Bạch Cẩm dựa theo nguyên tắc thêm bạn thêm đường, tươi cười trả lời: "Thuộc hạ nghĩ có lẽ Pháp Tổ cũng chỉ vô tình sai sót thôi."
Khuê Cương Pháp Tổ cảm kích nhìn Bạch Cẩm. Giáo chủ Ma Giáo thật nghĩa khí, sau này ta sẽ báo đáp ngươi!
Ma Tổ tỏ ra ung dung thản nhiên, lạnh lùng nói: "Vô tình sai sót? Ngươi nói xem ngươi muốn chú sát chết ai?"
"Thuộc hạ muốn chú sát Ma Thánh trợ giúp giáo chủ Ma Giáo ngưng tụ tinh hạch..."
"Khoan đã!" Bạch Cẩm lập tức ngắt lời Khuê Cương, nhìn đối phương bằng ánh mắt bất thiện: "Khuê Cương, người khác giúp ta thì liên quan gì đến ngươi? Vì sao ngươi phải chú sát hắn?"
Khuê Cương do dự giây lát rồi lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, hùng hồn nói: "Tất nhiên là để lấy được phương pháp ngưng tụ tinh hạch. Tinh Vực đã từng bị Đạo Tổ phá hủy một lần, không ai có thể đảm bảo nó sẽ không bị phá hủy lần thứ hai. Cho nên vì an nguy của Ma Giới, ta mới muốn lấy được biện pháp ngưng tụ tinh hạch.
Ma Tổ đại nhân, thuộc hạ toàn tâm toàn ý vì Ma Giới, xin đại nhân minh giám!"
Bạch Cẩm lập tức chỉ vào Khuê Cương, giận dữ nói: "Ma Tổ, thương hắn đi, yêu thương hắn nhiều vào. Khuê Cương thiếu bài học thân thương của ngài."
La Hầu Ma Tổ hừ lạnh: "Quả nhiên vẫn là muốn chú sát ta."
"Không phải, đây là hiểu lầm..."
Khuê Cương bỗng khựng lại, đột nhiên nhận ra người trợ giúp giáo chủ Ma Giáo ngưng tụ tinh hạch không phải là Ma Tổ vĩ đại chứ?
Hu hu hu! Đúng là nhi tử ruột có khác. Đầu tiên ban tặng tôn vị giáo chủ Ma Giáo, sau đó lại giúp đỡ trọng tố Tinh Vực. Mình đã bảo mà! Hèn chi suốt ngàn tỉ năm không thể khôi phục Tinh Vực, Bạch Cẩm vừa về nhà lập tức tìm được biện pháp, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Thì ra là Ma Tổ trợ giúp Bạch Cẩm! Mối quan hệ này thì ai mà so được?
La Hầu Ma Tổ nhìn Bạch Cẩm, khẽ mỉm cười nói: "Bạch Cẩm, chuyện trước đó ta nói với ngươi, ngươi trở về suy nghĩ đi. Ta ở đây chờ câu trả lời của ngươi."
"Vâng! Thuộc hạ cáo từ!" Bạch Cẩm khom người thi lễ, sau đó xoay người rời đi.
Khuê Cương dè dặt nói: "Ma Tổ đại nhân, thuộc hạ cũng cáo từ trước!"
"Ngươi chờ đã!" La Hầu nhìn Khuê Cương với vẻ bất thiện.
Bản tọa vừa mới khen tâng bốc với Bạch Cẩm là Ma Giới nghĩa khí vô song, vậy mà ngươi lại mưu toan cướp phương pháp ngưng tụ tinh hạch của hắn, vả mặt bản tọa đúng không?
Bản tọa vừa mới nói với Bạch Cẩm là các ngươi trung thành tận tâm, có thể làm phân đường chủ. Vậy mà các ngươi lập tức chú sát ta, muốn lấy mạng lão đại này đúng không?
Lát nữa ta sẽ cho ngươi biết thế nào là bài học thân thương, đòn roi hạnh phúc, thiết quyền giác ngộ.
Khuê Cương thấp thỏm quỳ trên bồ đoàn, tim đập thình thịch.
La Hầu Ma Tổ mỉm cười nhìn theo bóng lưng Bạch Cẩm rời đi.
Bạch Cẩm vừa mới bước ra khỏi cửa, rầm... cửa Hắc Tiêu Cung lập tức đóng sầm lại. Á! Tiếng hét thảm thiết từ trong Ma Điện loáng thoáng truyền ra.
Bạch Cẩm quay lại nhìn Hắc Tiêu Cung, đồng thời gào to: "Ma Tổ đại nhân, đánh bằng tay là được, tuyệt đối đừng dùng trường thương trường kiếm!"
Trong lòng không nhịn được cảm thán, trong Ma Giới chẳng có ma tốt! Giây trước còn xưng huynh gọi đệ với ta, giây sau đã ra tay chú sát người của ta. Tốc độ trở mặt này ngang ngửa Đa Bảo.
...
Sau khi rời khỏi Thiên Ma Sơn, Bạch Cẩm bay về phía Huyễn Hải với ý định đi gặp sư gia.
Thật ra hắn không quá phản cảm với việc bái Ma Tổ làm sư phụ, thậm chí còn có phần chờ mong. Nếu bái Ma Tổ làm sư phụ, trong ao cá của mình lại có thêm một con cá to, mạng lưới quan hệ của mình cũng mở rộng căn cơ. Nhưng sư phụ và sư gia chắc chắn sẽ không đồng ý, vì vậy mình chỉ có thể từ chối. Trước tiên cứ đi tìm sư gia bày tỏ lòng trung thành, nhân tiện mách lẻo.
Trước cung điện bên bờ biển Huyễn Hải Nguyên Chỉ, một màn sáng màu xanh đột nhiên xuất hiện, trên màn sáng nổi gợn sóng. Bạch Cẩm bước ra khỏi gợn sóng, sau đó gợn sóng biến mất.
Bộp! Hộ vệ Ma Giáo gác cửa đồng loạt quỳ một chân xuống đất, hô thật to: "Cung nghênh thánh giáo chủ trở về"
Bạch Cẩm phất tay nói: "Đứng lên đi!" sau đo bước nhanh vào trong.
...
Trong hậu hoa viên ở cung điện, Ngọc Lâu lão đạo đang cầm cần câu câu cá trong hồ, bên cạnh đặt một thùng nước, trong thùng nước có hai con cá to với hình thù kỳ quái đang lật qua lật lại bồm bộp, miệng đầy răng nanh sắc nhọn, trên sống lưng còn mọc hai hàng gai xương.
Bạch Cẩm tiện tay kéo một chiếc ghế đá, đặt bộp bên cạnh Ngọc Lâu lão đạo, sau đó ngồi lên ghế thở dài: "Cuối cùng cũng về rồi."
Ngọc Lâu lão đạo cười ha hả nói: "Ta thấy Tinh Vực của Ma Giới đã khôi phục, thật sự tuyệt vời! Đạo hữu, ngươi rất giỏi, khiến người ta kính nể!"
"Xời, ta có là gì đâu? Chủ yếu vẫn là nhờ đạo hữu bày mưu tính kế cho ta. Nếu không có đạo hữu nhắc nhở, làm sao ta có thể nghĩ ra khôi phục Tinh Vực cần phải tập hợp tín niệm chi lực của chúng sinh Ma Giới. Đạo hữu mới là người mưu trí vô song."
"Chủ yếu là nhờ Ma Đạo đại hội đệ nhất thiên hạ mà ngươi nhắc đến đã gợi ý cho ta."
"Chủ yếu là nhờ ý tưởng ngưng tụ tín niệm mà đạo hữu nhắc đến đã gợi ý cho ta."
"Chủ yếu là nhờ đạo hữu có thể ngưng tụ tinh hạch."
"Chủ yếu là nhờ đạo hữu nhắc nhở ta phải có Đại Đạo Trấn Phù, nếu không thì ta không biết phải ngưng tụ như thế nào."
Ngọc Lâu lão đạo bật cười sang sảng: "Đạo hữu, chúng ta đừng khiêm tốn nữa, giả tạo quá! Ma Đạo đại hội đệ nhất thiên hạ lần này không thể thiếu công lao của ngươi, cũng có công lao của bần đạo."
Bạch Cẩm cười khúc khích: "Vẫn là công lao của đạo hữu lớn hơn."
Ngọc Lâu lão đạo bật cười lắc đầu, sau đó hỏi: "Ma Đạo đại hội tiến hành thuận lợi chứ?"
"Vô cùng thuận lợi."
"Ngươi có thể báo cáo kết quả cho Ma Tổ rồi."
"Hix, báo cáo rồi, ta gặp phiền phức to." Bạch Cẩm thở dài bất đắc dĩ.
"Ồ, sao lại nói như vậy?" Ngọc Lâu lão đạo tò mò hỏi.
"Ngươi không biết đâu! Bởi vì ta thể hiện quá tốt, tràn đầy phong thái vô thượng của đệ tử Huyền môn đời thứ ba, cho nên bị Ma Tổ ngấp nghé. Hắn không chỉ bắt ta bái hắn làm sư phục, mà còn uy hiếp ta, nói cái gì mà không chiếm được thì phá hủy, còn nói cái gì mà người ưu tú như ta mới xứng lọt vào mắt hắn.
Hiện tại ta vô cùng khó xử!" Bạch Cẩm nhăn nhó gật gù.