Lách cách lách cách ~ Một tràng âm thanh kim loại va chạm vang lên, bốn người Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính mang theo Ngưu Ma Vương đi vào Lăng Tiêu Bảo Điện.
Lúc này cả người Ngưu Ma Vương đều bị thương, tóc tai bù xù, quần áo rách nát, xương bả vai bị xiềng xích xỏ xuyên qua, khóa kín tu vi.
Phanh ~ Ngưu Ma Vương quỳ ở trong đại điện, cúi thấp đầu, hữu khí vô lực.
Thiết Phiến Công Chúa cả kinh hô: "Đại Ngưu."
Hồng Hài Nhi cũng bi thương kêu: "Phụ vương!" Theo bản năng lao ra.
Minh Hà giáo chủ nhìn thấy như vậy, trong lòng hắn rất thỏa mãn, Bạch Cẩm cũng không phải chỉ nói suông, mà thật sự nghiêm khắc trừng phạt Ngưu Ma Vương, trong lòng hắn cảm thấy rất an ủi! Tâm niệm vừa động, Hồng Hài Nhi nhất thời đã bị giam cầm tại chỗ.
Khí tức sắc bén trên người Minh Hà giáo chủ cuồn cuộn dâng lên. Ùng ùng~ bên ngoài Thiên Đình nổi lên huyết sắc, mây trắng hóa thành máu tụ lại thành một chỗ, vặn vẹo xoay tròn tạo thành một vòng xoáy thông đạo, đi qua vòng xoáy có thể thấy được đối diện là một biển máu mênh mông, vô số A Tu La tộc cầm vũ khí pháp bảo trong tay, đứng ở trên biển máu, có ý định giết chóc Thiên Đình.
Nhất thời Bạch Cẩm cũng ngưng trọng, quát lớn: "Thần Uy Đại Tướng Quân!"
Vô Chi Kỳ mặc Thần giáp lập tức ra khỏi hàng, ôm quyền kêu lên: "Có mạt tướng!"
"Truyền pháp lệ của ta, truyền thiên binh thiên tướng, chuẩn bị ứng chiến!"
"Vâng!" Vô Chi Kỳ hét lớn một tiếng, hắn đứng dậy, trên mặt còn mang theo sát khí, không gian xung quanh nổi lên một trận rung động, nháy mắt biến mất ở trong đại điện.
Tùng tùng tùng ~ Có tiếng trống trận như sấm rền vang lên trong thiên địa.
Vô số thiên binh thiên tướng điều khiến mây bay lên không, mù mịt chiếm hết bầu trời, kết thành từng chòm đại trận, trấn áp, tru diệt, trừ ma, tứ tượng, ngũ hành... bao quanh Thiên Đình, lực lượng thật lớn ngưng tụ, chiến ý đầy trời.
Tam giới cũng bị sát khí ngút trời này kinh động, các cường giả hồng hoang ào ào chạy tới vây xem, hai cỗ sát ý cực lớn va chạm trên Thiên Đình, hết sức căng thẳng.
Linh Sơn, trên đỉnh núi cao nhất Đại Lôi Âm Tự, một tòa cung điện mới tinh được dựng lên, cung điện so với Đại Lôi Âm Tự nhỏ hơn không biết bao nhiêu, chất liệu càng khác nhau một trời một vực, so với Đại Lôi Âm Tự trước đây chỉ giống như một ngôi nhà tranh.
Vị trí chủ vị bên trong cung điện, Như Lai Phật Tổ ngồi ngay ngắn trên đài sen, Quan Thế Âm Bồ Tát và Văn Thù Bồ Tát đứng hai bên trái phải, Định Quang Hoan Hỉ Phật ngồi vào chỗ của mình, Tì Lô Phật cùng Phật Đà Bồ Tát, Phật quang kim sắc thay phiên nhau soi sáng Linh Sơn.
Như Lai Phật Tổ quay đầu nhìn về phía Đông Phương, trong mắt mang theo sự không chắc chắn, cả người theo bản năng cảm giác được một trận đau đớn, đây là Minh Hà giáo chủ, có có Huyết Hải A Tu La tộc.
Tất cả những Phật Đà Bồ Tát cũng nhìn về phía Thiên Đình, sắc mặt cũng bất ngờ không nắm chắc.
Định Quang Hoan Hỉ Phật cả kinh kêu lên: "Phật Tổ, đây... đây là sát khí Huyết Hải, lẽ nào Huyết Hải đánh Linh Sơn rồi sẽ đánh Thiên Đình?"
Quan Thế Âm Bồ Tát cũng kinh ngạc nói rằng: "Minh Hà giáo chủ đã bành trướng như thế rồi sao?"
Tì Lô Phật lập tức nhìn về phía chủ vị, nói rằng: "Phật Tổ, ta đề nghị Phật Gia chúng ta tạm thời buông bỏ ân oán với Thiên Đình, cùng nhau hợp lực nguy cơ Huyết Hải trước, dọn sạch những cản trở sự hưng thịnh vĩ đại của Phật Giáo."
Quan Thế Âm Bồ Tát nói rằng: "Không ổn."
"Bồ Tát nghĩ như thế nào?" Tì Lô Phật nhìn về phía Quan Thế Âm Bồ Tát.
Quan Thế Âm Bồ Tát trầm ngâm một chút, đột nhiên cười nói: "Theo ý ta thì Phật Giáo cần phải ngư ông đắc lợi, mặc kệ Thiên Đình và Huyết Hải chém giết nhau như thế nào, vào thời khắc mấu chốt chúng ta sẽ quyết một phát để lập thắng lợi, đồng thời làm suy yếu sức mạnh của Thiên Đình và Huyết Hải."
Định Quang Hoan Hỉ Phật cũng mừng rỡ hô lên: "Ta cũng đồng ý với quan điểm của Quan Thế Âm Bồ Tát, đây là một cơ hội tốt trời ban."
Thanh âm của Như Lai Phật Tổ cũng vang lên: "Dựa theo lời của Quan Thế Âm Bồ Tát, truyền lệnh đến Linh Sơn nói Đấu Chiến Kim Cương Phật chỉnh đốn Phật binh, chuẩn bị xuất binh."
Mấy người Tì Lô Phật, Quan Thế Âm Bồ Tát đều chắp hai tay thành hình chữ thập, khom lưng thi lễ cung kính nói: "Ngã Phật từ bi."
Bên trong Linh Sơn, tất cả chúng Phật Đà Bồ Tát chờ mong nhìn về phía Đông Phương, trong lòng bọn họ không ngừng cầu khẩn: "Nam Mô A Di Đà Phật ~ Chiến đấu, đánh nhau, Huyết Hải ngập Thiên Đình."
Tất cả Đại La Kim Cương cũng hội tụ thành đoán, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị ra trận đi đến Thiên Đình.
Trong đại điện, Như Lai Phật Tổ nói rằng: "Quan Thế Âm Bồ Tát, truyền tin cho Tử Vi Đại Đến, nói hắn thời thời khắc khắc chú ý tới xung đột giữa Thiên Đình và Huyết Hải, thăm dò xem kết quả ra sao."
Quan Thế Âm Bồ Tát lập tức đáp: "Vâng!" Sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Một lát sau, Quan Thế Âm Bồ Tát mở hai mắt ra, trong mắt mang theo một vẻ kinh ngạc, cùng với đó là vẻ khó có thể tin.
Định Quang Hoan Hỉ Phật liền vội vàng hỏi: "Tình huống của Thiên Đình bây giờ ra sao rồi?"
Quan Thế Âm Bồ Tát phục hồi lại tinh thần, quay đầu nhìn về phía chủ vị, có chút khó tin hỏi: "Phật Tổ, bây giờ tu vi của Bạch Cẩm đang ở cảnh giới gì?"
Thanh âm của Như Lai Phật Tổ vang lên: "Lúc Địa Tiên Giới Tần Triều, Yêu tộc muốn mượn Nhân tộc dựng lên Nhân Gian Yêu Quốc, Bách gia độ hải phạt Yêu Quốc.
Trận chiến đó liên quan rất rộng, Bạch Cẩm và Đông Hải chém giết tới mức thi thể đầy đất, giành được Chuẩn Thánh Chi Đạo."