Ngay sau khi video được kết nối, A Tu lập tức hỏi: “Tiểu hoà thượng, tìm được sư phụ chưa?”
“Vẫn chưa, nhưng mà ngươi yên tâm, có ta ở trong Ma Giới, Câu Trần Đại Đế sẽ không gặp nguy hiểm.”
“Cái tên Ma Tổ đó!” A Tu khẽ cau mày.
Vô Thiên Phật Tổ cười nói: “Ma Tổ đại nhân vô cùng coi trọng sư phụ, chắc chắn không có ác ý, ngươi cứ yên tâm.
Hơn nữa, có ba vị Thánh Nhân là Thông Thiên giáo chủ, Thái Thượng Thánh Nhân và Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng sau lưng sư phụ, cho dù là Ma Tổ cũng không dám manh động.”
A Tu thở phào nhẹ nhõm, lộ ra một nụ cười rồi nói: “Như vậy thì tốt, lát nữa ta sẽ đi nói với hai vị sư tỷ, để các nàng không phải lo lắng.”
Vẻ mặt A Tu thay đổi, đưa lưỡi liếm đôi môi đỏ mọng, nhẹ giọng nói: “Tiểu hoà thượng, khi nào mới có thể ra ngoài gặp ta?”
“Nhanh thôi, sau khi ta ra ngoài, ta sẽ dẫn ngươi đạp phá Linh Sơn.” Vô Thiên Phật Tổ lập tức phát ra khí thế mạnh mẽ.
A Tu nhìn Vô Thiên với ánh mắt lo lắng mờ nhạt, ta không muốn đạp phá Linh Sơn, ta chỉ muốn yên bình ở bên ngươi mà thôi.
Nhưng sau khi nói chuyện một thời gian dài như vậy, A Tu cũng đã sớm nhận ra, đạp phá Linh Sơn chính là chấp niệm hiện tại của Vô Thiên, bản thân không thể thay đổi được, nên lập tức mỉm cười nói: “Được rồi! Ta sẽ đi với ngươi.”
...
Thời gian Bạch Cẩm vui chơi nhàn nhã đã trôi qua, trong lúc Bạch Cẩm không hay biết gì, toàn bộ Ma Giới đều đang ngấm ngầm sôi trào.
Ở trong Ma Giới, từng vị cường giả Ma Tôn trấn giữ một phương đều đang hướng về Hắc Ám Huyễn Hải.
Theo truyền thuyết cổ xưa, lúc Ma Giới sinh ra cũng có mặt trời, mặt trăng và tinh thần. Sau đó bị một bàn tay khổng lồ nhiều màu sắc ấn xuống, khiến tinh thần rơi xuống, trời trăng nhuốm máu, toàn bộ Ma Giới gần như bị phá hủy. Sau này, Ma Tổ chứng đạo mới có thể cứu được Ma Giới.
Mà Hắc Ám Huyễn Hải chính là nơi tập hợp của những mảnh vỡ tinh thần. Mặc dù là biển, nhưng bên trong lại chứa sức mạnh của những tinh thần cuồng bạo. Cho dù là Ma Tôn cũng không muốn đến gần, nhưng ở đây lại là nơi ẩn cư của rất nhiều Ma Thánh, và đó cũng là Hắc Ám Cấm Địa lớn nhất của Ma Giới.
Trong trang viên ở Bạch Nhận Thành, Bạch Cẩm đang ngồi trên một chiếc ghế đá, xung quanh là đủ loại cây kỳ lạ đang nhúc nhích.
Huyễn Đào Ma Tôn cung kính đứng trước mặt Bạch Cẩm, báo cáo lại tình hình.
Bạch Cẩm cau mày nói: “Ngươi nói Ma Vương đột nhiên triệu tập tất cả Ma Tôn?”
Huyễn Đào Ma Tôn cung kính nói, “Phải! Đến nay, Câu Trần Đại Đế vẫn chưa được tìm thấy, hắn ở Ma Giới ngày nào, sẽ đe doạ đến Ma Giới ngày đó, vậy nên Ma Vương triệu tập tất cả Ma Tôn tìm kiếm khu vực cấm địa.” Đến Ma Giới lâu như vậy, Bạch Cẩm cũng biết cấm địa là gì, những người ẩn mình trong đó đều là Chuẩn Thánh, hoặc là Chuẩn Thánh đụng vào là phát nổ.
Bạch Cẩm có chút chột dạ, bản thân có thể đảm bảo không bị bại lộ trước mặt Ma Tôn, nhưng trước mặt Chuẩn Thánh Ma tộc, hắn thực sự không nắm chắc, chứ đừng nói tới hai vị Ma Vương.
Bạch Cẩm ho khan một tiếng nói: “Huyễn Đào Ma Tôn, gần đây tu vi của ta có chút bất ổn, cần phải bế quan, phiền ngươi đi thay ta một chuyến.”
Huyễn Đào Ma Tôn vội nói: “Đại nhân, chuyện này tuyệt đối không được.
Ma Vương tuần tra Ma Giới, nếu Ma Tôn nào không đến Hắc Ám Huyễn Hải, chắc chắn sẽ bị Ma Vương nhận nhầm thành Câu Trần Đại Đế, giáng xuống một đòn sấm sét.”
“Ma Vương tuần tra Ma Giới?”
“Đại nhân, chúng ta cũng không được xem là thế lực nhỏ, nhưng nếu ngươi không đến Hắc Ám Huyễn Hải, chắc chắn sẽ không giấu được tai mắt của Ma Vương.”
Trong lòng Bạch Cẩm nhảy lên, hỏi: “Thế lực của chúng ta rất lớn sao?”
Trong đầu Huyễn Đào Ma Tôn vô thức hiện ra Đại Lôi Âm Tự, Hắc Ám Thâm Uyên và từng cấm địa đáng sợ. Mặc dù Ma Giáo có rất nhiều Ma Tôn, nhưng không hề có Ma Thánh nào, nàng buồn sầu nói: “Thuộc hạ đã phụ sự tin tưởng của đại nhân, thế lực của chúng ta vẫn chưa được xem là quá mạnh, miễn cưỡng cũng chỉ xem là hơi mạnh mà thôi.”
Vẫn chưa được xem là quá mạnh! Trong lòng Bạch Cẩm thở phào nhẹ nhõm, bây giờ điều hắn sợ nhất là thu hút sự chú ý của người khác, không lớn không nhỏ mới là tốt nhất. Đột nhiên nghĩ đến tên giáo chủ Ma Giáo kia, trong lòng hắn lập tức bình tĩnh trở lại. Có tên giáo chủ Ma Giáo không biết trời cao đất dày kia làm chim đầu đàn, bản thân hắn sẽ được an toàn.
“Đại nhân, xin hãy đến Hắc Ám Huyễn Hải! Thuộc hạ sẽ không làm hại ngươi.” Huyễn Đào Ma Tôn chân thành thuyết phục Bạch Cẩm.
“Ta đột nhiên cảm thấy bản thân ổn hơn rồi. Nếu Ma Vương đã triệu tập, ta cũng sẽ nể mặt hắn.”
Huyễn Đào Ma Tôn cung kính khom người, mừng rỡ nói: “Xin đại nhân dời bước!”
Bạch Cẩm đứng dậy, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm. Lúc trước an toàn lâu như vậy vẫn không bị phát hiện, điều này cho thấy cách của mình vô cùng đúng đắn. Chỉ cần làm theo chiến lược bản thân đã đặt ra trước đó, có lẽ sẽ an toàn. Nếu đã triệu tập tất cả Ma Tôn, vậy ta có thể tiếp tục ẩn mình ở trong bọn hắn, có lẽ sẽ không dễ bị phát hiện.
Sau khi xem xét tất cả các tình huống, Bạch Cẩm cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Hắn sải bước ra ngoài, không phải chỉ là cấm địa thôi sao? Không chọc vào được thì ta trốn! Sau khi vào bên trong, ta sẽ tìm một góc để trốn.
Vừa bước ra khỏi cổng lớn, Huyễn Đào Ma Tôn đã vội vàng kêu lên: “Đại nhân xin dừng bước!”
“Có chuyện gì vậy?” Bạch Cẩm dừng lại, khó hiểu hỏi.
Huyễn Đào Ma Tôn cung kính nói: “Khởi bẩm đại nhân, niện giá của ngươi đến rồi.”
Trên bầu trời đột nhiên có những tia sáng ngũ sắc bay tới, phía trên ánh sáng là một cỗ niện giá đang bay nhanh xuống dọc theo ánh sáng.