Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 307

Sau khi ăn ở phòng ăn dành cho người giúo việc, Mộ Như và A Mẫn cùng nhau bước ra khỏi phòng ăn, A Mẫn phải đi giúp Liễu mẫu làm việc, cô trực tiếp quay lại Mai Uyển.

Thấy trong phòng không có ai, A Mẫn thì thào vào tai cô: "Cô có phát hiện Nhất Thốn Mặc có điều gì đó không ổn không?"

Có vẻ không ổn? Mộ Như nghe xong liền cười, đến A Mẫn cũng nhìn thấy sao? Thực tế là hai tháng qua Nhất Thốn Mặc có vẻ quá bình yên, nhưng kể từ lần cuối cùng Đông Phương Anh Vũ đến Mai Uyển của cô để tìm Đông Phương Vũ, thì giây phút bình yên của Nhất Thốn Mặc dường như sắp kết thúc.

Hai tháng qua, Đông Phương Mặc không có nhiều thời gian để đến Mai Uyển thăm cô, chỉ khoảng một tuần một lần, đương nhiên anh đến là để thỏa mãn hành động BT của mình, không tránh khỏi việc hành hạ cô cả đêm.

Kể từ lần cô ngất đi sau khi bị anh lăng qua lăng lại vào đêm đầu tiên, cô đã dần quen với việc đó, để không làm mình lại phát ốm khi bị anh lăng qua lăng lại, chỉ cần anh quyết định ở lại phòng cô qua đêm, cô sẽ chủ động tự uống một ly sữa có để thuốc ngủ, để mỗi khi Đông Phương Mặc quằng cô, cô có thể chìm vào giấc ngủ.

Cô không biết Đông Phương Mặc có phải đang tránh mặt cô không, anh đã không đến Mai Uyển 20 ngày rồi, cô cảm thấy vừa vui vẻ vừa thoải mái, vì cô chưa bao giờ để ý đến anh.

Nhưng gần đây Đông Phương Vũ dường như hiếm khi xuất hiện ở Nhất Thốn Mặc, vì lần trước anh trốn vào phòng cô để tránh Đông Phương Anh Vũ, nên rất khó để cô có thể gặp lại anh cùng Khuông Doanh Doanh trở về Nhất Thốn Mặc.

A Mẫn thấy Mộ Như không trả lời, liền nói nhỏ: "Cô có biệt chuyện Nhị thiếu gia và cô Khuông kết hôn không?"

Mộ Như gật đầu nhìn A Mẫn nói: "Tôi biết, không phải tất cả mọi người ở Nhất Thốn Mặc đều biết chuyện này sao? Có chuyện gì sao?"

“Ồ, cô không biết sao, thật ra cô Khuông Doanh Doanh vốn dĩ rất thích Đại thiếu gia,” A Mẫn nhìn xung quanh thấy không có ai nên nói nhỏ với Mộ Như: “8 năm trước, lúc Đại thiếu gia 20 tuổi, cô Khuông Doanh Doanh mới 14 tuổi, khi đó Thị trưởng Khuông không phải là thị trưởng mà chỉ là một phó thị trưởng, vào thời điểm đó, mối quan hệ giữa Đông Phương gia và nhà họ Khuông khá thân thiết, cô Khuông Doanh Doanh cũng rất thích Đại thiếu gia, mọi người đều nghĩ rằng họ sẽ thành đôi, nhưng ai biết được không lâu sau đó, tôi nghe nói Đại thiếu gia vì cô Khuông mà bị thương, nhưng tôi lại không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng Đại thiếu gia không còn để ý đến cô Khuông nữa, mà còn ngõ lời cầu hôn với nhà họ Tịch, chị gái của cô Tịch Mộ Tuyết... "

"Ý cô là Khuông Doanh Doanh không thích Đông Phương Nhị thiếu gia?" Mộ Như cau mày cắt ngang lời nói của A Mẫn: "Cô ta không thích anh ấy mà vẫn đính hôn với anh ấy sao? Còn muốn kết hôn với anh ấy sao?"

"Chuyện này tôi cũng không hiểu, tôi đoán cô Khuông thích khuôn mặt của Nhị Thiếu gia, vì dù sao nó cũng giống hệt với khuôn mặt của Đại thiếu gia." A Mẫn vừa nhún vai vừa lắc đầu nói tiếp: "Cô không thấy nhà họ Khuông luôn lập lại yêu cầu muốn Nhị thiếu gia tiếp quản chiếc ghế chủ tịch sao? Mục đích của ông ta không phải là quá rõ ràng hay sao, ông ta chính là không muốn con gái của mình kết hôn với một người lãng tử không phải sao? Ông ta hi vọng Nhị thiếu gia có thể vươn lên phía trước."

Nghe vậy, Mộ Như cười ha hả, rồi nhàn nhạt nói: "Những chuyện này liên quan gì đến chúng ta? Cô Khuông thích ai thì thích, chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được rồi."

Sau khi Mộ Như nói những lời này, cô quay người đi về phía Mai Uyển của mình, không muốn tiếp tục nói với A Mẫn về câu chuyện phiếm không hay ho này nữa.
Bình Luận (0)
Comment