Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn

Chương 357

Lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh được tổ chức vào buổi tối, mọi người đều mặc lễ phục chứ không mặc váy.

Không, bây giờ cô không có váy, nhưng cô có một bộ lễ phục khi còn là vợ của Đông Phương Mặc, nó được nhà họ Tịch mua trong đám cưới của cô với Đông Phương Vũ.

Đôi khi nghĩ đến những chuyện này, cô cảm thấy hơi bối rối, mỗi lần nghĩ đến việc mình từng là vợ của Đông Phương Mặc, thì cảnh đám cưới của cô với Đông Phương Vũ lại hiện lên trong đầu cô.

Tất nhiên, cô cũng có một bộ lễ phục khác, khi cô đi cùng Trịnh Nhất Phàm đến bữa tối sinh nhật của Đông Phương Mai, nhưng bộ lễ phục lần đó đã bị hỏng.

Tóm lại, đi dự lễ đính hôn của Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh thật khiến cô đau đầu, bởi vì không có lễ phục, nên cuối cùng cô nghĩ lại rồi quyết định không đi.

Nhưng dì Mai rất tích cực, bà ấy nói bà ấy có rất nhiều lễ phục, tất nhiên cũng có những màu sắc tươi sáng, phù hợp với Mộ Như, nhưng dáng người của Mộ Như lại khác với dáng người của bà nên mặc vào không được đẹp.

A Mẫn nói với cô: "Đi nào, không có lễ phục thì không có váy, dù sao cũng là mùa hè, mặc váy sẽ thoải mái hơn, hơn nữa, váy cũng giống với lễ phục, huống hồ lễ phục thì cần phải đi giày cao gót, cô Tịch, cô bây hiowf lại không thích hợp mang giày quá cao.

Nghe những lời A Mẫn nói, Mộ Như cũng thấy rất có lý nên đã từ bỉ ý định mặc lễ phục mà tìm một chiếc váy màu trắng kem của năm ngoái, may mà cô mang thai chưa đầy 12 tuần, bụng còn phẳng, eo thon, không thay đổi gì nhiều nên chiếc váy vẫn còn vừa vặn.

Giày bệt và váy trông rất mới mẻ, A Mẫn giúp cô chải lại tóc mái trêи trán, che đi vết bớt trêи trán, như vậy cô sẽ trong sáng như một học sinh trung học.

Đông Phương Mai ban đầu đề nghị Mộ Như đến đó cùng với bà ấy, nhưng Mộ Như lắc đầu từ chối, cô nói cô và A Mẫn sẽ bắt taxi cùng nhau đến đó, như vậy sẽ ổn hơn nếu cô đi xe của Đông Phương Mai vì như vậy rất dễ dàng thu hút sự chú ý của người khác, cô không muốn thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.

Đông Phương Mai nghe Mộ Như nói vậy, nên cũng không nói gì, bà đưa cho hai người hai tấm thiệp mời, nói nếu họ không có thiệp mời thì sẽ không vào được.

Khi Mộ Như và A Mẫn đến khách sạn quốc tế Toàn Cầu bằng taxi, đã muộn hai mươi phút, khi hai người bước vào sảnh tiệc, Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh đã đọc tuyên thệ dưới sự chỉ đạo của người dẫn chương trình.

Đông Phương Mặc là nam chính, anh phải kể về trải nghiệm tình yêu giữa anh và Khuông Doanh Doanh, anh sử dụng từ ngữ cực kỳ đơn giản để nói Khuông Doanh Doanh là định mệnh của anh, anh sẽ chăm sóc cô ấy đến hết đời.

Mặc dù nhiều khách mời biết Đông Phương Vũ đã đính hôn với Khuông Doanh Doanh nhưng Đông Phương Vũ đã chết, Đông Phương Mặc và Khuông Doanh Doanh đính hôn là chuyện bình thường, lúc đầu người mà Khuông Doanh Doanh yêu là Đông Phương Mặc chứ không phải Đông Phương Vũ, khi Khuông Doanh Doanh đính hôn với Đông Phương Vũ, nhiều người cũng biết Đông Phương Vũ thực chất chỉ là thế thân trong trái tim Khuông Doanh Doanh mà thôi.

Mộ Như ở ngoài cửa một hồi, ngẩng đầu nhìn về phía kháng đài, ánh mắt Đông Phương Mặc quét qua cô, lúc này tim cô đập nhanh hơn, đây rõ ràng là Đông Phương Vũ khi kết hôn với cô, đâu phải Đông Phương Mặc đúng không?

Cô lắc đầu, rũ bỏ một số cảm xúc không nên có, nói nhỏ với A Mẫn cô vào nhà vệ sinh một lúc, sau đó quay người đi theo hướng mũi tên chỉ vào nhà vệ sinh.

Lúc này đang tổ chức lễ đính hôn, nhà vệ sinh trống không, vừa định bước vào thì cảm thấy có người vỗ vai sau lưng, cô quay đầu lại ngay lập tức nhưng suýt nữa thì hét lên vì kinh ngạc! 
Bình Luận (0)
Comment