Hôn Nhân Không Trọn Vẹn

Chương 57


“ Là cha của anh ! “
Cố Bách Vũ cười lạnh , tay bẻ gãy cây bút trong tay , ánh mắt hằn lên tia máu
“ Các người không nghe lọt cảnh cáo của tôi, lại còn dám động đến người của tôi.

Cả Từ gia và Mộ gia , cứ chờ đó đi ! “
“ Mau , cho người theo dõi nhất cử nhất động của Mộ Thư Nhiên , tìm được nơi giấu Lam Nhược Vũ thì thông báo đến ! “
“ Vâng ! “
Đừng trách tôi không báo trước , là do các người đụng đến giới hạn cuối cùng của tôi !
…..
Mộ Thư Nhiên đi đến một căn nhà hoang vắng , mở cửa đi vào bên trong , nhìn Lam Nhược Vũ hốc hát nằm dưới đất , cả người nhếch nhác đến đáng thương , mùi máu tanh xộc lên.

Cô ta từng bước đi đến đối diện cô , cầm lấy nước có sẵn trên bàn hất thẳng vào người cô.

Nước thấm qua da thịt, thấm vào vết thương chưa kịp lành , khiến nói đau rát, cô đau đớn rên khẽ , nâng mí mắt nặng trĩu lên nhìn Mộ Thư Nhiên
“ Cô… cô lại muốn làm gì nữa đây ? “
Giọng nói yếu ớt vang lên.


Mộ Thư Nhiên ngồi xuống trước mặt cô , tay lại cầm con dao nhỏ, lướt trên làn da trắng bệch
“ Chỗ này vẫn chưa có gì nhỉ ? Cô có muốn tôi xăm cho cô một hình gì đó không ? “
Lam Nhược Vũ cả người sợ hãi run lên “ Giết tôi đi ! “
Cô ta bật cười khanh khách, giọng cười có chút đáng sợ “ Giết cô ? Nhưng tôi chưa chơi đã mà ? Làm sao mà giết cô được ! “
“ Mộ Thư Nhiên , đừng để tôi rời khỏi được đây , nếu không tôi sẽ không tha cho cô ! “
“ Chờ cô thoát ra đi đã ! “
Dứt lời , một nhát dao đâm xuống bả vai cô , nổi đau đớn dâng lên , máu túa ra.

Lam Nhược Vũ đau đớn muốn bật khóc , cả người không còn sức lực.

Cô không muốn phải gục ngã ở đây ! Cô còn rất nhiều chuyện muốn làm , cô không thể chết được !
Mộ Thư Nhiên nhìn dòng máu chảy trên nền đất cũng nét mặt đau đớn kia của cô , lòng cô ta lại càng cảm thấy thoả mãn.

Ném con dao sang một bên , cô ta quay người ta khỏi căn nhà , dặn người ở bên ngoài
“ Đừng để cho cô ta chết , còn nữa , bắt đầu chuyển đi đi , đừng để ai tìm được cô ta ! “
“ Vâng ! “
…..
Cố Bách Vũ lái xe chạy trên đường cao tốc ra khỏi thành phố , gương mặt lạnh băng , bàn tay siết chặt lấy vô lăng , không khí bao trùm sự ảm đạm.

1 tiếng trước.

“ Thiếu gia , chúng ta đã theo dõi cô Mộ , sáng nay thấy cô ta chạy xe ra ngoại thành tới một căn nhà , bên trong có rất nhiều người canh giữ “
Cố Bách Vũ nhíu mày sau đó rời khỏi nhà “ Mau tập hợp người lại, cùng tôi đi cứu người “
Cố Bách Vũ lái xe phóng như bay trên đường , trong lòng âm thầm cầu nguyện mong cô không xảy ra chuyện gì bất trắc.

Cùng lúc đó , Lộ Lục Quân cũng vừa nhận được tin tức liên quan đến Lam Nhược Vũ.

“ Thiếu tá , chúng tôi đã tìm ra được nơi đang giam giữ cô Lam “
Nghe được tin này , Lộ Lục Quân không chậm trễ, hắn nhanh chóng phái người đi đến nơi của cô , không chậm trễ phút giây nào.

Cả đoàn xe cảnh sát chạy nhanh trên đường , như đang chuẩn bị cho một trận chiến nào đó.


Lộ Lục Quân ngồi trong xe , âm thầm cầu nguyện cho cô.

“ Nhược Vũ , anh sẽ đến cứu em.

Em đừng xảy ra chuyện gì ! “
…..
Cẩn Y nằm trong bệnh viện , mệt mõi mở mắt , đập vào mắt là hình ảnh của Liên Thành đang lo lắng ngồi bên cạnh mình.

“ Liên… Liên Thành ! “
Nghe thấy Cẩn Y gọi mình, Liên Thành nhanh chóng đỡ Cẩn Y ngồi dậy “ Cẩn Y , cô không chứ ? “
“ Dao… Dao.

Đã tìm thấy con bé chưa ? “
Liên Thành im lặng lắc đầu.

Cẩn Y ôm mặt bật khóc “ Con tôi “
Liên Thành vỗ nhẹ người cô ta an ủi “ Lục Quân đã sai người đi kiếm rồi , nhất định sẽ tìm thấy thôi.


“ Nếu lúc đó tôi không đến biệt thư riêng của anh ấy tìm Lam Nhược Vũ thì có lẽ tôi đã bảo vệ được con bé rồi.

Đây có phải là quả báo của tôi không ? “

Liên Thành có hơi kinh ngạc “ Cô đến tìm Lam Nhược Vũ ? Cô tìm cô ta có chuyện gì ? “
Cẩn Y bật khóc nức nở “ Là tôi… là tôi đã giúp Mộ Thư Nhiên bắt cóc cô ta , nếu… nếu như tôi không làm vậy thì Dao..

Dao của tôi… “
Liên Thành bất lực đỡ trán , anh không hiểu người phụ nữ này , vì một người đàn ông không yêu mình mà làm hại đến người khác ?
Ân oán của các người , rốt cuộc vì sao lại như thế này chứ ?
“ Cẩn Y.

Vì một người đàn ông như vậy , có làm vậy có đáng không ? “
Cẩn Y ngẩn đầu nhìn Liên Thành , đôi mắt đỏ hoe
” Anh ấy là mối tình đầu và cũng là duy nhất của tôi, vì có được tình yêu của anh ấy , tôi đã làm mọi thứ.

Cho đến hiện tại , trái tim tôi vẫn yêu anh ấy rất nhiều “
“ Nhưng Lộ Lục Quân không yêu cô nữa , anh ta yêu Lam Nhược Vũ rồi ! “
Cô ta khẽ cười “ Mộ Thư Nhiên rất nhanh thôi sẽ giết được Lam Nhược Vũ , đến lúc đó Lục Quân sẽ mãi mãi ở bên cạnh tôi , gia đình ba người sẽ sống vui vẻ như trước kia ! “
“ Cẩn Y , cô điên rồi ! “

Bình Luận (0)
Comment