Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài

Chương 15



Ở nhà, Vũ Minh Nguyệt tâm trạng buồn chán, cô không có việc gì để làm cả. Mỗi ngày ăn rồi lại ngủ, cô sắp trở thành một con heo nhỏ rồi.

Lệ Tử Sâm buổi tối trở về nhà, nhìn thấy cô đang ngồi trên sàn ghi ghi chép chép, liền đến bên cạnh, ghé sát tai cô hỏi.

" Em đang làm gì?" Giọng anh dịu dàng, lại còn choàng tay ôm lấy eo nhỏ của cô.

Vũ Minh Nguyệt tâm bỗng chấn động, này cũng làm cô ngượng đến mặt cũng ửng đỏ. Cô vội vàng nhích sang một bên, né tránh Lệ Tử Sâm.

" Xin lỗi! Anh làm em ngại sao?" Lệ Tử Sâm hiểu ý cô, anh cũng ngồi xa hơn.

" Em vẫn chưa quen được!" Cô ngần ngại trả lời.

Không khí trong phòng càng ngột ngạt hơn, hai người không ai biết bắt chuyện thế nào. Lệ Tử Sâm nhìn lên bàn, những trang giấy viết chi tiết công việc của cô, anh lấy làm tò mò.


" Tử Sâm, em muốn đi làm!" Thấy anh nhìn chăm chú, Vũ Minh Nguyệt mới nhẹ nói.

" Em muốn làm công việc gì?" Lệ Tử Sâm ngón tay thon dài, cầm lấy sổ tay của cô lên xem.

Ở trên giấy là những công việc cô đặt ra, để có thể điều hành King, công ty của ba cô. Mọi thứ đều được viết rất cẩn thận và tỉ mỉ, cô đã dành hết tâm vào việc này mà.

" Rất có tương lai! Nhưng vẫn còn nhiều chỗ sai sót!" Lệ Tử Sâm nhìn qua một lượt, rồi nghiêm túc nói cho cô nghe.

" Vậy phải làm sao để khắc phục đây!" Cô tò mò hỏi anh.

" Đến công ty của anh làm đi! Anh sẽ chỉ thêm cho em!" Đặt cuốn sổ nhỏ xuống bàn, anh nhìn cô trả lời.

" Cái đó được sao?" Vũ Minh Nguyệt phấn khích hơn hẳn.

" Dĩ nhiên là được! Lệ thị lúc nào cũng chào đón em!" Anh xoa nhẹ gương mặt cô nói.

" Vậy ngày mai em có thể đi làm luôn được không? Ở nhà em cảm thấy rất khó chịu!" Cô nhìn anh bằng đôi mắt long lanh hỏi.

" Được, ngày mai em có thể đến công ty với anh!" Lệ Tử Sâm mỉm cười nhìn cô.

" Vậy em phải đi ngủ thật sớm rồi!" Vũ Minh Nguyệt reo lên, rồi chạy nhanh về phòng ngủ.

Lệ Tử Sâm nhìn theo cô, chỉ khẽ cười nhẹ. Cô gái này càng ở gần, càng khiến anh vui vẻ. Tẩy rửa sạch sẽ, Lệ Tử Sâm leo lên giường nằm cạnh cô.

" Vợ ơi, anh muốn ôm em ngủ!" Anh khẽ liếc nhìn Vũ Minh Nguyệt nói, thấy cô đã ngủ say không trả lời, anh liền đưa tay kéo cô về phía mình ôm chặt.


Sáng hôm sau, Vũ Minh Nguyệt thức dậy rất sớm, cô chọn cho mình một bộ váy công sở trang nhã. Cô trang điểm thật nhẹ nhàng, tóc cột cao, trông cô thanh lịch hơn hẳn.

" Tử Sâm, anh mau dậy đi!" Cô đến giường ngủ gọi Lệ Tử Sâm thức dậy.

" Vợ à, vẫn còn sớm mà!" Mắt nhắm nghiền, Lệ Tử Sâm chau mày khó chịu đáp lời cô.

" Gần 8 giờ rồi mà! Anh không dậy sẽ muộn đấy!" Cô vẫn không bỏ cuộc, tiếp tục nói.

" Anh chịu thua em!" Lệ Tử Sâm miệng càu nhàu, mắt nhắm mắt mở đi vào phòng tắm.

Ăn sáng xong xuôi, Lệ Tử Sâm lái xe đưa cô đến Lệ thị. Xe dừng lại trước cửa, Vũ Minh Nguyệt vô cùng kinh ngạc, khi thấy tòa nhà to lớn đứng sừng sững trước mắt cô. Nó thật uy nghiêm và hoành tráng, hình ảnh bên ngoài chân thực hơn trên ti vi rất nhiều.

" Có đẹp không? Lệ thị chỉ vừa mới chuyển đến đây mà thôi, nơi này được xây dựng theo ý tưởng của anh!" Lệ Tử Sâm thấy cô ngước nhìn không chớp mắt, anh nhẹ xoa đầu cô lên tiếng.

" Thật đẹp nha! So với King của ba em vẫn là cách xa quá!" Cô không ngừng lên tiếng cảm thán.

" Tử Sâm, liệu sau này em có thể khiến công ty của ba em được như thế này không?" Gương mặt cô xinh xắn, nhìn anh hỏi.

" Có anh ở đây, thì không gì là không thể!" Anh tự đắc trả lời cô.

" Đi thôi, tổng giám đốc phu nhân!" Lệ Tử Sâm nói rồi nắm lấy tay cô đi vào bên trong.

Vũ Minh Nguyệt cảm động không thôi. Lúc trước, Lưu Phi Phàm chưa bao giờ nắm tay cô công khai trước mặt mọi người cả. Lệ Tử Sâm càng lúc càng khiến cô rung động.

Nhân viên trong công ty lập tức mắt chữ A miệng chữ O. Tổng giám đốc cao cao tại thượng, băng sơn ngàn năm của bọn họ kết hôn rồi, hôm nay còn đưa vợ đến đây để rải cẩu lương nữa chứ.


" Tổng giám đốc phu nhân thật là đẹp quá! Nhìn làn da mịn màng của cô ấy xem! Ước gì da tôi cũng đẹp như thế!"

" Tôi thật ngưỡng mộ cô ấy quá! Kiếp trước cô ấy đi cứu thế giới, nên kiếp này mới có thể gặp được tổng giám đốc của chúng ta!"

" Xem hai người họ nắm tay thân mật chưa kìa! Tôi gato quá đi!"

...

Vũ Minh Nguyệt có thể nghe thấy hết những lời bọn họ nói, trong lòng cô cảm thấy rất vui. Bọn họ là nói đúng, kiếp trước chắc do cô là người thiện lương, nên kiếp này mới có được người đàn ông hoàn hảo nhất nước Z này.

Hai người nắm tay nhau vào thang máy chuyên dụng, mà Vũ Minh Nguyệt vẫn còn cười rất tươi.

" Vui lắm sao? Bọn họ chỉ vừa khen em một chút thôi, mà đã cười tít mắt rồi!" Lệ Tử Sâm lấy tay véo nhẹ đầu mũi cô nói.

" Anh thấy bọn họ nói có đúng không?" Cô tròn mắt nhìn anh hỏi.

" Đúng đúng đúng! Em là người phụ nữ may mắn nhất thế giới, cũng là người xinh đẹp nhất thế giới." Lệ Tử Sâm gật đầu trả lời.

\_\_\_\_\_\_




Bình Luận (0)
Comment