Mặt Dương Thiền chợt biến sắc, nàng bỗng đứng phắt dậy, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy trên thiên không hiện lên một lồng phòng hộ hình tròn màu tím, bên dưới lồng phòng hộ là bảo tháp chín tầng, phía trên là biển lửa ngập trời. Mười con Kim Ô vừa bay vừa hót trên lồng phòng hộ, dù cách một lồng phòng hộ vẫn cảm nhận được lực lượng đáng sợ ẩn chứa trong Thập Đại Kim Ô.
Bách tính Lưu Gia Thôn cũng ngẩng đầu nhìn lên trời, tâm thần hoảng sợ tột cùng. Trong tầm hiểu biết của bọn hắn thì tình hình hiện tại là điểu yêu muốn xông vào nhưng bị thần tiên ngăn cản.
Đám nhi đồng đang chơi đùa đều hoảng sợ la hét, chạy vào trong nhà.
Lưu Trầm Hương cũng chạy vào nhà, sợ hãi gọi: "Cha! Nương!"
...
Giờ khắc này, trong Thiên Đình, Tử Vi Đại Đế đối mặt với chúng thần không hề sợ hãi. Ta có Phật Giáo làm chỗ dựa, bây giờ bản đế chỉ thiếu điều vung tay hô hào.
Tử Vi Đại Đế giơ một tay lên, cất giọng uy nghiêm: "Thần linh Châu Thiên, các ngươi đều là chính thần trong thiên địa, đại diện cho trật tự của thiên địa.
Hiện giờ Ngọc Hoàng Đại Đế và Câu Trần Đại Đế vô đạo, náo loạn Thiên Đình, uy áp tam giới, áp bức chúng sinh. Chúng sinh tam giới chịu khổ đã lâu.
Vì chính đạo trong thiên địa, để giữ gìn trật tự của thiên địa, để vì giải cứu chúng sinh khắp châu thiên, đây chính là lúc vùng lên lật đổ ách thống trị của Ngọc Hoàng Đại Đế và Câu Trần Đại Đế. Chuyện này phải dựa vào các ngươi.
Chúng thần châu thiên đâu?"
Chúng thần nhìn Tử Vi Đại Đế như nhìn kẻ ngu. Có phải ngươi bị ngu không? Hai vị Đế Quân này là người ngươi có thể lật đổ chắc? Ngươi ngu nhưng bọn ta không ngốc.
Lôi Chấn Tử càng rụt người vào trong, hoàn toàn núp sau Lôi Bộ Chúng Thần, cố gắng biến mình thành một kẻ trong suốt, chỉ sợ liên lụy đến bản thân.
Tử Vi Đại Đế đứng trên Tinh Hà, nụ cười kích động dần đóng băng. Thiên địa tĩnh lặng như tờ, bầu không khí vô cùng lúng túng.
Tử Vi Đại Đế khẽ thở dài trong lòng. Quả nhiên không ngoài dự đoán, tất cả thần linh Thiên Đình đều mất dũng khí chiến đấu trước áp lực của Ngọc Hoàng và Câu Trần. Nhưng bản đế vẫn cho bọn hắn một cơ hội.
Tử Vi Đại Đế hô to: "Ta biết các ngươi sợ Thiên Đế hung ác, nhưng Thiên Đế vô đạo, chúng sinh phạt thiên, Tây phương Phật Lão đã phái phật binh đến giúp bản đế thanh tẩy hoàn vũ. Đây chính là lúc các ngươi bỏ tà theo chính!"
Thiên địa vẫn tĩnh lặng như tờ, tất cả chúng thần đều nhìn Tử Vi Đại Đế bằng ánh mắt kỳ dị. Đã xác định đây là một kẻ ngu.
Ngọc Hoàng Đại Đế bình tĩnh cất lời: "Tây phương Phật Lão đúng không? Ta nhớ rồi! Còn có ai bất mãn với bản đế thì đứng ra đi."
Tất cả thiên thần đều lắc đầu theo bản năng. Ngọc Hoàng Đại Đế là người thế nào thì cứ so sánh Nam Chiêm Bộ Châu, Đông Thắng Thần Châu với Tây Ngưu Hạ Châu và Bắc Câu Lô Châu là biết. Ngoại trừ ham hưởng lạc một tí, những phương diện khác không có gì phải nói. Trong lúc tại vị, tuy hắn chưa làm được chuyện lớn lao gì, nhưng tam giới có trật tự, không có yêu ma làm loạn. Đây chính là công tích.
Ngọc Hoàng Đại Đế giận dữ quát: "Tư Pháp Thiên Thần đâu?"
Dương Giao, Dương Tiễn, Na Tra, Ngao Bính đồng loạt bay lên, đồng thanh hô: "Có!"
"Tống Tử Vi Đại Đế vào thiên lao chờ xử lý."
"Rõ!" Bốn vị Tư Pháp Thiên Thần đồng thanh hô to.
Sau đó, bọn hắn lập tức xông về phía Tử Vi Đại Đế.
"Hỗn láo!"
Tử Vi Đại Đế lạnh lùng quát, thái độ khinh thường: "Một lũ tay sai áp bức chúng thần cũng xứng sủa bậy trước mặt bản đế sao?"
Trong mắt Dương Giao lóe lên hàn quang, Phương Thiên Họa Kích lướt qua bầu trời, chém vào Tử Vi Đại Đế.
Một thanh Tinh Thần Thần Kiếm xuất hiện trong tay Tử Vi Đại Đế. Hắn tùy ý nâng kiếm đâm tới, một đạo Tinh Thần Kiếm Quang nở rộ. Mình là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, chỉ cần một kiếm là có thể chém chết một tên Tư Pháp Thiên Thần tép riu. Đối thủ của bản đế là Ngọc Hoàng Thượng Đế và Câu Trần Đại Đế.
"Keng!" Âm thanh chấn động vang lên, đại lực dồi dào từ trong tay truyền ra, cuồn cuộn vô địch. Sắc mặt Tử Vi Đại Đế lập tức thay đổi. Ngay sau đó, một bàn chân phóng to trước mặt hắn.
Bộp! Dương Giao hung hăng đạp mạnh vào mặt Tử Vi Đại Đế. Một làn sóng dao động lan ra tại điểm tiếp xúc.
Tử Vi Đại Đế kêu gào thảm thiết, bay ra ngoài, chẳng còn hình tượng.
Dương Tiễn hóa thành một đạo thần quang, xuất hiện ở hướng Tử Vi Đại Đế bay qua, cố nén lửa giận muốn chém hắn thành hai nửa, đá trúng đầu Tử Vi Đại Đế.
Ầm! Một đạo sóng thần quang lan rộng.
"Á!" Tử Vi Đại Đế bay thẳng lên trời.
Na Tra xông lên, xuất hiện trên đầu Tử Vi Đại Đế, vung một thương. Bộp! Tử Vi Đại Đế bị đánh thành một hình cung, mang theo uy áp cuồng bạo bay ra ngoài.
Ngao Bính xuất hiện ở thiên không phía trên Tử Vi Đại Đế. Hắn đạp một phát, thiên địa đông cứng.
Rầm! Tử Vi Đại Đế như vãn thạch rơi xuống, đập xuống lương đình. Lương đình ầm ầm sụp đổ, khói bụi bay tứ phía.
Tu vi từ thần vị vốn thua xa tu vi tự khổ tu.
Bốn người nhóm Dương Giao, Dương Tiễn là Chiến Thần trời sinh. Xét về chiến lực trong đám Đại La Kim Tiên, ít ai có thể địch lại bọn hắn, khỏi nói đến một thần linh nhỏ nhoi có thực lực dựa vào thần vị, chỉ cần một kích là thua tan tác.
Tử Vi Đại Đế từ trong phế tích giãy giụa đứng dậy, đầu bù tóc rối, cực kỳ nhếch nhác. Hắn ngẩng đầu nhìn bốn vị Tư Pháp Thiên Thần bên trên, thốt lên đầy khó tin: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Ta là Đế Quân vô thượng của Thiên Đình, ta thống lĩnh quần tinh tam giới, ta là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, là tồn tại vô địch trong tam giới. Bốn tên Tư Pháp Thiên Thần tép riu các ngươi sao có thể mạnh như vậy?"