Hôn Ước Quý Tộc

Chương 71

Đã là ngày thứ ba kể từ ngày hôm đó, Hải Nghi cứ hôn mê và theo lời bác sĩ nói có lẽ cô ấy không muốn tỉnh lại.
Trên giường một cô gái như thiên thần ngủ say, hàng mi dài cong vút như cánh quạt in bóng trên gương mặt xinh đẹp. Đôi môi có chút tái nhợt càng làm cho cô trở nên yếu đuối, mỏng manh hơn. Làn da trắng nhợt thiếu đi sức sống cứ như thủy tinh trong suốt, cứ như chẳng may chạm vào sẽ làm vỡ đi.
Cô cứ yên tĩnh ngủ như thế khiến người ta không nhịn được mà đau lòng. Ở khóe mắt kia lặng yên rơi xuống một giọt nước mắt. Cứ như thế ba ngày nay, tình trạng này cứ diễn ra liên tục.
-Rốt cuộc cô ấy muốn ngủ tới khi nào đây?
Đứng ngoài phòng bệnh, Minh Quân tức giận nói. Từ khi hắn biết tai nạn của Hải Nam là do Hải Nghi gây ra thì trong lòng rất tức giận, hắn quy mọi tội lỗi đổ lên đầu cô. Mạng của Hải Nam là được đổi bằng tính mạng của Hiểu Nhược, thế nhưng bây giờ lại vì một cô gái mà đánh mất, thử hỏi làm sao hắn nhịn cho được.
Nhưng mà kẻ đầu sỏ lại ngủ say như không có chuyện gì xảy ra, hắn muốn đánh cho cô tỉnh để hỏi rõ mọi chuyện.
-Cô tỉnh dậy, tỉnh dậy, nói rõ cho tôi. Cứ ngủ như vậy là giải quyết xong mọi chuyện à.
Minh Quân tức giận lắc lắc bả vai Hải Nghi không ngừng. Nhưng mà dù cho hắn có làm gì đi nữa thì cô vẫn không chịu tỉnh.
-Minh Quân, cậu bình tĩnh đi. Hải Nam vẫn chưa có tin tức mà.
Hoàng Tử Minh mạnh mẽ ngăn cản Minh Quân đang điên cuồng. Mấy ngày qua hắn vẫn nhìn cô như thế nơi vị trí ngực trái, tim không khỏi nhói lên. Hắn biết người đau lòng nhất hẳn là chính cô.
Nếu có thể hắn muốn gánh thay cô gánh chịu nỗi đau bây giờ, nếu lúc đó người vào trong không phải là Hải Nam mà là hắn thì mọi chuyện sẽ không xảy ra thế này và phải chi hắn biết cách tháo gỡ quả bom đó thì hay biết mấy. Nhưng mà bây giờ có nói gì cũng vô dụng.

-Nhưng mà tại sao lại không có tin tức của Hải Nam, không có lý do gì đến ngay cả miếng thịt còn sót lại cũng không có.
Như Băng thắc mắc hỏi. Hôm đó đám người bọn họ không có chú ý tình hình bên trong chỉ biết rằng sau đó Hải Nam mất tích. Mà bên nhà Trần Vũ cũng không có động tĩnh gì.
Đặng Vũ Khánh khi biết được tin tức cũng đến đây mặc dù vết thương còn chưa lành hẳn nhưng mà hắn từ khi tỉnh dậy đều ngồi đây trông chừng. Gương mặt đẹp trai lạnh lùng có phần tái nhợt khiến hắn trong có vẻ dễ gần hơn.
Nghe Như Băng nói ánh mắt hắn hơi lóe lên tia sáng kì dị rồi nhanh chóng biến mất. Hắn nhớ trước khi tiếng nổ phát ra thì Tôn Thúy Nguyệt đã biến mất. Huống chi hắn biết rằng quả bom kia sẽ không gây thương tích nghiêm trọng cho Hải Nam. Vì trước đó hắn đã động tay động chân vào đó, nếu không không chỉ Hải Nam mà cả đám bọn họ cũng sẽ vùi xác trong đó.
Nhìn Hải Nghi đau lòng rơi nước mắt, giọt nước mắt nóng hỏi cứ như chạm vào nơi sâu nhất trong lòng hắn. Hắn không muốn làm tổn thương cô nhưng vô tình lại khiến cô tổn thương. Mà cô lại vì người khác mà đau lòng.
Thật trớ trêu!
Hải Nam chính là cậu bỏ qua cơ hội này, thế thì đừng trách tôi.
………………
Năm năm sau.
-Xin chúc mừng học sinh Đỗ Nhật Minh, cậu ấy đã đạt được thành tích cao nhất trong kì thi cuối kì vừa qua và phần thưởng đặc biệt dành cho cậu ấy sẽ là cuộc hẹn gặp mặt cùng người mẫu nổi tiếng thế giới… Black Rose. Xin chúc mừng!
Trên Tv màn hình cực lớn đính trên tường nhà ăn VuHa- Sky, giọng nói vui vẻ của hiệu trưởng thần tượng đẹp trai mê người Nguyễn Hà Hải Phong vang lên thu hút không ít sự chú ý của mọi người. Bên trong nhà ăn, chàng trai có gương mặt hết sức baby, nhìn Hải Phong trong màn hình mỉm cười vui vẻ, khiến người khác không nhịn được ghen tị.

Là siêu người mẫu Black Rose a!
Cô ấy hiện nay còn là sinh viên của trường, nhưng mà muốn gặp cũng không phải dễ.
Đã vậy lại hết lần này tới lần khác người may mắn lại là Đỗ Nhật Minh.
Đỗ Nhật Minh là con lai người Pháp. Là học sinh thiên tài ở Anh Quốc, không biết vì lý do gì mà cậu đột nhiên về Việt Nam và “chấp nhận” học ở đây với một điều kiện, đó là: Được gặp Black Rose.
Bên trong phòng hiệu trưởng Hải Phong cười đến cực kì sung sướng. Cùng với độ nổi tiếng của Black Rose, những năm gần đây VuHa- Sky liên tiếp đạt được doanh thu khổng lồ, số lượng học sinh trong và ngoài nước nhập học vào trường tăng không ngừng. Trong những năm qua giữ vị trí đứng đầu cả nước về số lượng và chất lượng. Phải biết rằng muốn vào học ở VuHa- Sky không phải chuyện dễ, điều đương nhiên là phải vượt qua một kì khảo hạch chất lượng cực kì khó khăn.
Đây nên gọi là sức mạnh của thần tượng a.
Trong lòng âm thầm tính toán nên sử dụng triệt để khả năng tiềm ẩn của người kia như thế nào đây. Hắc hắc…
…………….
“Hắc… hắc… hắc xì”
-Bảo bối, không sao chứ?

Hồ Hương đang chỉnh sửa trang phục cho Hải Nghi, lo lắng hỏi.
-Không sao, chắc Hải Phong đang tính chuyện xấu gì rồi?
Năm năm, Hải Nghi càng ngày càng xinh đẹp. Một đôi mày thanh tú hơi nhíu lại dường như có điều suy nghĩ, ánh mắt trong veo vô tư ngày nào nay lại nhiễm chút bi thương, điều này càng làm tăng vẻ dịu dàng của cô. Cái mũi nhỏ nhắn đáng yêu vì hắc xì mà có chút hồng hồng, khiến người khác không nhịn được muốn cắn một cái. Đôi môi mỏng xinh hơi mím lại.
Cả người khoác bộ cánh thời trang mới nhất, là thiết kế độc đáo của Hồ Hương. Chiếc váy rời màu vàng nâu đơn giản xòe ra xinh xắn, phía trên chiếc áo màu hồng phấn được thiết kế rộng rãi tạo nên phong cách thoải mái, dễ chịu. Điểm nhấn là chiếc thắt lưng bắt mắt được thiết kế hoàn toàn bằng kim cương sang trọng nhìn vào sẽ phát hiện ra điều độc đáo là nó cùng kiểu dáng với dây buộc tóc trên đầu cô. Chân mang giày ủng àu nâu. Đây chính là bộ thiết chính cho bộ sưu tập mùa thu của Hồ Hương.
-Được rồi, bảo bối. Lát nữa phải cố lên.
Buổi trình diễn sắp sửa được bắt đầu, Hồ Hương để cô một mình trong phòng nghỉ ngơi. Hải Nghi nhìn cô gái xinh đẹp trong gương cảm thấy nó chưa được hoàn hảo. Trên chiếc cổ mảnh khảnh từ trước đến nay không có một sợi trang sức nào đặt lên. Bởi vì cô cho rằng không có gì thích hợp với cô hơn sợi dây chuyền đó.
Nếu đã đánh mất thì không cách nào tìm được sao?
Nhìn sang cửa sổ sát đất, bầu trời vẫn xanh như vậy nhưng trong lòng cô từ lâu đã trở nên u ám. Thu lại tầm mắt, Hải Nghi lần nữa nhìn lại chính mình. Bây giờ cô đã không còn là một Hải Nghi lúc trước, bây giờ cô là một Black Rose chỉ sống với công việc.
Cô muốn mình thật bận rộn để không phải một mình liếm láp vết thương. Cứ để mọi chuyện cho tự nhiên, rồi có một ngày cô tin hắn sẽ quay về.
-Công chúa! Đến giờ rồi!
Một giọng nói dễ nghe đột nhiên vang lên, đánh tan suy nghĩ của cô.
Ánh mắt mang theo nhàn nhạt mỉm cười nhìn Hoàng Tử Minh phong độ như vương tử bước ra từ truyện tranh, bộ vest màu trắng lịch lãm càng tôn thêm khí chất dịu dàng bẩm sinh của hắn, cả người hắn toát ra mị lực vô hạn, dịu dàng mỉm cười nhìn cô.
Hải Nghi cười một tiếng rồi chậm rãi hướng hắn bước tới.

-Đi thôi!
Phía sau lưng cô một bầu trời xanh thẳm, ánh sáng trong veo giống như vầng dương chói sáng, không khỏi khiến người ta nheo lại mi mắt.
Hạnh phúc đã kết thúc hay là hạnh phúc mới từ đây bắt đầu!
……………..
-Nguyệt, khi nào thì trở về?
-Chuyến bay sáng nay.
-Tên nhóc kia có về không?
-Hắc hắc… nó sẽ về sau? Anh ra đón em nhé!
-Được rồi, bye bye.
Bên trong chiếc xe hơi sang trọng, người đàn ông trung niên đeo mắt kính công sở mạ vàng. Bên dưới sóng mũi cao thẳng, khóe miệng chậm rãi mỉm cười. Ánh mắt gian xảo như hồ ly lóe lên một tia sáng sung sướng. Gương mặt cương nghị, lạnh lùng càng làm tăng thêm sức hút cho hắn.
Trần Vũ Văn, người mà các mệnh phụ phu nhân để mắt đến. Được mệnh danh là quý ông quyến rũ nhất mọi thời đại.
Sẽ có chuyện hay để xem rồi đây!

Bình Luận (0)
Comment