Thạch Cơ đi vào, ngồi đối diện Bạch Cẩm, nàng có vẻ rất lo lắng: “Sư huynh, Quỳ Ngưu dù sao cũng là tọa kỵ của sư phụ, nghiêm hình tra tấn có vẻ không hay lắm?"
Bạch Cẩm chậm rãi: “Ở Hạ Giới làm yêu đã trăm triệu năm, Quỳ Ngưu cũng học được một ít thói quen không tốt lắm, hiện tại muốn triệu hồi hắn thì phải thay đổi hắn đã.
Trừng phạt một lần để cho hắn nhớ lâu, thay đổi thói quen xấu lúc làm yêu dưới Hạ Giới.”
Thạch Cơ lo lắng: “Ta sợ hắn sẽ ghi hận sư huynh.”
Bạch Cẩm cười ha hả: "Ghi hận ta? Không, hắn còn phải cảm ơn ta kia kìa!”
Một giọng nói biết ơn đến từ bên ngoài: "Sư huynh, cảm ơn ngài! Chờ ta vượt qua kiếp nạn này, ta mời sư huynh uống rượu.”
Bạch Cẩm hét to: "Cải tạo cho tốt, làm một con trâu hoàn toàn khác.”
Thạch Cơ ngạc nhiên, Quỳ Ngưu thật sự thấy cảm kích sư huynh sao?
Thạch Cơ nói tiếp: “Sư huynh, vậy lỡ như Thiết Phiến Công Chúa không tha thứ cho Quỳ Ngưu thì làm sao bây giờ? Chẳng lẽ Minh Hà giáo chủ sẽ giết Quỳ Ngưu thật sao?"
“Không, chuyện cụ thể ta cũng đã nói qua với Minh Hà giáo chủ rồi, ta đảm bảo sẽ có kết cục đại viên mãn, để Ngưu Ma Vương sống sót, gia đình Thiết Phiến Công Chúa đoàn viên, hòa thuận. Minh Hà giáo chủ cùng Thiết Phiến Công Chúa đều được giải tỏa hiềm nghi, tuyệt vời biết mấy!
Thạch Cơ cảm thán: “Sư huynh, ngài giỏi quá!"
"Đồng môn tương trợ lẫn nhau vốn là việc ta nên làm, cũng là việc mà kẻ làm sư huynh nên làm.”
Bạch Cẩm lại: “Đúng rồi, Công Minh sư đệ, trước tiên phải khóa xương tỳ bà của Quỳ Ngưu, khóa tu vi của hắn rồi mới tra tấn.”
Rồi lại tự cảm thán: “Ta đúng là huynh đệ tốt mà."
Thạch Cơ không nói gì.
“Lộc cộc!” Có tiếng bước chân từ đâu vọng tới, Dương Giao chạy đến cửa viện, cung kính hành lễ: “Sư tôn, Thái Bạch Kim Tinh và Huyết Hải Tu La đến thăm.”
"Cuối cùng cũng đến.”
Bạch Cẩm đứng dậy đi ra ngoài, Thạch Cơ cũng đi theo hắn.
Bạch Cẩm đi tới đại sảnh tiếp khách của Tư Pháp Thần Điện.
Trong đại sảnh, Thái Bạch Kim Tinh và Tu La Vương Ba Tuần đang thưởng trà, nhìn thấy Bạch Cẩm đi vào, hai người vội vàng đứng lên hành lễ: “Tham kiến Đế Quân!"
Bạch Cẩm ôm quyền đáp lễ, sau đó đưa tay mời bọn hắn: “Không cần đa lễ! Mời hai vị ngồi.”
Thái Bạch Kim Tinh và Tu La Vương Vương Ba Tuần đứng dậy rồi quay lại ghế cho khách.
Bạch Cẩm cũng ngồi xuống vị trí chủ vị.
Thái Bạch Kim Tinh cười ha hả: "Tu La Vương Ba Tuần cầu kiến Đế Quân, ta thì phụng mệnh bệ hạ đến dẫn đường, đầu tiên là đến gặp Câu Trần Đế Cung mà ngài ấy chưa từng đến, sau đó thì tới Tư Pháp Thần Điện.”
Tu La Vương Ba Tuần cảm thán: “Kim Tinh nói rất đúng, Đế Quân ngày đêm lo nghĩ vì chức trách, không ở Câu Trần Đế Cung thì cũng tại Tư Pháp Thần Điện, quả thật đến Tư Pháp Thần Điện mới gặp được Đế Quân.
Có người Đế Quân như thế chính là phúc của tam giới!"
Bạch Cẩm cười ha ha: “Trách nhiệm trên mình thôi, không dám lười biếng!
Không biết A Tu La Vương đến Thiên Đình là vì chuyện gì?"
"Khởi bẩm Đế Quân, ta phụng mệnh giáo chủ đến mời Đế Quân đến Huyết Hải dự tiệc.”
“Minh Hà giáo chủ mời, ta nào dám trì hoãn.”
Bạch Cẩm nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh: “Phiền Kim Tinh giúp ta truyền lời với bệ hạ, ta nhận lời mời của Minh Hà giáo chủ đi tới Huyết Hải, chưa rõ ngày về.”
Thái Bạch Kim Tinh khom lưng: “Vâng!"
Bạch Cẩm đứng dậy rồi vươn tay mời khách: "Tu La Vương, mời!"
Ba Tuần cung kính: “Mời Đế Quân đi trước!"
Bạch Cẩm cùng Ba Tuần đi ra bên ngoài.
Trên con đường nhỏ rợp màu xanh của lá cây, Ba Tuần tò mò nhìn hoàn cảnh xung quanh, do dự một lát rồi hỏi: “Đế Quân, hình như đây không phải là đường ra.”
Bạch Cẩm mỉm cười: “Đây là một con đường khác cũng có thể đi ra ngoài.”
Ba Tuần gật gật đầu, nghĩ có lẽ là đường tắt nên không hỏi thêm nữa.
Một lát sau, hắn mơ hồ nghe được tiếng kêu thảm thiết thê lương gần đó.
"Đau quá, ta biết sai rồi.”
"Đau chết lão Ngưu rồi.”
“Tha cho ta đi!”
...
Tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng lớn.
Ba Tuần giật mình, nhìn về phía cung điện bên cạnh, tò mò hỏi: "Đế Quân, nơi này là?"
“Đây là nhà giam của Tư Pháp Thần Điện, còn gọi là Thiên Lao, kẻ đang chịu phạt bên trong hình như là Ngưu Ma Vương của Hạ Giới.”
Ngưu Ma Vương? Ba Tuần bật cười khoái trá, khi biết công chúa của Tu La tộc bị bắt nạt ở bên ngoài, tất cả tộc nhân của A Tu La tộc đều nổi giận đùng đùng, bao gồm cả bốn vị đại Tu La Vương, chỉ mong bản thân có thể lột da rút gân những kẻ đó, nhưng La Sát Công Chúa lại không đồng ý nên người ngoài như bọn hắn cũng không tiện ra tay, hiện tại lại nghe được tiếng kêu thảm thiết của Ngưu Ma Vương ở Tư Pháp Thần Điện nên cảm thấy trong lòng khoái trá, đến ánh nắng cũng tươi đẹp hơn ngày thường gấp mấy lần.