Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài

Chương 31



Tại sân bay quốc tế, một người thanh niên tuấn tú bước ra, trên mặt đậm chất nét thư sinh. Anh ta mặc bộ âu phục đen lịch lãm, anh đưa tay chỉnh sửa lại mắt kính, mắt nhìn xa xăm nói.

" Tiểu Nguyệt, anh về rồi đây!" Nói rồi người đàn ông nói rồi bước lên xe taxi gần đó.

Tập đoàn Lệ thị.

Lệ Tử Sâm tắm rửa xong, anh thay một bộ vest khác chỉn chu rồi mới đi ra ngoài. Vũ Minh Nguyệt vẫn còn giận dỗi ngồi trên ghế sô pha.

" Vợ, em đừng giận nữa mà! Anh biết lỗi rồi, lần sau anh sẽ không để cô ta đến gần anh!" Lệ Tử Sâm ngồi trên ghế, ôm Vũ Minh Nguyệt dỗ ngọt.


" Không phải chỉ một mình cô ta thôi đâu, những người phụ nữ khác đều không được a!" Vũ Minh Nguyệt miệng nhỏ nao nao nói.

" Được, được! Bây giờ ngoại trừ em và mẹ ra thì không ai được đến gần anh nữa!" Lệ Tử Sâm gật đầu đáp.

" Vậy thì còn được!" Cô hài lòng nói.

" Tối nay có một bữa tiệc sinh nhật, là anh em của anh! Tối nay anh đưa em đi cùng, bọn họ cũng muốn gặp em!" Anh nói.

" Anh em của anh thì em đi làm gì cơ chứ? Em cũng không quen ai mà!" Vũ Minh Nguyệt muốn từ chối, cô bây giờ không thích đến những nơi ồn ào náo nhiệt cho lắm.

" Em là chị dâu của bọn họ, đủ lý do rồi chứ? Anh đã chuẩn bị sẵn váy cho em, hôm nay em cứ việc xinh đẹp là được rồi!" Lệ Tử Sâm không cho cô cơ hội từ chối.

Vũ Minh Nguyệt bất giác không thể nói gì, cô đành phải đi theo anh, xem như là đi xả stress.

Buổi tối, Vũ Minh Nguyệt trang điểm thật đẹp, cô mặc bộ váy màu đỏ rực mà Lệ Tử Sâm chuẩn bị, lại càng thêm quyến rũ. Đôi mắt to tròn nhấn nhá thêm hàng mi cong vút, đôi môi tô màu đỏ cùng tông với chiếc váy, mái tóc uốn xoăn được xõa bồng bềnh sau lưng. Chỉ bấy nhiêu đó thôi, đã đủ đốt mắt cánh đàn ông ngoài kia.

Lệ Tử Sâm đứng bên ngoài chờ cô, chốc chốc anh lại nhìn đồng hồ, phụ nữ trang điểm đúng thật là rất lâu. Nghe thấy tiếng giày cao gót vang lên, anh quay người lại, cả cơ thể bỗng chốc cứng đờ. Ánh mắt say đắm nhìn Vũ Minh Nguyệt không rời.

Chiếc váy ôm ngắn lộ ra đôi chân trắng nõn thẳng tắp, màu đỏ lại càng tôn lên nước da của cô. Phần cổ áo khoét sâu, lấp ló cảnh xuân đầy đặn của Vũ Minh Nguyệt, khiến hô hấp Lệ Tử Sâm nặng nề hơn. Đường cong hoàn hảo của cô được khai thác triệt để, chiếc váy này đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.


" Anh còn nhìn gì nữa vậy? Chúng ta mau đi thôi!" Cô bước xuống bậc thang, nhìn anh khó hiểu lên tiếng.

" À, đi thôi!" Lệ Tử Sâm hoàn hồn lại, anh mở cửa xe cho cô vào. Bỗng nhiên anh cảm thấy hối hận, không muốn đi sinh nhật nữa rồi, vợ của anh đẹp như thế này, thể nào cũng bị dòm ngó cho mà xem.

Trên xe, Lệ Tử Sâm liên tục quay đầu nhìn Vũ Minh Nguyệt, anh cảm thấy chiếc váy này cũng hở quá rồi. Này là A Tự chuẩn bị cho anh, mắt nhìn của hắn cũng tốt thật, chỉ có điều Lệ Tử Sâm không hề thích điều này.

Xe dừng trước một hộp đêm lớn của thành phố Z, Lệ Tử Sâm và Vũ Minh Nguyệt cùng nhau xuống xe. Bất ngờ anh cởi áo khoác bên ngoài choàng lên cho cô, Vũ Minh Nguyệt thắc mắc hỏi.

" Anh đang làm gì vậy?"

" Không gì cả! Chúng ta vào trong đi!" Anh không trả lời câu hỏi, mà nắm tay cô đi thẳng vào.

Người phục vụ đưa bọn họ vào một phòng Vip, bên trong chỉ có ba người, bọn họ đều là bạn của Lệ Tử Sâm.

" Đại ca đến rồi kìa! Hôm nay còn mang cả chị dâu đến nữa!" Một thanh niên trẻ đứng lên nói, hắn ta tên gọi Mộ Diệp Phàm con trai út của Mộ Gia.

" Cái tên này đúng là nhanh mồm nhanh miệng mà, đừng làm chị dâu của cậu sợ!" Một thanh niên khác, ngồi kế bên Mộ Diệp Phàm lên tiếng, hắn là Ngôn Kiến Hào. Gia đình hắn chuyên kinh doanh những thứ bị cấm, trong giới xã hội đen không ai không biết tên hắn.


Vũ Minh Nguyệt biết hai tên này, trong hôn lễ của cô và Lệ Tử Sâm, đã gặp qua bọn họ.

" Minh Nguyệt, đến đây ngồi đi!" Mặc kệ hai tên nhiều chuyện kia, Lệ Tử Sâm nắm tay cô đi đên ghế sô pha ngồi xuống.

" Chị dâu gọi là Minh Nguyệt sao? Cái tên nghe đẹp thật đấy! Minh Nguyệt có nghĩa là ánh trăng sáng, chị dâu hôm nay đúng là sáng thật!" Mộ Diệp Phàm ra vẻ ta đây nói, dù hắn đã biết tên của Minh Nguyệt từ lâu.

" Mộ Diệp Phàm, ngươi đúng là cái đồ nịnh bợ không ai bằng, thật khiến người ta chán ghét!" Ngôn Ân Ly, em gái của Ngôn Kiến Hào nhịn không được mà lên tiếng. Gương mặt Ngôn Ân Ly rất đáng yêu, lúc nãy vừa bước vào, Vũ Minh Nguyệt đã chú ý đến cô ấy.

" Thôi được rồi! Minh Nguyệt, hai tên điên này thì em biết rồi, còn Ân Ly thì chưa. Hôn lễ của chúng ta con bé có việc bận nên không đến được! Ân Ly cũng là em gái của Diệp Phàm." Lệ Tử Sâm lên tiếng, anh giới thiệu Ngôn Ân Ly cho Vũ Minh Nguyệt.

" Chị dâu, rất vui được gặp chị! Sau này em có thể thường xuyên đến tìm chị đi dạo được không? Em chẳng có bạn gái nào cả, có thể làm bạn của chị không?" Ngôn Ân Ly vui vẻ đến ngồi cạnh Minh Nguyệt hỏi, trong mắt hiện lên sự mong chờ.

\_\_\_\_\_\_




Bình Luận (0)
Comment