Hôn Nhân Xứng Đôi

Chương 68

Khi Sầm Dao thức dậy theo đồng hồ sinh học, Heinz đã đi rồi.

Sầm Dao hơi tiếc, y rất muốn thấy biểu cảm của Heinz sau hồi nũng nịu vì quá mệt đêm qua.

Chắc sẽ thú vị lắm.

Adam xuất hiện nói buổi sáng tốt lành: "Trung tướng đã mua đồ ăn sáng cho cậu, cũng đã mở mọi quyền truy cập kho tài nguyên và phòng thí nghiệm kỹ thuật của Biển Sâu, tôi nghĩ cậu sẽ thấy hứng thú với cái này."

Sầm Dao vẫn rất buồn ngủ, mơ màng bảo: "Kiểm tra tư liệu quan chỉ huy tối cao của tám đoàn Thân Vệ Quân cho tao."

Adam: "Đang kiểm tra ---"

EP hiển thị tư liệu vừa khớp với dự đoán của Sầm Dao, các đoàn Thân Vệ Quân giao quyền chỉ huy cho Heinz, quan chỉ huy trước đó của họ đều có xuất thân từ giai cấp bình dân.

Sầm Dao không hề ngạc nhiên trước kết quả này, nội tâm lại không khỏi chấn động. Y hoàn toàn tỉnh ngủ, một lần nữa nhận thức được sự cố chấp và kiên định của Heinz.

12 giờ trưa ở Westbrook, đoàn Thân Vệ Quân số 8 đã giằng co hai ngày ở cứ điểm cuối cùng cũng phải lui binh. Ba quân đoàn của Liên Bang tập trung ở Westbrook khiến quan hệ đàm phán với Đế Quốc tràn ngập nguy hiểm, ba ngày này đè nén yên lặng như trước giờ mưa bão. Đối ngoại thì phải phòng ngừa Đế Quốc trái với công ước, phát động chiến tranh trong lúc đàm phán, đối nội thì phải kiềm chế đấu đá trong quân vì lợi ích. Heinz Norman sử dụng thủ đoạn độc tài và cứng rắn, kiềm chế ba bên thành thế chân vạc, cuối cùng kết thúc bằng việc bộ quân sự số 1 khu Bắc nhượng bộ.

Đoàn Thân Vệ Quân số 8 rời đi khiến bầu không khí căng thẳng được thả lòng, người tới nhà hàng nhàn nhã dùng bữa cũng đông hơn. Heinz bận rộn, Sầm Dao từ kho tài liệu ra cũng vội vàng mua tuýp dinh dưỡng, sốt ruột chạy về kí túc xá của Heinz.

Y tìm được bản thiết kế vẽ tay về hệ thống vũ khí tinh hạm Tinh Hải của cha mình, ông Kitahara Aosuke.

Bản vẽ được bảo tồn rất tốt, trang giấy ít bị ô xi hóa, Sầm Dao chỉ lấy ba tờ, đều là liên quan tới cách dàn pháo tướng vị.

Có lẽ là bị cha ảnh hưởng, Sầm Dao thích bộ chỉnh lưu năng lượng của pháo tướng vị, hầu hết thiết kế vũ khí hoàn thiện của y đều thuộc hệ liệt này, ví dụ như pháo mạch xung trên tinh hạm Biển Sâu.

Sầm Dao xem đến mê mẩn, ngay cả Heinz về cũng không biết. Alpha cũng không chỉ trích trạng thái mất ăn mất ngủ của y, chỉ cầm theo hộp cơm, ôn hòa nói: "Anh nghe Adam bảo hôm nay em chỉ uống một tuýp dinh dưỡng."

Sầm Dao hiếm khi ngượng ngùng, còn có phần xấu hổ vì bị bắt quả tang, nhưng Heinz không hề có ý trách móc, thậm chí cẩn thận bày đồ ăn ra cho y.

Cuối cùng lương tâm cũng thức dậy, Sầm Dao cảm thấy áy náy. Heinz bận tối mặt, thức mấy đêm liền, còn phải tốn sức để ý mấy chuyện lặt vặt không đáng này vì y. Sầm Dao gãi mũi, lần đầu tiên thẳng thắn thừa nhận sai lầm: "Em xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa."

Adam:... Cậu là giả mạo đúng không.

Heinz đang cởi áo khoác, nghe vậy hử một tiếng, thắc mắc: "Em xin lỗi chuyện gì?"

Hắn đi tới trước bàn sách, nhìn dịch dinh dưỡng trong bình hoa, cúi người mở ngăn kéo lấy tuýp mới rót thêm, vừa làm vừa nói: "Mỗi người đều có khuyết điểm, em không nhớ ra cũng không sao, anh lớn hơn em nhiều mà, quan tâm em hơn cũng là điều nên làm."

Sầm Dao không khỏi tủm tỉm. Có lẽ là thế cục giằng co suốt ba ngày cuối cùng cũng bị đánh phá, trạng thái của Heinz hôm nay nhẹ nhàng hơn nhiều. Sầm Dao vừa ăn vừa quan sát hắn, đột nhiên nói: "Thật ra em cứ nghĩ hôm nay anh sẽ đổi ý."

Heinz khựng lại, hơi mất tự nhiên hỏi: "Đổi ý chuyện gì?"

"Với tính cách của anh, đại khái sẽ hối hận vì hôm qua đã làm nũng đòi em ở lại." Sầm Dao khẽ cười: "Cũng không phải là xấu hổ, chỉ là áy náy vì muốn em ở lại tinh hạm lại không thể luôn ở bên em, cảm thấy mình đang hạn chế hành động của em, hạn chế em phát triển sự nghiệp gì đó."

Đôi mắt xanh lam nhìn về phía y: "Thật ra không hối hận mấy, anh vẫn ích kỉ muốn em ở lại."

Sầm Dao mê mẩn đôi mắt thăm thẳm và tha thiết ấy, rất gay go mà nghĩ, đừng nói là bảo em ở lại, anh muốn em làm gì em cũng làm.

Thôi, Sầm Dao lặng lẽ thở dài, mày tiêu rồi Sầm Dao.

Heinz về rất sớm, tắm xong hai người hiếm hoi mà có một buổi chiều nhàn nhã, không tránh khỏi làm ít vận động người lớn.

Sầm Dao trần tru.ồng nằm ì trên giường, mặc cho Heinz chống má nghiêng người chốc chốc lại chọc mình. Y nhắm mắt: "Đàm phán lần thứ hai là ngày mấy?"

"Không đàm phán được." Ngón tay thon dài của Heinz nhẹ nhàng lướt qua dấu hôn trên lưng Omega. Hắn gần như không giấu Sầm Dao cái gì, có lẽ cũng chẳng cần giấu, Sầm Dao có thể hiểu được mọi suy nghĩ và mục đích của hắn: "Thật ra đoàn Thân Vệ Quân số 8 giằng co ở cứ điểm ba ngày cũng chẳng làm gì được."

Sầm Dao nhẹ nhàng cười vì giọng điệu ngông cuồng lại hời hợt của Heinz. Y ngẫm nghĩ rồi cười hỏi: "Heinz, anh sẽ tạo phản à?"

"Em không biết à?" Heinz cúi xuống hôn lưng y, hơi thở ẩm ướt phả vào da thịt nhẵn nhụi của Omega. Hắn nói: "Cách ngăn chặn tham vọng bành trướng rất đơn giản, chỉ cần bóp cổ kẻ cầm quyền là được."

Sầm Dao xoay người, cầm ngón tay Heinz đặt lên miệng hôn: "Có thể nói cho em nghe một chút không? Để xem có đúng như em nghĩ không."

"Anh đã từng nói với em, sau khi phát động chiến tranh tự vệ với Đế Quốc, anh rất sợ sẽ bành trướng dã tâm và tham vọng của người cầm quyền, khiến chiến tranh tự vệ trở thành xâm lược." Heinz nói: "Để tránh tình huống này, anh đã âm thầm tuyển chọn ra một nhóm người, giúp đỡ và đề bạt họ, dùng 10 năm để họ đi được tới vị trí anh cần."

Sầm Dao chăm chú nhìn Heinz, nhìn sợi tóc vàng rủ xuống, nhìn đôi mắt tựa biển cả giấu bên dưới hàng mi dày, khẽ nói: "Cho nên 10 năm sau họ giao lại quyền chỉ huy tối cao cho anh, anh nắm giữ hơn nửa quân lực của Liên Bang, dùng sức mạnh tuyệt đối đè lại dã tâm và tham vọng ngày một bành trướng của kẻ cầm quyền."

"Nắm quyền lợi mới có quyền lên tiếng." Heinz từ chối cho ý kiến: "Một cây đao, chỉ khi nắm trong tay mình thì mới đảm bảo được lưỡi đao cuối cùng sẽ chém về phía ai."

Sầm Dao nhớ lại đêm Heinz dẫn y đi xem Huyền Quang, lần đầu tiên họ mở cửa lòng chạm tới một mặt chân thật nhất của đối phương, cũng vào đêm ấy, họ cùng run rẩy vì nỗi sợ sẽ lại thả ra chiếc hộp Pandora. Nhưng giờ, Sầm Dao vươn tay chạm lên mi mắt hắn: "Anh đã kế hoạch chuyện này trong bao lâu?"

Heinz suy nghĩ vài giây: "Khoảng 12 năm, mất 2 năm để kế hoạch thành hình. Trong những năm qua, thay đổi của thời gian và trải nghiệm cũng giúp anh liên tục điều chỉnh, chải vuốt rõ lại các bước." Heinz nói: "Trước mắt 5 quân đoàn này chỉ nhận anh và mã chìa bí mật. Không tới một tuần, chúng ta sẽ có một trận chiến với Đế Quốc ở cứ điểm, cuối cùng anh sẽ kí hiệp ước hòa bình trăm năm ở quận Bạch Kim."

Giọng điệu Alpha bình thản như thể chỉ trần thuật một sự thật.

12 năm, Sầm Dao nghĩ, nhiều năm như vậy cẩn thận bước từng bước trên con đường, kế hoạch chu toàn kín đáo, đảm bảo tất cả sẽ đi theo ý hắn. Rốt cuộc hắn có bao nhiêu tự tin, kiêu ngạo và hùng mạnh.

"Thật ra anh và Ouston vẫn luôn ngầm liên lạc đúng không?" Sầm Dao nói: "Trong chiến dịch này, hai người chắc chắn không phải quan hệ thù địch, hai người đã giao hẹn với nhau đúng không?"

"Bé cưng, em thật hiểu anh." Heinz không khỏi mỉm cười: "May là em không phải đối thủ của anh."

Sầm Dao rất hưởng thụ lời ngon ngọt của Heinz, cũng không so đo độ khả thi và logic của chuyện này, chỉ rất tò mò một việc: "Heinz, vậy chẳng phải là anh muốn gì thì có đó sao?"

Alpha nghiêm túc suy nghĩ, gật đầu đáp lại với giọng điệu rất bình thản: "Chỉ cần anh muốn, anh sẽ có."

[Tác giả có lời muốn nói]:

Heinz: "Chỉ cần anh muốn, anh sẽ có."

Sầm Dao: "Thế cơ à? Thế anh có muốn có con không?"
Bình Luận (0)
Comment