Bên trong động phủ truyền đến một trận tiếng động, hơn mười đạo sĩ trẻ tuổi ở trong đó tham thiền ngộ đạo, tu luyện võ thuật, bay nhảy ngang dọc.
Một lão đạo sĩ mặt mũi hiền lành từ bên trong sân đi ra, tay cầm phất trần vắt ngang cánh tay, toàn thân mặc một áo bào màu xanh nhạt lỗi lạc xuất trần.
Những tiểu đạo sĩ trong sân ngay lập tức dừng động tác trong tay lại, tụ tập lại một chỗ cung kính chắp tay thi lễ, cùng kêu lên: "Bái kiến sư tổ!"
Bồ Đề Tổ Sư mỉm cười gật đầu nói: "Tu luyện rất tốt, không được lười biếng! Một ngày nào đó có thể nâng cao Đạo môn chúng ta lên cao!"
"Vâng!" Tất cả những tiểu đạo sĩ cung kính lên tiếng, ánh mắt tôn sùng nhìn Bồ Đề Tổ Sư.
Bồ Đề Tổ Sư mỉm cười đi ra phía ngoài, bước ra một bước chính là đi xa vạn thước, thân ảnh lóe lên vài cái đã leo lên đỉnh núi, đi tới trước mặt của Đa Bảo Như Lai.
Bồ Đề Sư Tổ chắp tay thi lễ, mỉm cười nói: "Bần đạo Bồ Đề gặp mặt Phật Môn Chí Tôn."
Như Lai Phật Tổ vội vã tránh ra một bước, nói rằng: "Không dám! Bần tăng gặp mặt giáo chủ." Hai tay hắn tạo thành hình chữ thập, khom lưng thi lễ.
Bồ Đề Sư Tổ lập tức tránh ra, cười ha hả nói rằng: "Ta là Bồ Đề, Đạo Giáo cũng đã tan rã, cũng không phải là giáo chủ gì nữa, ngươi có thể xưng ta là đạo hữu. Không biết đạo hữu đến đây là có chuyện gì?"
Như Lai Phật Tổ thả thấp tư thái nói rằng: "Đến đây tìm đạo hữu xin giúp đỡ."
"Đạo hữu có chuyện gì ưu phiền?"
"Xu hướng chung Thiên Đạo, Phật Giáo đang thịnh, bảy vị Thánh bắt đầu đi về hướng Tây.
Sau đó việc đi Tây Thiên thỉnh kinh bắt đầu tiến hành, đầu tiên là Bạch Cẩm nhúng tay vào, những người đi thỉnh kinh tầng tầng lớp lớp mâu thuẫn, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh khỏi phải nhiều lời, Tôn Ngộ Không và Đường Tam Tạng thương tổn lẫn nhau.
Lại là Huyết Hải nhấn chìm Linh Sơn, bên trong Phật Giáo bị hao tổn, hiệp ước đồng minh giữa Yêu tộc và Phật Giáo bị tổn hại, Yêu Đình căm thù Phật Giáo.
Đệ tử muốn biết, điều này nên làm thế nào? Phật Giáo còn chưa hưng khởi đã bị một đàn địch nhân nhìn xung quanh.
Tuy nhiên trong Thiên Đình, Thần Tài đẩy dời đi Ngân Hàng tam giới, thống nhất lượng chi tiêu tiền tài của tam giới.
Bạch Cẩm đẩy dời đi Tam Giới Thương Thành, đẩy mạnh hàng hóa tam giới lưu thông, cho dù là Tiên Thần hay là bách tính thông thường cũng được hưởng thụ lợi ích mang lại.
Lúc này số mệnh của Thiên Đình dâng lên, mà bên trong Phật Giáo lại tổn thất, thì sự hưng thịnh mạnh mẽ này từ đâu mà có?"
"Vô Lượng Thiên Tôn!" Bồ Đề Tổ Sư chắp tay thi lễ, mỉm cười nói: "Chuyện ngươi lo lắng bần đạo đã biết, giúp người làm niềm vui chính là phẩm chất truyền thống của Đạo Giáo, hôm nay bần đạo liền thuận theo ý trời mà đi.
Ngươi trở về chờ đợi tin tốt đi."
"Đa tạ đạo hữu!" Như Lai Phật Tổ khom lưng thi lễ, không gian gợn sóng sau đó thân ảnh biến mất.
...
Tây phương vì Hoa Sơn, Thiếu Âm nắm quyền, vạn vật sinh hoa nên gọi là Hoa Sơn, chiều cao năm nghìn thước, chia thành bốn phương, nếu nhìn từ xa lại giống như một đóa hoa, còn được gọi là Hoa Sơn.
Dưới chân Hoa Sơn có một thành trấn, trong đó đứng thẳng nhất là một tòa thần miếu, là Tam Thánh Mẫu Nương Nương miếu, bách tính nơi này dưới sự che chở của Tam Thánh Mẫu an cư lạc nghiệp, từ một cái trấn nhỏ từ từ biến thành một tòa đại thành, càng ngày càng phồn vinh.
"Thả diều đi ~ Diều giấy rẻ đây ~"
"Kẹo đường nhân đây, đường nhân vừa đẹp vừa ngon đây~"
"Ở nhà dựa vào phụ mẫu, ra đường dựa vào bằng hữu. Các vị hương thân phụ lão, đại thúc đại thẩm, tại hạ mới tới vùng này, cuộc sống không quen, toàn dựa vào chư vị bằng hữu thưởng cho cơm ăn. Tại hạ có chút ít công phu tạp kỹ, nay làm trò tại đây, đại gia qua lại có tiền cho tiền, không có tiền thì ủng hộ ta một tràng pháo tay ~"
Vừa nói xong thì một ngọn lửa phun ra, xung quanh tiếng khen không ngớt.
Hôm nay chính là hội làng Tam Thánh Mẫu Nương Nương, trong thành trấn những người nhà có tiền sẽ quyên góp mời gánh hát tới, hát tuồng ba ngày, thương nhân xung quanh thành trấn cũng tụ tập rất đông, rất náo nhiệt.
Tam Thánh Mẫu Nương Nương Dương Thiền cũng hóa thành con người, mặc y phục trắng noãn, đi xem đường phố náo nhiệt, gương mặt tươi cười nhìn thành trấn ăn mừng vui vẻ, đây là hạnh phúc của phàm nhân.
Nơi náo nhiệt nhất trong thành trấn chính là miếu Tam Thánh Mẫu Nương Nương, phía trên miếu thờ khói nhẹ nhàng bay lơ lửng, tín đồ đèn nhang không tắt, tràn đầy đàn hương khí.
Trước thần miếu cũng là nhiều người bán toàn nhan đèn, bán tượng Phật, còn có xem phong thủy, coi bói, vô cùng náo nhiệt.
Tam Thánh Mẫu cũng đi tới miếu thờ, gương mặt hài lòng nhìn miếu thờ trang nghiêm, cữu cữu để cho ta tới đây chính là để cho ta có thể lĩnh hội bách thái của nhân gian!
Đột nhiên có một trận tiếng ồn huyên náo lọt vào trong lỗ tai của Tam Thánh Mẫu, nàng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy trong một góc bên cạnh thần miếu, có hơn mười người quây quần cùng một chỗ.
"Rất chuẩn, đại sư coi vô cùng chính xác."
"Đại sư, coi cho ta, coi cho ta nữa."
"Đại sư, lúc nào ta mới có người yêu?"