Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài

Chương 91



Lúc này Lệ Tư Ý lại vờ mang sữa, nhìn thấy Lệ Tử Sâm đang ôm Vũ Minh Nguyệt dỗ dành, cô ta thở mạnh, nhưng rồi kiềm nén lại đi đến trước mặt hai người họ lên tiếng." Chị dâu, mẹ dặn em mang sữa lên cho chị đây! Chị đang không khỏe, nên uống sữa nóng sẽ dễ ngủ hơn!" Cô ta mỉm cười giả tạo.

Vũ Minh Nguyệt e dè nhìn ly sữa trên tay của cô ta, lần trước Lệ Tử Sâm đã dặn cô không được ăn uống những thứ Lệ Tư Ý mang đến. Cho nên cô cũng rất đề phòng.

" Tư Ý, em cứ để sữa lên bàn đi! Lát nữa Minh Nguyệt sẽ uống sau! Bây giờ chị dâu của em cần nghỉ ngơi, em ra ngoài trước đi!" Lệ Tử Sâm lên tiếng đuổi cô ta ra ngoài, anh còn không thoải mái khi cô ta ở đây, huống chi là Vũ Minh Nguyệt.

" Vậy chị nghỉ ngơi đi! Em ra ngoài trước đây!" Cô ta nói rồi đặt ly sữa lên bàn. Hết lần này đến lần khác cứ bị đuổi đi, cô ta dĩ nhiên sẽ tức giận rồi.


" Hừ, chuyện chẳng có gì, mà cứ làm quá lên! Ai rảnh mà theo hầu mày chứ, tốt nhất là mày và nghiệt chủng kia mau chết đi! Vẫn là giọng điệu chua ngoa quen thuộc của cô ta.

Ở trong phòng Vũ Minh Nguyệt vẫn chưa thể thoát ra khỏi sự sợ hãi, cô cứ rúc người vào Lệ Tử Sâm tìm kiếm sự an toàn.

" Minh Nguyệt, không sao đâu! Mọi chuyện đã qua hết rồi, anh sẽ không để em gặp nguy hiểm như vậy nữa đâu!" Hắn ôm cô vào lòng, vẫn liên tục an ủi cô từ nãy đến giờ.

" Tử Sâm, anh đừng đi khi em ngủ! Em không muốn ở một mình đâu!" Cô lại đưa đôi mắt ươn ướt nhìn anh như cầu xin.

" Anh sẽ không đi đâu hết! Em cứ yên tâm ngủ đi, anh sẽ ở bên cạnh em!" Anh gật đầu trả lời cô, công việc hôm nay cũng vì cô mà gác qua một bên cả rồi.

Vũ Minh Nguyệt yên tâm được một chút, cô khó khăn đi vào giấc ngủ, dù vậy nhưng có lẽ do mệt nên cô đã ngủ được rồi. Lệ Tử Sâm không dám cử động nhiều, anh sợ làm cô giật mình tỉnh giấc. Mãi một lúc lâu sau đó, thấy cô đã ngủ sâu, anh mới nhẹ nhàng gỡ tay ra. Cả cánh tay của anh tê rần, nhưng Lệ Tử Sâm không một chút khó chịu.

Anh cũng khá lo lắng cho Diệp Tử, nên mới ra ngoài gọi điện một chút. Cô ấy là bởi vì cứu Vũ Minh Nguyệt nên mới bị thương, anh không thể không lo được." A Tự, bên đó Diệp Tử thể nào rồi!" Anh hỏi.

" Cô ấy vẫn còn đang ở trong phòng phẫu thuật, tôi cũng không biết khi nào mới cấp cứu xong!" A Tự mệt mỏi trả lời.


" Ừm, tôi đã gọi cho bác sĩ giỏi nhất rồi, ông ấy sẽ đến vào ngày mai! Cậu chuẩn bị trước một chút đi!" Lệ Tử Sâm lại nói.

" Vâng, tôi biết rồi!" A Tự trả lời anh.

Anh còn đang muốn nói thêm gì đó, thì trong phòng ngủ Vũ Minh Nguyệt bị ác mộng làm cho thức giấc, cô kinh hãi hét lên." Ahhhhh!" Rồi thu mình vào trong chăn run rẩy, đây có lẽ đã ảnh hưởng đến tâm lý của cô rất nhiều. Đặc biệt là ba mẹ của cô cũng chết vì tai nạn giao thông.

Lệ Tử Sâm ba chân bốn cẳng chạy nhanh vào trong, anh đến ôm lấy cô trấn an." Minh Nguyệt, không sao! Có anh đây rồi!" Anh nói với cô, cánh tay to lớn bao bọc cô vào lòng.

" Tử Sâm, em lại nhìn thấy cảnh tượng ba mẹ của em bị tai nạn, em rất đau lòng! Chỉ chút nữa thôi, em và con sẽ giống như họ!" Vũ Mình Nguyệt hai tay ôm chầm lấy anh mà nói, cô cứ như muốn hãm sâu vào cơ thể của anh.

" Những chuyện đó đều đã qua rồi, em không cần phải đau lòng nữa! Ba mẹ của em cũng không muốn thấy em như vậy! Minh Nguyệt, thả lỏng một chút!" Anh lại dịu dàng dỗ dành cô.

Lệ Tử Sâm cũng hiểu được, cái chết của ba mẹ cô đối với Minh Nguyệt là một ám ảnh lớn, vì vậy anh càng không thể để cô biết người gây ra tai nạn là anh được.

Vũ Minh Nguyệt cũng vì vậy mà phải gặp bác sĩ tâm lý, thật may là vị bác sĩ rất giỏi, nên dần dần mọi thứ cũng ổn định lại. Chỉ có Diệp Tử là vết thương trên đầu rất nặng, nên vẫn chưa thể tỉnh lại được.


Cùng lúc đó, Lệ Tử Sâm đã bắt được tên khốn gây ra tai nạn, sau nhiều lần tra tấn hắn thừa sống thiếu chết, hắn vẫn không chịu khai ra ai là người đã sai khiến. Không ai biết Lệ Tư Ý đã dùng thủ đoạn gì, nhưng hắn thà chết cũng không khai. Và lại một lần nữa, chuyện của cô ta chìm xuống. Mặc dù Lệ Tử Sâm biết là do Lệ Tư Ý đã làm, nhưng anh không có chứng cứ, Lệ Từ Liêm nhất định sẽ không tin.

Sau nhiều ngày trôi qua, thì cũng đến lúc mà Ngôn Ân Ly cảm thấy lo sợ nhất, hôm nay chính là ngày mà Ngôn Kiến Hào và Mộc Tú Linh đính hôn. Cô ngồi trong phòng, đang tự trang điểm cho mình trở nên xinh đẹp nhất, cũng chỉ để đi dự lễ đính hôn của người cô yêu. Nghe thật nực cười, nhưng sự thật lại như vậy.

Cô mở tủ lấy ra chiếc đầm dạ hội màu galaxy, cũng là chiếc đầm cô mua khi đi cùng Vũ Minh Nguyệt. Ngôn Ân Ly chuẩn bị xong mọi thứ, cô tự mình lái xe đến khách sạn.

Vừa bước vào, cô đã nhìn thấy hình ảnh tình tứ của hai người họ trên những tấm ảnh đặt ở lối đi. Mặc dù nhìn Ngôn Kiến Hào có phần không vui, nhưng chi tiết đó cũng rất khó phát hiện đi. Ngôn Ân Ly nở một nụ cười tự giễu, rồi mới bước vào trong.

\_\_\_\_\_**




Bình Luận (0)
Comment