Chúng Phật Đà Bồ Tát trong Đại Lôi Âm Tự đều giật mình. Gì cơ? Tất cả chúng ta đều là đào kép? Tiếp đó, trong lòng bọn hắn trào dâng cảm xúc nhục nhã. Phật Giáo sắp hưng thịnh, trở thành đệ nhất đại giáo chốn hồng hoang, vô số Phật Đà Bồ Tát đều sinh lòng kiêu ngạo. Vậy mà bây giờ lại có người tiện tay dựng một sân khấu kịch, khiến các Phật Đà Bồ Tát của Phật Giáo chúng ta diễn kịch cho hắn xem, có khác gì xiếc khỉ đâu? Đáng ghét, thật đáng ghét! Đường đường là Thiên Đế mà lại làm ra chuyện xấu xa như vậy sao? Đúng là đáng ghét tột cùng!
Quan Thế Âm Bồ Tát bực bội nói: "Phật Tổ, chúng ta hà tất phải để cho Bạch Cẩm toại nguyện? Chi bằng ta đích thân ra tay trấn áp Tích Lôi Sơn, phóng thích Đường Tam Tạng."
Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Đại đội chấp pháp đều có mặt, ngươi làm gì có cơ hội ra tay? Nếu chúng ta nhúng tay thì Bạch Cẩm có gan phá sân khấu. Tên này bụng dạ đen tối, điên cuồng bất chấp phép tắc."
Quan Thế Âm Bồ Tát nhíu mày, lòng thầm than thở, rốt cuộc Đường Tam Tạng đang ở đâu?
Như Lai Phật Tổ nhìn Định Quang Hoan Hỉ Phật hỏi: "Nghe nói dưới tọa ngươi có một ni cô đang tu hành ở Tích Lôi Sơn."
Định Quang Hoan Hỉ Phật gật đầu trả lời: "Đúng vậy."
"Lệnh cho nàng nghĩ cách xác minh tung tích của Đường Tam Tạng rồi cứu hắn ra ngoài."
"Ngọc Diện đang hành động rồi."
Như Lai Phật Tổ khẽ gật đầu, cúi xuống nhìn Hạ Giới. Mặc dù trên Tích Lôi Sơn vẫn đang đại chiến, song bại cục đã định. Phật Giáo đã đánh giá thấp lực lượng mà Ngưu Ma Vương tập hợp, cứ tưởng hắn đánh một mình, ai dè hắn lại lôi kéo Yêu Vương ở Tây Ngưu Hạ Châu theo dự xúi giục của Khương Tử Nha, tập trung thanh thế lớn như vậy.
Không ngờ Khương Tử Nha lại dùng mánh khóe của Thân Công Báo, rốt cuộc ngươi vẫn biến thành kiểu người ngươi ghét nhất.
Giọng nói lớn của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Nam Mô Công Đức Hoa Phật, Nam Mô Tài Công Đức Phật, Nam Mô Thiện Du Bộ Phật, Nam Mô Chiên Đàn Quang Phật, Nam Mô Ma Ni Tràng Phật, Nam Mô Tuệ Cự Chiếu Phật, Nam Mô Long Tôn Vương Phật, Nam Mô Tam Thiên Yết Đế Đại Bồ Tát, Nam Mô Ngũ Bách A La Đại Bồ Tát, Nam Mô Bỉ Khâu Di Tắc Ni Bồ Tát suất lĩnh mười vạn La Hán Kim Cương đi trấn áp yêu ma."
La Hán Bồ Tát đông nghìn nghịt trong đại điện đều đứng dậy, khom người thi lễ, cung kính đáp lời: "Tuân pháp chỉ của ngã Phật!" sau đó xoay người đi ra ngoài.
Trong đó, Nam Mô Long Tôn Vương Phật và một số Bồ Tát không bị thương trên chiến trường cũng nằm trong đội quân mới.
...
Trước Tây Thiên Môn, Triệu Công Minh đanh mặt nói: "Sư huynh, Phật Giáo thua trận này bởi vì bọn hắn đánh giá thấp lực lượng mà Quỳ Ngưu tập hợp được, cũng đánh giá thấp ham muốn của đám yêu ma kia đối với Đường Tam Tạng."
Bạch Cẩm khẽ lắc đầu mỉm cười: "Ngươi chỉ nói đúng một phần.
Nơi nào có áp bức nơi đó có đấu tranh. Yêu tộc ở Tây Ngưu Hạ Châu đã chịu áp bức của Phật Giáo từ lâu. Hiện giờ Ngưu Ma Vương hưng khởi, đương nhiên chạm vào một cái là nổ ngay. Các Yêu tộc khác biết tin cũng sẽ ùn ùn kéo đến tập hợp. Hiện giờ Quỳ Ngưu là ngọn cờ đầu đấu tranh chống lại Phật Giáo, người hưởng ứng sẽ tập trung đến."
Vân Tiêu khẽ lắc đầu quả quyết: "Chưa đủ, chỉ dựa vào đám yêu quái này thì hoàn toàn không phải là đối thủ của Phật Giáo. Phật Giáo chỉ cần đánh một cách nghiêm túc là có thể đánh bại cả lũ, tiêu diệt tất cả bọn hắn."
"Vậy nên chúng ta phải trợ giúp bọn hắn."
Cô Lương lộ rõ vẻ chờ mong: "Sư huynh, chúng ta sắp xuất binh sao? Ta có thể làm quân tiên phong, nữ tướng quân oai phong."
"Ngươi đừng mơ, Thiên Đình sẽ không xuất binh. Tiểu Kim!"
Cô Lương lập tức chán nản, chỏm tóc nhỏ trên đầu cũng mềm oặt.
Một tiểu tinh linh có đôi cánh hư ảo hiện ra. Nó mặc Lưu Vân Tiên Quần, đầu đội vương miện, tay cầm quyền trượng, giẫm lên lưu quang đi tới. Sau đó, tiểu tinh linh phúc thân thi lễ, dáng vẻ ung dung sang quý, giọng nói dịu dàng: "Thiếp thân bái kiến Đế Quân!"
Khóe miệng Bạch Cẩm giần giật. Tam Giới Thương Thành càng phồn thịnh thì tiểu tinh linh này càng tiếp xúc với nhiều thứ, bây giờ mỗi ngày nó biến thành một dáng vẻ khác nhau. Bạch Cẩm không biết nói gì hơn: "Ngươi có thể khôi phục bình thường được không?"
Tiểu tinh linh thong thả đứng dậy, tay cầm quyền trượng, khí chất quý phái trang nhã. Nó nói: "Thiếp thân không biết Đế Quân đang nói gì."
"Thôi, tùy ngươi vậy.
Đến nay ngân hàng Tam Giới chúng ta thành lập được mười năm rồi nhỉ?"
"Khởi bẩm Đế Quân, kể từ lúc đế chế của thiếp thân thành lập đến nay, Thiên Đình mới qua tám ngày, trần gian được tám năm."
"Tám năm cũng được. Để chúc mừng ngân hàng Tam Giới thành lập tròn tám năm, ngân hàng Tam Giới rút thưởng cho các khán giả may mắn. Người dùng may mắn là Ngưu Ma Vương, phần thưởng của hắn là thuê một số pháp bảo với giá một kim tệ."
"Xin Đế Quân chỉ rõ là pháp bảo nào."
"Tất nhiên là pháp bảo chúng ta có thể làm chủ."
"Thiếp thân hiểu rồi, thiếp thân xin cáo lui." Tiểu tinh linh vỗ cánh phúc thân thi lễ, tiếp đó chậm rãi đứng dậy bước lùi về sau, biến mất trong lưu quang.
Đám Thạch Cơ, Triệu Công Minh ở bên cạnh đã quen với cảnh tượng kỳ lạ này. Tuy Đế quân nói đây là tiểu tinh linh tự biến hóa, nhưng bọn hắn cực kỳ nghi ngờ đó là kết quả mà Đế Quân cố ý huấn luyện. Không ngờ Đế Quân lại thích gu này.