Trong Ma Giới thời gian chậm rãi trôi qua, Ma Giới không có ngày đêm, cũng không biết đã trôi qua bao lâu. Bạch Cẩm tỉnh dậy thì ăn, ăn xong thì ngủ, bất tri bất giác bụng đã tròn vo, ngày tháng trôi qua cũng an nhàn, tự tại.
Trước trang viên có một chiếc ghế tiêu dao, Bạch Cẩm nằm trên ghế, có một ma nữ ở phía sau bóp vai cho Bạch Cẩm, và một ma nữ ở phía trước đang quỳ gối đấm chân cho Bạch Cẩm.
Cả hai ma nữ đều ở cấp độ Thái Ất Kim Tiên, dáng người yểu điệu, trước lồi sau lõm, ăn mặc vô cùng lịch sự, có mấy phần hấp dẫn hơn so với tiên nữ.
Trong lòng Bạch Cẩm cảm thấy đắc ý, quả nhiên hắn thật sáng suốt, cả Ma Giới đều không tìm được hắn, đây gọi là đánh vào hang ổ của địch, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. Khi Ma Giới môn hộ mở ra, hắn có thể quay về vô cùng an toàn.
Bạch Cẩm lười biếng hỏi: "Ai trong các người biết rõ nhất về Ma Giới?"
Hai thị nữ đồng thanh nói: "Chúng ta đều biết rất nhiều!" Các nàng liếc nhìn nhau xẹt ra tia lửa.
Bạch Cẩm nói: "Cô Mộng, ta sẽ hỏi ngươi vài chuyện, Thiên Lam sẽ bổ sung."
Hai thị nữ cung kính đáp lại: "Vâng!"
Ánh mắt ma nữ xoa bóp phía sau có vẻ không cam lòng, hung dữ trừng mắt với ma nữ đấm chân ở trước mặt.
Ma nữ đấm chân đắc ý, người giáo chủ đại nhân yêu thương nhất, tin tưởng nhất chính là ta.
"Thế lực của Ma Giới được phân bố thế nào?"
Ma nữ đấm chân lập tức cung kính nói: "Khởi bẩm đại nhân, Ma Giới luôn lấy trung tâm Ma Sơn làm trọng. Người ta nói rằng, Ma Tổ vĩ đại đang cư ngụ ở trên Ma Sơn.
Tiếp theo là Ma Vương đại nhân của Đại Lôi Âm Tự, thống trị toàn bộ Chân Ma Giới, và là chủ nhân thực sự của Ma Giới.
Thiên Ma Vương đại nhân của Vô Tận Thâm Uyên, cai trị toàn bộ Thiên Ma tộc, và cũng là chủ nhân của Thiên Ma.
Tiếp đó là những vùng Hắc Ám Cấm Địa."
"Hắc Ám Cấm Địa?"
Bạch Cẩm ngạc nhiên hỏi, đây là lần đầu tiên hắn nghe đến cái tên này.
Ánh mắt Cô Mộng ma nữ mang theo sự kính sợ, nói: "Khởi bẩm đại nhân, nếu Ma Tôn có thể giác ngộ thì có thể bước vào Ma Thánh cảnh, nhưng Ma Tôn Đại Năng có thể sẽ bị pháp tắc rót vào cơ thể, bị sức mạnh của pháp tắc đồng hóa, rơi vào trạng thái bán điên loạn.
Hắc Ám Cấm Địa là nơi tự phong ấn của những Ma Thánh điên loạn đó, bên trong đầy rẫy những pháp tắc hỗn loạn và những ý chí điên cuồng. Bất cứ Ma tộc nào vào đó, không một ai có thể sống dưới tay Ma Thánh, ngay cả Ma Tôn cũng không dám tùy tiện bước vào đó.
Vì vậy, Ma Tôn của Ma Giới đều đang dốc sức áp chế, tránh để bản thân bước vào Ma Thánh cảnh.
Trong mắt Thiên Lam ma nữ loé lên một tia vui mừng, lập tức chớp lấy thời cơ, hừ lạnh một tiếng rồi mắng: "Cô Mộng, ngươi nói nhiều quá rồi."
Lúc này, Cô Mộng ma nữ đột nhiên nhớ ra, giáo chủ đại nhân của mình là một vị viễn cổ ma tôn sắp đột phá. Nàng vội vàng cúi đầu, hoảng sợ nói: "Đại nhân tha tội! Chắc chắn đại nhân sẽ không bị phát điên, bọn ta nhất định sẽ tìm Câu Trần Đại Đế cho đại nhân."
"Ngươi nói không sai, không cần hoảng sợ."
"Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân." Cô Mộng ma nữ lập tức vui mừng dập đầu, ngẩng đầu lên với vẻ mặt sợ hãi, vội vàng đấm chân tiếp cho Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm biết chắc chắn các nàng đã coi mình là Ma Tôn của Ma Giới, hoặc là một tên cổ xưa nào đó.
Cô Mộng ma nữ cẩn thận nhìn giáo chủ đại nhân, trong lòng càng thêm căng thẳng, quả nhiên giáo chủ đại nhân hỉ nộ vô thường như trong truyền thuyết. Vốn nghĩ lần này khó có thể thoát chết, nhưng lại được giáo chủ hỉ nộ vô thường tha thứ, e rằng sau này sẽ còn chết thảm hơn. Hu hu hu, ta thật đáng thương.
Bạch Cẩm cẩn thận nhìn thị nữ, nhất thời không nói nên lời, mình đáng sợ đến vậy sao? Lúc các nàng đối diện với hắn thực sự quá hèn mọn, Bạch Cẩm cũng muốn đối xử tốt với các nàng, nhưng mỗi lần đối xử tốt với các nàng, đều làm các nàng sợ đến bán sống bán chết.
Bạch Cẩm tiếp tục hỏi: "Nói tiếp đi!"
"Vâng!" Trong lòng Cô Mộng ma nữ sợ hãi, nhanh chóng đáp lại một tiếng rồi nói tiếp: "Trước đây dưới quyền của hai vị Ma Vương chính là những Ma Tôn chiếm giữ một phương. Rất nhiều Ma tộc dựa vào Ma Tôn chiếm núi làm vua, tranh phạt lẫn nhau."
Bạch Cẩm nhướng mày, ngạc nhiên nói: "Ngươi nói là trước đây?"
Cô Mộng ma nữ liên tục gật đầu, sùng bái nhìn Bạch Cẩm nói: "Câu Trần Đại Đế của tam giới xâm chiếm Ma Giới, khiến Ma Giới loạn lên trong phút chốc, vô số ma đầu nhân cơ hội này tạo ra hỗn loạn. Giết chóc khắp nơi, long trời lở đất, thương vong vô số.
Lúc này, một vĩ nhân đã hồi phục sau giấc ngủ say, để thành lập Ma Giáo, trấn áp Ma Tôn, thống lĩnh quần hùng, truyền ra pháp lệnh, tất cả thần phục.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Ma Giáo đã trở thành một thế lực lớn mạnh trong Ma Giới chỉ đứng sau hai vị Ma Vương. Dưới trướng có Ma Tôn như mây, ma tướng như mưa, yêu ma im lặng cúi đầu."
Bạch Cẩm có chút kinh ngạc, vậy mà lại có ma hùng trong Ma Giới như vậy sao? Không đơn giản đâu! Trong lòng cười càng vui hơn, làm rất tốt, càng loạn càng an toàn, chim đầu đàn càng chói mắt, mình sẽ càng an toàn.
Bạch Cẩm trầm ngâm nói: "Các người đều sùng bái vị giáo chủ Ma Giáo đó?"
Hai vị thị nữ gật đầu, nhìn Bạch Cẩm đầy sùng bái và kính sợ.
"Giáo chủ Ma Giáo, ma pháp vô biên."
"Thần thông quảng đại, thống nhất Ma Giới."
Hai người thị nữ đồng loạt kích động kêu lên.
Bạch Cẩm nói thầm trong lòng, sao hai thị nữ này trông giống đa cấp quá vậy? Không được, sau này không thể giữ các nàng bên cạnh nữa, tổ chức đa cấp quá điên khùng.
Thành lập Ma Giáo, vị giáo chủ này muốn chết sao? Đúng là không biết thì không sợ, trong Ma Giáo ngoài Thánh Nhân Ma Tổ ra, thì còn ai có đủ tư cách thành lập Ma Giáo? Hắn thực sự nghĩ rằng thành lập đại giáo dễ dàng lắm sao?
Tiếc thay một đời ma hùng kiêu ngạo, thành công cũng Ma Giáo, thất bại cũng Ma Giáo.
Bạch Cẩm ngồi trên ghế, thoải mái tận hưởng sự phục vụ của hai ma nữ. Có Ma Giáo làm chim đầu đàn, bản thân cũng sẽ yên tâm hơn.