Hôn Sau Mê Luyến

Chương 17


Tang Nguyệt thoáng nhìn thời gian xin nghỉ trên hai tờ đơn kia, phúc lợi nghỉ kết hôn ở Nam Thành rất tốt,được nghỉ tận mười lăm ngày,công việc sẽ dồn lại nhiều hơn, thường xuyên có nhân viên nói đùa rằng muốn vì mười lăm ngày nghỉ kết hôn này mà tùy tiện tìm một người để kết hôn.Dựa theo quy định,cô cùng Tần Thịnh lãnh chứng, cũng có thể được nghỉ.Nghĩ đến thời gian nghỉ kết hôn, trong đầu Tang Nguyệt hiện lên khuôn mặt lãnh khốc kia của Tần Thịnh.Thôi, vẫn là nghiêm túc làm việc đi.Người khác kết hôn xin nghỉ là để đi hưởng tuần trăng mật cùng chồng, cô với Tần Thịnh đến nói còn không nói được vài câu chứ nhắc gì đến tuần trăng mật, nhìn anh như vậy, khẳng định cũng không muốn đi ra ngoài hưởng tuần trăng mật cùng cô.Tang Nguyệt uống một ngụm nước, bắt đầu làm việc.Đến giờ ăn cơm trưa, Tang Nguyệt nhận được tin nhắn của Nguyễn Anh: 【 Quả nhiên là ở bên nhà mày.

】Nguyễn Anh chụp cái váy gửi qua: 【Tao giờ đang nhà mày này.


】Tang Nguyệt trả lời: 【 Không đi làm à? 】Nguyễn Anh: 【 Công việc không nhiều,tao tranh thủ thời gian nghỉ trưa qua luôn.

】Nguyễn Anh: 【Tao thấy đồ trong nhà mày vẫn y nguyên không thiếu gì, không phải mày dọn đến bên Tần Thịnh sao? 】Tang Nguyệt: 【Tao chỉ lấy vài bộ quần áo qua đây, bên nhà Tần Thịnh cái gì cũng không thiếu.


】Nguyễn Anh: 【Mày dọn sang bên đấy ở từ khi nào? 】Tang Nguyệt: 【 Ngày hôm qua.

】Nguyễn Anh: 【 Tăng ca đến mấy giờ? 】Tang Nguyệt: 【 12 giờ rưỡi.


】Nguyễn Anh: 【 Tần Thịnh thì sao? 】Tang Nguyệt: 【Anh ấy muộn hơn tao mấy phút.

】Này thật đúng là thi xem ai tăng ca lâu hơn mà, Nguyễn Anh cảm thấy rất buồn cười.Tang Nguyệt: 【Thôi, không hàn huyên nữa, tao ăn cơm xong rồi,phải bắt đầu làm việc tiếp.


】Nguyễn Anh: 【Ân ân, tao cũng phải về công ty.

】Tang Nguyệt cả ngày hôm nay đều chỉ ở trong công ty, không có ra ngoài gặp khách hàng.Chạng vạng, dì Điền gọi điện thoại đến cho cô, nói nệm và sô pha đã giao đến rồi, lại hỏi cô buổi tối có về ăn cơm không, Tần Thịnh tối nay có xã giao, không về nhà ăn cơm.“Có về ạ.”Ở trong nhà tăng ca hay ở công ty tăng ca cũng giống nhau, nhưng cơm ở canteen công ty không thể nuốt nổi, tay nghề dì Điền rất tốt, tối hôm qua làm món ngó sen kẹp thịt rất hợp khẩu vị hợp Tang Nguyệt, cô còn muốn ăn nữa.“Dì Điền, hôm nay dì lại làm ngó sen kẹp thịt đi, ăn rất ngon.”Thấy tay nghề được khen, dì Điền cười đến thực vui vẻ, “Được, còn muốn ăn món nào nữa không?”“Con nghĩ không ra, dì cứ làm món nào cũng được,món nào dì làm cũng ngon, nhưng mà không cần làm quá nhiều.”Tần Thịnh không về, cô một mình ăn không hết.Dì Điền: “Ngó sen kẹp thịt mới ra nồi là ăn ngon nhất,khoảng mấy giờ con về, dì chờ khi nào con gần về đến nhà thì bắc nồi xuống.”Tang Nguyệt đang làm giờ một đơn nên muốn làm xong nốt, “Khoảng 7 giờ về đến nhà ạ.”Tang Nguyệt căn thời gian rất chuẩn, 6 giờ 45 tan làm, 7 giờ về đến nhà.Mới vừa l vào cửa, Tang Xương Lê đã gọi điện tới.Tang Nguyệt không nghe, trực tiếp cúp máy.Trong phòng bếp, dì Điền đã chuẩn bị xong đồ ăn, Tang Nguyệt rửa sạch tay, trực tiếp vào phòng ăn ăn cơm.Lúc ăn cơm, Tang Xương Lê lại gọi cho cô hai lần, Tang Nguyệt đang chậm rì rì ăn cơm, để mặc tiếng chuông điện thoại vang đến khi tự ngắt, lại vang lên, lại tự ngắt.Cơm nước xong, dì Điền thu dọn xong bát đũa liền rời đi, bà không ở lại bên này.Trong nhà chỉ còn lại có mỗi mình Tang Nguyệt, Tang Nguyệt lên tầng, vào phòng ngủ thử nệm mới, độ mềm rất thích hợp.Cô vừa lòng đi vào phòng để quần áo lấy áo ngủ, vẫn giống như ngày hôm qua, tắm rửa trước, tắm rửa xong thì vào thư phòng tăng ca.Di động hiển thị có năm cuộc gọi nhỡ từ Tang Xương Lê, kiên trì như thế, như thể rất ‘ coi trọng ’ đứa con gái này, Tang Nguyệt đoán ông có thể là từ nơi nào nghe nói được chuyện cô với Tần Thịnh kết hôn.Ban ngày cô nhận được rất nhiều tin nhắn chúc phúc trên WeChat.Chuông điện thoại lại vang lên lần nữa, Tang Nguyệt ấn bắt máy.“Nguyệt Nguyệt, có phải con với Tần Thịnh lãnh chứng rồi không?” giọng Tang Xương Lê ôn hòa, cũng không có tức giận vì chuyện Tang Nguyệt cố ý không nhận điện thoại.Tang Nguyệt ừ một tiếng, nói: “Đúng vậy.”Trong giọng Tang Xương Lê không che giấu được sự thoải mái, “Lãnh chứng khi nào vậy, sao lại không nói cho ba biết?”Tang Nguyệt châm chọc nói: “Công việc ba nhiều như thế, sao con có thể vò chút chuyện nhỏ này mà quấy rầy ba.”Trước kia, mỗi khi cô cần ông,ông đều nói ông đang bận, bảo cô không được vì một chút việc nhỏ mà tuỳ tiện tìm ông.Tang Xương Lê như là nghe không ra lời châm chọc của cô, “Kết hôn sao có thể là việc nhỏ, huống chi chồng con lại là Tần Thịnh.”Người thừa kế Tần gia kết hôn, ai dám nói là việc nhỏ.“Cuối tuần này dẫn Tần Thịnh về nhà ăn một bữa cơm.”Đây mới là mục đích của ông.Tang Nguyệt: “Bận, không rảnh.”Tang Xương Lê: “Có bận cũng không thể kết hôn mà không dẫn chồng về nhà gặp ba mình.”“Anh ấy bận, cuối tuần anh ấy phải đi công tác.” Tang Nguyệt nhớ rõ trước hôm chuyển nhà một ngày, Tần Thịnh đã nói, cuối tuần anh phải đi công tác.Tang Xương Lê nghẹn một tiếng, lui bước nói: “Vậy tuần sau đi,con nói với Tần Thịnh một tiếng trước.”“Chuyện tuần sau thì tuần sau lại nói sau, không có chuyện gì khác thì con cúp đây.”“Nó bận, còn con thì chắc không có việc gì nhỉ?” Tang Xương Lê lại lui bước lần nữa, “Tuần này con về đi,nói với ba chuyện kết hôn của con với Tần Thịnh xem có tính toán gì không.”Tang Nguyệt hỏi: “Cũng đã lãnh chứng rồi còn muốn tính toán cái gì.”“Hôn lễ, hôn lễ của hai đứa tính chuẩn bị như thế nào, khi nào sắp xếp cho người hai nhà gặp mặt?”Tang Nguyệt: “Không tính đến.”Cô với Tần Thịnh kết hôn là ngoài ý muốn,anh cưới cô là vì chịu trách nhiệm,không có tình cảm gì với nhau, không cần thiết làm hôn lễ để lãng phí thời gian.Cô không nghĩ tới,anh cũng không nhắc qua.Lời Tang Xương Lê thấm thía, “Hôn lễ không thể không làm, Tần gia là hào môn bậc nhất,con gả qua đấy mà không làm hôn lễ sẽ bị người ta cười nhạo, nói Tần gia coi thường nhà của chúng ta nên đến cả cái hôn lễ cũng không thể tổ chức cho con.”Tang Nguyệt không sao cả, “Ai thích nói thì cứ nói đi, con không để bụng, cúp đây.”Không chờ Tang Xương Lê nói cái gì nữa, cô trực tiếp dập máy luôn.Cô đã sớm biết, một khi Tang Xương Lê biết cô cùng Tần Thịnh lãnh chứng, thái độ với cô khẳng định sẽ trở nên không giống trước đây, nhưng nhìn người ba đã từng khinh thường mình chỉ vì mình gả vào nhà hào môn liền trở mặt, trong lòng cô không có một chút cảm giác thống khoái nào.Ông lấy lòng cô,cũng là vì cô có thể thổi gió bên tai Tần Thịnh giúp Tang gia một bước lên mây.Cô ở trong mắt ông cũng chỉ là một công cụ đổi lấy lợi ích.Tang Nguyệt nhắm mắt, ném tạp niệm ra khổ đầu, vứt bỏ hết những thứ liên quan đến người thân.Ba cô, sẽ không yêu cô.Đây là điều cô sớm đã biết.——Bữa tiệc tối nay đều là người quen của Tần Thịnh, cô anh lúc còn trẻ đã liên hôn cùng người đứng đầu của hào môn đỉnh nhất Nam Thành, sinh được một cô con gái, tên là Thẩm Oánh, là chị họ anh,khi còn nhỏ anh thường được cô dẫn sang Thẩm gia ở.Mấy người trên bàn này, một người là thanh mai trúc mã lớn lên cùng chị họ anh, chồng chị họ, Phó Húc.Hai người khác là cháu trai của chú, Thẩm Hành và Thẩm Yến, tất cả lớn hơn anh, dựa theo vai vế, đều là anh chị họ, khi còn nhỏ ở Thẩm gia, đều là mấy người anh chị họ này dẫn dắt anh.Gần đây Tần gia, Thẩm gia và Phó gia chuẩn bị cùng nhau đầu tư một hạng mục,bàn xong công việc, cùng nhau chuyển sang phòng bao của hội sở chơi bài.Hai người anh họ nhà Thẩm gia kia từ nhỏ đã ít khi nói cười, trên bàn, chỉ có Phó Húc còn tính là nói nhiều, “Thịnh Thịnh, nghe chị họ em nói em kết hôn rồi.”Tần Thịnh ừ một tiếng, “Lãnh chứng tuần trước.”Thấy anh thất thần, Phó Húc không hỏi nữa.Đánh hai ván bài, Thẩm Hành vẫn luôn không nói gì đột nhiên mở miệng, “Uống rượu không?”Cho rằng anh muốn uống, Phó Húc liền phân phó phục vụ lấy hai bình rượu qua.Phục vụ rót rượu, bưng qua.Tần Thịnh nhỏ tuổi nhất bưng ly rượu lên đầu tiên.Phó Húc với Thẩm Yến cũng bưng lên theo, đang chuẩn bị uống, Thẩm Hành đột nhiên nói: “Mấy đứa uống đi, vợ anh không cho anh uống rượu, nói uống rượu ảnh hưởng đến sức khỏe.”“......”Là ai nhắc đến chuyện uống rượu trước chứ?Thẩm Hành hơi ngả người ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi, trên mặt không có biểu tình gì, “Đây là quan tâm đ ến sức khỏe anh, vợ mấy đứa mặc kệ mấy đứa sao?”“......”Hôm nay một hai phải show ân ái đúng không!Ai từng tiếp xúc với người Thẩm gia đều biết, đàn ông Thẩm gia thích nhất là show ân ái, một ngày nói được mười câu thì chín câu đều nhắc đến vợ.Làm con rể Thẩm gia, Phó Húc cũng không cam lòng yếu thế.Phong bao đột nhiên náo nhiệt hẳn lên.Thẩm Hành, Thẩm Yến, Phó Húc, ba người thay phiên nhau khoe vợ, Tần Thịnh hoàn toàn không chen vào được lời nào.Thẩm Yến: “Vợ của anh không cho anh ăn cay, sợ đau dạ dày.”Phó húc: “Vợ của anh không cho thức đêm, hại thận.”“......”Tần Thịnh mím môi, không nói một từ nào.Chưa đến vài phút, Thẩm Hành đứng lên, nói: “Mấy đứa chơi đi, vợ anh gọi anh về rồi.”Thẩm Hành đem lịch sử cuộc trò chuyện khoe một lượt, rời khỏi phòng bao.Thẩm Yến cũng đi theo sau.Ngay sau đó, điện thoại Phó Húc cũng vang lên, anh vỗ vỗ bả vai Tần Thịnh, “Chị họ em giục anh về nhà rồi, đàn ông sau khi kết hôn chính là không có cuộc sống riêng của mình.”Nhìn theo bóng dáng Phó Húc rời đi,phòng bao chỉ còn lại mình Tần Thịnh.Tần Thịnh nhìn chằm chằm màn hình di động thấy không có bất kì động tĩnh gì.Không có tin nhắn cũng không có điện thoại đến.——Tang Nguyệt đêm nay tăng ca đến 12 giờ, Tần Thịnh vẫn chưa về nhà, cũng chưa gửi tin nhắn cho cô.Anh tối nay có xã giao, có thể là uống nhiều quá nên ngủ ở bên ngoài hoặc là phải về muộn chút.Đây là nhà anh, anh muốn về thì về.Tang Nguyệt không quản anh, đi ngủ trước.Ngày hôm sau, vẫn không thấy Tần Thịnh ở trong nhà, hỏi dì Điền, dì Điền bảo buổi sáng cũng chưa thấy Tần Thịnh.Hai nhân viên trong bộ phận xin nghỉ phép nên công việc của Tang Nguyệt càng nhiều hơn, mỗi ngày đều tăng ca đến khuya.Tần Thịnh cũng đã mấy ngày liền chưa về nhà, cô với Tần Thịnh cũng không liên lạc gì, nghe dì Điền nói anh đi công tác rồi.Anh không nói với cô, Tang Nguyệt cũng bận đến nỗi không rảnh lo cho anh, hai người vẫn luôn không liên lạc với nhau,anh chưa gửi tin nhắn nào cho cô,cô cũng chưa nhắn cho anh.Hai tuần sau, hai nhân viên xon nghỉ phép mố đến công ty đi làm lại thì công việc Tang Nguyệt mới nhẹ nhàng hơn chút.Gần đây có một phim điện ảnh hài kịch mới chiếu, Nguyễn Anh hẹn Tang Nguyệt đến rạp chiếu phim xem.Điện ảnh ghế trên suất rất cao, người đợi vào rạp chen đầy trong sảnh, Tang Nguyệt với Nguyễn Anh không tìm thấy chỗ ngồi nên đứng ở trong một góc nói chuyện phiếm.“Nguyệt Nguyệt, mày gần đây có phải gầy đi không?” Nguyễn Anh đánh giá mặt Tang Nguyệt.“Không có.” Tang Nguyệt sờ mặt mình, “Gần đây tao chưa cân qua, về nhà sẽ cân nhưng hẳn là không gầy đi, tao dạo này ăn rất nhiều, tay nghề dì trong nhà rất tốt.”Đang trò chuyện, điện thoại Tang Nguyệt bỗng ting lên một tiếng,nhận được một tin nhắn.Tang Nguyệt mở tin nhắn ra, là từ ngân hàng gửi đến, thông báo cô nhận được một khoản tiền.Ban đầu cô tưởng là tiền mình đầu tư đến kì, đếm số số 0 phía sau, sửng sốt, sau đó mới nhìn tên người chuyển khoản phái dưới, Tần Thịnh.Là ông chồng mới cưới hai tuần chưa gặp của cô.Anh chuyển tiền cho cô làm gì?Thấy cô vẫn luôn cúi đầu nhìn di động, Nguyễn Anh hỏi: “Làm sao vậy?”Tang Nguyệt ngẩng đầu nhìn cô ấy, “Mày chờ tao một lát, tao đi gọi điện thoại.”Cô cầm di động, tìm một góc không có người,gọi điện cho Tần Thịnh..

Bình Luận (0)
Comment