hùng Liệt trầm ngâm, Dương Đại cũng không có phủ nhận, để cho hắn dưỡng thương thật tốt.
Đại Yêu chết thảm, nhóm yêu thú Quần Long Vô Thủ, yêu thú cường đại nhất nơi này cơ hồ đều bị Hùng Liệt đánh chết, còn lại đều là Tinh quái, theo hắc tinh tinh ra sân, càng ngày càng nhiều yêu thú bắt đầu rút lui.
Lương Tử Tiêu đứng ở bên cạnh Dương Đại, cầm lấy kiếm Dương Đại dễ dàng tru diệt yêu thú xâm phạm, như thái thịt chém dưa.
Liễu Tuấn Kiệt dùng chỉ làm kiếm, thi triển kiếm pháp Lương Tử Tiêu dạy bảo cho hắn, đó là rèn luyền từ ngày qua ngày, hiệu quả không tệ, đối mặt một vài yêu thú nhỏ yếu, vẫn có sức chiến đấu.
Yêu thú gần đó đều lao tới phía Hùng Liệt vì có khí huyết mạnh mẽ, sau khi nhóm âm chúng của Dương Đại đầu nhập chiến đấu, chúng nó ý thức được phiền toái, bắt đầu e ngại.
Không đến mười phút đồng hồ, đám yêu thú trên khắp quảng trường đều chạy trốn, âm chúng của Dương Đại mặc dù có thụ thương, vẫn chưa có chết một tên nào.
Gần tám trăm vị âm chúng vây tụ tới, Dương Đại âm thầm thở dài một hơi, cuối cùng kết thúc.
Phục dụng đan dược chữa thương Dương Đại đưa, Hùng Liệt hơi khôi phục một chút khí lực, đan dược của hắn đã dùng xong trong chiến đấu, bằng không hắn cũng sẽ không liên tục chiến đấu một ngày một đêm.