Sau khi Khuê Cương Pháp Tổ và Vô Thiên tách ra, hắn lập tức đi Thái Âm Tinh.
Một tòa cung điện màu đỏ tọa lạc trên Thái Âm Tinh, Thái Âm chi lực chiếu xuống, soi sáng cung điện. Chỉ có cung điện đen ngòm như màn đêm sâu thẳm.
Không gian trước cung điện nổi gợn sóng, Khuê Cương từ trong gợn sóng bước ra.
Ngay sau đó, trong cung điện có một ma ảnh đen xì lao ra ngoài, quỳ một chân trên đất. Thân ảnh không ngừng vặn vẹo, giọng nói nhún nhường như có như không vang lên: "Thuộc hạ thiên ma Huyền Sát bái kiến bệ hạ!"
"Đứng lên đi!"
Hắc ảnh đứng dậy, thân ảnh không ngừng vặn vẹo, chợt sáng chợt tối tựa như tồn tại giữa hiện thực và hư không.
Thiên ma Huyền Sát cung kính hỏi: "Bệ hạ, ngài đến Thái Âm Tinh có chuyện gì sai bảo thuộc hạ?"
"Lúc ngươi vào Huyễn Hải có thấy Ma tộc tồn tại không?"
"Thuộc hạ từng trông thấy một thân ảnh vặn vẹo, lóe lên rồi biến mất ở dưới Huyễn Hải. Nhưng thuộc hạ không biết cụ thể là ai, cũng không nhìn rõ."
"Quả nhiên có Ma tộc đang giúp đỡ Câu Trần Đại Đế." Khuê Cương Pháp Tổ cười gằn. Bất kể ngươi là ai đều chắc chắn phải chết, Thiên Ma Vương ta thề.
"Bệ hạ, thuộc hạ có thể hỏi ngài thăm dò chuyện này làm gì không?"
"Lõi của tinh thần này do giáo chủ Ma Giáo và một vị ma đầu ngưng tụ thành. Không thể tiết lộ thân phận của giáo chủ Ma Giáo, cũng không thể tùy tiện đắc tội hắn.
Nhưng bản tọa nhất định phải tìm ra tên Ma tộc này để lấy phương pháp ngưng tụ tinh hạch cụ thể."
Thiên ma Huyền Sát vặn vẹo thân ảnh, cúi đầu cung kính hỏi: "Bệ hạ, Tinh Vực này đã tái tạo, tại sao ngài còn nhất quyết muốn lấy phương pháp ngưng tụ tinh hạch?"
Khuê Cương Pháp Tổ nghiêm nghị nói: "Ngươi thì biết cái gì?
Tinh Vực bị hủy diệt một lần thì có thể bị hủy diệt lần thứ hai. Lẽ nào còn phải nhờ giáo chủ Ma Giáo đi khôi phục Tinh Vực lần nữa?
Bản tọa không phải loại ma gửi gắm hy vọng vào người khác. Hơn nữa, có khả năng là bí mật tái tạo tinh hạch liên quan đến Tinh Ma. Có phương pháp tái tạo tinh hạch, bản tọa có thể nắm giữ ba trăm sáu mươi vị Tinh Ma trong lòng bàn tay."
Huyền Sát vội vàng khom người thi lễ: "Bệ hạ cơ trí!"
"Ngươi có nhìn ra thông tin gì từ trên người thân ảnh kia không?"
Huyền Sát ngập ngừng nói: "Tốc độ của huyễn ảnh kia rất nhanh, thuộc hạ cảm thấy có lẽ thực lực của hắn hơn ta, là một vị Ma Thánh.
Nhưng ngoại trừ ngài và Vô Thiên Phật Tổ, các Ma Thánh khác đều đã mất lý trí, đáng lẽ ra không có Ma Thánh xuất hiện dưới Huyễn Hải. Vì vậy, thuộc hạ thật sự không biết."
"Thực lực Ma Thánh ư? Không phải là không có khả năng!
Bạch Cẩm đến từ hồng hoang tam giới, biết rất nhiều thần thông diệu pháp, có lẽ trong đó có phương pháp giúp Ma Thánh khôi phục linh trí trong thời gian ngắn. Ma Giới sắp có Ma Thánh vẫn lạc rồi."
Huyền Sát càng cúi đầu thấp hơn. Ngay cả Ma Thánh cũng có thể tùy ý chém giết, đây là Ma Vương chi uy chí cao.
Khuê Cương vươn tay bắt lấy Thái Âm Tinh, thiên ma chi lực dày đặc che phủ Thái Âm, nhìn từ Hạ Giới giống như xảy ra nguyệt thực toàn phần.
Dưới Hạ Giới, Ma tộc vừa mới yên tĩnh lại sau cơn hưng phấn vì Tinh Vực khôi phục, tức khắc lại hoảng loạn hết cả lên. Thậm chí có không ít Ma tộc phóng lên trời, bay về phía mặt trăng.
Chốc lát sau, Khuê Cương Pháp Tổ thong thả thu tay lại, đanh giọng nói: "Không phát hiện ra chút khí tức nào, chẳng lẽ hắn cố ý che giấu?"
Huyền Sát Ma Tôn nhỏ giọng nói: "Khởi bẩm bệ hạ, khi Thái Âm Tinh quy vị, thuộc hạ thân là Tinh Ma đã cảm nhận được một luồng tinh thần chi lực dồi dào khó có thể chống đỡ từ tinh hạch thanh tẩy ra ngoài, đủ để xóa hết khí cơ."
"Thái Cổ Tinh Thần chi lực đủ để xóa mọi dấu vết. Ngươi cảm thấy phải tìm hắn bằng cách nào?"
"Thuộc hạ cho rằng có thể đi Huyễn Hải dưới Hạ Giới. Nếu kẻ này không cố ý xóa khí cơ thì chắc hẳn vẫn còn để lại một tia khí tức ở đó.
Có tia khí tức này, với bản lĩnh của điện hạ, muốn tìm hắn không phải chuyện khó."
"Đi thôi! Theo ta xuống Hạ Giới một chuyến."
"Vâng!" Thiên ma Huyền Sát cung kính đáp lời.
Thân ảnh hai người lập tức nổ tung, hóa thành từng sợi ma khí bay đi.
Thái Âm Tinh lại khôi phục ánh sáng lần nữa, Ma tộc dưới Hạ Giới phát ra tiếng hò reo hưng phấn rung trời.
...
Ở Hắc Ám Huyễn Hải Nguyên Chỉ, hắc khí vô tận từ hư không tập trung lại, ngưng tụ thành hai thân ảnh đen xì, đứng trên Huyễn Hải. Đó chính là Khuê Cương Pháp Tổ và thiên ma Huyền Sát.
"Ta không có cách nào đối phó giáo chủ Ma Giáo, nhưng một tên ma đầu sao có thể thoát khỏi lòng bàn tay bản tọa. Cho dù là Ma Thánh thì hôm nay ta cũng phải sưu hồn luyện phách ngươi."
Huyền Sát ở bên cạnh lập tức hô: "Bệ hạ uy vũ! Nhưng tốt nhất là bệ hạ vẫn nên giữ lại mạng sống cho hắn, kẻo giáo chủ Ma Giáo không để yên."
"Vậy thì phải xem hắn có thức thời hay không."
Khuê Cương Pháp Tổ vươn tay tóm lấy biển rộng, ma niệm tràn trề bao phủ khắp hải vực, biển cả sôi sùng sục.
Một tia khí tức mỏng manh từ trong biển rộng trồi lên, hội tụ về phía Khuê Cương Pháp Tổ rồi ngưng tụ thành hai nắm khí vặn vẹo bất định. Một trong số đó tỏa ra khinh linh chi khí, cái còn lại là ma khí âm u, chính là khí tức của Bạch Cẩm và La Hầu Ma Tổ.
Hồng Quân cố ý che chắn, ngay cả La Hầu cũng không cảm nhận được, chứ đừng nói chi đến Khuê Cương.
Mà La Hầu thì không hề có ý định che chắn. Trong Ma Giới bản tọa là nhất, có nơi nào cần che giấu?
Khuê Cương phất tay đánh tan đám khinh linh chi khí, cái này rõ ràng là Bạch Cẩm để lại. Hắn nhìn nắm khí còn lại, hờ hững cất lời: "Ma khí nồng đậm như vậy, hẳn là mấy lão bất tử ẩn náu kia không nhịn được nhảy ra ngoài. Nếu đã xuất hiện thì chết đi cho bản tọa."
Hắn duỗi tay bắt lấy một nắm ma khí đen xì, phù văn nguyền rủa dày đặc ùn ùn tràn vào trong nắm khí. Mỗi một tấm chú văn đều giống như một thân ảnh vặn vẹo gào thét, ngập khí tức không lành.