Vũ Minh Nguyệt mang thai đi đứng khó khăn, vả lại công việc của Lệ Tử Sâm cũng đang rất bận, cho nên hai người không thể cùng nhau trở về dự lễ đính hôn của Ngôn Ân Ly và Ngôn Kiến Hào được. Hai người chỉ có thể gửi quà cưới, và dành cho họ những lời chúc tốt đẹp nhất.
Mặc khác, Mộc Tú Linh sau khi biết chuyện, cô ta rất tức giận, trong lòng lại nổi lên căm hận Ngôn Ân Ly không thôi. Từ sau khi chuyện ở lễ đính hôn nổ ra, cô ta còn chẳng dám bước ra ngoài cửa. Mộc Gia cũng vì đứa con gái hư hỏng mà xấu hổ vô cùng, bọn họ cũng trở nên lạnh nhạt với con gái của mình.
" Ngôn Ân Ly, tao không cam tâm! Tao thề sẽ bắt mày trả giá cho chuyện này, con khốn!" Cô ta nghiến răng nghiến lợi, vứt ngay máy tính bảng xuống đất.
Nói đến đây, cô ta lại lấy điện thoại gọi cho gã đàn ông kia. Rất nhanh, hắn ta đã bắt máy.
" Bắc Đường, là tôi đây! Tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp đỡ!" Mộc Tú Linh lên tiếng.
" Là Mộc tiểu thư sao? Ai chứ là cô thì tôi sẵn sàng giúp đỡ!" Hắn ta liền lập tức đồng ý, môi không ngừng mỉm cười kỳ dị.
" Tôi muốn anh giúp tôi trừ khử Ngôn Ân Ly! Nhất định phải khiến cô ta biến mất, anh có làm được không?" Cô ta không chần chừ, mà thẳng thừng đề nghị.
" Chuyện này à? Quả thật có chút khó khăn đấy! Cô cũng biết cô ta bây giờ giống như bảo bối của Ngôn Gia vậy, tôi giúp cô xem như là đắc tội với bọn họ rồi!" Bắc Đường tỏ ra e dè đáp lời, không phải hắn không muốn làm, chỉ là Mộc Tú Linh chưa đưa ra cái giá phù hợp mà thôi.
Cô ta làm sao mà không biết mức độ tham lam của kẻ này chứ, nhưng suy cho cùng cô ta bây giờ cũng không có gì nhiều, căn bản không có thứ mà hắn muốn.
" Anh muốn thế nào mới chịu giúp tôi đây?" Mộc Tú Linh trầm mặc hỏi.
" Muốn gì? Tôi muốn toàn quyền phân phối vũ khí ở phía Nam nước Z, cô có đồng ý không?" Bắc Đường mặt dày trả lời, đây là lúc hắn cần phải thu lợi cho bản thân. Hắn biết với tính tình ngông cuồng của Mộc Tú Linh, và bản tính độc ác muốn giết Ngôn Ân Ly, cô ta sẽ đồng ý.
" Anh có phải là quá tham lam không vậy? Một năm có đến 41% lợi nhuận của Mộc Gia thu về, là do việc buôn bán vũ khí ở đó! Anh chỉ là giết một đứa con gái, mà muốn tôi trả giá đắc vậy sao?" Mộc Tú Linh nhíu mày không hài lòng đáp, cô ta nào dám động đến chuyện buôn vũ khí này.
" Haizzz, nếu cô không muốn thì thôi vậy! Dù gì cũng là con dâu của Ngôn Gia, cô ta rất đáng tiền đấy! Thời gian này Ngôn Kiến Hào đã mang về rất nhiều lợi nhuận cho Ngôn Gia, bây giờ họ không phải là một gia tộc sắp sụp đổ như trước kia đâu! Giúp cô giết chết Ngôn Ân Ly, là tôi đang lấy mạng của mình ra mà đặt cược đấy!" Bắc Đường lười biếng nói.
" Tôi cần thời gian suy nghĩ! Ngày mai sẽ cho anh một câu trả lời!" Mộc Tú Linh do dự đáp, đây không phải là chuyện mà cô ta có thể quyết định ngay được.
Vừa cúp máy, cô ta đã tức giận tạp mạnh điện thoại lên tường." Cmn, thằng khốn nạn!" Cô ta phẫn nộ hét toáng lên. Lần trước Bắc Đường giúp cô ta, hắn đã thu về không biết bao nhiêu lợi lộc, vậy mà bây giờ hắn dám ra điều kiện thế này, cô ta sẽ không tức giận sao?
Nếu không bị nhốt ở trong nhà, cô ta đã tự mình đi làm rồi, sẽ không phải mất công mà đi nhờ hắn. Mộc Tú Linh cũng không có người nào thân thiết, không ai có thể giúp cô ta chuyện này, ngoài Bắc Đường ra.
Nhưng cứ trơ mắt nhìn Ngôn Ân Ly và Ngôn Kiến Hào hạnh phúc kết hôn, cô ta là không cam tâm." Ngôn Ân Ly, tao không tin là bản thân không thể giết được mày!" Cô ta trừng mắt gầm lên.
Trước ngày đính hôn, Ngôn Kiến Hào đưa Ngôn Ân Ly đến cửa hàng thử váy, đây đều là những mẫu mà hắn đã đặt sẵn cho cô. Cửa hàng này cũng là cửa hàng lâu năm nhất, váy cưới ở đây hoàn toàn được may thủ công, từng đường nét đều rất chỉn chu.
Thợ thiết kế ở đây đưa cô vào trong thử váy, Ngôn Kiến Hào cũng vào phòng kế bên để thử trang phục của mình. Mười lăm phút sau, hắn đã tây trang chỉnh tề đi ra ngoài, là một bộ đồ vest màu trắng.
Ngôn Ân Ly rất nhanh sau đó cũng thay xong, cô nhìn bản thân trong gương không khỏi kinh ngạc. Chiếc váy này quả thật rất đẹp, phía trên được làm bằng vải ren, còn thân váy được làm từ lông vũ. Cổ áo và lưng khoét sâu, tạo cho cô thêm phần gợi cảm và quyến rũ.
" Tiểu thư, bộ váy này rất hợp với cô! Trông cô rất đẹp!" Nhân viên bên cạnh mỉm cười khen ngợi.
" Vậy sao? Tôi muốn anh ấy nhìn thấy tôi lúc này!" Ngôn Ân Ly nở nụ cười rực rỡ đáp.
Ngôn Kiến Hào bên ngoài cũng hồi hộp không kém, hắn mong chờ được nhìn thấy cô từng giây từng phút. Chiếc rèm lớn nhanh chóng mở ra, Ngôn Ân Ly xinh đẹp đứng trên bục cao.
" Kiến Hào, em có đẹp không?" Cô mỉm cười quyến rũ ma mị hỏi.
Ngôn Kiến Hào mắt đờ đẫn vài giây, Ngôn Ân Ly trước mặt hắn như một thiên thần, trong sáng và thuần khiết. Hắn bước đến bên cạnh, nhẹ nhàng vuốt tóc cô." Em lúc nào cũng xinh đẹp trong mắt anh!" Đến đây hắn lại cúi xuống nhẹ hôn lên môi cô.
\_\_\_\_** To Be Continued **\_\_\_\_